Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 75 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
nguyens 06.11.2005 15:45:52 (permalink)
0
NGỌC

NGỌC TÂM NGỰ GIỮA TRÁI TIM HỒNG
GIỮ TRỌN TẤM LÒNG CHẲNG NHỚ MONG
ÔM CHỮ SẮT SON KHÔNG LUYẾN TIẾC
CHỮ TÂM CHỮ TRÍ VẸN ĐÔI ĐƯỜNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2005 12:52:04 bởi nguyens >
MM_Ngoc 07.11.2005 00:55:46 (permalink)
0
NGẢ BA TÌNH

Có lẽ
Không bao giờ nữa
Em lại thấy anh hiện diện nơi đây
Những lời đắm say..những lời ưu ái
Những lời ngẩn ngơ..làm thức dậy
Trong lòng
Có lẽ
Những điều bất ngờ
Không nên kể anh nghe
Nhưng anh biết đấy
Em phải là em
Dù chẳng nói thành tên
Em phải là em đó
Có lẽ
Đường nhiều lối rẽ
Giữa ngã ba tình ta sẽ thấy nhau
Mỗi người đều có một niềm đau
Hay một niềm vui riêng rẽ
Ta không cùng san sẽ
Không cùng chia ngọt đắng trên đời
Ngã ba tình là lối rẽ người ơi
Em hy vọng
Anh ngoái đầu nhìn lại
Có thấy không anh
Dù cho trái tim em tê tái
Nụ cười rạng rỡ vẫn trên môi
Lời dịu dàng theo gió đến muôn nơi
Mà lối rẽ đưa người đi xa mãi
Thời gian không bao giờ ngừng lại
Chỉ có em
Ngừng lại ở nơi đây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2005 01:03:33 bởi MM_Ngoc >
maiyeuem 07.11.2005 00:59:59 (permalink)
0

Biết là tâm sáng như gương
Biết là giữ vẹn tình thương trọn đời
Nhưng lòng ai cũng chơi vơi
Đôi lời thỏ thẻ cho đời thêm vui

maiyeuem 07.11.2005 01:19:32 (permalink)
0

BƯỚC CHÂN TÌNH

Tôi không biết vì sao
mà bước chân lạc bước
tâm hồn nào biết được
Chân cứ bước vào đây
Ngoài trời gió heo mây
Cơn gía lạnh tràn đầy
Cứ từng cơn buốt giá
Sao lòng thấy khác lạ
Đâu hơi ấm thổi qua
Cõi lòng sao ấm quá
và bước chân cứ qua
Nhưng nào ai biết được
Còn đường đi phía trước
Một ngã rẽ không mong
Sao vẫn ấm trong lòng
Hồn vẫn xua giá lạnh
Đêm tàn đêm canh cánh
Bước chân tình mong manh
Nguyên Đỗ 07.11.2005 05:12:42 (permalink)
0
Mai Em Ra Hà Nội


Mai em ra Hà Nội
Thăm giùm anh Hồ Gươm
Ngửi những chùm hoa sữa
Trên đường ngan ngát thơm

Mai em ra Hà Nội
Băm mươi sáu phố phường
Trăm vạn điều muốn hỏi
Phố xưa còn dễ thương

Mai em ra Hà Nội
Hãy nhìn cho kỹ nha
Hãy về ghi tỉ mỉ
Cho dù rất xót xa

Nguyên Đỗ
MM_Ngoc 08.11.2005 21:45:43 (permalink)
0

Tôi đến Hà Nội

Người ta nói ngày mai trời lạnh đấy
Có đem không áo ấm để phòng khi
Nhưng tôi thì chẳng thấy một chút gì
Của cái lạnh nếu mai trời trở gío
Bởi Hà Nội nắng vàng như nghệ đỏ
Đường và xe mang khói bụi ngập tràn
Nên ra đường cái nóng cứ râm ran
Ồn ào quá - không thơ như mình nghĩ
Không biết đêm có khác gì không nhỉ..?
Chứ ban ngày hơi nóng bủa vây tôi
Những con đường vẫn chỉ hẹp quá thôi
Muốn đi bộ phải xuống lòng đường đó
Hai bên đường cây trầm tư buồn rõ
Đã cỗi gìa vì cả thế kỷ qua
Chẳng có gì đổi khác với đâu xa
Vẫn cằn cỗi rũ buồn từng cội rễ
Nhìn đây đó biết bao điều như thế
Từ xa xưa nay vẫn chẳng đổi dời
Để ngậm ngùi ôm dĩ vãng xa xôi
Vào thời đại đang chuyển mình vươn dậy
Nhưng nếu đến những nơi vừa mới đấy
Mà khang trang cao vút những tòa nhà
Những con đường rộng rãi và đầy hoa
Là nơi để đầu tư vào địa ốc
Theo lời kể những ai mua chốn đó
Là những người tiền của chất đầy kho
Họ mua rồi để bán lại tiếp cho
Người khác đến...mua và lại bỏ đó
Đường chật hẹp nên kẹt xe quá thể
Chạy lòng vòng để đến chỗ làm đây
Hai giờ liền đến Chúa cũng giận lây
Vì không thể chui vào ra được đó
Chẳng ai chịu tuân thủ vào luật lệ
Nên chen nhau như thể trốn chợ phiên
Còn tôi thì nóng đến mức phát điên
Chán hết chỗ nói lên điều gì được
Nhưng cũng có những nơi thật sang trọng
Tài tử Giai nhân dìu dặt kẹp kè
Quanh Hồ Gươm cảnh yên ả nên thơ
Tôi đến đó thở dài vì... dễ chịu
Chẳng biết có ai giống như tôi nhỉ...?
Về Thủ Đô mà như kẻ mộng du
Chẳng biết đường nào đành phải lên taxi
Phải chịu đói để đi tìm tiệm net
Bây giờ ngồi với cái bụng lép kẹp
Nếu phải chi chịu đấm để ăn xôi
Thì còn chi bằng tôi ráng chịu ngay thôi
Nhưng chẳng có hột xôi...đành nhịn đói
Chắc là phải ngồi chúc rồi cuốn gói
Đi tìm cho " bao tử " một tình thương
Để hôm nay còn chút dạ vấn vương
Với thơ chứ... Nam Mô A Di..Phật
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2005 01:23:35 bởi MM_Ngoc >
Phan_Cuu_Long 09.11.2005 00:02:08 (permalink)
0
Gió qua đồng trống, gió vui
Em qua đồng trống, mắt môi xám xì
Áo ấm không mặc khi đi
Qua đồng, gió thổi, hì hì áo bay
Về nhà mẹ hỏi, em khai :
Thương nhau cỡi áo cho trai làm quà
Có ai nhìn thấy.... khà khà....
MM_Ngoc 09.11.2005 19:00:13 (permalink)
0

Gió qua đồng trống, gió vui
Em qua đồng trống, mắt môi xám xì
Áo ấm không mặc khi đi
Qua đồng, gió thổi, hì hì áo bay
Về nhà mẹ hỏi, em khai :
Thương nhau cỡi áo cho trai làm quà
Có ai nhìn thấy.... khà khà....


Ai mà chán thế hơ...hơ
Áo người ta rớt lại quơ vào lòng
Cầm đi khắp chốn lòng vòng
Làm như hoàng tử đi tìm Lọ Lem
Ai tặng mà dám nói thêm
Trả đi...gió lớn lại thêm chạnh lòng
Qua đồng thấy gío vui không...?
Tim côi nửa mảnh lạnh lòng ai thương
Về nhà thương vấn thương vương
Mẹ nói ra đường cấm tặng áo ai
Ai ơi chiếc áo sớm mai
Mắc trên đầu gió - nè ai trả dùm







MM_Ngoc 13.11.2005 20:36:07 (permalink)
0
Bạn Bè

Đến với bạn không khi nào tự hỏi
Vì sao ta quý bạn thế bạn ơi
Đã bỏ qua cả nguyên tắc trong đời
Không gặp gỡ những người nào trên mạng
Ta chợt nghĩ bạn nào thì cũng thế
Đến với nhau vui vẻ...chỉ vậy thôi
Nên bỏ đi nguyên tắc chẳng đôi hồi
Lòng bỗng thấy nhẹ nhàng và thỏai mái
Ngồi uống nước hai đứa buồn cười mãi
Ồ té ra sư tỉ là chị đây
Còn em là sư đệ chị biết ngay
Chi em mình gặp nhau vui quá nhỉ
Kể từ đó sư tỉ ta nghĩ lại
Gặp nhau mà cũng chẳng có làm sao
Uống với nhau chén trà nóng đi nào
Kể nhau nghe những vui buồn riêng lẻ
Ta có thể sẻ chia vài chuyện nhé
Hỏi thăm nhau công việc có thuận buồm
Cười với nhau dăm chuyện..vui gì hơn
Những phiền muộn bớt đi dù chút ít
Chia tay nhé không hẹn ngày kế tiếp
Vào dịp sau nếu có thể gặp nhau
Thì mình cùng ngồi uống một chút thôi
Và niềm vui chia nhau người một nửa
Không ai hứa một điều gì hơn nữa
Nhưng niềm vui tự hứa ở trong lòng
Bạn bè ta yêu mến họ - rất mong
Rằng mãi mãi ai cũng đều vui vẻ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2005 03:47:03 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 13.11.2005 21:32:36 (permalink)
0
Trái Tim Mùa Thu


Khi trái tim chất chứa
Nỗi muộn phiền mênh mông
****
Nếu công việc không còn một chỗ trống
Cho thời gian của tôi
Thì trái tim mồ côi
Lại hoàn toàn trống vắng
Có lẽ tôi không cho mình
Một lần thôi...im lặng
Nên trái tim cứ mãi mãi cô đơn
Để sau một ngày mệt nhọc chợt thấy chán chường
Thả hồn vào khoảng lặng
Có lẽ vì tôi quá tiện tặn
Đã quá ích kỷ với bản thân mình
Nên chẳng có chút bình minh
Cho tim mình ngập vào ánh sáng
Tôi cũng chẳng hay ca thán
Khi nỗi buồn trào dâng
Chỉ thấy đôi lúc bâng khuâng
Với ai đó nói lời từ tạ
Hay là tim buồn nên hóa đá...?
Như nàng Vọng Phu...trông ngóng trời xa
Mùa thu...
Lá vàng rải xót xa...vào chiều hanh nắng
Bộn bề rồi cũng lắng đọng
Bỗng thấy tim côi hụt hẫng lối về
Chẳng cuộc tình và chẳng si mê
Nụ cười nở trên môi héo hắt
Tôi đã khóa trái tim bằng lời thơ thầm lặng
Mọi nẻo về
Chiếc lá cuối cùng còn lơ đãng...tái tê
Chỉ một cơn gío nhẹ thôi cũng rơi vào hoang vắng
Mùa Thu ơi đừng chết lặng....trong lòng
***
Khi trái tim chất chứa
Nỗi muộn phiền mênh mông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2005 05:21:06 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 14.11.2005 22:15:39 (permalink)
0
DÀNH CHO THƠ

Có nhiều điều không thể nói ra
Trong lòng biết và trong tim hối tiếc
Có những điều... nói ra là ly biệt
Nên ta đành câm lặng một mình thôi
Tim mồ côi chất chứa đủ buồn rồi
Không thể đễ nỗi lòng tràn ngập nữa
Nên ta đã tự lòng mình - xin hứa
Rằng tim ta không phải của ai đâu
Rằng nỗi đau đừng có phải hai màu
Đen tang tóc và trắng không gì cả
Có lẽ vậy nên tim côi hóa đá
Hòn Vọng Phu ta chẳng ngóng chờ ai
Chỉ tự mình nhìn vào đáy thiên thai
Để thấy hết điều cần và không thể
Tim chất chứa và thơ thì muôn thủa
Trái tim này ta dành chỉ cho thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2005 07:32:40 bởi MM_Ngoc >
maiyeuem 14.11.2005 23:12:33 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc

Có nhiều điền không thể nói ra
Trong lòng biết và trong tim hối tiếc
Có những điều....( phai di roi )

Có nhiều điều không thể nói ra
Cứ ôm trong bụng người ta cười kìa
Điều gì mà khó nói thế kia
Coi chừng trứơng bụng đầy kìa Ngọc ôi.....!
MM_Ngoc 15.11.2005 07:20:16 (permalink)
0
YÊU LÀ VẬY

Khi yêu thơ sẽ ngọt ngào
Môi sẽ chín mọng trái đào non tơ
Khi yêu thơ sẽ ngẩn ngơ
Sáng thì thơ thẩn - chiều mơ trăng buồn
Khi yêu lòng dạ bồn chồn
Dõi theo từng bước để hồn bâng khuâng
Khi yêu tim chẳng phân vân
Dù rằng tình ấy chẳng cần đến ta
Khi yêu sâu nặng đậm đà
Giữ trong tim hết dù là nhỏ nhoi
Khi yêu đưa đẩy con thoi
Dệt cho tơ vấn vương ôi chữ tình
Khi yêu nhất dạ đinh ninh
Chỉ dành hết chữ chung tình cho ai
Khi yêu dẫu tận non đòai
Chín sông cũng lội mười đèo trèo qua
Khi yêu dù phải xót sa
Vẫn yêu như thể người ta của mình


Believe 15.11.2005 17:20:06 (permalink)
0
Có Những Điều !

Có những điều không thể nói ra
Sợ gió sợ mây thỏang qua bay mất
Nên tiếng yêu em đành gom cất
Vào góc con tim ru ấm tình khờ

Có những điều không thể viết thành thơ
Nỗi nhớ cồn cào
Xao hàng mi mắt
Mọi thứ như mở ra sau một cái vuốt mặt
Gịot mồ hôi biếng nhác từ trần

Có những điều khiến em phải bâng khuâng
Anh - mặt trăng in đáy nước
Thật đong đầy bỗng vỡ vụn
Chuếnh chóang em

Có những điều không thể
Em phù phép để biến thành có thể
Cái siết tay bằng hai chiếc lá
Nụ hôn nồng vẽ một lối đi chung
Ánh mắt trầm xóa hết mọi lạnh lùng
Đã bao ngày ôm em - anh mà ngủ

Có những điều ....anh biết không anh hở ?
Em không nói
Em không víêt
Nhưng anh vẫn biết
Đó là lời
Tình tự từ trái tim ngông !

Có những điều êm ả lắm phải không anh ?


5/4/05
Đỗ Ngọc

MM_Ngoc 16.11.2005 11:53:17 (permalink)
0
Trái tim buồn

Mình đã chẳng có nhau từ lâu
Khi trái Lựu xẻ ra...rơi từng hột
Dẫu rằng vị ngọt tê đầu lưỡi
Vẫn rời rạc như lời chào hôm nay
Ta chẳng nhìn nhau bằng niềm đắm say
Của thổn thức thơ của ngỡ ngàng nhạc
Ta chẳng còn run lên khi nghe gío hát
Lời tình yêu mê muội của con tim
Đâu rồi...đã thất thoát niềm riêng
Máu vẫn về tim nhưng sao hờ hững...?
Vì trái tim không còn run lên nữa
Khi ta gặp nhau ở cuối mùa tình
Bây giờ thơ ca buồn chán u linh
Ủ rũ ngác ngơ giữa lòng đêm chếnh choáng
Ta không muốn đi tìm lối thoát
Nên tim ta không biết lạc nơi nào
Giữa cuộc đời buồn - tình đã hư hao
Còn hay mất một trời thơ ảo mộng
Ngậm giọt đắng ở trong lòng biển rộng
Nên mặn môi là lẽ chẳng bất ngờ
Chỉ buồn vì con sóng đã thơ ơ
Chiếc thuyền thơ nay chở đầy thổn thức
Thuyền rời bến nên trăng tình lưu lạc
Vỡ mất rồi niềm hoan lạc hôm qua
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 75 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9