sáng thứ 2 trên đường đi làm traffic nhiều quá, họ làm đường nên cho dù thường ngày hay ket xe, bữa nay kẹt dữ tợn hơn.
nghe radio weather& trafiic nói sáng đầu tuần thường có accident trong beltway và các vùng metro. Ngòai trời gió mạnh, hôm thứ 7 và CN gió lớn, đàng sau nhà lá rụng nhiều, rơi đâ`y cái sân sau.
Khuya qua xã không gọi, chắc là office có technical problem như hom qua, thường xã gọi bên này là 11:30 tối, luc mà tôi chuẩn bì đi khò , luc đó bên Middle East là 6;30 sáng.
tôi chờ phone mà không thấy nên đi khò rất nhanh.
Sáng nay vào office, cả bao nhieu cái messages, rồi emails, thường là vậy, 2 ngày nghỉ cuối tuần là 1 đống việc vào ngày thứ 2.
Shannon và Jenny vào sớm hơn tôi hôm nay, chả vì tôi bị kẹt xe quá xá mà. Vào office, tôi đi làm 1 ly hot chocolate, gió ngòai trời rít lên, ai cũng than sao mà lạnh quá.
ngóng điện thọai của xã mà không thấy động tĩnh gì, tôi đếm từng ngày một , còn 2 tuần rưỡi nữa là xã sẽ về. Ừa, mỗi lần đi công tác xa nhà, xã là người gọi điện thọai cho tôi thôi, tôi không gọi vào được trừ khi có emergency.
Hôm truoc xã kể tôi nghe việc người Hồi giáo bên xứ đó, ăn mặc bít bùng, cái nóng của xứ Qatar làm cho người ta dễ ngộp hơi. Tuy làm viec trong van phòng có máy lạnh, nhưng khi ra ngòai, mèn, gì mà 115*F ( không biet tính theo độ Celcius thì bao nhiêu nữa?) bên city này của tôi, nóng nhất vào mùa hè là 95 *F , bà con réo rùm trời rồi.
mỗi lần gọi về nhà, xã hay hù tôi mà hư, he sẽ dắt tôi qua đó ở 2 năm, nóng cháy da là tôi hãi thì sẽ ngoan lại tức thì.
no way, xã di Châu Âu thì tôi còn dám theo, đi Trung Đông , qua đó đi cưỡi lạc đà giải trí à.
Mỗi lần coi TV, tôi thấy cảnh quân đội Hoa Kỳ và những đồng minh sang bên các nước bên đó, tôi chả biết làm gì hơn ngòai cầu nguyện. Dù là 1 nước khong giống như Iraq, Afghanistan,nhưng Qatar vẫn có rat nhieu military, contractors va` civilians ( như xã của tôi) làm việc .
...
nói năng lung tung nữa rồi, tôi vẫn cầu nguyện và dặn dò xã nếu he cần phải vào city của họ , đi đâu cũng cần có người đi theo và lúc nào rời base là phải mặc áo chống đạn.
giờ trưa rồi, vài đứa lác đác di ănn lunch, Shannon mới email hỏi có muốn đi chỗ quen thuộc không, hình như cô nhỏ này thích ăn thịt gà nướng.
khoảng 3 giờ có staff picture,tất cả nhân viên về office và chuẩn bị để chụp hình, dài dòng quá, đã nói bữa nay gió thí mồ, tóc gió bay túa xua, chụp hình làm khỉ gì đây chứ. Thôi ráng mà điệu 1 chút, mấy anh con trai khong sao, các nàng kia và tôi nghe tin này sáng nay, ai cung lầm bầm.
hôm nay nhận đuoc email của bé dss, wow, bé cho biết ở tận bên Nga kia, xa thế à, sao mà đi thăm được. bé DSS ráng học cho xong về giup quê hương trong 1 ngày gần nhé, hy vọng sẽ có dip gặp được bé.
1 ngày thứ 2 lặng lẽ trôi qua
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2005 06:20:55 bởi NHUY >