LỠ DUYÊN
Nhìn lá giao mùa rụng cuối hiên
Nhớ em cô gái thuở ngoan hiền
Ông Tơ mặc cả nên đành số
Bà Nguyệt so kè phải chấp duyên
Chốn ấy bạc tiền phơi phố thị
Nơi này thơ rượu trải thiên nhiên
Chuyện đời dâu bể làm sao biết
Xin giữ trong lòng một chút riêng...
14.01.2012
phanhoacan
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65757/0CD8E3AEE7824EB2B5F4C7EA310ED80B.jpg[/image]
Lỡ Mộng
Vệt nắng chiều đông nhạt cuối hiên
Gió xuân gợi nhớ giọng ru hiền
Một lần gặp gỡ gieo mơ ước
Giây phút thệ giao mộng sánh duyên
Biết trước yêu thương không trọn vẹn
Bây giờ luyến ái vỡ đương nhiên
Cuộc đời dâu bể ai lường được?
Tuổi cạn năm tàn ngộ nhận riêng
NGUOITRUONGPHU,21/01/12