quote:
Trích đoạn: Yên Dạ Thảo
Trên đường về ngoại để viếng mộ ba má, xe chạy ngang qua những cánh đồng ruộng lúa đã gợi cho YDT nhớ lại cảnh thôn quê ngày xưa. Lúc đấy, dọc hai bên cánh đồng thường là những nhà tranh vách lá, khang trang lắm thì vài nhà lợp mái tôn vách ngói. Chuyến về VN vừa qua YDT thấy nhà cửa ở thôn quê giờ đây có phần khang trang hơn trước, thường sự thay đổi về vật chất sẽ làm cho tình người ít nhiều cũng đổi thay. Từ đó gợi cho YDT một ít cảm xúc để làm thành bài thơ “Thuyền Tình”:
Thuyền Tình Mình ơi, nói nhỏ mình nghe:
“Người ta giàu có thì khoe khắp làng
Nhà mình không đẹp khang trang
Ruộng nương ít ỏi, thỏi vàng thì không
Em thường tự bảo với lòng
Thương anh … thương cả ruộng đồng luống rau
Mái tranh tạm đủ che đầu
Cơm canh đạm bạc không sầu dạ em
Thuyền tình xuôi nước êm đềm
Em chèo anh lái vững bền lặng trôi
Mai sau mình phát tài rồi
Trăng sao chung ngắm đừng rời bỏ em!”
YDT
Mình Hãy Ngủ Đi!
Mình ơi! Con trẻ ngủ chưa
Ra hiên ngắm ánh trăng vừa nhú lên.
Trời trong, cao rộng mông mênh
Tợ tình sâu đậm vững bền đôi ta.
Mình… cô thôn nữ thật thà
Anh người chung thủy vốn là chồng em.
Mình ơi! Trăng chiếu qua rèm
Nhìn ta hạnh phúc êm đềm bên nhau.
Bất kỳ mai mốt ra sao
Anh đây mình đó nghèo giàu sá chi.
Mình ơi! Mình hãy ngủ đi
Gió không đủ mát anh thì quạt cho!
A.
May 5, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2013 07:39:32 bởi Anh Tú >