Chương 919 La Thiên Phản Kích Không tiếc tất cả sinh linh trên tất cả tu chân tinh trong liên minh tây bộ để tiến hành một kế hoạch kinh thiên tên là Đồ La!
Sự sụp đổ điên cuồng ở toàn bộ liên minh tây vực càng thêm kịch liệt, theo sự sụp đổ của từng viên tu chân tinh tạo ra lực tấn công vô tận hóa thành gió lốc. Gió lốc này quét ngang thiên địa, trong tinh không lần lượt xuất hiện từng mảng lớn khe nứt, những khe nứt này càng ngày càng nhiều, cuối cùng quyện thành một mảnh.
Thanh âm ầm ầm tràn ngập, toàn bộ liên minh tây bộ giống như đã tới ngày tận thế! Sự sụp đổ trên phạm vi lớn dẫn tới vô số vết nứt giữa tinh không. Hơn nữa có rất nhiều đá vụn xen lẫn lực lượng mang tính hủy diệt không ngừng bắn ra bốn phía.
Tây bộ tinh vực giống như thiên địa nghịch chuyển, càn khôn không còn. Gió lốc khắp nơi cuối cùng dung hợp cùng một chỗ, lại hình thành một trận diệt sát, vô số tu sĩ La Thiên trong giãy dụa thậm chí cũng không kịp kêu lên một tiếng đã bị gió lốc này lan thẳng đến bỏ mình.
Hơn nữa theo khe nứt tinh không không ngừng gia tăng, hàn phong vô tận thổi ra dung hợp với gió lốc kia, không ngờ hình thành một lốc xoáy cực lớn bao phủ gần nửa tinh không tây bộ, triệt để ngăn cách những tu sĩ La Thiên tiến vào bắc bộ với thông đạo nối với La Thiên!
Khi gió lốc có chút tiêu tan, vô số thân ảnh hư ảo biến ảo mà ra, truyền tống trận khắp nơi lại vặn vẹo xuất hiện trong Liên Minh Tinh Vực, tu sĩ của Tu Chân Liên Minh từng đám trong nháy mắt bước ra.
- Giết!
Một tiếng thét long trời lở đất bỗng nhiên vang vọng tinh không!
Ánh mắt Viêm Lôi Tử lộ ra hồng quang. Hắn đã nghĩ tới hết thảy, nhưng chỉ không nghĩ tới, Tu Chân Liên Minh không ngờ có thể có quyết đoán lớn như vậy, hủy diệt toàn bộ tây bộ hình thành một trận tấn công không cách nào tưởng tượng!
Cùng lúc đó, ở liên minh bắc bộ, trong tiếng rít của kiếm quang, chỉ thấy tu sĩ của Liên Minh Tinh Vực từng đám trong nháy mắt đi tới, một đôi mắt khát máu, một cỗ sát khí nồng đậm, bọn họ lao thẳng về phía những tu sĩ La Thiên đang kinh hoảng.
Trong tinh không, liên minh bắc bộ, trong đại quân tu sĩ xuất hiện sóng gợn, chỉ thấy một lão giả mặc hắc bào mang theo sát khí ngập trời và tiếng cười dài một bước bước ra!
- Viêm Lôi Tử, đã lâu không gặp, có còn nhớ lão phu Hắc Sát Ma Tôn không?
Hồng quang trong mắt Viêm Lôi Tử càng đậm, vẻ mắt cũng không có chút bối rối vì biến cố kinh thiên này, hắn bình tĩnh mở miệng nói:
- Đây là kế hoạch của các ngươi sao... Tốt lắm! Như vậy hiện tại, cũng để các ngươi nhìn xem thần thông của tu sĩ La Thiên chúng ta!
Viêm Lôi Tử nâng tay phải lên, nhất chỉ hướng về thiên không. Lập tức toàn bộ tinh không chấn động, một khe nứt cực lớn không ngờ trong vô thanh vô tức điên cuồng xé ra, khe nứt này lớn giống như một khe rãnh trải ra thiên địa.
Cùng lúc đó, một cỗ uy áp khổng lồ từ trong này không ngừng phát tiết ra, chỉ thấy mười tám huyết cầu mười trượng tràn đầy màu đỏ chậm rãi buông xuống!
- Tu Chân Liên Minh các ngươi có thể trả giá lớn hủy diệt tây bộ, La Thiên chúng ta sao có thể không phòng bị, tạm thời nhìn xem lần đầu tiên giao phong ai có thể thắng! Các ngươi giết bao nhiêu người La Thiên chúng ta, ta sẽ giết bấy nhiêu người liên minh các ngươi!
Trong lời nói của Viêm Lôi Tử lộ ra tự tin mạnh mẽ!
Mười tám huyết cầu mười trượng kia buông xuống, trong tinh không lập tức tràn ngập uy áp áp bách tâm thần. Loại áp bách này, đối với tu sĩ La Thiên xung quanh mà nói không có ảnh hưởng gì, chỉ thấy trên người bọn họ lập tức có hồng quang lóe ra chiếu rọi.
Nhưng đối với tu sĩ liên minh liều chết xung phong lại khiến từng đám tâm thần chấn động kịch liệt!
Trong khoảnh khắc này, tất cả tu sĩ liên minh dưới uy áp không thể tưởng tượng này, ở trong khoảnh khắc này giống như bị toàn bộ thiên địa đè ép xuống, khiến cho những tu sĩ liên minh này từng đám huyết dịch toàn thân lập tức cấp tốc lưu động, bên tai bị ngăn cách tất cả tiếng động, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch đang nhanh chóng tăng tốc lên.
Thậm chí trước mắt bọn họ còn thấy hoa mắt.
Mười tám huyết cầu mười trượng, là hai thượng cổ tu chân gia tộc trong La Thiên Tinh Vực tập hợp vô số tộc nhân không ngừng dâng lên máu tươi được tích lũy trong mấy vạn năm. Hơn nữa, hai thượng cổ tu chân gia tộc kia dùng bí pháp truyền thừa dưới tình huống hy sinh cực lớn tế luyện từng chút mà ra, đây là một trong hộ tộc chí bảo của hai thượng cổ gia tộc.
Vật ấy có uy danh cực lớn trong thượng cổ tu chân giới!
Tên là Thập Bát La Phù!
La Phù vốn là danh sơn thời thượng cổ tu chân, nhưng trong một đêm lại tan vỡ kỳ dị, tất cả tu sĩ trên núi toàn bộ máu tươi thoát thể mà ra, tất cả chết bất đắc kỳ tử.
Máu của bọn họ ngưng tụ La Phù Sơn, hóa thành một huyết cầu mười trượng!
Đây chính là nguồn gốc của La Phù, sau đó có rất nhiều thượng cổ tu sĩ tới đây nghiên cứu quan sát, tuy rằng không tìm ra nguyên nhân, nhưng đối với La Phù Huyết Cầu này lại có minh ngộ, từ đó về sau dần dần có thần thông La Phù Huyết Cầu này.
Nhưng huyết cầu này quá mức độc ác, hơn nữa xác suất ngưng luyện thành công không cao, tuy rằng có uy lực thần kỳ, nhưng cuối cùng vẫn không thể tế luyện hàng loạt.
Uy lực của Thập Bát La Phù này, trọng điểm chính là thể hiện trên uy áp, một huyết cầu liền là nhất trọng uy áp, mười tám quả La Phù Huyết Cầu đồng thời buông xuống, uy áp của nơi này đã đạt tới một mức độ không thể tin nổi.
Ngoại trừ việc đó ra, hễ tu sĩ ở trong phạm vi này nếu trước đó dung nhập máu tươi vào trong huyết cầu, thì chẳng những không chịu uy áp, ngược lại có thể ở dưới Thập Bát La Phù này nâng cao tu vi trong thời gian ngắn.
Sắc mặt Hắc Diện Ma Tôn âm trầm, hắn nhìn chằm chằm Thập Bát La Phù Huyết Cầu trên không trung đang định lao ra hủy diệt. Nhưng vào lúc này, Huyết Thần Tử từ trong tinh không bước ra, trong tiếng cười dài ngăn cản ở phía trước.
Sắc mặt Viêm Lôi Tử không chút thay đổi, tay phải chỉ ra phía sau, một chỉ này giống như có thể xuyên thấu hư không trực tiếp từ liên minh bắc vực xuyên qua khe nứt không gian rơi vào thông đạo giữa La Thiên Tinh Vực và Liên Minh Tinh Vực ở trong bắc vực.
Lúc này trong La Thiên Tinh Vực tụ tập trên vạn tu sĩ, những tu sĩ này từng đám vận chuyển tu vi toàn thân vờn quanh một vật ở giữa bọn họ!
Vật ấy là một cây gỗ, nhưng cái cây này lại dài mấy vạn trượng, to gần ngàn trượng!
Tham Thiên Cự Mộc (gỗ lớn chống trời)! Ba vạn năm trước cây gỗ này được Lôi Tiên Điện tìm thấy, trong truyền thuyết trước kia khi viễn cổ tiên vực còn tồn tại, cây gỗ này chính là tiên giới cự mộc chống đỡ viễn cổ tiên vực. Trong tứ đại tiên giới, chỉ có cây này của La Thiên còn bảo tồn tương đối hoàn chỉnh, về phần tiên giới khác đều đã tan rã khi tiên giới tan vỡ năm đó!
Một cỗ tiên khí tràn đầy bao phủ thiên địa, cây gỗ này năm đó sau khi Lôi Tiên Điện tìm được vẫn một mực cất dấu, trận chiến lúc này với liên minh lại lấy ra làm thủ đoạn công kích hùng mạnh!
Bên ngoài cự mộc này hơn vạn tu sĩ cùng hét lớn, hơn vạn người thúc đẩy cự mộc này mạnh mẽ đánh về phía trước! Ở phía sau cự mộc này cũng có mấy lão quái trong La Thiên Tinh Vực, thậm chí lão giả Hứa gia và trung niên nam tử họ Công Tôn cũng ở đó. Dưới sự hợp lực của mọi người lập tức cự mộc vạn trượng trong tiếng nổ ầm ầm tấn công về phía trước thông đạo.
Cự mộc này có được lực lượng không có gì không phá nổi, tốc độ dần dần tăng lên, đến cuối cùng gần như hình thành một trận gió lốc, giữa thiên địa truyền đến từng trận run rẩy. Cự mộc sau khi tiến vào thông đạo kia trong khoảnh khắc lao ra, đi tới liên minh tây bộ.
Tốc độ tấn công quá nhanh, lại mang theo tiếng rít sắc bén có thể chấn động tâm thần, lực lượng ẩn chứa trong đó gần như không thể tưởng tượng. Hàng rào phía trước do vô số khe nứt nối tiếp tạo thành ở dưới sự tấn công của cự mộc này căn bản không làm lên tác dụng gì, trong tiếng nổ ầm ầm nổi lên mảnh lớn sóng gợn nhất tề khuếch tán nhanh chóng mãnh liệt ra phía ngoài, ở trung tâm của sóng gợn cự mộc gào thét mà đến, mạnh mẽ xông vào mở ra một lỗ hổng.
Ở xung quanh cự mộc, nhất là phía sau cự mộc, đông đảo tu sĩ La Thiên theo đến, tất cả đều mang sát khí xông vào Liên Minh Tinh Vực!
Tu sĩ liên minh bên ngoài hàng rào, những hư ảnh biến ảo mà ra cùng với dùng truyền tống trận đi tới, tất cả đều biến sắc, muốn né tránh nhưng dưới sự tấn công của cự mộc lại căn bản tránh không thoát. Ở trong vòng cơn lốc do cự mộc xông tới hình thành thì cho dù là khoảng cách rất xa cũng bị mạnh mẽ hút lại.
Lại có một ít tu sĩ bị cự mộc này trực tiếp đụng lên người, lập tức thân thể tan vỡ, nguyên thần tan rã hình thành mảnh lớn sương máu. Chỉ có điều, sương máu này đối với Tham Thiên Cự Mộc mà nói, thật sự là bé nhỏ không đáng kể!
Thập Bát La Phù là pháp bảo thứ nhất trong tam đại thần thông của La Thiên Tinh Vực, Tham Thiên Cự Mộc trước mắt năm đó chống đỡ viễn cổ tiên vực là thứ hai, nhưng lại vẫn chưa kết thúc!
Cự mộc mở đường, trên đường đi qua hàng rào tạo thành từ những khe nứt kia lập tức xuất hiện sóng gợn dày đặc không ngừng quanh quẩn. Chỉ thấy ở chỗ sâu nơi tiếp giáp với La Thiên Tinh Vực lúc này lại truyền ra một tiếng gầm rú chấn kinh toàn bộ liên minh tây bộ.
Dưới tiếng gầm rú này, lập tức trong tây bộ, thân thể một đám tu sĩ liên minh kịch chấn, thậm chí còn có một ít thất khiếu bị mạnh mẽ chấn ra máu tươi.
Một cỗ lực lượng hung mãnh cực đoan điên cuồng tràn ra, trong thông đạo đả thông hai vực, một viên tu chân tinh cực lớn chậm rãi bay ra. Ở bên ngoài tu chân tinh này có mảnh lớn sương mù bao phủ, có chút quỷ dị.
Trong khoảnh khắc nó bay ra, sương mù bên ngoài nhanh chóng co rút lại, khi biến mất không thấy lập tức từ trong đó xòe ra, lại hình thành một hình cầu với vô số xúc tu vạn trượng tung bay. Vật ấy, rõ ràng đúng là Vọng Nguyệt!
Vọng Nguyệt lúc này hai mắt một mảnh đỏ bừng lộ ra lửa giận vô tận. Nó gần như phát cuồng, sau khi lao ra khỏi thông đạo xúc tu toàn thân lập tức múa may, thân thể khổng lồ lại lao tới.
- Gràooo!
Miệng Vọng Nguyệt mở ra một vết nứt thật sâu, theo tiếng rít gào này một cỗ lực lượng tấn công rất mạnh hóa thành một trận gió lốc thổi về phía trước, trong khoảnh khắc những khe nứt không gian phía trước giống như trang giấy bị xé ra, ở trong cuồng phong lập tức bị cuốn ngược lại!
Chỉ có điều, trong khoảnh khắc tiếng rít gào này tới gần cự mộc lại lập tức có một đạo hào quang bao phủ cự mộc, giống như một cái vỏ trứng khiến cho tiếng rít gào này không có chút tạm dừng theo hai bên mà đi qua.
Thanh âm rống giận của Vọng Nguyệt quá mức kịch liệt đã dẫn tới một trận tan vỡ của tinh không. Trong hư vô phía trước cự mộc ở trong khoảnh khắc tiếng rống của Vọng Nguyệt đi qua lập tức có một trận vặn vẹo, một lão giả mặc đạo bào màu trắng có chút chật vật bị mạnh mẽ bức ra thân ảnh.
Sắc mặt hắn cực kỳ âm trầm, ánh mắt dường như có thể xuyên thấu tinh không, nhìn thấy Vọng Nguyệt kia lao ra, thân mình không chút do dự nhanh chóng lui về phía sau, nhưng đúng lúc này, Tham Thiên Cự Mộc ầm ầm lao tới.
Lão giả đúng là Đạo Nguyên Thiên Tôn một trong tứ tôn của Tu Chân Liên Minh. Trong lòng hắn thầm than, lắc lắc đầu, tốc độ lui về phía sau càng nhanh hơn.
Nhưng ngay trong khoảnh khắc hắn lui về phía sau thì lão tổ Hướng gia và nam tử họ Công Tôn ở trên Tham Thiên Cự Mộc hai người hóa thành hai đạo cầu vồng, lao ra khỏi cự mộc thẳng về phía hắn mà đi.
- Liên minh đạo hữu làm gì phải đi vội vàng như thế!
Lão giả Hướng gia trong tiếng cười dài tay áo vung lên, lập tức một cỗ hồng phong tràn ngập thiên địa, trong nháy mắt bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Trận đại chiến này, lấy tây bộ và bắc bộ của liên minh làm chiến trường, tràn ngập điên cuồng, tiếng gào thét chém giết kịch liệt, cũng có vô số pháp bảo lóe ra ánh sáng, từ xa nhìn lại trước mắt là một mảnh muôn màu muôn vẻ!
Từng trận dao động của pháp lực lại ngưng tụ thành mây lan ra vô tận!
Ở trong chém giết kịch liệt này, tu sĩ hai bên La Thiên và liên minh hơi chút vô ý sẽ lập tức bỏ mình. Nhất là Vọng Nguyệt không ngừng tiến về phía trước, giống như có thể phân biệt được tu sĩ La Thiên, không ngờ khi công kích ít khi lan đến gần tu sĩ La Thiên, mà tuyệt đại bộ phận đều giết về phía liên minh.
Trong khoảng thời gian ngắn Liên Minh Tinh Vực lập tức rơi vào thế yếu!
Lúc này, Vương Lâm cũng đang ở trong liên minh tây vực. Thân thể của Lôi Cát đã thu nhỏ lại, hóa thành một đại hán cao ba trượng đang đi trước mở đường. Đồng tử đầu to theo sát phía sau Vương Lâm. Còn về phần Tháp Sơn đồng dạng ở bên cạnh, hai mắt hắn lộ ra hàn quang cẩn thận quan sát xung quanh.
Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, trên đường đi hắn đã gặp mấy tu sĩ liên minh, những người này sau khi nhìn thấy Vương Lâm gần như lập tức biến sắc liền không nói hai lời xoay người bỏ chạy, hiển nhiên đã nhìn thấy tu vi của đoàn người Vương Lâm.
Nhưng đồng dạng cũng có một ít người đui mù tự cho là tu vi cũng đủ hoặc nhân số đông đảo sau khi do dự giết thẳng phía về Vương Lâm, những người này không hề có ngoại lệ tất cả đều bị Vương Lâm trực tiếp diệt sát.
Một đường đi tới, mùi máu tanh bao phủ toàn bộ liên minh tây bộ, càng đi về phía trước tu sĩ Vương Lâm gặp được càng nhiều, nhưng cuối cùng người có gan tiến lên vẫn không nhiều lắm.
Trên người Vương Lâm không truyền ra nửa điểm sát khí, nhưng bất kể là Lôi Cát hay là Tháp Sơn hoặc là đồng tử đầu to ba người đều tràn ngập sát khí, giống như một thanh lợi kiếm thẳng về phía trước mà đi.
Dọc theo đường đi Vương Lâm nhìn bốn phía, tinh không quen thuộc không ngờ đã tan vỡ, thậm chí còn có khe hở xé rách gào thét mà qua, tất cả những điều này đều biểu lộ liên minh tây bộ đã hoàn hoàn vất đi. Chỉ có điều, những khe hở này khi tới trước mặt Vương Lâm giống như bị một cỗ lực lượng kỳ dị dời đi vòng sang bên cạnh.
Nếu như có lão quái bước vào bước thứ hai Tịnh Niết trở lên nhìn thấy một màn này nhất định hai mắt sẽ ngưng trọng, đây là dấu hiệu bước đầu nắm giữ quy tắc. Khuy Niết kỳ tuy rằng là tiếp xúc quy tắc, nhưng tiếp xúc và bước đầu nắm giữ lại có khác nhau rõ ràng! Nắm giữ quy tắc là Tịnh Niết mới có thể làm được, Vương Lâm chưa đạt tới Tịnh Niết, nhưng lấy minh ngộ của Thiên Nghịch, ở trên điểm này lại có một tia khí tức Tịnh Niết, tuy rằng khí tức này vẫn rất mờ nhạt.
Đúng lúc này, tinh không phía xa đột nhiên xuất hiện một nữ tử mặc y phục tím trên mặt lộ vẻ chua xót. Nàng cắn môi dưới, kiếm quang dưới chân yếu ớt giống như tùy thời đều có thể tan rã. Ở phía sau nàng mấy tu sĩ Liên Minh Tinh Vực bay nhanh, trong đó một người là một trung niên nam tử, hắn vẻ mặt cười nhạt cấp tốc đuổi theo.
- Là nàng...
Với thần thức của Vương Lâm liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy nữ tử phía xa.