Tâm Nhãn
Em hỏi anh mình chưa hề giáp mặt
Mà sao anh hiểu thấu được tâm can
Và thấy được cả dung nhan em nữa
Anh mắt thần hay tiên ở thế gian
Có gì lạ, chẳng là thần, tiên, Phật
Chính nàng thơ thủ thỉ viết theo mơ
Những ngôn từ như bỗng chợt tình cờ
Hiện lên giữa hàng kẻ xinh giấy trắng
Những thi sĩ thả hồn theo mưa nắng
Những nhà văn mang tâm nhãn, gương thiêng
Họ nhìn quanh thấu tỏ nỗi niềm riêng
Đàn muôn điều theo tiếng lòng rung động
Em với anh cũng như hình với bóng
Liên hợp tâm từ vạn thưở trước kia
Những vì sao lấp lánh giữa đêm khuya
Gởi tín hiệu vào tinh cầu vũ trụ
Theo tâm nhãn, rung nhạc lòng tích tụ
Những dư âm tình tứ tự đêm mơ
Những Ngưu Lang, những Chức Nữ có chờ
Hay có hỏi vì sao yêu, hiểu thế
Thơ khúc khích hay thơ buồn rơi lệ
Thơ giận hờn, thơ hò hẹn, yêu thương
Thơ vu vơ, thơ rẽ lối, vô thường
Theo tâm nhãn, theo tiếng lòng rung cảm
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2006 07:21:41 bởi Nguyên Đỗ >