Thơ - MM_Ngoc
LÃO TƯỚNG
Không bao giờ còn gặp
Lão Tướng gìa ...cô liêu
Người như bóng xế chiều
Con còn chưa đứng bóng
Một thời đâu xa lắm
Lão Tướng như cây Tùng
Mạnh mẽ và bao dung
Chở che ngàn lộc biếc
Chẳng bao giờ hối tiêc
Những chặng đường đã qua
Cây Tùng nay đã gìa
Cành khô và lá úa
Ngạo nghễ cười trong gío
Dù cội rễ lung lay
Lão Tướng vẫn còn say
Một thời nào oanh liệt
Và nhớ hoài da diết
Nơi Tùng đứng hiên ngang
Nơi đó vẫn ngút ngàn
Lá xanh cùng lộc biếc
Chẳng nói lời từ biệt
Lão Tướng mãi ra đi
Bão táp có hề chi
Mỉm cười và chiến thắng
Gío ơi hãy yên lặng
Tiễn biệt cây Tùng gìa
Lộc non hãy đơm hoa
Quanh cây Tùng bất khuất
LỐI EM VỀ
Lối em về con đường ấm bàn chân
Hàng cau ven đường thả hương thoang thoảng
Ánh sáng dịu dàng trăng non ngơ ngác
Tiếng Dế nỉ non dưới cỏ im lìm
Lối em về cánh đồng rạ mới thơm
Lúa chín vàng ươm dặt dìu vai gánh
Làn khói tỏa xanh và mùi nếp mới
Kìa nhà ai đã cất tiếng ru hời...
Lối em về con sông vẫn lả lơi...
Vẫn con đò xưa mái chèo đưa đẩy
Hoa lục bình anh trao em ngày ấy
Trên bến sông này tím ngát tình yêu
Lối em về giọng hò thả ...cô liêu...
Đêm càng sâu tiếng hò càng thổn thức
Câu luyến lưu cho lòng ta nao nức
Lời nguyện thề...ai đến hẹn lại lên
Lối em về vang tiếng pháo nổ dền
Nhà ai thế vui đón nàng dâu mới
Xác pháo hồng như tình yêu phơi phới
Trầu và cau vui khắp xóm khắp làng
Lối em về làm lòng Mẹ hân hoan
Lưng còng xuống chờ mỏi mòn năm tháng
Bàn tay thô - tảo tần - đời khô cạn
Âu yếm vỗ về ngày ấy thơ ngây
Con đã về trong lòng Mẹ hôm nay
Mẹ ôm xiết - sợ giấc mơ tan biến
Gịot lệ mừng bao dung mờ trên mắt
Lối em về nguồn cội mãi... mênh mang....
Khúc tình buồn
Cuộc tình như chiếc thuyền trôi
Trên giòng sông vắng ... bồi hồi gío sương
Lặng buồn thôi hết tơ vương
Cất vào trong dạ giấc mơ vô thường
Ai khơi dậy khúc đoạn trường
Ai rung ngọn gío - câu thơ - tiếng đàn ... ?
Đã đem tình dấu non ngàn
Vào trong quên lãng vào giòng thiên thu
Bỗng đâu trong gío tiếng ru
Khúc tình buồn - tự ngàn thu vọng về
Đâu đây một chút não nề
Đâu đây day dứt bộn bề thủa xưa
Ngẩn trông một áng sao thưa
Một vành trăng khuyết - đâu mùa yến oanh ?
Ngỡ ngàng dạo khúc tình xanh
Dạ Lan Hương tỏa ...trong lành tiếng thơ....
Nửa khuya chợt tỉnh cơn mơ
Mà sao ai oán .... Ai chờ đợi ai ... ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 06:08:56 bởi tulipdenus >
GÁNH TÌNH MÙA THU
Mùa Thu nắng trải nhạt nhòa
Và con đường đó vẫn qua nhẹ nhàng
Gío hiu hiu - chiếc lá vàng
Thả lên tóc để mơ màng cho ai
Bên dòng sông buổi sớm mai
Cô em gánh nước - còn ai gánh tình...?
Trời thu lẳng lặng một mình
Lơ thơ mây trắng...tự tình trời xanh
Đòng đưa gánh nuớc long lanh
Đến khi chiều ngả - chàng dành đổi vai
Kia rồi trăng nhú non Đoài
Theo anh em nhé - gánh hai chữ tình
NHỮNG ĐIỀU CHƯA THỂ NÓI.
Em sẽ nói với anh
Những lới chưa muốn nói
Bởi trong em tim chưa thấy ngọt ngào
Trên đường đời chân còn bước lao đao
Và còn đó những gập ghềnh gian khó
Điều chưa nghĩ ...là lời anh mới ngỏ
Anh ơi...
Trái tim em...còn bỏ ngõ
Chưa một lần rung nhẹ với người nào
Trong lòng em còn yên giấc chiêm bao
Đêm gối chiếc vần hồng vào giấc ngủ
Em chưa thấy những điều lòng ấp ủ
Nên xin đừng buồn em nhé Anh ơi
Em sẽ nói
Khi lòng em không thể...
Thiếu vắng anh như thiếu vắng mặt trời
Không có anh - tóc buồn chẳng buông lơi
Anh không có - đời không còn ước muốn
Nhưng chua thấy - thì em chưa thể nói ..
Nên Anh ơi
Em biết phải làm sao ...?
Biết phải làm sao - nói cho anh hiểu
Rằng chúng mình chưa chia sẻ được nhau
Điều em cần anh chẳng thể chia đâu
Khi em muốn đi con đường đã đĩnh
Đường xa lắm và d ài nh ư bất tận
Bởi vì em chẳng sống cho riêng mình
Bởi vì em - không thể nào hy sinh
Nguồn hạnh phúc của gia đình em dó
Em sẽ nói với anh
Khi mình cùng nhau có
Mọi nỗi đau chất chứa của mỗi người
Mọi vui buồn ta có thể chia đôi
Em sẽ nói với anh
Ta chia nhau hạnh phúc
Lời chưa nói là những lời rất thực
Xin hãy hiểu cho em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 06:10:16 bởi tulipdenus >
KHÔNG DUYÊN PHẬN
Thôi thì thôi chẳng nên duyên
Em qua sông để.... rót buồn cho ai
Ngẩng trông cánh Nhạn bay dài...
Anh về gói lại tình ai..vào lòng
Cột lên một sợi tơ hồng
Gửi em vào giấc mơ không mong chờ...
Bây giờ đứt đoạn đường tơ...
Bây giờ gối chiếc bơ vơ đêm trường
Cầu cho một cánh vô thường
Nở hương thơm ngát con đường em đi
Cầu cho chốn ây xuân thì
Cho em đạt được những gì em mong
Tình này mãi mãi hư không
Còn ta chỉ nhớ - chỉ mong một người
Con thuyền em đã xa rồi
Chỉ còn ta đứng - một trời bâng khuâng
Dõi theo bóng khuất xa dần
Thôi thì thôi chẳng nên duyên cũng đành
Ta về với ngọn gío hanh
Với trăng...với chỉ ân tình riêng ta
CHO ANH HY VỌNG
Anh hy vọng ...tình này em hãy nhận
Nụ Tầm Xuân đơn giản - chẳng ngọt ngào
Không rực rỡ như đóa Hồng kiêu hãnh
Chỉ đơn sơ - mộc mạc vẫn thanh cao
Anh hy vọng biển mênh mông nhường ấy
Hát em nghe khúc bão tố lòng anh
Không nghiêng ngã và chưa hề khuất phục
Xin dịu dàng mềm mại dưới chân em
Anh hy vọng là nắng vàng rực rỡ
Xua mây đen trên lối nhỏ em về
Đễ toả sáng quanh em nhiều uớc muốn
Cho nụ cuời rạng rỡ mãi trên môi
Anh hy vọng trên bầu trời nhòa tối
Có ánh sao - em chiếu sáng tuyệt vời
Em có biết đôi sao tình không nhỉ ?
Giữa muôn ngàn sao lạ - vẫn tìm nhau
Anh hy vọng muôn ngàn lần hy vọng
Em là niềm hạnh phúc của riêng anh
Anh chỉ có trái tim yêu chất chứa...
Tình cho em - anh dành cả cuộc đời
Thì em hỡi trao cho nhau em nhé
Đôi vai anh- xin em hãy tưa đàu
Mắt môi này ta hãy giữ cho nhau
Đến trọn kiếp đam mê - và hạnh phúc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 06:12:04 bởi tulipdenus >
Khi nàng cười
Nụ cười sao ...khéo vô duyên
Để cho tôi cứ muộn phiền khôn nguôi ... ?
Đừng cười chúm chím ... Người ơi
Làm cho tôi phải thừ người tôi ra
Cứ cười theo kiều ... người ta
Để tôi quên cả phong ba ngoài đời
Xin nàng cười ...in ít thôi
Để tôi còn nhớ việc tôi cần làm
Cười thôi - đừng có mơ màng...
Để tôi còn biết là nàng đơn côi
Cười đừng mở rộng vành môi ...
Để tôi cứ phải ...bồi hồi ngẩn ngơ ...
Cười như chín đợi mười chờ
Để tôi .... hững hờ theo kiểu ... đàn ông
Đừng cười như chim sổ lồng
Để tôi lo lắng ... sợ lòng đổi thay ... ?
Cười gì ... nhìn mãi ... càng say ....
Tôi mà còn thấy .... Từ nay không thèm ...
Hờn giận
Khi nàng cười - Anh quăng viết ...quăng thước ...
Anh giận hờn mà chẳng biết giận ai ... ?
Khi nàng cười - Anh đứng lên ... ngồi xuống ...
Chẳng biết tại sao ... thấy chân mình dài .. ?
Khi nàng cười anh ra vào ... ngơ ngẩn ....
Ở nơi nào nàng chẳng biết có anh ... ?
Khi nàng cười web cam toàn virus ...
Nên bên anh ...lỗi tràn ngập tơi bời
Khi nàng cười - Anh dằn lòng tự nhủ
Chẳng thèm nhìn - Anh quay mặt làm ngơ ...
Rồi bỗng sơ ... Khi quay nhìn nơi khác
Nụ cười hồn nhiên - tan biến tự bao giờ
Chẳng quên
Trong tôi luôn có bạn
Lòng bạn chẳng có tôi
Lúc tôi biết bồi hồi...
Bạn chẳng hề lưu luyến
Bạn ôm nhiều kỷ niệm
Nhớ giành chút về tôi
Muốn nói vui vậy thôi
Thời gian luôn ngăn cách
Tháng năm dài biền biệt
Cuộc sống đủ bộn bề
Khi kỷ niệm hiện về
Chắc chỉ trong giây lát
Khi xưa luôn có bạn
Có cũng chỉ một mình
Ai đó vẫn lặng thinh
Tôi chôn luôn kỷ niệm
Tưởng đâu là mãi mãi
Không còn nhớ về nhau
Không một chút âu sầu
Không giọt buồn trong mắt
Thế rồi tay nắm chặt
Thế rồi mắt lại nhìn
Thế rồi mình gặp lại
Tôi biết lòng chẳng phai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 06:13:26 bởi tulipdenus >
Khi nhớ em
Khi nhớ em từng phút muốn gọi tên
Để nới ấy em nghe từ trong gió
Gío sẽ đến thì thầm lời nói nhỏ ...
Rằng em ơi anh đang nhớ em
Khi nhớ em bỗng ngập ngừng bước chân
Góc phố quen - tiếng rao nghe buồn qúa
Chiếc nón lá che nghiêng cô gái lạ
Xôi đậu xanh chiu chắt hạt đầu mùa
Khi nhớ em giọt mưa cũng dư thừa
Anh thơ thẩn chẳng buồn che vai áo
Mái hiên đó ....cơn mưa xưa ...một dạo
Em nép vào anh - hơi thở ngọt ngào
Khi nhớ em từng cơn gío lao xao ...
Vòm me nhỏ buồn - lá rơi lả tả
Con ve lặng thinh nép vào tán lá
Nắng trải nhạt nhòa ... lên nỗi nhớ em
Khi nhớ em đêm hằng đêm khát khao
Với một vì sao trên cao vời vợi
Cài lên tóc em - Cuộc tình mong đợi ...
Và em mỉm cười .... Khờ dại ... tim anh
( Tôi thấy bạn viết nửa chừng ngưng lại....
Không đành lòng dứt đoạn khúc sầu vương )
Vỡ mộng
Tôi đã yêu, từ bao giờ không rõ
Rồi một ngày. vở mộng trái yêu đương
Sợi tóc em vương gịot lệ vô thường
Bàn tay nhỏ - chút sầu riêng thương nhớ
Vẫn đứng đó nhìn tình buồn ...tan vỡ
Em quay lưng dấu ngấn lệ tuyệt tình
Trời chiều buồn nên nắng hết lung linh
Ngôi sao nhỏ thả buồn trên vai áo
Tôi đứng đó vẫn nhìn tình - ngây dại
Vẫn nhìn em xa khuất....chẳng còn ai
Em cho tôi một chút tình mỉa mai
Rồi chấm hết chuyện tình mình - chấm hết
Anh ơi
Em muốn gọi anh ơi !
Mà sao em không dám
Nhũng lời nào muốn nói
Cứ lặng câm trong lòng
Nỗi buồn nhớ mênh mông
Khi rã rời yếu đuối
Buồn loang như làn khói
Chao đảo và mong manh
Em muốn gọi tên anh
Khi cơn đau hối hả
Mơ màng và bật ngã
Vẫn cố gọi "anh ơi !"
Ở nơi nào xa vời
Chen ùa vào nỗi nhớ
Bùng lên như ngọn lửa
Anh dã kéo em về
Bước ra khỏi cơn mê
Biết có anh bên cạnh
Trong lòng không còn lạnh
Nỗi buồn không còn đau
Ước mong mãi mai sau
Anh ơi - Em sẽ gọi
Dù không nghe anh nói
Dù chẳng thấy anh đâu
Dù không gặp được nhau
Anh ơi ... Em vẫn gọi
QUÁN ĐẮNG
Đừng có nói rau đắng sau hè
Em chẳng dám ăn đâu - sợ lắm
Anh cười lăn...ăn đi ..sợ gì chứ
Đời mình còn đắng hơn thế em ơi...
Dạ thì ăn...đâu ngán đắng cuộc đời
Đắng lắm rồi đâu sợ gì hơn nữa
Ngậm Bồ Hòn ..còn dám khen ngọt dữ
Thì sá gì ngọn rau Đắng nhỏ nhoi
Em nhìn đi đâu phải mình ta thôi
Ai cũng vậy biết bao điều chất chứa
Vẫn nén chặt trong tim buồn muôn thủa
Ở trong lòng ai chưa chút điêu linh....
Ai chẵng trải qua điều đau đớn lòng mình
Thì rau Đắng có gì mình phải ngán
Đời dài lắm còn nhiều điều chưa hẳn
Là niềm vui nhưng ta vẫm phải qua
Được rồi anh...thôi đừng có phân hà...
Em sẽ ăn hết rau dù đắng chát
Cứ ở đó giãi bày...đời sâu ...cạn...
Quay lại thì... đắng chát ....cũng sạch trơn
Quán say
MM_Ngoc ngó vô trong qúan
Lưỡng lự toan tính một giây
Qúan.... say !!!... say gì vậy nhỉ...?
Nhìn ai cũng thấy ,,, trên mây...?
Trên bàn một xị... hết chưa..?
Trên trời trăng còn một nửa...?
Gío thì nồng nàn nghiêng ngửa...?
Tình thì say khuớt... hay chưa...?
A ha cho em vô với...
Cho em góp chút hồn say
Ngắc ngư bước vào trong qúan
Muốn sao say cả đời này
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu: