Thơ - MM_Ngoc
Chờ
Gío chờ hơi thở của hoa
Để cho trời đất bao la hương nồng
Sông chờ bến mới thuyền đông
Để nước lớn ròng chẳng phải buồn tênh
Nắng chờ cây lớn cho nhanh
Để vờn trên lá - lá xanh một đời
Võng chờ tiếng ru à ...ơi ...
Để lòng những muốn nói lời lặng câm
Mùa Hè chờ đến mùa Đông
Để tình chắp cánh ai không về nguồn ?
Chiều chờ đâu đó tiếng chuông ...
Để lòng tĩnh lặng ... thơ buồn vấn vương
Nhện chờ ngọn gió vô thường
Để giăng kín một người thương vô tình
Ta chờ ai đó ... lăng thinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 15:36:52 bởi tulipdenus >
TẠI SAO ???
Tại sao khi gặp làm ngơ ?
Tại sao muốn nói ... làm thơ một mình ?
Tại sao chỉ biết lặng thinh ?
Tại sao một mình lại mở lòng ra
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 21:06:51 bởi MM_Ngoc >
Giận
Giận ai im lặng làm ngơ
Giận mình , buồn , chỉ làm thơ than thầm
Giận chi xa cách ngàn trùng
Giận ... rồi không giận .... trong lòng vẩn vơ ...
Giận từ xưa đến bây giờ ...
Giận hoài ...giận mãi ... bao giờ cho nguôi ... ?
Giận người mãi mãi xa vời
Giận lòng xao xuyến muôn đời chẳng quên
Gặp lại
Tưởng rằng quên đã từ lâu
Hôm nay gặp lại nhìn nhau cười buồn
Tưởng rằng chẳng chút tơ vương ...
Gặp nhau giữa đường ngoảnh mặt làm ngơ
Gặp nhau làm bộ thờ ơ...
Xa rồi mới biết bao giờ cho quên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 15:37:48 bởi tulipdenus >
Mà sao
Hình như là mới một ngày
Mà sao như đã ngàn ngày cách xa
Hình như là mới hôm qua
Mà sao tơ nhện giăng ba bốn tuần .. ?
Hình như chiều vội đến gần
Mà sao ngày ngắn ,xa dần niềm vui ... ?
Hình như ly nước chưa vơi
Mà sao môi đã bồi hồi ngẩn ngơ ... ?
Hình như đâu có thờ ơ
Mà sao trong dạ vẩn vơ giận hờn .... ?
Hình như bao chuyện.... xa gần
Mà sao lại chỉ nhớ vần yêu thương ... ?
Hình như ngàn mối tơ vương
Mà sao ta chỉ nhớ thương .... một người ... ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 15:38:51 bởi tulipdenus >
Nếu đời không có anh
Có biết em yêu anh
Quên cả trời cả đất
Có biết tình chất ngất
Che phủ cả không gian
Có biết lòng chứa chan
Không biên nào sánh nổi
Có biết đau vời vợi...
Nếu mất anh ... mất anh
***
Có còn đâu trời xanh
Trong mắt buồn xám ngắt
Có còn đâu - nắng tắt
Khi trái tim héo mòn
Có còn bước chân son
Trên nẻo đường sương lạnh
***
Cuộc sống thành vô nghĩa
Nếu không còn có anh .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 15:39:30 bởi tulipdenus >
Thương bạn
Gầy như người có bệnh
Buồn như nén tâm can
Ánh nhìn im lặng thế ?
Làm chạnh lòng đa đoan
Xin hãy nói ra đi
Những điều đang giam dữ
Niềm vui nào qúa khứ ...
Nỗi buồn nào hôm nay ...
Không nói sẽ hao gầy
Sẽ là người chiến bại
Nói ra lòng thư thái
Nhẹ nhàng từng bước chân
Bạn rất xa ... hay gần
Rất giàu tình giàu nghĩa
Sẵn sàng cùng chia sẻ
Nỗi buồn và niềm vui
ĐÃ QUA RỒI CÒN ĐÂU
Đã qua rồi còn đâu
Tình học trò sôi nổi
Lời yêu chưa dám nói
Tóc dài chấm ngang vai
Đã qua tuổi ô mai
Ngọt ngào - và zôn zốt
Miệng cười - đôi môi ướt
Đỏ mọng trái Sa Ri
Ồ nhìn mưa đến kìa
Mưa Hạ như câu hát
Hè ơi lòng thanh thản
Nắng vàng ngập niềm vui
Qua rồi áo dài ơi
Tuổi học trò " nhất quỷ "
Mấy ai không nhớ nhỉ
Cổng trường có.... cây si
LẶNG LẼ
một mình lặng lẽ nuôi con
mai sau khôn lớn đừng quên mẹ hiền
nhớ lời mẹ dạy chớ quên
đừng làm ai đó một mình nuôi con
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 17:48:18 bởi nguyens >
Cánh cò lặn lội nuôi con
Hình như ai muốn nuôi con của cò
Nên trong tấc dạ âu lo
Cò ơi cò hỡi tình ta cho cò
] LỐI QUEN
Dòng sông trắng sương mù
Mái phong rêu phủ đó
Thành xưa mái lá nọ
Nở đỏ từng nụ hoa
Có người gánh hàng hoa
Tóc dài bay theo gió
Bước chân vào phố chợ
làm hồn ai bỡ ngỡ
Hồn anh lạc vào thơ
Trái tim tràn hơi thở
Em trong tà áo trắng
Đôi mắt nhìn trầm lặng
Theo từng gánh hàng hoa
Nắng vàng rải trên hoa
Sương đọng cành lá biếc
Nụ hồng duyên ai liếc
Anh nghoảnh mặt ngó lơ
Chiều về gánh hàng hết
Anh trên lầu một trệt
Xung quanh vườn hoa cúc
Buồn dõi gót chân em
Và cứ thế là quen
Cũng lối xưa mái lá
Em vẫn gánh hàng hoa
Sao mà anh thương quá
Sương vẫn trên kẽ lá
Đôi bướm đậu vờn hoa
Bỗng vang tiếng sơn ca
Mình bây giờ đã là
Đôi tình nhân nhỏ bé [/i
Gánh Thơ
Gánh hoa đâu mà gánh hoa
Người ta gánh đủ thơ - ca - hò - vè
Quảy đôi gánh nặng tình nè
Ở đó không đỡ - tò te làm gì
Ở đó mà trồng cây si
Đỡ dùm một cái - tức thì theo ngay
Theo về mái lá nhà này
Bình hoa khô sẽ tươi ngay đó mà
Ai ơi nếu có ở nhà
Đỡ đôi gánh xuống.... toàn là thơ vuiiiiii
Gánh Tình
Gánh hoa nhẹ lắm ai ơi
Để anh gánh cả cuộc đời cho xong
Em mà gánh nỗi nhớ mong
Anh xin gánh hết nổi lòng của em
Gánh hoa em gánh đi em
Anh để lên gánh nhiều thêm đó mà
Gánh duyên gánh nợ người nha
Em mau gánh hết cho qua đợi chờ
Gánh tình gánh cả vầng thơ
Em mà gánh hết ,anh chờ gánh em
Trích đoạn: MM_Ngoc
Gánh Thơ
Gánh hoa đâu mà gánh hoa
Người ta gánh đủ thơ - ca - hò - vè
Quảy đôi gánh nặng tình nè
Ở đó không đỡ - tò te làm gì
Ở đó mà trồng cây si
Đỡ dùm một cái - tức thì theo ngay
Theo về mái lá nhà này
Bình hoa khô sẽ tươi ngay đó mà
Ai ơi nếu có ở nhà
Đỡ đôi gánh xuống.... toàn là thơ vuiiiiii
Có thật toàn là thơ vui?
Có thật bình hoa khô sẽ tươi ngay không?
Kiến trúc sư ơi, đừng mơ mộng nhiều quá!
Có người gánh cả dòng sông
Đem ra chợ bán còn không thấy gì
Gặp nhau thì cứ vui đi
Thơ văn thi phú vơi đi nhọc nhằn
Thả hồn mơ mộng gió chăng
Ngày mai lao động chính bằng óc ta
Thời gian ngày cứ trôi qua
Vầng thơ nối tiếp đâm đà thêm vui
Có gì mà phải ngậm ngùi
Văn thơ thi phú cho vui đó mà
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: