Thơ - MM_Ngoc
Ru hời một giấc mơ tiên
Ngủ đi người nhé giữa miền Bồng Lai
Ru Tình
Đêm 30 em ru hời giấc ngủ
Trăng trong lòng em một nửa
Một nửa em làm võng ru anh
Ru bồng bềnh cho gío cứ vờn quanh
Đêm khe khẽ luồn mình vào giấc ngủ
Quên đi nhé một ngày đầy quyến rũ
Chỉ còn tình côi cút một lời thơ
Võng đu đưa chẳng bến đậu dư thừa
Đêm lắng xuống dìu dịu ngoan người nhé
Bao ước muốn ta chỉ dám nói khẽ
Để rạng ngày thức dậy ngỡ chiêm bao
Trăng đêm sau nhớ lại nhé - võng đào
Bình yên lắm lời tình vào mộng mị
Ta tặng người một chút tình vị kỷ
Chỉ đêm về mới yên vị người ơi
Ru cuộc tình chỉ có thế mà thôi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2005 11:59:13 bởi MM_Ngoc >
Chẳng thể đong đầy
Em chẳng là gì
Nên không thể cấm anh
Chỉ có lòng dỗi hờn trong đêm lạnh gía
Chiếc gối nào thay em
Anh ôm tình vào giấc mơ khác lạ
Quên đi rồi bao lời hẹn nồng đêm
Em cứ nghĩ rằng sâu trong giấc ngủ đêm đen
Chỉ có anh và em
Chẳng còn gì hơn nữa
Nhưng tim em chỉ còn có một nửa
Chẳng thể đong đầy lòng anh
Nên tình mãi cứ mong manh...
Mong manh...
Thổn thức
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2005 23:27:42 bởi MM_Ngoc >
Nếu Nếu em bảo anh
Mưa rơi ào ạt không thể nào dừng lại
Nếu em bảo anh
Gió thổi vần vũ ầm ĩ cả bầu trời
Nếu em bảo anh
Tình em như gió không rời
Thì anh hỡi, đừng tin
Em không hề biết nghĩ
Những cơn mưa qua đi
Những cơn gió bay đi
Để lại một bầu trời trong vắt bình yên
Nếu tình anh bay đi
Lòng em cũng một lần lạnh lại, bình yên
Những cơn mưa đi tìm nơi hạn hán
Những cơn gió đi tìm nơi rát bỏng
Để mang lại niềm vui cho mọi nhà
Tình anh bay đi tìm nơi khác để sưởi ấm
Một tấm lòng khao khát yêu thương
Sau những ngày mưa gió
Lòng em trở lại thanh bình
Vui niềm vui bình dị
Buồn nỗi buồn đơn côi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 03:23:33 bởi lonely_wolf >
Tự Dối Lòng Lặng lẽ hoài với những giấc mơ
Tự lừa dối với những dòng thơ vừa viết
Em cứ phải im lìm,nắng trong lòng trốn biệt
Mây mưa về trên mỗi bước em qua
Em vẫn tìm quanh góc phố xa
Con mèo mướp vẫn thường phơi nắng
Hoa sữa vẫn thơm miên man...
Nhưng nụ cười cũ không còn..nên rất đắng
Em đã đi rồi những con đường rộng lắm
Bước chân em không kịp để mòn
Ngày nào cũng đi chẳng ngày nào tới đích
Ai tiếc một nụ cười cho góc phố héo hon
Một ngày về bài hát cũ không còn
Con mèo mướp theo người đi mất
Con đường lớn như sông mùa chảy xiết
Em biết chạy về đâu
Có những yêu thương ấp ủ đã nhàu
Ngón tay bẻ vào nhau nuốt vội vàng tiếng nấc
Con đường không chứa nổi nỗi đau để em bật khóc
Lối xưa quen em chẳng thể đi về
Biển đêm ngày vẫn vỗ những đam mê
Em thét lớn tiếng yêu dù đã lỡ
Tiếng con tàu đã xa đổ vào lòng rạn vỡ
Có ga nào đến với em đâu... :Bài thơ đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 12:37:03 bởi Viet duong nhan >
Trái Tim Vĩnh Cửu
Nàng đứng đó dõi nhìn thế kỷ
Mặc gío gào biển thét nắng mưa
Trái tim đá ngàn năm bền vững
Đợi tình về tim chẳng hư hao
* * *
Ai bỏ đi để lòng quặn thắt
Để hồn thơ quay quắt mịt mù
Cánh chim biển chao nghiêng vẫy gọi
Thuyền muôn đời với biển tìm nhau
* * *
Nếu nợ đời tình sẽ qua mau
Tình ai nợ muôn đời không dứt
Hoa sẽ nở trong lòng thơm ngát
Khi tim yêu hoang mạc cúi đầu
* * *
Nàng vẫn đứng tim chẳng phai mầu
Gió se sắt vào hồn - lệ đá
Ngàn năm rồi có gì khác lạ...?
Trái tim nàng vẫn ấm hồn ta
* * *
Nàng đứng với cuộc tình vĩnh cửu
Để muôn đời tình hóa thơ ca r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 13:02:26 bởi Viet duong nhan >
Hà Tiên
Hà tiên bến tắm của nàng
Áo xiêm trút vội nhẹ nhàng thả rơi
Bốn bề mây núi..trùng khơi
Nô đùa thoả chí hồn lơi lơi hồn
Họa thơ vách núi bồn chồn
Hỏi người lữ khách có mòn bước vui...?
Ai ơi đây đó ngược xuôi
Dừng chân thảng thốt... ngỡ nơi tiên về
Ra đi để lỡ lời thề
Áo nàng đã thả tình về với ai
Bồng lai mây nước non đoài
Ta về ngập giấc mơ hoài duyên tiên r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 12:33:13 bởi Viet duong nhan >
Trăng tình
Anh ơi trăng đứng đây này
Lóng la lóng lánh tràn đầy ly em
Đêm trăng anh đến mà xem
Gịot tình phẳng lặng môi mềm trăng tơ
Này xem gió chẳng hững hờ
Này xem sao cũng ngẩn ngơ ghé nhìn
Đêm trăng Quỳnh hé môi xinh
Hoàng Lan thơm ngát nghiêng mình thả thơ
Hẹn hò ai trăng ngẩn ngơ
Hôn lên môi chén rượu lơ mơ tình r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 12:55:19 bởi Viet duong nhan >
TÌM EM
Anh đến tìm em lúc sáng nay
Sài gòn rực rỡ giữa ban ngày
Người đi hối hả đông như kiến
Kẻ lại lấn chen tựa cối xay
Bùm bụp khói xe nghe khó thở
Bim bim còi bấm điếc vành tai
Ngẩn ngơ giữa phố người xa lạ
Ai có biết không? giữa lúc này....
Tại sao..?
Tại sao khi nói chuyện với em
Anh lại rất thích làm em đau
Những câu nói sao mà ác ý
Khi em buồn anh lại cười hể hả
Sao anh lại cho là niềm vui ...?
Tình bạn của chúng mình
Như trang giấy trắng mỏng manh thôi
Sao anh không lựa lời mà nói
Đề khi nào em vui buồn - có thể gọi
Bạn ơi !
Dẫu chúng mình chưa thật sự thân nhau
Đâu nhất thiết phải làm buồn nhau chứ
Sao anh không thể vì em là phái nữ
Mà nói điều nào nhẹ nhàng hơn
Anh à
Vậy là tình bạn chúng ta cũng chỉ đến thế thôi
Ta không thể sẻ chia
Những vui buồn hơn nữa
Mai sau ta có gặp nhau
Trên con đường ngược bước
Thì cũng đừng dừng lại làm chi
Em bước đi và anh cũng bước đi
Ta có chút gì nuối tiếc...?
Hãy để lòng mình nhẹ nhàng hơn anh nhé
Còn biết bao đìều khiến ta phải lo toan
Biết bao vui buồn - bởi ta vẫn đa đoan
Thì việc gì ta cứ phải tranh chấp nhau
Từng lời ăn tiếng nói
Cắng đắng nhau cho buồn vào ngập lối
Anh hãy bước đi - và hãy nhìn quanh
Sẽ thấy thế nào là hanh phúc nha anh
Khi trong lòng nhẹ nhàng như nắng sớm
Và đâu đây quanh ta luôn có được
Những sẽ chia tình bằng hữu thật lòng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2005 01:27:44 bởi MM_Ngoc >
Nàng Thảo Ly
Em từ đâu tới đất này
Để lòng ta lỡ đổi thay mất rồi
Nhẹ như lá mỏng mồ côi
Chao nghiêng xuống một khoảng đời của ta
Dịu dàng như giọt thu ba
Long lanh khoé lệ Ngân Hà thả rơi
Để ta lòng mãi chơi vơi
Trời đêm thổn thức - tình lơi lơi buồn
Em về trăng cũng về luôn
Lả lơi cánh lá thu buồn heo may
Tình nào như tỉnh như say
Hồn nào đong cạn lưu đầy hư hao
Suối tiên ta mãi ước ao
Ngắm trông trăng ghé thủa nào bên em
Nhìn xem gót nhẹ như tiên
Nàng vung tay múa hoa liền ngát thơm
Dặt dìu vũ điệu thần tiên
Bồng Lai là đó duyên tiên đất này
Ta về tình mãi đong đầy
Hồn ta tưởng đã ngất say mất rồi
Hữu duyên tương ngộ bồi hồi
Sâu trong tâm tưởng muôn đời Thảo Ly r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 12:44:00 bởi Viet duong nhan >
Vẫn thế thôi
Biết rằng tình dẫu ồn ào
Nhưng tim tôi vẫn thủa nào đơn côi
Tình muôn đời chỉ thế thôi
Vẫn thơ vẫn thẩn vẫn tôi một mình
Năm ngón ân Tình
Ngón thứ nhất hận tình đầu day dứt
Ngón kế thề trời ai đó chẳng thèm nghe
kế cận bên hai ngón giữa im re
Còn ngón út ngậm bồ hòn khen ngọt
Khép lại
Có nhiều điều em muốn vứt bỏ
Nhưng lòng vừa hé mở - nó lại ùa vô
Chạy quẩn chạy quanh né tránh đuổi xô
Mà không được - đành cửa lòng khép lại
Bên lề
Nhìn bên này bên nọ bên kia
Đâu đâu cũng thấy tình yêu
Chỉ riêng anh là em không thấy
Trái tim đâu còn sót lại...mảnh tình nào cho em
Hào phóng
Điều nhỏ nhoi trong tim ai cũng có
Chỉ riêng anh tim vĩ đại mà thôi
Em chỉ yêu một người - tim vẫn mãi đơn côi
Anh hào phóng hơn em ... nên anh yêu tất cả
Vậy đó
Trái tim em hóa đá hai phần ba
Còn một phần ba em giành cho anh đó
Đừng có hỏi em vì sao có điều lạ...?
Chi vì anh ơi đá hóa quá chậm thôi
Trái tim mồ côi
Em yêu anh nhưng tim vẫn mồ côi
Như sao Hôm ngậm ngùi tới sáng
Trăng buồn bã khi trời là hoang mạc
Em yêu anh trái tim nhỏ mồ côi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2005 13:17:23 bởi MM_Ngoc >
Tâm tánh
Khi yêu chẳng hỏi tại sao
Mặc cho biển cứ ào ào sóng xô
Khi buồn gió thổi nấm mồ
Cỏ lay úa lá cành khô một mình
Khi vui cười nói linh tinh
Mắt môi đọng hết lại hình của hoa
Khi kết bạn rất thật thà
Sẻ chia tất cả - gét lời quẩn quanh
Khi giỡn thì rất tài lanh
Đố ai tìm được âm thanh sắc huyền
Khi làm y hệt cơn ghiền
Ngồi lì như thể dính liền vào keo
Khi hát vui vẻ " Vườn yêu "
Tình tang tang tính nhảy liều thử nha
Khi nghiêm trang A Di Đà
Chắp tay con khấn thưa Ba một điều
Chẳng cao siêu - chỉ bấy nhiêu
Ta yêu hay gét mọi điểu thẳng ngay r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 13:07:58 bởi Viet duong nhan >
Đọc bài thơ trên của MM_Ngoc, HB rất tâm đắc, có vài câu chia sẻ với bạn,
Nghe qua thật đúng đó mà!
Đúng tình, đúng ý ai là thi nhân,
Tình thân thì thật là thân,
Tình yêu thì thật : ngu đần... quên ta.
Khi vui: buồn bỏ cho qua,
Khi làm thì cứ như là quên ăn.
Khi phải ý tứ phân minh,
Người thơ có sẳn chữ "trang" trong đầu.
Khi cần có cái thẳm sâu,
Khơi lòng trong chốn mịt mù tỏ chân.
Vui với Ngoc một chút nghen,
HB
MỚI BIẾT
Người gì tâm tánh khó ghê
Nói mới một tiếng đã về mất tiêu
Trái tim muốn nói bao điều
Gặp chưa kịp nói mất tiêu hồi nào
Ngỡ rằng đang ngủ chiêm bao
Ngắt vai thì có ngủ nào mà mơ
Mến nhau cũng chỉ tình cờ
Ghét nhau không gặp ơ hơ cũng buồn
Đi đâu cũng nhớ nhau luôn
Mà sao cứ phải làm buồn cho nhau
Người gì khó quá đi nào
Mới nói một tiếng ào ào lăng im
Làm chai làm sạn con tim
Khó gì khó quá không tìm nữa đâu
Trái tim trót một lần sầu
Nên lòng cứ nghĩ đâu đâu không à
Thả dòng tâm sự mình ra
Thôi thì cứ vậy mình ta cho rồi
Ngóng trông
Em nhớ anh như sao nhớ bầu trời
Như trăng đêm rằm nhớ sông nhớ suối
Con đường mình vẫn qua nay cỏ tràn bối rối ...
Anh đâu rồi sao chỉ có mình em
Gió phong trần đưa bước khuất người quen
Nên chỉ có tà áo phất phơ buồn ngơ ngẩn
Con Chìa Vôi cũng buồn nên một mình ẩn dật
Sau lùm tre chẳng dám hót sợ em buồn
Anh đi rồi tinh yêu hóa vô thuờng
Thành câu ca dao thành lời ru của gió
Em lạ lẫm đứng bên con đò nhỏ
Qua sông hay là chờ đợi một tình yeu ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2005 19:25:56 bởi MM_Ngoc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: