Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 75 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
ĐuyênHồng 16.06.2006 18:17:25 (permalink)
0
Gặp lại ánh trăng xưa


Anh gặp lại rồi ánh trăng nhà em
Không phải mọc từ đồi trước cửa
Ánh trăng hôm nay vẫn đầy nhung nhớ
Xao động lòng anh gợi phút u buồn…

Trăng lên rồi xé nát hoàng hôn
Lơ lửng một vùng nhẹ nhàng hỏi nhỏ
Ở nơi xa rằng anh có nhớ
Mảnh trăng ngày nào hai đứa bên nhau…

Có gì đẹp hơn mối tình đầu
Lúc nửa lúc đầy như vầng trăng hao khuyết
Trăng thuở ấy giá mà anh giữ được
Mảnh trăng rằm tinh khiết tuổi thần tiên..

Anh đã qua rồi, xa những đêm
Nhà em trăng mọc từ trước mặt
Quầng đỏ bên đồi…
Em bảo trăng buồn nên trăng hay khóc
Thương nhớ trọn đêm mới lặn xuống sau nhà…

Vầng trăng hôm nay còn nhớ người xa
Nên đứng thức mà suốt đêm không ngủ…!?
Hay trăng nhớ những miền quê muôn ngả
Những lứa đôi hẹn hò những giọt nước mắt chia ly…


Nguyễn Hoàng
MM_Ngoc 17.06.2006 08:34:11 (permalink)
0
Guitar


Trầm ngâm ngẫm một tiếng đời
Thả rơi tiếng nấc thay lời thở than
Khúc tình nào tiếng đa đoan
Mà đêm chất chứa hoang đàng phím tơ
Giọt buồn rớt thẳng bất ngờ
Rung lên nhè nhẹ lặng lờ run run
Sâu trong đêm phím tơ buông
Trào dâng trỗi dậy vô thường âm thanh
Dặt dìu như gío vờn quanh
Vút lên ngơ ngác - hồn anh - nhớ nàng

MM_Ngoc 17.06.2006 08:37:58 (permalink)
0

Cỏ lạ không tên


Một nhành cỏ dại không tên
Thoát thai từ thủia một bên có trời
Giữa vùng hoang vắng tuyệt vời
Nhú lên chiếc lá mồ côi ngỡ ngàng

Nhìn quanh giữa những hoang đàng
Một sa mạc trắng thênh thang lối tìm
Trên thân còn giọt sương đêm
Chiều qua gió gửi môi mềm khơi khơi

Ở trong trời đất hai nơi
Cỏ tìm được những xót rơi cho mình
Đi tìm đi cỏ chuyện tình
Tắm cho thỏa thích bình minh của đời

Một nhành cỏ lạ xa vời
Không tên nên chẳng có nơi đi về
Ai tìm cho cỏ chiều quê
Giửa hoang mạc trắng cỏ thề biếc xanh

Đất trời này chẳng mong manh
Đâu đây giọt mật trong lành cỏ ơi
MM_Ngoc 17.06.2006 08:44:38 (permalink)
0

Nao Lòng

Bỗng nhiên nhớ đến nao lòng
Bàn tay úp mặt - che vùng nhớ đi
Rõ ràng đâu có còn gì
Mà sao không thể quên đi lòng Người

Thả ra giọt đắng ngang đời
Ngậm vào giọt mặn bờ môi vỡ oà
Kềm lòng chẳng nhớ Người ta
Làm đau để khỏi nhận ra chính mình

Ai xui chút ấy nên tình
Để cho héo hắt duyên mình - duyên ta
Ở trong chỉ có thật thà
Che ngoài những tiếng ba hoa chích choè

Gió ơi làm diụ trưa Hè
Vòng tay khao khát - vỗ về rừng hoang
Dưới kia con suối dịu dàng
Ghi trong khoảnh khắc Địa Đàng một giây

Thôi đi rừng đã ngủ ngày
Thôi đi chốn ấy lá bay kín đường
Thôi đi tình đã đoạn trường
Thôi đi để khòi tơ vương giữa đời


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 09:58:23 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 18.06.2006 22:30:22 (permalink)
0
Đều nào cho ta




Một vườn cỏ hoang tàn ngây dại
Rạp đưới vết chân dẫm đạp lên nhau
Ở giữa những vết nứt sâu
Le lói con mắt in đậm mầu mệt mỏi
Đến nơi nào đây - không lời mời gọi
Tìm một chút nhỏ nhoi cho mình
Biết là trái tim rất thật tình
Nhưng không ai nhường chỗ
Bầu trời đang từng giờ xé bỏ
Cái vỏ bao che giả dối cuả thiên nhiên
Và trút cơn giận cuồng điên
Vào vô biên của đất
Hối hận làm chi
Sẽ không còn là gì cả
Khi người với người không có chỗ trong nhau
Chỉ toàn những niềm đau
Và những điều dối trá
Ta không muốn mình sa ngã
Để rơi vào khoảng không
Chẳng muốn là ngọn cỏ
Giữa chốn mênh mông chết gục
Xin cho những giọt nào được gọi là hạnh phúc
Xoá đi vết buồn quẩn quanh
Cỏ ơi hãy lớn thật nhanh
Tìm về miền hoang dã

MM_Ngoc 19.06.2006 07:13:21 (permalink)
0

Tự nhủ

Lấp cho đầy mệt mỏi
Bằng nỗi nhớ như điên
Quên cho nhanh một phút
Bằng thơ rất hồn nhiên

Oái oăm

Xóa sạch tàn dư lửa
Đêm phủ kín hồn thừa
Tối đen như hũ nút
Mong phút dứt cơn mưa

Về

Về thôi bỏ động hoa vàng
Về thôi tình đã dở dang quá nhiều
Về thôi quên lửng ráng chiều
Về thôi hãy nhớ một điều quên đi

Cuối

Cuối đường chẳng còn bóng
Cuối chiều nhạt mầu nắng
Cuối gió câu ca nặng
Cuối tình hồn loãng tan

Buồn

Nhớ chi nữa nỗi đau tình
Thương chi nữa khi thình lình bỏ rơi
Xa rồi tít tắp mù khơi
Rồi đây còn lại chơi vơi bóng mình
Đuyên Hồng 19.06.2006 11:33:08 (permalink)
0
Tự nhủ


San cho bằng khắc khoải
Khỏa cho hết nỗi buồn
Chém chết chút tình dại
Bằng Hỏa diệm sơn điên..

Nghịch cảnh

Đập nát quá khứ rã
Đổ hết tàn tình thừa
Bước chân tìm trời lạ
Trời lại ngập mưa sa..


Đi

Đi thôi, từ bỏ u phiền
Đi thôi tránh chút tình điên dại khờ
Đi thôi đừng ngơ ngẩn mơ
Đi thôi ai có còn chờ mà mong…


Cuối

Cuối cuộc tình những tâm hồn u uất
Cuối cuộc tình những nụ hôn vỡ tan
Cuối con đường xe gầm lên bất lực
Cuối bài thơ ngang trái rải bàng hoàng…!

Vương


Nhủ lòng đừng vấn sao vương
Khóa lòng mơ tưởng lại thương lòng buồn
Dập tan hy vọng mưa tuôn
Thế gian ức triệu ai còn nhớ ta…!?

ĐH
MM_Ngoc 19.06.2006 20:07:22 (permalink)
0
Chiếc lá cuối cùng


Đêm qua chiếc lá ngỡ rơi
Bên khung cửa ngỏ mặt trời chưa lên
Ai buồn mà lá còn bên
Lắc lay trong gió - gọi tên ngỡ ngàng

Giọt ban mai rất vội vàng
Phủ lên chiếc lá hoang đàng lòng tôi
Trái tim chẳng muốn chia phôi
Nguyên đêm côi rễ sinh sôi nhánh tình

Trắng trong một chút vô hình
Đem lòng che khuất giọt tình rớt rơi
Ô này chiếc lá mồ côi
Đừng nghe gió thoàng qua đời giữa đêm

Bây giờ lòng nọ dịu êm
Bây giờ chiếc lá qua đêm vẫn còn
Bây giờ trời như vệt son
Hồng lên đôi má héo hon của tình

Nếu lòng đón nhận bình minh
Ngàn năm chiếc lá vẫn tình trên cây
MM_Ngoc 20.06.2006 07:55:39 (permalink)
0

Chuyện tình sông Hàn


Sông Hàn đêm muộn sao rơi
Se se lạnh - có hai người bên nhau
Dưới kia nước thẫm một màu
Che đi tất cả buồn đau của đời

Giọt sương đêm tận chân trời
Cũng về ve vuốt tóc người anh thương
Nhịp cầu nối giữa đôi đường
Bên ni - bên nớ để vương tơ lòng

Nhẹ nhàng ủ ấm mùa đông
Vòng ôm mấy độ tơ hồng môi ngoan
Tự tình câu hát mênh mang
Trải cho gió lượn loang loang đêm nồng

Nước ròng ai nhớ ai mong
Để con sông cạn đau lòng lưới đêm
Sao trời rơi rớt nên quên
Trăm ngàn kỷ niệm êm đềm thả trôi

Thương cho cánh nhỏ đơn côi
Con chim về muộn tìm nơi trốn tình
Cất sâu vào giữa lòng mình
Một bờ thương nhớ - chuyện tình không duyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 18:02:44 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 20.06.2006 17:59:18 (permalink)
0

Cúc Trắng

Khi mặt trời thức dậy rất hồn nhiên
Trải tia nắng thần tiên trên cánh mỏng
Những giọt sương long lanh màu mắt ngọc
Còn ngủ vùi trên cánh trắng thơ ngây

Dậy đi em sao còn nỡ ngủ say
Làm ngơ ngác chú Ong non tìm mật
Gió khe khẽ câu nồng nàn chân thật
Dậy đi nào bừng tỉnh giấc thơm tho

Em tôi ơi ngày mới của hẹn hò
Xuân đến đó kìa những Ong và Bướm
Nụ vừa hé chiếc lá xinh vãy nhẹ
Thả lòng mình khao khát với tinh mơ

Cúc trắng ơi em đẹp đến không ngờ
Dịu dàng quá làm cho thơ ngần ngại
Tinh khiết quá chẳng dám lời luyến ái
Tôi nâng nui - em mềm mại đoan trang

Thôi thì em cứ cánh trắng nhuỵ vàng
Chẳng cần phải rực rỡ chi hơn nữa
Giữa cỏ cây xin cho tôi lời hứa
Em mãi là bông Cúc Trắng - thương chưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 23:38:00 bởi MM_Ngoc >
Đuyên Hồng 21.06.2006 12:18:32 (permalink)
0

Trích đoạn: MM_Ngoc


Cúc Trắng

Khi mặt trời thức dậy rất hồn nhiên
Trải tia nắng thần tiên trên cánh mỏng
Những giọt sương long lanh màu mắt ngọc
Còn ngủ vùi trên cánh trắng thơ ngây
...............................................................
Em mãi là bông Cúc Trắng - thương chưa



Hoa Cúc Trắng


Nắng loảng thoảng vài tia bình minh gọi
Nụ hoa em trong trắng vẫn ngại ngùng
Tiếng bướm ong còn xa ngái mông lung
Cánh hoa trắng lừng chừng chưa muốn dậy…

Cánh hoa trắng kiêu kỳ bỗng thấy
Ngoài xa kia trời bỗng đẹp diệu kỳ
Cánh bướm bay sao mỏng mảnh mê ly
Hoa mở mắt ngơ ngác nhìn run rẩy…

Cánh hoa trắng nhụy vàng xinh biết mấy
Hồn còn vương chút ướt giọt sương thưa
Em dịu dàng để bướm thả hồn thơ
Em ngây ngất để ong chờ hút mật…

Cánh trắng mỏng đoan trang ngây ngất
Theo những lời tình tự của Bướm Ong…
Nên mở lòng nở tung dâng hết tất
Hương sắc mình và tinh khiết nhụy trong…

Ta thương lắm! Hỡi bông hoa Cúc trắng
Khi chiều qua nắng nhạt, cánh phai màu
Lũ ong bướm bỏ đi. Vườn vắng lặng
Ngơ ngẩn buồn hoa chẳng hiểu vì sao…

ĐH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2006 12:28:24 bởi Đuyên Hồng >
MM_Ngoc 22.06.2006 18:31:07 (permalink)
0
Đau


Khi ta đau đất trời phải nhịn nhau
Chia xẻ nha ...không biết cười hay khóc
Mặt trời bảo ta sẽ dịu cơn nóng
Giọt mồ hôi bịn rịn nói lời thừa

Đât dưới chân dường như võng đu đưa
Nghe nghiêng ngả như say bia lạ quá
Thì vậy đó ta ru em vật vã
Giấc mộng đời đong đưa mọi nỗi đau

Từ trái tim tình dội ngược lên đầu
Đó là lúc sóng cuồng dâng ngang trái
Lỡ có phãi quên nhau trong khờ dại
Liều thuốc nào xui ta tỉnh cơn mê

Tay với chân thừa thãi thật chán ghê
Bước chậm rãi như từ lâu hiền dịu
Ai đâu biết làm gì ta thích điệu
Một lần thôi khỏi cần chích cũng phê

Đau một lần là đủ thấy đê mê
Đau lần hai chắc tiêu vong quậy phá
Đau lần ba te tua như nghiền đá
Thôi ta ơi như vậy đủ rồi đời

Vẫn mỉm cười - mặc nước mắt đầy trời
Đang cố rửa cho bụi trần sạch sẽ
Đau thì đau có gì đâu giữ kẽ
Đất - Trời ơi - phá vậy chết con tôi
MM_Ngoc 23.06.2006 07:39:17 (permalink)
0

Kết giao


Đất trời ngàn thủa lương duyên
Trăng sao ngàn thủa bạn hiền của nhau

Chỉ kim se suốt từ lâu
Vải điều nối lại cọ đầu - gối chăn

Con chim dựa tổ trên cành
Hoa thơm bướm đến ai đành làm ngơ

Sông sâu thuyền chẳng hững hờ
Cá thương cái lưới bơ vơ nên vào

Lục Bình níu kéo cầu ao
Gàu sòng đem nước tưới vào đồng xanh

Trái banh kết với khung thành
Sân cỏ ôm lấy chân anh làm bàn

Sân ga đợi chuyến tầu ngang
Bãi chợ thương những gánh hàng lắt lay

Đồi cao cỏ nhớ trâu gầy
Gốc Đa ôm hết trong tay hẹn hò

Còn ta như thể con cò
Mò kim đáy nước - buồn xo giữa đời
ĐuyênHồng 23.06.2006 09:34:14 (permalink)
0



Kết giao

Đất trời ngàn thủa lương duyên
Trăng sao ngàn thủa bạn hiền của nhau

Chỉ kim se suốt từ lâu
Vải điều nối lại cọ đầu - gối chăn

Con chim dựa tổ trên cành
Hoa thơm bướm đến ai đành làm ngơ

Sông sâu thuyền chẳng hững hờ
Cá thương cái lưới bơ vơ nên vào

Lục Bình níu kéo cầu ao
Gàu sòng đem nước tưới vào đồng xanh

Trái banh kết với khung thành
Sân cỏ ôm lấy chân anh làm bàn

Sân ga đợi chuyến tầu ngang
Bãi chợ thương những gánh hàng lắt lay

Đồi cao cỏ nhớ trâu gầy
Gốc Đa ôm hết trong tay hẹn hò

Còn ta như thể con cò
Mò kim đáy nước - buồn xo giữa đời

Thanh Thanh Ngọc


Thương Nhau


Mây thương sườn núi làm mưa
Dừa thương bờ nắng bơ phờ tóc mây…

Bướm thương hoa bướm lượn bay
Hoa yêu bướm hoa nở đầy sắc tươi…

Ban ngày yêu ánh mặt trời
Nụ cười yêu lắm đôi lời thơ vui…

Ban đêm yêu ánh sao rơi
Thương nhau đừng để trăng trôi mây mờ…

Con thuyền yêu lắm đôi bờ
Xa khơi nhớ bến, bến chờ thuyền đi…

Con cá yêu nước suối khe
Dòng trong nước mát cá về lượn bơi…

Cây đa thương chim đến chơi
Chim nhớ cây, chim cất lời véo von…

Phấn son thương má em hường
Chì đen mí mắt cho lòng anh đau…

Thương nhau xin nhớ một câu
Vôi trắng quyện với câu trầu nên tươi…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2006 11:02:42 bởi Nguyễn Hoàng >
Hoatina_hn 23.06.2006 14:06:56 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc

Đau


Khi ta đau đất trời phải nhịn nhau
Chia xẻ nha ...không biết cười hay khóc
Mặt trời bảo ta sẽ dịu cơn nóng
Giọt mồ hôi bịn rịn nói lời thừa

....

Vẫn mỉm cười - mặc nước mắt đầy trời
Đang cố rửa cho bụi trần sạch sẽ
Đau thì đau có gì đâu giữ kẽ
Đất - Trời ơi - phá vậy chết con tôi


Chị ơi! Cảm ơn chị vì món quà! Em thích lắm!



Phấn Gương



Tặng cho em một niềm vui
Phấn gương tô điểm nét cười hôm nao


Chị về chuyện với trăng sao
Chị về chuyện với trời cao đất dày


Chút tình nhấp giọt cuồng say
Buồn theo chân bước qua ngày…Chị ơi!


Phấn gương em điểm trang rồi
Giờ trên môi chị - nét cười…Ai tô?




HoaTiNa
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 75 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9