Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 75 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
nguyens 25.12.2005 04:50:02 (permalink)
0
Hòn đá cũng buồn theo năm tháng
Đếm tuổi đời một sáng lang thang
Đá buồn còn biết thở than
Anh buồn nên phải tìm Nàng nơi đây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2005 14:35:39 bởi nguyens >
MM_Ngoc 26.12.2005 01:22:04 (permalink)
0
Anh có tội

Anh có tội bởi từng đêm da diết
Nhớ khôn cùng cái lí lắc của em
Anh có tội khi trùng giây cương ngựa
Trên trường đua bởi môi mắt em cười
Anh có tội khi phím đàn lơ lửng
Chơi vơi hòai vì chẳng thấy em đâu
Anh có tội khi ngang về lối nọ
Sải bước tình chậm lại để nhìn nhau
Anh có tội lòng đa mang vậy đó
Khi nụ cười em dấu sau bờ môi
Anh có tội khi trăng tròn trăng khuyết
Níu tim mình tha thiết gửi trao em
Anh có tội đêm Giáng Sinh ngơ ngẩn
Lòng hoang mang biết có được bên nàng
Anh có tội ngàn năm anh có tội
Bởi yêu nàng tha thiết...chỉ vậy thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2005 11:58:48 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 26.12.2005 02:47:44 (permalink)
0


Nếu Là Tội


Có là tội bởi nhớ ai tha thiết
Này cô em tội ấy chắc vì em
Đang nhong nhong phóng ngựa hồng phi mãi
Em mỉm cười phóng tia mắt vào tim

Có là tội vì tiếng đàn lơ lửng
Tích tình tang đàn tơ tưởng vì đâu
Một buổi chiều bên suối đã nhìn nhau
Để hồn mãi tương tư đầy nỗi nhớ

Có là tội khi chạy ngang qua ngõ
Liếc mắt nhìn nụ cười mỉm trên môi
Cho trái tim rung cảm mến bồi hồi
Cho hồn trí ngất ngây thơ diễm tuyệt

Có là tội khi trăng tròn trăng khuyết
Khi mơ màng tưởng nhớ lúc cầm tay
Chung lối đi dưới ánh sáng trăng đầy
Hôn vụng trộm đôi môi hồng mời mọc

Có là tội khi bâng khuâng muốn khóc
Nhớ người ta còn ở mãi nới xa
Ở Sài gòn , ở Huế, Atlanta
Thì anh tội, tội ngàn năm chưa hết


Nguyên Đỗ
MM_Ngoc 27.12.2005 04:44:14 (permalink)
0
Thăm Hà Nội mùa đông

Trời lạnh lắm Hà Nội mờ hơi thở
Vun vút buồn gió tẻ ngắt từng cơn
Anh và em bước vội vàng trên phố
Ướt đường rồi xóa sạch vết tình thơ

Cây co rúm vươn tay ra quờ quạng
Đọng giọt buồn nằng nặng suốt mùa đông
Sóng khe khẽ trằn mình lên bờ đá
Hồ trao Gươm lẳng lặng một chút buồn

Mẹ đứng đó ngậm ngùi trong gía rét
Biết đi đâu gánh rau bán bây giờ...?
Tàn buổi chợ đường về xa quá đỗi
Cơn mưa phùn nặng trên nón mẹ tôi

Đêm lên đèn mùa đông như chợt tỉnh
Em vội vàng băng ngang lộ ngập xe
Cẩn thận nhé cô bé ơi cẩn thận
Chiều đông buồn anh tiễn bé về nhe

Tim thắp lửa sưởi cho đông bớt lạnh
Ôi tình đời đau đáu mặn bờ môi
Cây Hoàng Lan thở dài xao xác lá
Hà Nội ơi lạnh quá một mình tôi

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2006 06:26:18 bởi MM_Ngoc >
huyennguyen 27.12.2005 20:17:37 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc

Thăm Hà Nội mùa đông

Trời lạnh lắm Hà Nội mờ hơi thở
Vun vút buồn gió tẻ ngắt từng cơn
Anh và em bước vội vàng trên phố
Ướt đường rồi xóa sạch vết tìm nhau

Cây co rúm vươn tay ra quờ quạng
Đọng giọt buồn nằng nặng suốt mùa đông
Sóng khẽ khẽ trằn mình lên bờ đá
Hồ trao Gươm lẳng lặng một chút buồn

Tim thắp lửa sưởi cho đông bớt lạnh
Ôi tình đời đau đáu mặn bờ môi
Cây Hoàng Lan thở dài xao xác lá
Hà Nội ơi lạnh quá một mình tôi




Sài Gòn nắng như mùa
xuân đang tới
Vùn vụt từng giờ chờ
ngày quay lại
Tôi và tôi lầm lũi
với chơi vơi
Tình nở muộn nên tình
xa ngút mắt...

Lá Giáng Sinh
vừa trở màu vàng vọt
Cành trơ vơ
như tiếc nuối đêm lành
Một lỡ nhịp
ba, bốn, năm lạc nẻo
Hai linh hồn
khốn khó mải tìm nhau

Anh thắp sáng
cho chân trời mê muội
Đốt đêm thâu để nguôi những yêu thương
Và lặng im
nghe gió thổi qua vườn
Trời Sài Gòn
thoáng một cánh chim côi...


MM_Ngoc 31.12.2005 07:24:43 (permalink)
0
Ngày mới


Tận cùng ngày là đêm
Vẫn còn ngôi sao sáng
Tận cùng năm là tháng
Còn ngày cuối mùa đông

Tân cùng của dòng sông
Là cửa tình của biển
Tận cùng lời ly biệt
Là nỗi nhớ mênh mang

Chuyện vui buồn nhân gian
Làm sao ta quên được
Tình tưởng chừng đã chết
Vẫn còn lại dư âm

Chuyện cũ đã xa xăm
Tàn tro vào hoang vắng
Biển ồn ào cũng lặng
Cất đi nào - sang trang

Ta hãy để thời gian
Xóa đi lòng thù hận
Con tim yêu chân thật
Để tình là nguồn thơ

Năm cũ đã xa mờ
Xin chào không hối tiếc
Ngày mới sẽ nối tiếp
Dệt tình vào mộng mơ

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2006 13:48:42 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 01.01.2006 07:17:38 (permalink)
0
Khi ấy Thiên Đàng

Thế anh nghĩ rằng chỉ có anh biết yêu em thôi chắc..?
Trên con đường chỉ có một anh thôi...?
Nghĩ lại đi ,nhìn lại đi
Khi ấy có gió làm chứng cho trái tim sinh đôi
Của hai kẻ tình si
Nắm tay nhau qua dòng xe bất tận
Anh mặc áo trắng học trò như màu của tinh mơ thế đó
Còn em cô bé ngây thơ
Có chút vương buồn khờ khạo ngẩn ngơ
Mình đi vê miền giông bão
Tình yêu đầu đời trăng tinh như mầu áo
Giữa nắng vàng hanh nhòa nhạt trên cành
Ta đứng bên nhau giữa khoảng trong và đục
Mong manh
Anh nới vội vàng chiếc khuy cài trên áo
Để gió ùa vào lồng ngực - gió căng tình len tới mắt môi em
Anh với nắng vàng cài lên mái tóc đan xen trong nắng và gió
Nụ hôn chạm vào hơi thở
Đất với trời quay quanh điểm tựa tim em
Hãy nhìn xem...nhìn xem
Trong mắt của những người không quen
Có nụ cười ẩn hiện
Những xẻ chia thánh thiện
Chẳng ngôn từ nào nói hết những nồng nàn chất chứa
Tỏa sáng ngời quanh đôi kẻ yêu nhau
Ngôi Giáo Đường đã chứng kiến tình mình từ bao lâu
Mà thở dài triều mến với bài thánh ca bất diệt , ngợi ca tình mông mênh
Hòa vào gió
Hòa vào nắng
Hòa vào cơn say khi ta bất kể không gian
Bất kể thời gian
Dâng hiến tình yêu cho nhau
Khi ấy...Thiên Đàng

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2006 13:54:29 bởi Viet duong nhan >
nguyens 01.01.2006 18:47:22 (permalink)
0
NHỚ RỒI

Nhớ em lắm nhưng không dám nói
Sợ mây buồn gió gọi mưa sa
Nỗi lòng theo khúc tình ca
Cung đàn lỗi nhịp tình xa mất rồi

Yêu ai lắm nhưng không dám tỏ
Sợ nắng vàng to nhỏ cùng sương
Đêm về sợi nhớ sợi thương
Mộng mơ day dứt tình trường xót xa
Viet duong nhan 02.01.2006 06:56:15 (permalink)
0
7 mến chúc MM_Ngọc & gia đình một năm mới vui tươi hạnh phúc.
7_vdn
MM_Ngoc 03.01.2006 12:39:38 (permalink)
0
Lời ru tình mầu xanh

Anh có biết không
Đồng xanh với em là tất cả
Khi mẹ cha ta lớn lên giữa mênh mông mầu lá
Sáng tinh mơ
Mẹ chải tóc bên thềm
Tầu lá dừa là chiếc lược
Chải mượt mà cơn gió dịu êm
Cha vác cầy dắt trâu ra đồng lúa mới
Trên con đường làng
Hương cau thơm lừng - lòng cha thơ thới
Nhớ miếng trầu bà têm vội
Xanh lắm vỏ cau non tơ
Chan chát...ngai ngái đến lạc điệu hồn thơ
Nắng chói chang...chói chang
Sóng lúa vẫn dịu dàng...dịu dàng
Xanh ngát
Mênh mông đất trời , con sông ven làng rì rào ca hát
" Đồng xanh là chốn đây...
Thiên đàng cỏ cây..."
Bầy em nhỏ đến trường
Tung tăng trong mầu áo trắng
Chiếc váy xanh xoè như bươm bướm giữa mùa xuân ngập nắng
Nắng là em biêng biếc những nụ cười
Hồn nhiên xanh lên tận đỉnh trời
Cho " bầy thú hoang nô đùa trong nắng ... "
Một ngày đã qua
Những lao lung vất vả
Mềm dưới môi mẹ môi cha
Chén canh mầu lá
Để bầu trời đêm xanh trong kỳ lạ
Trăng tình lơ lửng trên cao
Em chạnh lòng khi nhìn những vì sao
Ngôi nào là anh
Nơi ấy...?
Tiếng ru hời thoang thoảng
Có đến được cùng anh
" Bên bờ suối vắng...
Những đôi nhân tình..đang thả hồn
Dưới mây chiều... " xa vắng....
Anh ơi

Bài thơ đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2006 03:21:00 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 04.01.2006 07:12:15 (permalink)
0
Đêm cao nguyên

Em buồn ngậm cỏ vành môi
Để nghe tiếng sáo bồi hồi của anh
Trời tình xanh lạ mong manh
Vút lên không một giọt lành của thơ
Khoảng riêng trăng bỗng ngu ngơ
Khoảng riêng em bỗng thẫn thờ vì anh
Núi đồi trầm lặng đã đành
Anh lặng thinh mãi sao đành lòng em
Nửa đêm nghe sáo buồn thêm
Giọt tình lã chã môi mềm mặn thơ
Trăng buồn bóng đổ hững hờ
Người tình biết có đợi chờ nửa khuya?
Lặng nghe gió núi đi về
Mà sao xuyến mãi lời thề không tên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2006 13:09:34 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 05.01.2006 17:31:57 (permalink)
0
Chết giữa lời yêu

Anh vừa chết giữa niềm yêu
Biển xanh chắc đã chết nhiều như anh?
Bến bờ còn đó loanh quanh
Mà thuyền bẻ lái chẳng đành buông neo
Ngân Hà một dải cô liêu
Có ngôi sao lạ tự thiêu giữa trời
Tang bồng ở mãi xa vời
Nên Anh đã chết giữa lời yêu đương
Làm chi có vấn có vương
Làm chi có nhỉ lời thương tư tình
Đoạn trường là chữ tượng hình
Nên trong anh đã phai tình mắt môi
Anh về đêm chết trong tôi
Anh về xanh ngắt mồ côi nấm mồ
Nguyet Tuyen 06.01.2006 05:18:32 (permalink)
0
Thơ chị có hồn quá, mà lại thơ ngây quá!
Sao có thể làm được hay thế?
Có thể thì mách nhỏ em với nhé!
Ah, believe là ai vậy? Cũng làm thơ hay lắm đó! Chị với believe là 2 người đọc qua e thấy rất thích!
Chị cho em làm quen với chị nhé!?
Tuyền.
MM_Ngoc 09.01.2006 19:44:05 (permalink)
0
Đồi Hoa Sim

Thế là chết một mộng mơ
Thế là hết một vu vơ nỗi buồn
Tình yêu là đóa Vô Thường
Nên anh vội vã nhường đường mùa Đông
Lạnh lùng bến nước đục trong
Ngó lơ bến cũ tình không còn tình
Có con thuyền nhỏ bệp bình
Sóng sô dạt mãi ,Lục Bình vương trôi
Nước lên cũng thế mà thôi
Nước ròng đau đớn mắt môi của tình
Thơ buồn lặng ngắt một mình
Từ nay quên hết bóng hình Hoa Sim
MM_Ngoc 10.01.2006 05:57:15 (permalink)
0
Com ma biết khóc

Thế là con ma nữ
Ngồi một mình làm thơ
Chẳng có ai đọc cả
Con ma cứ thẫn thờ
Con ma nữ hay kghóc
Nên thơ ngập mênh mông
Nước ròng rồi nước lớn
Tình ma chỉ hư không
Rồi một hôm nào đó
Con ma phải ra đi
Đầu thai vào kiếp nạn
Để ôm mối tình si
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2006 07:10:26 bởi MM_Ngoc >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 75 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9