Thơ - MM_Ngoc
BẢN TÌNH CA BÃO TỐ
Chợt thấy trong ta.... nỗi buồn gậm nhấm
Như vết thương lòng rỉ máu....lặng câm
Từng ngày - từng ngày khát khao tìm lại
Những đam mê - tha thiết đã phai tàn
Ta gọi tên những gío gào - biển thét
Ta gọi tên những oan nghiệt trên đời
Ta gọi tình đã rời rã buông lơi...
Tiếng đau xé đang chìm vào quên lãng
Tiếng thổn thức sâu trong đêm yên lặng
Tiếng ca buồn nứt rạn vệt trăng xưa
Rớt rơi rồi từng giọt úa....sao thưa
Vắng lặng qúa... chỉ còn hồn phiêu bạt
Ai đứng đó ngước nhìn đời lơ đãng
Lạnh lùng vòng tay - héo úa môi khô
Vết chân trần trên cát - sóng cuốn xô
Để chết lặng bài tình ca...bão tố
Để chìm trong gío ngàn và thác đổ
Để đau thương cao vút đến hư vô....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:37:59 bởi MM_Ngoc >
NGÀY BUỒN
Ngày buồn bước chân hờ hững
Con đường biết rẽ về đâu?
Hàng cây quạnh hiu câm lặng
Tiếng chim sao cũng u sầu
Ta tìm ta trong gío xoáy
Cuốn tròn mờ mịt buồn đau
Chẳng còn niềm vui nào nữa
Vết thương lòng mãi còn sâu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:39:09 bởi MM_Ngoc >
ĐÊM BUỒN
Đêm buồn tình cũng buông lơi
Câu ca buồn đã xa rời nhân gian
Trăng buồn che phủ mây ngàn
Gío buồn than thở... võ vàng hư hao
Sông sâu buồn chẳng cắm sào
Con thuyền buồn dạt trôi vào đêm đen
Đoá Quỳnh buồn khóc sương đêm
Ấm trà buồn - đắng môi thêm - thở dài...
Ta buồn biết ngỏ cùng ai....?
Sâu vào thổn thức...chia ai....nỗi buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:40:08 bởi MM_Ngoc >
CÂU TÌNH ÁI
Đã đau lên chín tầng mây
Rồi về than thở nơi đây Đắc Tài
Buồn ơi xin hãy nguôi ngoai
Quên đi chốn ấy - người hai mặt lòng
Bạn ơi hãy sống thong dong
Để câu tình ái về trong gío ngàn
Để tình sẽ lật sang trang
Và " ngôi cao nhất " là nàng bên ta
Tình yêu rồi sẽ thăng hoa....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:40:49 bởi MM_Ngoc >
SI TÌNH
Lòng tôi tình đã ngất ngây
Sao ai chẳng hiểu chẳng hay vậy nè ?
Dù rằng chẳng một lời thề
Nhưng nhìn người ấy - đêm về lao đao...
Người ơi chớ hỏi tại sao
Vì Người tôi đã...hư hao... cả hồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:41:28 bởi MM_Ngoc >
TÌNH CHÚNG MÌNH
Đã nghe chuyện của trăng
Đã nghe tình của gío
Đã nghe mưa nói nhỏ
Đã nghe sông thì thầm
Biết bao nỗi thăng trầm
Của người đời em nhỉ...
Em mỉm cười hoan hỉ
Chuyện của mình......anh yêu
Cứ mỗi sáng mỗi chiều
Bộn bề đời vất vả
Ta sẻ chia tất cả
Nên tình chẳng phôi pha
Dẫu trải mấy phong ba
Vai anh là điểm tựa
Lòng anh là đất hứa
Còn em là nụ hoa
Trong ngàn tiếng giao hòa
Của đất trời lộng gío
Tình mình...anh nói nhỏ
Đẹp hơn mọi bài ca
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:42:05 bởi MM_Ngoc >
EM VẪN YÊU ANH
Em rất muốn là người để anh yêu
Em cần anh từng đêm buồn gía lạnh
Em nhớ anh từng giọt tình xao xuyến
Và em buồn khi anh đã quên em
Em yêu anh - và tình chẳng hao mòn
Đêm buồn tênh...hững hờ ,trăng ngơ ngác
Biển xóa nhòa dấu tình buồn trên cát
Anh đã đi rồi - từ đó mưa tuôn
Em vẫn yêu - cuộc tình vẫn cô liêu
Gío đã cuốn con thuyền rời xa bến
Tận chân mây - cuối trời anh có biết
Em vẫn yêu - dù năm tháng phôi pha
Dù bầu trời muôn vạn ánh sao xa
Vẫn có một ngôi sao tình ngóng đợi
Anh có nghe gío hát câu vời vợi
Câu yêu đương - câu chờ đợi người về
Câu tự tình bước ra khỏi cơn mê
Em vẫn đợi - vẫn chờ anh mãi mãi
Em biết sẽ có ngày anh trở lại
Về bên em cho ánh trăng ngọt ngào
Về bên em như muôn ngàn vì sao
Trong lòng em - anh là sao sáng nhất
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:42:39 bởi MM_Ngoc >
NGÔI SAO LÒNG ANH
Em là ánh sáng lung linh
Làm cho anh ngỡ sao xinh - đỉnh trời
Em là ngọn lửa rạng ngời
Anh đâu cần hái sao trời tặng em
Em là giọt mật dụi êm
Cho anh tưởng ánh sao đêm bồi hồi
Em là vì sao ngang trời
Cho anh đón nhận cuộc đời em trao
Em là vũ khúc dâng trào
Cho anh những tường ngàn sao Ngân Hà
Em là sao Hôm khơi xa
Để thuyền về bến - bến là lòng anh
Em là một ngôi sao xanh
Để Thơ mãi mãi trong lành tình ta
Sao trời như một rừng hoa
Còn em như một bài ca tuyệt vời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 16:43:37 bởi MM_Ngoc >
BÂNG KHUÂNG
Ta tưởng chỉ có mình ta
Buồn rơi buồn rụng - sao sa ngang trời
Hỡi ôi còn có một người
Trong lòng len lén ngó trời bâng khuâng
Buồn trông cánh Nhạn sa gần
Những mong con tạo xoay vần yêu đương
Ta buồn - còn Người vấn vương
Chia đôi thổn thức - chia thương thơ tình
Bây giờ chỉ đứng một mình
Cầu mong mai đó...ta - mình gặp...Ai...?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:48:43 bởi MM_Ngoc >
GÍO LẠI NÓI
Gío lại nói dẫu mai này em nhỉ
Tình của mình trắc trở có hề chi
Khi cuộc đời còn lắm nỗi phân ly
Buồn hơn cả chuyện của mình thế đó
Gío lại nói ta chia nhau khốn khó
Niềm vui nào khi gian khổ có nhau
Chẵng buồn đâu vì nghĩ đến mai sau
Hạnh phúc sẽ mở toang khung cửa rộng
Gió nói mãi thuyền sẽ ra khơi lộng
Và sông kia ra biển để tìm thuyền
Ta yêu nhau trời đất sẽ bình yên
Và gío nói tình của mình đẹp nhất.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:49:18 bởi MM_Ngoc >
Vẫn Mãi Đi Tìm
Vẫn chôn chặt trong lòng lời muốn nói
Vẫn làm lơ ,để quay mặt bồi hồi
Và nụ cười giử mãi ở trên môi
Mà rơi rụng từng lá sầu ...rơi...rụng
Ta cúi nhặt chất đầy vào xa vắng
Chất đầy hồn chan chứa một trời thơ
Người yêu ta ,còn ta cứ ...vu vơ ...
Tạ chẳng biết điều gì chưa muốn nói
Hay có lẽ nỗi đau xưa nhức nhối
Làm lòng ta se sắt trói con tim
Tình yêu ơi sao mãi cứ đi tìm....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:49:52 bởi MM_Ngoc >
NỖI ĐAU NGỌT NGÀO
Trong lòng ta niềm đau lên chất ngất
Và tim ta vỡ nát những hẹn thề
Ai cho ta những đau đớn tái tê...
Ai nỡ đem tình trong ta huỷ diệt
Ta hóa đá - lặng câm người đâu biết
Người tặng ta lời nói thật làm sao...
Đã quên ngay lời hẹn ước hôm nào
Người cứa nát những gì ta đã có
Ta đã có những gì người tặng đó
Là tình yêu - hẹn ước - nụ hôn trao
Là nụ Hồng tưỡng sẽ chẳng phai màu
Nhưng ta biết Hồng nào không phai chứ
Thôi người nhé ta sẽ quên qúa khứ
Quên hôm nay và quên cả mai sau..
Quên những gì chúng ta đã trao nhau
Sẽ giũ lại một niềm đau - VĨNH BIỆT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:50:53 bởi MM_Ngoc >
CHỞ TÌNH RA BIỂN
Em có biết rằng trong anh từ đấy
Chỉ mơ về con thuyền giấy là em
Gió thổi chi cho buồn cả sông đêm
Để bóng tối xóa nhòa - thuyền phiêu bạt
Này Trăng ơi hãy soi mình trên cát
Gọi thuyền về để đậu bến tình anh
Anh thương em - con thuyền nhỏ mong manh
Sẽ rời rã khi sóng sô gío táp
****
Thuyền cười khẽ - anh có nghe khúc hát
Biển mênh mông đã biết lối thuyền về
Biển sẵn sàng đưa thuyền đến bến thơ
Ở nơi ấy Biển - cùng thuyền ca hát...
Ở nơi ấy trăng sáng soi bát ngát
Ở nơi ấy gío dìu dặt chuyện tình
Ở nơi ấy vạn vật đều hồi sinh
Con thuyền giấy chở chuyện tình ra biển
Chuyện tình ấy là những dòng lưu luyến
Là một trời yêu...tha thiềt...của...thuyền em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:51:20 bởi MM_Ngoc >
CHUYỆN TÌNH TRÊN BIỂN
Ôi biển rộng mênh mang....sóng xô thuyền xa mãi
Thuyền không quay trở lai...biển ơi chớ bạc đầu
*****
Em chẳng trách người đâu
Dù người quay lưng lại
Dù người đi xa mãi
Em chẳng trách người đâu
Tình nào chẳng hư hao
Sông nào không lúc cạn
Tia nắng nào mãi sáng
Vầng trăng nào mãi tròn
Khi tình đã không còn
Trách chi buồn thêm nhỉ
Đường anh đi vạn lý
Đường em bước thênh thang
Kìa lối rẽ dọc ngang
Ta quay đầu nhìn lại
Một thời nào ân ái
Một thời nào như thơ
Chuyện tình là...giấc mơ
Tan vào lòng biển rộng
Khi thuyền ra khơi lộng
Chuyện tình kể cho Trăng
****
Có hai kẻ lang thang....đi tìm tình trên biển
Hai con thuyền không bến....nên biển rộng mênh mang /size]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:52:55 bởi MM_Ngoc >
TRÁI TIM PHAI MÀU
Em không muốn nhìn lại
Nơi chúng mình đi qua
Em không muốn nhớ lại
Lời nói nào chưa xa
Phải đâu mình không yêu
Phải đâu tình hờ hững
Phải đâu quên lời hứa
Phải đâu em đổi lòng...
Nỗi đau nào mênh mông
Anh đều dành em cả
Nỗi buồn nào khôn tả
Anh đêu tặng riêng em
Có cô bạn mới quen
Anh quên liền kỷ niệm
Chẳng còn trong anh nữa
Một nơi nào có em
Thôi tình là cánh tên
Đã rời cung bay vút
Ta không còn gì nữa
Gịot buồn chẳng muốn rơi
Ở nơi nào xa vời
Hãy nghĩ suy... tất cả
Tim dối gian...hóa đá
Tình gạt lừa...phôi pha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 11:53:28 bởi MM_Ngoc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: