Thơ Anh Tú (lưu)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/102577/60F598AFDB814A7081A0A78BF70E73FE.JPG[/image]
EM LÀ HỒN THU
Như gió hiu nhẹ lướt,
Lượn lờ lá vàng rơi,
Giọt mưa tí-tách buồn rớt từ tầng xám mây trời,
Tia nắng ấm rực-rỡ từ trên kia xanh thăm-thẳm,
Là những loài hoa mà lòng người say đắm:
cúc, pensé …sắc màu óng-ánh,
Hơn hết là những cánh hồng nở muộn trong vườn nhà anh,
Những cây thông màu xanh
sừng sững trong rừng cây mênh mông trơ cành,
Những con đường trong thành,
ngoài phố với những đống lá rách tôi-nghiệp oằn-oại,
Những con đường mòn trong rừng ngập lá khô xào-xạc dưới chân nai
Đang nhởn-nhơ tìm lá non, hoa tươi trong tuyệt-vọng,
Không-gian đã tràn đầy khí trời lạnh-lẽo theo gió lộng
nâng bậc cô-đơn, buồn rũ…
Tất cả là hồn em!
Anh yêu hồn em lãng-đãng… dù đã tàn thu!
A.
Thanksgiving 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2013 16:24:53 bởi Anh Tú >
TƠ LÒNG MÙA ĐÔNG
Lạnh về héo hắt tơ lòng
Sợi mong manh nắng trời Đông gọi mời
Hồn thơ bảng lảng chơi vơi
Len vào hoa tuyết gieo lời yêu thương
Ta đây, người ở viễn phương
Hai đường cách trở tình vương vấn tình
Dòng thơ đôi lúc lặng thinh
Vẫn nghe vang vọng duyên mình lên ngôi.
A.
December 1, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2013 22:57:46 bởi Anh Tú >
Xướng:
Nỗi Nhớ Dầy Vơi
Lạnh lẽo NỖI lòng réo rắt mưa
Buồn ơi NHỚ quá kể sao vừa
Sương rơi ĐẦY ấp mùa thương cũ
Lá rụng VƠI tròn nỗi nhớ xưa
Thu đó ĐÂU mong bông trắng đổ ?
Đông này CÓ đợi tuyết rơi chưa ?
Gió rung MỜ ảo đêm huyền thoại
Mây chẳng PHAI tàn vẫn đẩy đưa
Đỗ Hữu Tài
Tue Jan 01, 2013
Hoạ:
Khi Chờ Ngày Mới
Trời đất quê nhà chỉ nắng mưa
Trong tôi nỗi nhớ kể sao vừa
Xứ người trăn trở chờ ngày mới
Quê mẹ ưu tư nhớ chuyện xưa
Tuyết đổ nơi này chưa muốn dứt
Trời xanh bên ấy đã xanh chưa?
Thời gian tích tắc vô tình bước
Đâu đó người lo chuyện đón đưa!
A.
January 3, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2013 07:40:17 bởi Anh Tú >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: