Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 42 của 75 trang, bài viết từ 616 đến 630 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
sgecstasy 26.05.2006 13:39:52 (permalink)
0
Dòng sông nhỏ sóng dồn ra biển lớn
Con thuyền tình mơ đậu bến sông Tương
Đêm thu lạnh, bập bềnh trên sóng nuớc
Dưới trăng buồn ai hát khúc Tầm Dương
Gió thì thầm như tiếng lòng réo gọi
Phải em là Mỵ Nưong của ngày xưa
Sáo Trương Chi anh không còn thổi nữa
Chén lệ tình tan vở dưới cơn mưa

MM_Ngoc 27.05.2006 22:29:17 (permalink)
0
Giọt Mưa Mùa Trước


Em sẽ nghe lời anh
Không một lời nhắn nữa
Để Trăng vàng úa rữa
Chú Cuội rời đa xưa

Em sẽ quên chiều mưa
Lần đầu tiên ngơ ngẩn
Dưới mái hiên lẩn thẩn
Đếm từng hạt mưa tuôn

Em sẽ chẳng đau buồn
Khi anh qua đường khác
Con đường quen ngơ ngác
Con đường lạ ngác ngơ

Em rồi sẽ thờ ơ
Mỗi lần nhìn chiều xuống
Trăng bây giờ luống cuống
Ở nơi chẳng có em

Chỉ nỗi buồn không tên
Là em không quên được
Những giọt mưa mùa trước
Đến mùa này còn vương


MM_Ngoc 27.05.2006 22:42:01 (permalink)
0
Đã tắt

Thơ ơi lặng tắt trong lòng
Còn đâu nữa những bềnh bồng gió trăng
Lời tình buồn chết dấu thăng
Chỉ còn dấu lặng - mù giăng xám chiều
Trầm Thi 27.05.2006 22:46:30 (permalink)
0
TIẾNG LÒNG
(TT -HH)

Thơ nói tiếng gì hỡi đời?
Tiếng của loài người yêu ghét
Biển nói tiếng gì hỡi trời
Tiếng của ngàn khơi mài miệt

Em nói tiếng gì, anh biết?
Tiếng lòng khắc nghiệt: cô đơn
Anh nói tiếng gì liên miên
Tiếng tương tư và im lặng

Có gì dường như xa vắng...
Có gì dường như chơi vơi
Em qua hồn tôi một đời
Trầm Thi im lặng, sầu rơi!

tháng 5/06
cho một nỗi buồn giăng chơi vơi
MM_Ngoc 30.05.2006 06:52:18 (permalink)
0

Biển

Có ai yêu biển như thuyền
Có ai với biển - tình duyên ỡm ờ
Có ai vì biển ngẩn ngơ
Có ai giết biển bằng thơ với tình


MM_Ngoc 30.05.2006 06:53:28 (permalink)
0

Ai Say Hơn Ta ?


Ta say khướt mảnh tình buồn
Nên trời và đất dại cuồng với nhau

Ta say cho đến ngàn sau
Nên núi với biển bạc đầu rong rêu

Ta say sáng - tối - trưa - chiều
Nên sao vội vã đánh liều gặp Trăng

Ta say đến độ hoang đàng
Nên câu vọng cổ bỏ làng theo đi

Ta say nhất dạ thiên thi
Nên vần lục bát có gì nồng hơn

Ta say điên đảo lạc hồn
Nên thuyền rời bến - bồn chồn ta đau

Ta say vôi - thuốc - hạt cau
Nên trầu chín mọng từ lâu với tình


MM_Ngoc 30.05.2006 06:54:44 (permalink)
0
Về với ta


Ta về với chính lòng mình
Để cho con tạo xoay tình người ta
Ta về rũ bõ phong ba
Để cho nguồn cội thật thà chữ yêu
Ta về xoá vết cô liêu
Để cho hoang mạc một chiều biếc xanh
Ta vể nhìn mộng qua mành
Để cho mây trăng vờn quanh mặt hồ
Ta về trong treỏ giấc mơ
Chỉ còn lưu dấu bến bờ mình ta


MM_Ngoc 30.05.2006 06:55:50 (permalink)
0

Sẽ Điên

Ngày tháng thì rất dài
Cuộc đời không vô hạn
Sống với lòng thanh thãn
Sao khó quá người ơi

Lòng chỉ muốn vui cười
Tình chỉ cần chia xẻ
Đời trôi không mới mẻ
Hạnh phúc lại so dây

Cứ mỗi ngày mỗi ngày
Ngập tràn vào công việc
Niềm vui nào có đến
Tình yêu nào có say

Chẳng ai biết ai hay
Chằng bạn bầu chia xẻ
Mệt nhoài ..rồi có lẽ
Có lẽ rồi sẽ điên


MM_Ngoc 30.05.2006 06:58:12 (permalink)
0

Hiểu nhau


Gió lặng rồi không còn vi vu nữa
Mưa chiều rơi chẳng một thoáng ưu tư
Chuyện tình yêu bây giờ đã dư thừa
Sông lơ đãng - thuyền về đâu chẳng vội

Bờ cát lở - cũng chẳng buồn bờ nổi
Khi lãng quên con đò nhỏ giữa giòng
Quên hết rồi tình tím ngát mặt sông
Lục Bình nở - rồi trôi dài không nhớ

Khoảng trống vắng dội vào lòng nặng nợ
Khúc ca nào lặng tắt ở trên cao
Một cung trầm đâu đó đã xen vào
Nên lỗi nhịp - để cung tình giáng xuống

Sau đêm nay ta hỏi lòng còn muốn
Thì hãy khoan hát điệp khúc - dư âm
Nghĩa trăm năm chỉ còn tiếng thì thầm
Bờ mật ngọt gửi lại cho trần thế

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2006 08:53:59 bởi Viet duong nhan >
sgecstasy 30.05.2006 06:58:42 (permalink)
0
Niềm Đau Chôn Dấu

Có chút buồn trong cái nhìn hiu quạnh
Nỗi cô đơn theo giọt nước mắt rơi
Khi âm thanh không thể nói thay lời
Thơ lắng đọng một niềm đau chôn dấu

Thế gian nầy có điều chi vĩnh cửu
Mặt trời lên rọi sáng mỗi đầu ngày
Nửa cuộc đời sao vẫn còn tự hỏi
Tìm kiếm gì trong những hạt mưa bay

Giọt sương mai tan theo ngày nắng vội
Mộng tàn phai nước mắt rơi trong chiều
Người xa khuất, bước chân còn vọng lại
Cuối chân trời lạc lỏng tiếng chim kêu

Không thể cùng nhau tròn lời hẹn ước
Sóng biển muôn đời vỗ mãi niềm đau
Không thể gặp nhau trên cầu ô thước
Vầng trăng tròn rồi khuyết mãi ngàn sau

(repost)

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 05:42:12 bởi sgecstasy >
MM_Ngoc 30.05.2006 08:06:23 (permalink)
0

Trái tim lơ lửng


Gío buồn vì gió mong manh
Ta buồn vì trái tim anh không mầu
Có yêu thì bắc nhịp cầu
Không yêu giết chết buổi đầu gặp nhau

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2006 14:58:07 bởi MM_Ngoc >
nguyens 02.06.2006 11:50:54 (permalink)
0
MƯA

Mưa buồn vì gió chẳng qua đây
Mưa có hiểu đâu gió chốn này
Mưa giận chẳng thèm.. mong gió nữa
Mưa ngờ nên nghĩ.. nhớ mưa thay
Mưa rơi se sắt làn mây lặng
Mưa khỏa ưu sầu sợi tóc bay
Mưa ướt tình xa -chiều phố thị
Mưa tràn nỗi nhớ - gió như say
MM_Ngoc 02.06.2006 16:41:02 (permalink)
0
Nhủ lòng




Có ích chi khi mình buồn anh nhỉ
Chỉ đau thêm - chiếc lá úa trên cành
Ngước nhìn trời cả một mầu biếc xanh
Sao ta phải buồn cho trời xám ngắt

Khóc làm gì cho trái tim đau quặn
Từng giọt buồn làm hoa ngại trổ bông
Hãy nhìn xem nụ Hồng ngác ngơ mong
Giọt sương sớm cười vui trên cánh mỏng

Không buồn nữa dẫu cuộc tình là mộng
Vẫn còn hơn khi ta chẳng có tình
Nở nụ cười như mặt trời tái sinh
Trong ánh mắt - trên làn môi rạng rỡ

Đừng biếng nhác chỉ nói lời cắc cớ
Mà hát vang điệp khúc của trái tim
Hoà giọng trầm ấp áp đến vô biên
Của anh đó - hai đứa mình cộng hưởng

Ta tự kiếm cho ta niềm vui sướng
Trong cõi lòng thanh thản với thơ ca
Để rồi đây dưới ánh nắng chan hoà
Nhìn lại nhé khúc tình ca bất tận

Sẽ có lúc ta thấy đời lận đận
Chẳng hề gì đất vẫn ấm bàn chân
Anh với em dẫu có phải xa dần
Trời và đất ôm chúng mình làm một
ĐuyênHồng 02.06.2006 18:57:04 (permalink)
0
Nguyễn Hoàng xin đáp lễ gia chủ!

Câu hò ví dặm


Rằng yêu nên mới vui buồn
Rằng yêu nên lại yêu luôn hẹn hò
Rằng yêu nên bến đợi đò
Hát câu ví dặm… điệu hò… đưa duyên…

Hò…. ơ…
Ta là mây giữa ngàn phương
Vì em làm núi chắn đường ta qua
Em là hoa của ngàn hoa
Ta làm ong bướm ta làm ban mai…

Nguyện làm nắng gọi hoa cười
Nguyện làm gió mát đùa chơi vườn hồng
Nguyện làm bình ngọc lọ vàng
Để hoa khoe sắc phố phường sơn khê…

Hò…. ơ….
Yêu hoa ta vỗ ta về
Ta làm mây trắng về che vườn tình…

Nguyễn Hoàng


Repost
MM_Ngoc 03.06.2006 16:45:11 (permalink)
0
Chuyện tình





Sáng sớm ấy dạo bước qua vườn Hồng
Anh đứng lại hít nồng hương buổi sáng
Một cánh Hồng thả tơ lòng dưới nắng
Vào bàn tay đang nhè nhẹ nâng niu

Này Hồng ơi cứ mỗi sớm mỗi chiều
Anh muốn thấy Hồng toả hương thoang thoảng
Anh đón nhận vào đam mê man mác
Trong lòng anh Hồng ngư trị dương gian

Trong lòng anh này dẫu biển mênh mang
Cũng không xứng với cánh Hồng xao xuyến
Ơi Hồng nhé muôn đơì tình bất diệt
Anh dành em cho suốt cả cuộc đời

Bông Hồng cười rời cuống vẫn reo vui
Hồng ngỡ là anh trao tình mãi mãi
Nên đem rắc từng cánh tình ngây dại
Vào lòng anh quên hết tháng hết ngày

Thế rồi Hồng rời cuống đã lắt lay
Cánh rũ xuống lợt màu hoa hạnh phúc
Giọt sương sớm rắc lên cành đã gục
Nhưng đâu làm Hồng tươi lại như xưa

Tình yêu nào gió thổi - táp cơn mưa
Bay từng cánh rớt khỏi lòng mộng mị
Dấu chân cũ không qua - tìm đâu nữa
Và bông Hồng gục xuống với... men xưa

Câu chuyện tình ngày ấy đã lâu chưa
Mà huyền thoại như đã xa xôi lắm
Ta đứng ngắm bông Hồng tươi trong nắng
Kìa tay ai đang chợt ngắt... cành Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 17:36:55 bởi MM_Ngoc >
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 42 của 75 trang, bài viết từ 616 đến 630 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9