Thơ - MM_Ngoc
Thanh thản
Tình đã qua dỗi hờn làm chi nữa
Hai nửa chẳng chung tình
Nên khập khiễng ngõ quen
Nhìn ai làm gì cứ ngó lại mình xem
Hai đứa hai phương
Trái trên cành vẫn chín hồng đấy chứ
Anh đã chung tình với người ta
Và không hề thổn thức
Em cầu chúc cho anh
Hạnh phúc được vuông tròn
Ta không nhìn nhau như thủa ấy môi son
Nhưng ta biết quên đi
Những lỗi lầm hai đứa
Khi giáp mặt em chào như mọi bữa
" Xin chào người - nửa không phải của tôi "
Anh buồn cười lời ngỏ lại xa xôi
Ừ em hả có gì vui chưa thế
Em vẫn vậy thôi
Chỉ thích gửi hồn vào nhân thế
Tỏ tình với thơ ca
Hát với nhau ngàn khúc giao hòa
Và không hề phải than van
Trong tình yêu mới lạ
Em yêu tất cả....tất cả
Cội nguồn thơ và hồn của trái tim
Với lòng chân thật và sự thiêng liêng
Yêu mối tinh thơ không bao giờ chia cắt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2005 12:49:20 bởi MM_Ngoc >
TIẾC NUỐI
Mây đã bay xa giữa ngân hà
Để trăng ở lại nhìn hoa rủ buồn
Mây cười theo gió bay luôn
Để trăng ôm một nỗi buồn mênh mông!
Thả hồn ngơ ngẫn giữa dòng sông
Nhìn ai chung bước má hồng bỗng dưng...
Ô sao hai má đỏ phừng phừng
Bây giờ xa lạ người dưng nữa rồi
Ngày xa xưa đó mình là đôi
Chào anh vui nhe...thôi rồi ruột đau
Mây bay cao tình mãi ngọt ngào
Chào mây đi nhé vì sao trăng buồn
Khi ta yêu nhau
Khi anh yêu em
Trái trên cành chín đỏ
Hàng dương xanh lao xao...
Con sóng vỗ rì rào
Khúc tình si trở thành lời hát
Bay xa....bay cao...
Khi em yêu anh
Nụ hồng trở mình thức dậy
Khe khẽ thở dài từng cánh mỏng dịu êm
Ve vuốt trái tim anh
Lời tự tình sâu lắng
Lượn mãi trên cánh đồng
Một thủa nào hoang vắng
Lúa đã vào mùa thơm lựng
Xôn xao gío
Xôn xao nắng
Khi bên nhau ta xiết chặt
Mắt môi tình tìm nhau... trao nhau
Lời ước hẹn gìn giữ đến mai sau
Trên trời cao ngôi sao nào làm chứng
Mà đêm hừng hực
Lửa tình
Trọn đêm này ta thức đến bình minh
Dỗ ngọt lành trái cấm
Ta yêu nhau - tình yêu đằm thắm
Đến mai này không gì thể chia phôi
Khi ta đã trao tỉnh
Không còn nữa đơn côi
Chỉ có niềm vui thuần khiết muôn đời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2005 12:24:17 bởi MM_Ngoc >
NẾU MÌNH YÊU NHAU
Khi chúng mình yêu nhau
Trở lực nào ngăn cản
Vượt qua ngàn rào chắn
Phá vỡ mọi cách ngăn
Đạp bằng mọi chia cách
Mối tình ta bền chặt
Vòng tay xiết bên nhau
Nụ hôn trao ngọt ngào
Lời yêu đương ngọt sao
Môi hôn nào ngọt lịm
Dây tơ tình buông phím
Cung đàn ái gọi tên
Chuông tình ái vang rền
bên giáo đường chủ nhật
Hay góc phố rêu phong
cánh cửa hồng chung mộng
Mọi ngã đường song song
Cánh cửa lòng như sóng
Đôi ta cánh chim hồng
Cùng vút cao hy vọng
Anh mãi là lẽ sống
em khát vọng trong anh
Mình yêu nhau chân thành
Vòng tay không hề mất
Mình yêu nhau chan thật
Nếu chúng mình yêu nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2005 07:44:38 bởi maiyeuem >
Thức dậy
Cốc...cốc...cốc
Ai gõ cửa gọi xuân tình thức dậy
Nụ đầu cành mới hé nở môi xinh
Giọt sương đêm chan chứa những ân tình
Đọng lại trên lộc non ngọt lịm
Cốc...cốc...cốc
Dậy đi nào xin đừng ngủ muộn
Cái kén rỗng đong đưa
Đôi cánh nàng xuân chấp chới giao mùa
Thảng thốt...ngỡ ngàng giữa màu ngọc biếc
Cốc...cốc... cốc
Ồ tiếng thời gian gõ nhịp
Như dục gĩa kết giao trời đất
Những lỗi lầm nào hãy bỏ lại sau lưng
Cầm tay nhau và vũ điệu tưng bừng
Cốc...cốc...cốc
Tim ta đã ưom lại nụ tình xuân mơ ước
Chan chứa yêu thương
Từng giọt mật đong đầy
Phút bồi hồi tình mới đó...men say
Ai gõ cửa lòng ta...?
Thức dậy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2006 18:05:38 bởi MM_Ngoc >
Lá thư của hai người đang yêu
( Viết tặng CON ỐC BIỂN )
Anh biết rằng em sẽ vui biết bao nhiêu
Khi cánh chim báo tin anh bình yên
Sau những ngày ngập tràn giông bão
Em có biết không khi đó
Anh nhận được lời hối thúc của em
Dặn anh hãy rời xa nơi thịnh nộ cuồng điên
Của thiên nhiên tàn khốc
Lời nhắn chỉ đôi dòng vội vã trên cửa sổ yahoo
Xin anh mau rời xa nơi đó
Chúa ơi xin Người che chở cho anh
Rồi không còn nhận được gì hơn
Tất cả tối đen trong bão táp
Khi ấy anh chỉ có em...chỉ vì em
Anh đã vượt ra khỏi nơi ngập tràn chết chóc
Anh tự hứa với lòng ta sẽ sống
Để lời cầu xin che chở
Biến thành tình yêu Chúa sẽ ban cho
Để giọt nước mắt lo âu của em
Thành giọt tình sưởi ấm giữa mưa gió thét gào
Và anh đã vượt qua tất cả
Vì tình yêu của em
* * *
Anh ơi lời cầu nguyện của em
Mong đất trời đều nghe thấy
Nỗi sợ hãi trong lòng khi không còn nghe được tiếng anh
Chỉ có tiếng động như phá vỡ tan tành
Của trời đất đang trong cơn thịnh nộ
Em đã đi gõ cữa từng người anh quen ngay sau đó
Em năn nỉ họ hãy đến cứu anh
Dù biết rằng chẳng thể nào làm được chuyện đó đâu anh
Em vẫn phải tìm xin người ta cứu giúp
Em đã lần theo từng dấu vết ,từng tia sáng nhỏ nhoi
Là những nguồn tin nơi cơn bão đưa về
Mong tìm biết tin anh nơi đó
Khi cơn bão qua rồi vẫn chẳng có tin gì hơn nữa
Anh vẫn bặt tăm
Nước mắt đã ngập thành sông trong em
Nhưng em cố gắng ngăn lại
Để đừng tuôn ra thêm
Khi nơi anh nước đang dâng tràn lên mãi
Em đau trong lòng
Em đau trong tim
Vì nhớ lại những điều em đã làm anh buồn
Khi mình chưa trong cơn lo lắng hôm nay
Phải chi em thật tốt với anh
Phải chi em chỉ dành cho anh
Những nụ hôn đằm thắm
Những lời dịu dàng tha thiết
Thì hôm nay
Em đâu phải ân hận thế này
Anh đang ở nơi đâu có biết không anh
Em chỉ cần có anh thôi
Chỉ cần anh bình yên trở lại bên em
Em sẽ không làm anh buồn nữa
Anh ơi hãy biết rằng
Em chỉ cần có anh thôi
Chỉ có anh thôi
* * *
Hôm nay em đã được tin anh rồi
Cơn bão đã qua đi
Anh bình yên ở một nơi lạ hoắc
Anh đã thoát ra khỏi nơi quái ác
Của trận cuồng phong
Đất trời đã nghe lời cầu nguyện của trái tim em
Nên anh đã bình an
Em chỉ muốn chạy lại ôm anh
Chở che anh bằng trái tim bé nhỏ
* * *
Em ơi
Anh đã về đây với em rồi
Dù rất xa em đó
Nhưng ngọn lứa nhỏ từ trái tim em
Đã sưởi ấm lòng anh
Anh không bao giờ buồn nữa
Vì biết rằng trên đời này
Anh đã thật sự có em
Ngay giữa sự sống và cái chết
Ta đã có nhau
Trái tim bé nhỏ yêu qúy của anh
Ta bên nhau em nhé
Mãi mãi bên nhau em nhé r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2005 13:36:41 bởi Viet duong nhan >
Mộng Ưu Hòai Pháo đỏ ngập trời buồn dạ ai
Sóng sánh men sầu đong đắng cay
Quan san vạn dặm người đi mãi
Vàng võ chờ mong mộng ưu hòai Đỗ Ngọc
Nghiêng lòng
Nghiêng lòng đổ hết tình ra
Để thơ nở ngập suối hoa bên đời
Vẳng nghe đâu đó xa vời
Tiếng tơ vương tiếng bồi hồi vi vu
Sầu đông ngập lối sương mù
Vẫn còn đâu đó vườn thu lá vàng
Quan san mấy dặm đa đoan
Mà nghe sao xuyến mênh mang đất trời
Cánh chim tít tận mù khơi
Vẫn tìm về được một nơi của mình
Sau cơn giông bão hồi sinh
Bình minh thắp sáng cuộc tình ươm thơ
Em về với những ước mơ
Trong vòng tay mở - môi chờ nụ hôn
CUỐI ĐÔNG
Đã cuối đông rồi em có hay
Giáng sinh năm trước cũng nơi này
Dáng hồng hé nụ duyên e ấp
Sắc thắm ngạt ngào hương ngất ngây
Bàn phím ngập ngừng ai nắn nót
Cung đàn thỏ thẻ giấc mơ say
Mộng vàng đưa lối đêm trăng sáng
Mơ nắng xuân tình đơị gió lay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2005 16:24:21 bởi nguyens >
Sưởi ấm mùa yêu
Guộc gầy trong gió lập đông
Bầm đau cơ thể thinh không ngập buồn
Lá sầu đâu đó vừa tuôn
Chưa từng hạnh ngộ đã buồn vào đông
Trở trời cái rét căm căm
Xoa xoa đôi má ửng hồng em tôi
Ủ trong một mảnh lòng tôi
Thương người gía lạnh bồi hồi viễn du
Tình nào ươn ướt sương mù
Yêu nào mấy độ ôm khư khư người
Về trong băng gía một đời
Sưởi cho ấm cả đất trời quanh em
GỞI
Hồn ai ngơ ngẩn giữa mùa yêu
Hoa tình ai nở cũng thật nhiều
Vấn vương mùa yêu nay hay trước???
Để người lạc bước cũng vì yêu???
Từng đêm ngơ ngẩn ngắm nụ yêu
Ngày dài thơ thẩn ngắm mây chiều
Gởi về bên ấy yêu hay nhớ???
Để mối tình thơ mãi đợi chờ
Mù khơi
Mắt môi dành cả cho người
Lòng em dành cả một đời cho ai
Đâu cần chi phải trúc mai
Trăng lên cửa sổ chờ ai trăng tình....?
Em chờ người đến bình minh
Dẫu không gặp được làm thinh vẫn chờ
Dẫu cho người vẫn ơ hờ
Thì chiếc nón trắng họa thơ gửi người
En về tình mãi đơn côi
Người ơi đi mãi mù khơi không về...?
Xin đừng ôm lá Sầu Đâu
Trầm ngâm khói thuốc loang dần
Mờ che hết cả nợ nần tình em
Anh ngồi đó giữa màn đêm
Lập lòe đóm lửa - cafe đắng lòng
Thơ buồn rót tận thinh không
Người dưng sao bỗng chạnh lòng đa đoan
Em về hồn những hoang mang
Phải chăng là trái sầu đang rũ tình
Một mình ngồi đó lặng thinh
Trời đêm chẳng có bóng hình của ai
Biết rằng chẳng phải trúc mai
Nên em đã chọn chia hai mảnh tình
Xin anh hiểu thấu lòng mình
Đừng đem con tạo xoay tình vào nhau
Bây giờ hai nữa còn đau
Cạn dần điếu thuốc nhạt màu... khói tan
Lá sầu chẳng gói tơ vàng
Chúng mình hai kẻ chẳng mang nợ tình
Thì thôi đừng mãi lặng thinh
Mở lòng ra để xuân tình gieo thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2005 23:57:58 bởi MM_Ngoc >
Trái tim vĩnh cửu
Nàng đứng đó dõi nhìn thế kỷ
Mặc gío gào biển thét nắng mưa
Trái tim đá ngàn năm bền vững
Đợi tình về tim chẳng hư hao
* * *
Ai bỏ đi để lòng quặn thắt
Để hồn thơ quay quắt mịt mù
Cánh chim biển chao nghiêng vẫy gọi
Thuyền muôn đời với biển tìm nhau
* * *
Nếu nợ đời tình sẽ qua mau
Tình ai nợ muôn đời không dứt
Hoa sẽ nở trong lòng thơm ngát
Khi tim yêu hoang mạc cúi đầu
* * *
Nàng vẫn đứng tim chẳng phai mầu
Gió se sắt vào hồn - lệ đá
Ngàn năm rồi có gì khác lạ...?
Trái tim nàng vẫn ấm hồn ta
* * *
Nàng đứng với cuộc tình vĩnh cửu
Để muôn đời tình hóa thơ ca
Tình trong đêm
Bôi cho đen màn đêm
Rồi một mình thức trắng
Ngoài đời bao cay đắng
Chất trong lòng mồ côi
Trái tim nhỏ nhoi thôi
Mà biển tình lai láng
Đêm hằng đêm thức trắng
Thơ ru tình à ơi
Đêm đen có bồi hồi
Mà thinh không ngơ ngẩn
Ngôi sao nào sáng nhất
Xin rọi vào lòng tôi
Để một trái tim côi
Trong đêm thành ánh lửa
Không trao ai dù nửa
Xin tặng đời nguyên trinh
Đây tất cả lòng mình
Trải thơ thành lời gió
Chỉ mình ta trong đó
Trắng tình giữa đêm đen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: