Thơ - MM_Ngoc
Anh không ước gì hết
mình mau chết cho rùi
gặp em chĩ khổ thui
Ui buồn vui nhiều quá
Thà mình người xa lạ
hơn biết phải cách xa
Thà càng xa càng lạ
đỡ hơn tình xót xa
Anh không ước gì hết
mình mau chết cho rùi
gặp em chĩ khổ thui
Ui buồn vui nhiều quá
Thà mình người xa lạ
hơn biết phải cách xa
Thà càng xa càng lạ
đỡ hơn tình xót xa
Yêu chán lắm
Anh à
Yêu làm gì cho khổ
Yêu chỉ chuốc muộn phiền
Thảnh thơi sướng như tiên
Lòng nhẹ nhàng thoải mái
Có điều gì không phải
Không thích chẳng thèm làm
Chẳng lo nghĩ trước sau
Chẳng bao giờ dằn vặt
Yêu rồi buồn chất ngất
Rồi nhớ đến hao gầy
Rồi cứ ngất cứ ngây
Như kẻ khờ kẻ dại
Rồi con tim tê tái
Rồi nhăn nhó thở dài
Yêu chán lắm hỡi ai
Đừng yêu là số 1
DẠI DỘT
Nhưng không yêu cũng là điều dại dột
Dấu lòng của mình cũng không tốt đâu em
Đã có lần anh thao thức từng đêm
Thả giấc mộng êm đềm theo năm tháng
Nhớ dáng em tâm hồn như nắng hạn
Mơ bờ môi ai tâm sự khô khan
Càng xua đuổi trái tim càng thổn thức
Tuy không yêu em nói là tốt nhất
Nhưng dối lòng cũng nhức nhối nha em
Trăng tình
Anh ơi trăng đứng đây này
Lóng la lóng lánh tràn đầy ly em
Đêm trăng anh đến mà xem
Gịot tình phẳng lặng môi mềm trăng tơ
Này xem gió chẳng hững hờ
Này xem sao cũng ngẩn ngơ ghé nhìn
Đêm trăng Quỳnh hé môi xinh
Hoàng Lan thơm ngát nghiêng mình thả thơ
Hẹn hò ai trăng ngẩn ngơ
Hôn lên môi chén rựu lơ mơ tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2005 20:29:09 bởi MM_Ngoc >
BIẾT CHĂNG
Ai làm ngọt lịm môi xinh
Để trăng phải khép nép mình đáy xa
Em cười môi đẹp như hoa
Đêm nay say khuớc hồn ta mất rồi
Ly ai ngọt lịm đôi môi
Vười ai Hoa nở bồi hồi ngắm trăng
Đêm nay anh hỏi người rằng
Hồn ai ngơ ngẩn biết chăng hởi người
Dấu lặng
Điều muốn nói là một dấu lặng im
Nên em phải đi tìm
Điều gì anh muốn nói
Biết bao lần em tự hỏi
Dấu lặng tình anh cất giữ nơi đâu
Để đêm thâu
Trăng thở dài ngơ ngẩn...cúi đầu
Tạ từ niềm vui
Núp sau mây gió
Em cứ ngỡ mình biết tình anh nơi đó...
Mà tìm hoài chẳng thấy
Dấu lặng ở nơi đâu..?
Anh có bao giờ hỏi tại vì sao
Em đi tìm sự lặng im
Nơi cuộc tình chẳng có
Nơi anh và em đã bao giờ nói rõ
Anh là ai...?
Và em cũng là ai...?
Có gì đâu anh
Điểm giống nhau ở ta
Là cứ lặng im hoài
Khi muốn yêu ai
Đều không hề thố lộ
Nên em tìm anh trong đó
Để nhận ra mình trong dấu lặng im
Và anh cũng chẳng phải tìm xem
Em là ai trong dấu lặng
Em muốn đặt trái tim mình vào khoảng vắng
Mênh mông.... mênh mông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2005 01:51:19 bởi MM_Ngoc >
Trích đoạn: MM_Ngoc
Dấu lặng
Điều muốn nói là một dấu lặng im
Nên em phải đi tìm
Điều gì anh muốn nói
Biết bao lần em tự hỏi
Dấu lặng tình anh cất giữ nơi đâu
Để đêm thâu
Trăng thở dài ngơ ngẩn...cúi đầu
Tạ từ niềm vui
Núp sau mây gió
Em cứ ngỡ mình biết tình nơi đó...
Mà tìm hoài chẳng thấy
Dấu lặng ở nơi đâu..?
Anh có bao giờ hỏi tại vì sao
Em đi tìm sự lặng im
Nơi cuộc tình chẳng có
Nơi anh và em đã bao giờ nói rõ
Anh là ai...?
Và em cũng là ai...?
Có gì đâu anh
Điểm giống nhau ở ta
Là cứ lặng im hoài
Khi muốn yêu ai
Đều không hề thố lộ
Nên em tìm anh trong đó
Để nhận ra mình trong dấu lặng im
Và anh cũng chẳng phải tìm xem
Em là ai trong dấu lặng
Em muốn đặt trái tim mình vào khoảng vắng
Mênh mông.... mênh mông
DẤU HỎI
Đời người bao dấu lặng im???
Sao mà cứ cất trong tim mình hoài
Nói ra ai mới hiểu ai
Sao im lặng mãi u hoài mà thôi
Mênh mông ai đã chọn rồi
Tôi về cát bụi trọn đôi với người
Đời người sống được mấy mươi
Lặng im chi mãi nụ cười tàn phai
Dù mình dẫu có là ai
Thì anh vẫn đợi ngày mai tương phùng
Vì ai nỗi nhớ mông lung????
Hẹn em tương ngộ trùng phùng mênh mông???
Yêu người thổ lộ được không???
Mênh mông ta mãi mênh mông với người
Tìm nhau dưới trăng
Trăng có tàn đâu có tan đâu
Chỉ vì người trước trốn người sau
Sau rèm mây tím trăng che miệng
Khúc khích cười ai lỡ tình đầu
Này hỡi ai nhìn nhé đừng sầu
Dáng kia mai mảnh dưới đêm sâu
Chờ người tri kỷ - chờ ai đó
Mà mắt môi tình mãi tìm nhau
Tìm đi gió xóa những thương đau
Nữa đêm Quỳnh vẫn thắm hương lâu
Nụ Hồng đợi nở bình minh đó
Trao trăng tình lũ khách tìm nhau
Cánh sen Hồng
Bóng ai như bóng cô mình
Xuống ao ngắt cánh sen tình thả trôi
Ngỡ ngàng thơ thẫn bồi hồi
Một chàng lạc bước đến đồi quan viên
Trên tay một cánh hoa tiên
Hồng như nụ mỏng môi hiền của ai
Lắng nghe gió vọng liêu trai
Liễu lay đằng liễi hồn lay chín hồn
Lơ thơ ngơ ngẩn ao tiên
Cánh sen hồng đã buồn phiền tim ai
Ngược dòng
Em chờ nhẫn cỏ anh trao
Mà sao cỏ đã vút cao mất rồi
Anh nhìn xem tít chân trời
Có đôi chim Nhạn ngang trời mắt môi
Chỉ còn em đứng đó thôi
Để gió ướm hỏi lời khơi khơi buồn
Áo dài thả tới tận nguồn
Ngăn giòng vớt lá thu buồn họa thơ
Anh ơi chiều mãi ngu ngơ
Gió qua quãng vắng dệt thơ...mỉm cười
Nói chi những lời chơi vơi
Để em mong đợi tím trời hả anh
Hay là tại gió mong manh
Hay là tại bến đành hanh với thuyền
Hay là... anh mãi cuối nguồn
Nên em chẳng có lời thương thật lòng
Gió hững hờ - Thơ chẳng mong
Sông nào gửi lá ngược dòng đến em...?
Tôi có hơn ba người Mẹ
Tôi chỉ có một người cha
Nhưng lại có hơn ba người Mẹ
Khi sanh ra tôi Mẹ không nuôi nổi
Nên tôi thành trẻ...chẳng phải mồ côi
Các Mẹ mới thương tôi
Chuyền tay cho dòng sữa
Cứ như thế tôi lớn lên từng bữa
Khát khao Mẹ của chính mình
Ba người Mẹ cũng thương tôi thật tình
Nhưng tôi muốn uống sữa Mẹ sinh tôi ra đó
Những ngày khốn khó
Nắm cơm to nhỏ
Tôi được sẻ chia với lũ nhóc của các Mẹ nuôi
Những ngày rất vui
Các Mẹ của tôi ve vuốt
Trái tim cỏn con vẫn còn khao khát
Mẹ của tôi đâu - Mẹ của tôi đâu...?
Rồi tôi vụt lớn rất mau
Thành con nhóc với cái đuôi gà
Cong cớn
Lại mượt mà qúa đỗi
Biết buồn biết vui biết nỗi âu sầu
Nhớ Mẹ của tôi
Rồi một ngày nắng đẹp lên ngôi
Người tôi nhớ tôi mong
Tôi nhủ thầm tiếng Mẹ
Đã đến giang đôi tay ấm thế
Ôm trọn tôi vào lòng
Con gái út hạt Ngoc của Mẹ đây
Ngất ngây
Ngất ngây
Tôi có Mẹ thật rồi
Vui sướng thay
Mẹ đã khoẻ không rời xa tôi nữa
Tim tôi như có ngọn lửa
Lòng tôi ngập niềm vui
Đây là Mẹ thật của tôi
Từ nay tôi có Mẹ
Nhưng con vẫn trân trọng
Tình yêu của các Mẹ
Đã nuôi con thơ ấu lớn thành người
Đã cho con dòng sữa ấm trên môi
Các bạn ơi
Tôi có hơn ba người Mẹ đó
Ôi các Mẹ của tôi
Giờ đây người còn người mất
Lòng tôi cảm nhận
Được tình yêu từng người Mẹ của tôi
Dẫu xa xôi rồi
Muôn đời con vẫn yêu vẫn nhớ
Mẹ ơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2005 06:07:18 bởi MM_Ngoc >
NHỚ CHĂNG
Hôm qua tôi ngắm ánh trăng
Gió cười khẻ hỏi trăng rằng nhớ không
Thẹn thùng hôn nhẹ nụ bông
Trăng rằng không biết và không nhớ gì
Gió buồn khẽ nhướng bờ mi
cánh sen hồng khẽ thầm thì với trăng
Ngày xưa trăng nói gió rằng
Gió đi trăng nhớ biết chăng hởi người
Hôm nay gió hiểu người rồi
Đôi dòng đôi ngã bồi hồi trăng ơi
Thuyền đi về phía chân trời
Nơi đây bến đợi cả đời nhớ nhung
Dòng thơ tình đã não nùng
Bến sông mơ mộng đi chung não nề
Nay mai thuyền lại về quê
Chở ba bà mẹ cùng về với trăng
Gió buồn trăng nhớ không trăng
Trăng ơi gió hỏi nhớ chăng hỡi người
Duyên về sao chẳng mỉm cười
Hay là trăng vẫn nhớ người ấy chăng???
CHIẾC NÓN MỒ CÔI
Giọt tình ru mãi à ơi
Mà sao em chẳng có nơi đi về
Trong lòng đọng mãi câu thề
Mà như gió thoảng qua hè thế thôi...
Giữa biển thuyền đứng mồ côi
Giữa đời em chỉ đứng ngồi mình em
Hứng tình vào nón mà xem
Giọt rơi tí tách em đem gom về
Gom suốt cả tháng trưa hè ..
Mà sao chẳng thấy câu thề mắt môi
Chỉ toàn giọt đắng mồ hôi
Ngập tràn chiếc nón mồ côi lỡ tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2005 13:33:39 bởi MM_Ngoc >
MƠ HUYỀN
Mỗi người hai ngã hai noi
Em ở phương trời xa thật là xa
Giọt tình theo gió la đà
Đã ru chết lịm hồn ta thuở nào
Lời tình ai gởi ai trao
Đã bay theo gió rót vào nón ai
Yêu em đâu phải một ngày
Mà sao em nỡ để bay giọt tình
Mơ huyền chiếc nón xinh xinh
Hai tay anh đón giọt tình dở dang
Trái tim mãi đập rộn ràng
Để anh đón mãi dở dang giọt tình
Một ngày trời đẹp nắng xinh
Nhà em anh gởi giọt tình trước sân
Mơ huyền dẫu có trăm lần
Giọt tình anh rót muôn lần cho em
Cung đàn mấy bậc
Cung đàn mấy bậc sầu vương
Mà nghe vọng lại tiếng thương tơ tình
Đêm trong đêm mộng u linh
Nhặt khoan ngơ ngẩn tự tình thiết tha
Này nghe ngàn khúc giao hòa
Vút lên cao để trăng sà vào thơ
Này nghe tiếng trầm bơ vơ
Lạc nhau mấy kiếp nào ngờ gặp đây
Đàn căng ai oán từng giây
Đau trong sâu thẳm ai hay chăng tình
Khúc nào đứt đoặn chung trinh
Để trong lòng mãi nặng tình với nhau
Khúc tơ thoảng những tình đầu
Lạc vào huyễn hoặc một mầu tương tư
Ngân lên đi khúc tình như...
Để đêm chất chứa âm dư tiếng tình
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: