Một ngày của bạn
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 25 trên tổng số 25 bài trong đề mục
NHUY 25.10.2005 10:42:07 (permalink)
thứ 2, trời u ám, gió lạnh và nhiều, lá vàng lá đỏ rụng cả 1 vùng, cái cảm gíac buồn ngủ của thứ 2 đầu tuần đi chung với cái thời tiết này thì chỉ muốn shut down cái "còm biu tơ" rồi dzọt dìa nhà khò thôi.

cô gọi, chuyện buồn quá, đã 3 nam rồi, vậy mà nó cũng còn sôi lửa giận dữ, thì đúng rồi , đâu có ai muốn nhận lỗi về mình trong khi tôi nghĩ máu đặc hơn nước lã, nhưng người nói với tôi khong thể binh cháu trong khi nguoi kia là con ruột.

tôi khóc sưng cả mắt, trong bóng tối tối không buồn đứng dậy bật đèn, tôi khóc vì tủi thân, ai cũng cao thượng quá, không ai có lỗi , đổ lỗi hết cho tôi đi, tôi chấp nhận và tôi sẽ không oán trách.

người đàn ông làm cái sàn nhà đục đẽo lộp cộp nghe tôi khóc, chỉ khuyên tôi thôi, ông nói " cô còn trẻ, mai đây cô có con, sô sẽ thấy, trong mắt người mẹ, con của họ là đúng tất cả, con của họ là angel, thiên thần, là ngoan, giỏi đủ thứ, cô đừng có buồn,người cô của cô cũng có cái khổ tâm lắm đó, cô nên lấy làm hãnh diện vì ít ra cô còn có người làm cho cô buồn, cô có thể khóc, còn tôi không một nguoi thân còn lại để chửi mắng, cằn nhằn, làm tôi khóc như cô bây giờ".

Xã gọi về, tôi khóc như mưa, kể chuyện cho xã nghe chuyen 3 năm về trước cũ rích, Xã cũng buồn, he nói mình khong thể làm cho tat cả moi nguoi vừa lòng, mà honey khong cần buồn nữa,sống trọn vẹn, làm việc tốt, người ta vui là mình vui, khong nên để tâm chuyện cũ, mai đây sẽ có người thấy được và cảm kích chuyen mình làm.

sáng nay ngồi khóc lúc đọc bài, sao mà cảm thấy bơ vơ, trơ trọi vậy. Xã gọi nói hãy cô" gắng mỉm cười với cuộc sống, ta sẽ có 1 ngày mai tươi đẹp hơn

nhớ năm nào nhỏ bị 1 đám cùng xóm dọa nạt, ăn hiếp, nhỏ đâu co dám hó hé với tụi nó, nhỏ chạy nhanh về nhà méc tôi. Tôi học lop 5, nho? hoc lop 3, toi vừa nghe nhỏ nói trong tiếng thở hộc hộc và nét mặt sợ hãi, tôi vùng chạy ra khỏi nhà, bay nhanh tới tìm 3 đứa kia, dập cho tụi nó 1 trận, dằn mặt. Từ đó trở đi, nhỏ không còn bị tụi chúng chặn đường ăn hiếp nữa , vậy mà giờ đây, bao nhieu năm trôi qua, nhỏ đối xử thiệt tệ với tôi, nhỏ biết tôi hay nhường nhỏ.

tình người và tình đời [sm=mecry.gif]

đi nhà bank về, trời u ám, ngày mai sẽ lạnh hơn , chắc cuối tuần này qua nhà Ginny lấy ít củi về cho lò sưởi.

còn nửa tiếng nữa là về

nghe văng vẳng đâu đây "hãy sống cho mình, đừng vì mọi nguòi mà quên đi bản thân thì không nên , kẻ sống ích kỷ là kẻ bị cười chê, nhưng kẻ đó do not give a crap what other people feel "

ừa, sống thật và sống còn thì khổ quá, đau lòng quá

bùn muốn khóc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2005 10:49:37 bởi NHUY >
#16
    song 09.11.2005 18:55:42 (permalink)
    Thứ 4, mọi người đang nghỉ trưa, cứ sợ tiếng bàn phím làm mọi người thức giấc !


    ... Nếu giả dụ quay lại cái thời tiền sử, cái thời người ta gọi là ăn lông ở lỗ, sống trong hang, mặc khố, săn bắn và trồng trọt để sống, thì có mông
    lung ??

    .
    .
    .
    .
    .
    Chiều qua lúc đi làm về,cô L giúi vào tay mình cây dù, mới mang từ Trung quốc qua , hi` mình đâu cần dù, có đen cũng chằng sao mà.. L kêu biết biết.... rồi cứ đưa, chắc thấy cái mặt tiu ngỉu của mình, chẳng biết làm gì nên tặng cây dù hi`, hôm qua lúc chấn động, cn ùa ra, làm phát hoảng...


    .
    .
    .
    Thôi dẹp qua, có ai đó nói, cười lên sẽ thấy hên.
    #17
      NHUY 10.11.2005 11:51:55 (permalink)
      Ngày 11 tháng 9, 2005

      coi TV noi ben Pháp thấy hỗn loạn quá
      bé bịnh 2 ngày, chắc là bịnh cảm do trúng mưa rồi.
      2 ngày nữa sẽ bị bứng 4 cái răng cắm (wisdom teeth)
      ăn tô phở hôm nay 1 mình, buồn hiu, chắc không co Shannon hay David đi ăn chung như mọi lần.
      muốn cắt tóc ngắn 1 chút, trời lạnh rôi, tóc dài và dầy làm việc gội và xấy trở nên khó hơn nhiều, mất nhieu thời gian.

      đọc tin nghe noi ben VN bi động đất, cầu nguyện cho tất cả không bị gì.
      1 đống giấy tờ phải thanh toán cho xong hôm nay và ngày mai, vì thư 6 đi nha sĩ, thứ 2 chắc không di làm rồi, 4 cái răng không bị đau mới là chuyện lạ

      gần tới giờ về, ai cũng nhác làm việc, nghĩ tới việc nấu cơm chiều, tự dưng muốn vờ đi quá chừng.

      thứ 4 lặng lẽ troi qua chậm chạp

      mong bé mau hết bịnh sớm
      sis của em
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 11:53:47 bởi NHUY >
      #18
        Dongsongsao 11.11.2005 09:06:00 (permalink)
        Ngày.....

        Ko biết mình đã ngủ bao lâu rồi nhỉ?một ngày mà chỉ có việc ngủ thôi thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.Vào đông rồi nên trời tối nhanh quá...nhớ lại những lần đi học về một mình... xung quanh chỉ có một màu trắng ảm đạm lúc đó sao thèm cái cảm giác có một người bên cạnh như vậy chứ.

        Đọc mail sis viết lại thấy lòng ấm lên lạ.Giá mà quanh mình ai cũng thương mình như vậy chắc là sẽ hạnh phúc lắm.

        Thứ 7 chị H bảo phải dậy từ 5h để ra sân bay hichic ko biết mình có dậy nổi để đưa chị đi ko?lần này về chưa chắc sau sẽ gặp lại chị nhưng mong chị sẽ có một baby thật xinh và thật ngoan :)

        Hôm nay mình ăn cảm thấy ngon miệng hơn chắc tại được ăn ca' :) món cá bao giờ cũng rất ngon phải ko sis? :)

        Cầu mong mọi điều bình an sẽ luôn đến với sis !!!
        #19
          Dongsongsao 21.11.2005 23:06:28 (permalink)
          “Có truyền thuyết về một loài chim chỉ hót một lần trong đời nhưng hót hay nhất thế gian. Có lần, nó rời tổ, bay đến một bụi mận gai. Nó vừa cất cao tiếng hót, vừa đâm mình vào chiếc gai dài nhất, nhọn nhất…Vượt lên trên nỗi đau khôn tả, nó vừa hót, vừa lịm dần đi, nhưng tiếng hát của nó khiến thế gian như ngừng lại. Bài ca duy nhất có một không hai, bài ca đáng cho cả sơn ca và hoạ mi phải ghen tỵ, và thượng đế trên thiên đình cũng phải mỉm cười. Bởi hạnh phúc cao nhất chỉ có được khi ta trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại......Ít ra truyền thuyết nói như vậy!”

          Hãy sống, hãy đam mê, hãy đấu tranh."
          #20
            NHUY 23.11.2005 10:43:54 (permalink)
            thứ ba, ngày 22 tháng 11, 2005

            hom nay là ngày cuối di làm, toi lấy ngày thư 4 và thư 6 này off vì tối nay lái xe 10 tiếng về thăm gia đình tuần này.

            thứ năm, lễ Thanksgiving, ừ, thì mình giving thanks, tạ ơn những gì mình đang có, không nên đòi hỏi quá khi mình nhìn lại thấy bao nhiêu nguoi vẫn không may mắn như mình

            Bé T biến đâu mất, chắc phải cho bé vài cái nickname quá, hom qua nay không thấy em xuất hiện.

            sáng nay pack 1 ít quần áo, mà cũng chưa xong thì nhìn đồng hồ, đến giờ đi lạ, tối nay về pack tếp, vì đi 4 ngày nên chắc đem vài bộ đồ thôi.
            nghe TV noi thứ 5 có thể có tuyết, hèn gì trời dạo này lạnh quá, sáng nào cũng lạnh và mưa, đi ra đường ngán quá sức./

            in cái map ra, coi sơ lại, sợ tối nay lái thì đường bị kẹt xe, xa lộ i-95 không biết có làm đường không?

            đọc bài của chonguoixala đăng, thấy cay cay ở mắt, đàn ông ích kỷ hay đàn bà quá tin người, vị tha, và cho nhiều hơn nhận?
            đọc bài xong, cứ thấy lòng nao nao, có phải 1 phần trong truyện là của tôi hôm nào?

            thở dài, nhỏ đồng nghiệp email qua hỏi " sao hay thở dài, có chuyện không vui hả? "
            Đâu có gì, chỉ thấy sao cuộc đời có nhiều khúc quanh quá.

            thôi không bán than nữa, đi làm tiep đây .

            P.S:bé T, em mà đọc bài trong này thì sis đi chơi mất đất rùi, sis se email cho bé nha, ừa còn nữa, đừng có ngủ nhiều quá đó nhe.
            chúc em nhieu niềm vui
            sis
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2005 10:47:25 bởi NHUY >
            #21
              Dongsongsao 08.12.2005 03:42:13 (permalink)
              Một đêm thức trắng giờ mắt cay xè...mình sẽ leo lên giường làm một giấc.... qua bữa...đỡ phải nấu ăn mà lại tiết kiệm

              Nhìn mặt nó mình biết nó đang cố dấu đi những giọt nước mắt bằng những nụ cười gượng gạo.....vui sao được khi mà người ta quay về là lúc đã cảm thấy "ĐỦ".... người ta về còn có được sự cảm thông,sự chia sẻ và sự nể phục từ người khác..... còn nó thì.....ngoài cái mất là rất nhiều còn được thì chẳng đáng bao nhiêu......

              Đứa bạn thân thì kêu mình " chơi với mày nguy hiểm,chuyên gia đưa tiễn để rồi chẳng biết khi nào sẽ đến lượt tao" ( zời ạ tao mà muốn vậy tao chít liền á...vậy mà cũng nói được...bực mình)

              Đọc mail của sis.....sis bảo có cái party cần đi tối nay....mà lại ngại mặc cái skirt vì trời lạnh :)....ha...sao đâu chứ "ăn chơi là ko sợ tuyết rơi" đó sis :) ráng mặc, mình đến party để thành miss vn cho họ lác mắt :)

              Hết một ngày ngắn ngủi...................<<<< Ngáp>>>>
              #22
                NHUY 08.12.2005 11:35:59 (permalink)
                thứ tư ngày 7 th'ang 12 , 2005

                trời hôm nay lạnh quá, gió nhiều làm cái lạnh cóng da, tuyết vẫn còn khắp nơi. nghe noi tối mai có tuyết rơi nữa, ui cha, chưa tan tuyết cũ thì tuyết moi xuất hiện , nhất là trời lạnh thì tuyết không tan cả ngày, làm cho mọi nơi bị icy.

                mấy cô đòi tối nay mặc đầm, skirt cho cai Xmas party, trùi ui, lạnh te tua mà xí xọn làm gì , tôi nhát nên không ham chuyen skirt and dress kia ( hèn gì mấy đứa bạn chọc tôi là đứa " Nắng không ưa, mưa không chịu, ngại gió, sợ sương mù ". Những lúc đó tôi cũng cười trừ thôi.

                tất cả mọi người ai cũng excited về party, còn tôi sao mà ngán, vì cong ty tổ chức cho nhân viên thoi, nên tôi hong có dắt Xã đi, nên sáng nay đã làm đồ ăn cho him, toi nay chỉ hâm nóng lại thôi ( tôi đi đâu mà không có him thì hay đòi về sớm, mà di chung với him đâu xa nhà vài ngày tôi cũng nhớ cái nhà, cái tật nhớ nhà của tôi bi mọi người mỉa mai, tôi cóc cần, nhà của mình, Xã của mình , ai cười hở 10 cái răng

                be DSS, em nói "ăn chơi là không sợ tuyết rơi" em ngon ha, tại em ở khu bên đó 8 tháng lạnh mà, khu sis thì 4 mùa rõ rệt, cho nên nhiều người thích ở đây là vậy.
                dám khiêu khích sis ha, hãy đợi đấy


                gần sap về rồi, hông muốn làm nữa, về sửa soạn, 8 giờ có mặt ở buổi tiệc
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2005 11:41:05 bởi NHUY >
                #23
                  song 30.12.2005 06:30:10 (permalink)
                  thứ năm 29/12/2005


                  . Đã sắp sang năm mới rồi, trời mát cảm thấy không khí trong lành dễ chịu, mới nói chuyện hồi tối với con móm, và con mập xong, tụi nó cứ cằn nhằn mình mãi, chẳng phải sao, hồi trước có xài dt tụi nó cũng có kím ra đâu, bây giờ một là gọi nhà, hai là ở ct là gặp liền hihihi mới chốc mà đã qua gần 4 năm, mỗi đứa đều đi, chỉ con mập là ở lại, bà T thì cứ còn dây dưa.... Gió ngòai trời nhè nhẹ, thoang thoảng đâu đây mình cứ như là gửi thấy mùi....mùi... mùii quen lắm ah đúng rồi mùi sữa, mùi lúa chín, đó là mùi sữa, hồi đó ngửi cà 4,5 ngày mình mới nhận ra đó là mùi sữa hihii mùi kỉ niệm hihii, móm, mập, T ưiii....


                  Mẹ đã ngủ say, một ngày ld bình thường đã trôi qua, sẽ ntn nếu mẹ biết mình nói dối,....nhưng đổi lại mẹ đã vui, cười rất nhiều và giọng ba thì êm ái hơn mỗi sáng gọi mình dậy hiiihi...... 2 con mèo đang gầm gừ như muốn cắn nhau ngoài kia, nghe trong đêm ghê quá, thôi đi ngủ,, sợ ma hí hí

                  #24
                    Dongsongsao 01.01.2006 05:41:35 (permalink)
                    Ngày...........

                    Viết một bài cho ngày cuối năm......năm hết tết đến....hi vọng sang năm mới mình sẽ vui hơn năm cũ, may mắn hơn và thành công hơn :)

                    Mấy ngày rồi ko nhận được tin gì của sis...ha...chắc sis đang bận holiday với xã... Hôm nay trời ấm hơn hôm qua :) mà mình cũng chỉ nghe nói thế chứ cũng chưa thèm ra ngoài đường...năm nay quyết ngồi nhà ăn tết, ko leo ra ngoài chen lấn xô đẩy với người ta nữa :)

                    Nhớ năm ngoái giao thừa mấy đứa hứng chí rủ nhau xuống sông chơi...rét quá thể...chụp được mấy cái pix rồi về uống вино chúc mừng năm mới.

                    Năm nay ko về nhà được cũng thấy bùn bùn :( sis thì sướng rồi được về nhà tha hồ mà ăn phở.....ko biết sis có nhớ send cho minh ít nào để ăn tết ko đây :(

                    Bạn đi chơi, ở nhà một mình cả ngày thấy sướng quá :)) xem nào......mình cũng đã làm được vài việc có ích cho ngày cuối năm này...ít ra là hút bụi cho cai nha duoc sach se chút....

                    Ngồi nghe bài nhạc anh gửi cả một ngày...cũng hay hay....tự nhiên lại thấy......

                    " Đã lâu rồi từ ngày em ra đi,để trái tim ta đã mang thương đau, em mới tìm về lại nơi chốn cũ, tìm chút dư âm của cuộc tình xưa..... trong cuộc đời nào đuọc như ý muốn nhiều lúc yêu thương đã ko chọn vẹn.......
                    Nguyện xin giữ những dĩ vãng là giấc mơ ,để trong kí ức những kỉ niệm dấu yêu..... từng lời nói từng khúc hát còn vang mãi...
                    Tại sao yêu nhau ko đến được với nhau để giờ đây 2 ta phải khổ đau, mà sao ko thể tha thứ cho nhau 1 lần........"

                    Happy new year to every1..........
                    #25
                      Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 25 trên tổng số 25 bài trong đề mục
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9