Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 40 của 75 trang, bài viết từ 586 đến 600 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Trần Thảo Uyên 02.04.2006 01:07:13 (permalink)
0
Tôn Nữ Thảo My kính chào qúy vị
Bạn bè thân thương mới cũ tình đầy
Căn nhà My mới tậu hôm nay
Nâng chén chung vui ngày hạnh ngộ

Hôm nay là ngày My ghi nhớ
Mỗi bước chân bỡ ngỡ thương yêu
Mà đã nghe nồng ấm thật nhiều
Cùng ai đó trên nhịp cầu mới nối.
Thảo My
MM_Ngoc 06.04.2006 19:58:48 (permalink)
0
Khóc và cười

Một nửa trong ta khóc
Một nửa nhe răng cười
Nửa khóc khi vui sướng
Nửa cười vì vết thương
MM_Ngoc 06.04.2006 20:02:50 (permalink)
0
Buồn


Nhà tôi nhiều chuyện buồn lắm
Nhưng thôi chẳng khóc nữa đâu
Nước mắt làm sao ngăn được
Đau lòng những cuộc bể dâu

Chị tôi làm lụng vất vả
Suốt đời vẫn cứ nghèo xơ
Người đời chẳng thương chi cả
Còn xô té xuống bất ngờ

Chỉ thương trẻ con ngơ ngác
Chẳng hiểu người lớn làm sao
Cơm không ai buồn ăn cả
Đêm về úp mặt u sầu

Ngày Ba tôi còn vui sống
Cả nhà ít có buồn đau
Niềm vui chưa kịp trọn vẹn
Ba đi - mẹ bạc mái đầu

Căn nhà xưa kia được cấp
Nay thì sắp thuộc về đâu..?
Vài bữa biết đi đâu ở
Mẹ gìa mắt đã trũng sâu
[size]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2006 20:05:33 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 08.04.2006 12:58:26 (permalink)
0
Dáng xưa


Nhớ em áo lụa màu Nho
Chiếc nón lỡ đò - em vẫy làm duyên..?
Bữa ni bến vắng không thuyền
Hay răng em nhé - gửi duyên bên này
Ráng chiều má ửng hây hây
Lòa xoài tóc nhẹ - heo may se lòng
Tần ngần sương xuống mặt sông
Anh thả chiếc lá đầu giòng quắt quay
Rày mai nỗi nhớ hao gầy
Xuôi theo con nước tìm mây cuối trời
Em ơi chuyện cũ xa vời
Dáng xưa - bến nớ một thời tương tư


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 19:28:26 bởi Huyền Băng >
nguyễn thanh cần 08.04.2006 13:56:02 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc

Dáng xưa


Nhớ em áo lụa màu Nho
Chiếc nón lỡ đò - em vẫy làm duyên..?
Bữa ni bến vắng không thuyền
Hay răng em nhé - gửi duyên bên này
Ráng chiều má ửng hây hây
Lòa xoài tóc nhẹ - heo may se lòng
Tần ngần sương xuống mặt sông
Anh thả chiếc lá đầu giòng quắt quay
Rày mai nỗi nhớ hao gầy
Xuôi theo con nước tìm mây cuối trời
Em ơi chuyện cũ xa vời
Dáng xưa - bến nớ một thời tương tư




Thuyền sang bến, hoa trôi theo dòng nước
Trôi hết tình anh, em hết dáng xưa
Bình thường mà... sao mắt nóng, mũi cay cay
Không đau, nhưng nhói, không say nhưng nồng


MM_Ngoc 08.04.2006 19:05:21 (permalink)
0
Tìm Chi


Ngẩn ngơ chi để chiều vương
Mây giăng mờ mịt quãng đường còn xa
Trên giòng có chiếc lá đa
Buồn trôi từ độ thu ba về kìa

Ai vì ai ghé bến kia
Họa thơ lên lá - xuôi về sông Tương
Gói tình vào lá mà thương
Gửi lòng vào gió - đoạn trường vương bay

Tình nào rồi cũng hao gầy
Mưa nào rồi cũng tan ngay giữa chừng
Tiếng chuông chùa - chẳng đặng đừng
Gióng lên không chỉ vô thường - thế gian

Cuộc đời dâu bể đa đoan
Biết đâu mà giữ nỗi nàng - nỗi ta
Xưa kia Ngưu Chưc thật thà
Bắc cầu vồng để qua nhà thăm nhau

Ngân Hà xa thẳm vó câu
Ngàn sao mà chẳng có đâu cuộc tình
Cây Trúc đứng mãi một mình
Rêu phong vẫn cứ - chuyện tình trăm năm


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 19:30:15 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 20.04.2006 14:16:07 (permalink)
0
Chợt đau

Ta chợt nhớ - em xa ta rồi đó
Mà sao lòng chưa nỡ giã từ nhau
Ta chợt thấm nỗi xót đau sương muối
Sáng tinh mơ lá ũ rũ gục đầu


Quên chăng ?

Một lần anh nói với em
Sẽ quên hết cả những đêm hẹn hò
Mà sao thả mãi cánh cò
Đêm Trăng anh lại hẹn hò cùng thơ


Yêu đi

Yêu đi trăng sẽ sáng hơn
Yêu đi đời sẽ là nguồn thơ ca
Yêu đi lòng sẽ thật thà
Yêu đi để thấy chỉ ta với mình

Có thể nào

Có sông nào nước chẳng ròng
Thuyền câu mắc cạn - đau lòng lưới xuôi
Ai ơi nước lớn thì vui
Còn khi nước rút - lui cui một mình


Hù ai ..?

Vác cần hỏi cá : cắn câu ...?
Hỏi cô em đã về đâu chưa nè ...?
Con cá vẫn lội dưới khe
Cô em không nói - thả bè trôi sông


Cạn sầu

Nếu một chén chưa tiêu sầu
Thì anh sẽ uống cho nhầu con tím
Uống cho cạn hết ưu phiền
Cho trong nghiêng ngửa - bỏ quên thất tình


Thiên thần

Có một lần anh không mơ thấy em
Là khi đó cả đêm anh thức trắng
Trong tiềm thức điểm nào bừng sáng nhất
Là nơi em ngự trị - cánh thiên thần


Nhớ

Đêm qua một tiếng thở dài
Làm trời đất bỗng u hoài - cơn mưa
Ngày buồn thấy nắng dư thừa
Chiếc nón ngày đó ... ai đưa em về ...?


Cho nhau

Điều anh mất là điều mong em được
Lá úa vàng chẳng nứt rạn mùa Thu
Đêm dẫu buồn Trăng mãi bình yên sáng
Em xa rồi lòng anh mãi thênh thang


Thôi đành

Người không day dứt - quay đi
Để cho gió mãi thầm thì thở than
Người đi quên hết Thu vàng
Để cho trời đất bàng hoàng - giấc Thu


TẠI SAO ???

Tại sao khi gặp làm ngơ ?
Tại sao muốn nói ... làm thơ một mình ?
Tại sao chỉ biết lặng thinh ?
Tại sao một mình lại mở lòng ra


Gương thần

Ta là một chiếc gương thần
Ai soi vào sẽ bần thần vì yêu
Soi nhiều thì yêu càng nhiều
Đứng bên liếc mắt - buổi chiều ngu ngơ


Cung đàn tình


Sao thế nhỉ bỗng nghe tim loạn nhịp
Từng tiếng tình gõ vào phìm tơ vương
Để từ đó phách bay hồn lữ thứ
Con tim buồn - đàn gẫy nhịp tương tư

Khóc và cười

Một nửa trong ta khóc
Một nửa nhăn răng cười
Nửa khóc là vui sướng
Nửa cười vì vết thương


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 19:34:54 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 20.04.2006 14:20:36 (permalink)
0

Đánh mất tình yêu


Có một lần Trăng tự đánh mất mình
Vì mãi cứ đi tìm hoàng hôn lạ
Giữa mênh mông Trăng thấy mình sáng quá
Cứ ngỡ là hoàng hôn sẽ tan đi

Trên trời cao Trăng sáng lắm mọi khi
Sao chi chít vẫn mờ quanh Trăng đó
Và cho rằng mây che Trăng buổi nọ
Sau cơn mưa Trăng lại sáng ngời ngời

Thế là Trăng hãnh diện với sao trỡi
Xẻ một nửa vẫn thấy mình đẹp quá
Khe khẽ hát những tình yêu là lạ
Đêm càng sâu - Trăng vằng vặc bao la

Trăng nhìn quanh và thấy cả Ngân hà
Khắp đây đó biết bao vì sao lạ
Trăng không muốn quanh mình ai hơn cả
Nên đi tìm một nơi chẳng hơn Trăng

Tìm thấy rồi hoàng hôn đã giăng giăng
Trăng muốn xem mặt trời hơn ai nhỉ
Tia nắng sắng mời bừng lên một tí
Trăng lu mờ - vì đã mất tình yêu


tulipdenus 21.04.2006 01:33:42 (permalink)
0
ĐỪNG


Đừng tìm kiếm ánh Trăng
Bởi ánh Trăng luôn lung linh mờ ảo
Vẻ đẹp muôn người ai cũng muốn dành riêng

Đừng kiếm chi những vì sao
Bởi những vì sao khi ẩn khi hiện
Tình yêu là điều hiện hữu
Chẳng thể nào cút bắt tựa trò chơi

Đừng thổn thức bởi tình yêu
Nếu tình yêu là điều không có thể
Của riêng mình
Tình yêu chỉ lung linh khi hai trái tim hòa một nhịp
Như đôi bướm xuân vờn khắn khít cùng nhau

Hãy cứ khóc chuyện tình yêu
Cho bao nhiêu nỗi tiêu điều dần phai
Đường tình đâu chỉ mình ai
Biết đâu hoa sẽ tươi ngày nắng lên?


Tống Ngọc 25.04.2006 15:08:06 (permalink)
0
Tình ái ai mà chẳng giống nhau
Nhỏ lệ khi tan mất tình đầu
Có yêu mới biết nhiều cay đắng
Tan nát cõi lòng khi mất nhau
Người về bên ấy ôi hạnh phúc
Ta ở bên này quặn lòng đau
Ứơc mình là cánh diều no gió
Bay đến bên nàng thoả lòng ta
Hoàng Thy Mai Thảo 02.05.2006 16:36:44 (permalink)
0
Em thêm chi
cho vần Hoang thêm ngây dại
rối tơi bời
như những sợi chỉ tơ
trước bão giông
thêm những mối bềnh bồng
không gỡ được
có trở về ngày trước

Quên đi em
như mình chưa hẹn ước
chưa một lần
mắt lệ ướt tràn lan
trên tay ta
em gục xuống nhạt nhòa
bên chữ nghĩa
lòng ta vương tội lỗi!!


10h30-02/05/2006
* cho Bé, đa tình+ đa cảm!
Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 16:37:59 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Đuyên Hồng 02.05.2006 17:52:37 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: MM_Ngoc
Niềm hoang


Chiều hoang nên gió qua thềm
Để quên một dải lụa mêm yếm em

Con đưỡng ngõ cụt thân quen
Bước hoang nên để gót đêm in tình

Trăng khuya đâu có một mình
Bầu trời hoang dã thình lình ngập sao

Đầu làng cái giếng thủo nào
Lời thề chết lặng - đêm vào hoang vu

Xóm khuya thoáng vọng lời ru
Cầu trong hoang tưởng sẽ bù niềm riêng

Hoang mang đứng trước cửa thiền
A Di Đà Phật - duyên tiên trốn tìm


hihihi



HOÀI NIỆM
Mây hoang đưa nắng qua thềm
Miếng trầu cánh phượng ai têm khô rồi...

Con đường ngõ vắng nhà tôi
Bước chân lẻ đom đóm rơi ngập hồn...

Nghe như từng trận mưa tuôn
Đường trơn não ruột khúc buồn chia ly...

Đầu đường cái giếng em về
Xưa hoa gạo đỏ lập loè cả thôn...

Bận gì một thúng xôi ngon
Mà sao nỡ để trăng non một mình...

Ầu ơi... một tiếng ru tình
Trăng rơi trắng cả sân đình, ao sen....

02.04.2006
Đuyên Hồng

*2! Chào Đại Gia MM-NG.
nguyens 03.05.2006 10:07:10 (permalink)
0
NGẬP NGỪNG

Có một sáng
Anh trở về thành phố
Tìm một người
Con gái rất thân quen
Lòng xôn xao
Tim một thoáng ngập ngừng
Nói là quen
Nhưng chưa lần gặp mặt

Chiều đông trước..
Buồn.. lang thang trên nét
Chợt vô tình
Gặp cái nick dễ thương
Muốn cho qua..
Tay lỡ nhắp chuột rồi
Vài câu nói..
Sao như quen lâu lắm

Ôi sài gòn - sài gòn giờ cao điểm
Đường phố ngập người
Nhưng chẳng thấy em đâu
Con đường Nguyễn thị minh khai
Dài hun hút
Có một người
Chạy xuống lại chạy lên..













<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2006 19:08:37 bởi nguyens >
sgecstasy 07.05.2006 14:15:03 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc

Buồn


Nhà tôi nhiều chuyện buồn lắm
Nhưng thôi chẳng khóc nữa đâu
Nước mắt làm sao ngăn được
Đau lòng những cuộc bể dâu

Chị tôi làm lụng vất vả
Suốt đời vẫn cứ nghèo xơ
Người đời chẳng thương chi cả
Còn xô té xuống bất ngờ

Chỉ thương trẻ con ngơ ngác
Chẳng hiểu người lớn làm sao
Cơm không ai buồn ăn cả
Đêm về úp mặt u sầu

Ngày Ba tôi còn vui sống
Cả nhà ít có buồn đau
Niềm vui chưa kịp trọn vẹn
Ba đi - mẹ bạc mái đầu

Căn nhà xưa kia được cấp
Nay thì sắp thuộc về đâu..?
Vài bữa biết đi đâu ở
Mẹ gìa mắt đã trũng sâu
[size]



Mẹ ơi, đừng khóc nữa.

Mẹ ơi, lau khô đi dòng nước mắt
Mẹ khóc hoài,
đau lòng con, Mẹ ơi
Ngày mai xa Mẹ
lưu lạc xứ người
Con nhớ Mẹ những khi trời trở gió

Con thương Mẹ,
đời Mẹ nhiều khốn khó
Nắng mưa dãi dầu
Mẹ quản chi đâu
Lo cho chúng con, sớm bạc mái đầu
Bát cơm trắng chan hòa bao nước mắt

Các em ơi,
sáng mai đây thức dậy
Không còn có anh,
xin hảy đừng buồn
Chăm sóc Mẹ già
dầm dãi gió sương
Đừng hỏi Mẹ, anh đâu rồi Mẹ nhỉ

Anh ra đi
thương các em nhiều lắm
Nhưng cũng đành vì hai chữ tương lai
Anh ra đi,
chưa biết sao, ngày mai
Gạt nước mắt, anh mưu cầu sự sống

Anh ra đi
mang theo niềm cay đắng
Cỏi lòng anh
tan nát nổi đoạn trường
Anh ra đi tìm kiếm một thiên đường
Các em ở lại, sống đời bóng tối

Mẹ ơi,
Con xin Mẹ đừng khóc nữa
Lau nước mắt,
Mẹ hảy tiễn con đi
Lời Mẹ dạy con luôn mãi khắc ghi
Về nơi ấy con đi tìm hạnh phúc

(Bài thơ viết cho Mẹ, đêm không ngũ trong căn nhà trọ ở Cà Mau, năm tôi mười tám tuổi)

MM_Ngoc 11.05.2006 08:59:23 (permalink)
0
Góc xưa

Có một khoảng thời gian
Đã chìm vào tĩnh lặng
Mờ loang như khói trắng
Đắng giọt caffe đen

Góc quán cũ lên đèn
Tiếng Tắc Kè hờ hững
Dội vào lòng lơ lửng
Nghe một tiếng cô đơn

Chiều nao - xưa dỗi hờn
Ly chè vẫn ngọt lịm
Môi mềm lên mầu tím
Tóc tơ luồn trong tay

Tình xưa đã hao gầy
Quán đêm buồn chi lạ
Nỗi nhớ càng... nghiệt ngã
Cháy trong lòng mồ côi

Chỉ còn lại mình tôi
Góc quán xưa ...chuyện cũ
Cơm mưa rào vần vũ
Xóa sạch rồi ...hoang vu
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 40 của 75 trang, bài viết từ 586 đến 600 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9