Thơ - MM_Ngoc
Giọt tình của anh
( thơ MM_Ngoc & ManLy
Giọt tình - giot đắng giọt cay
Vậy nà anh vẫn thấy say trong lòng
Giot thi muối mặn - gừng nồng
Vậy mà anh vẫn chờ trông em về
Giợt Như Thu - đẹp đê mê
Vậy mà anh vẫn não nề ... đợi em
Giợt vui là mắt - sao đêm
Vậy mà em để suốt đêm - anh buồn
Giọt tình - anh nhớ - anh thương
Vậy mả em chẳng vấn vuơng trong lòng
Giọt tình buồn như mùa Đông
Vậy mà em vẫn bóng hồng thướt tha ..
Giọt long lanh - giọt kiêu sa ...
Anh đây chỉ muốn em là của anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:10:44 bởi MM_Ngoc >
( Chăn hồng còn đâu nữa ...
Gối buồn mãi mùa đông ... )
Đêm se se lạnh
Nửa đêm trời trở gío
Nghe chim kêu ngoài song
Chợt thấy lòng se lạnh
Có ai buồn ... đêm đông ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2006 20:17:32 bởi MM_Ngoc >
Xin hãy mở cửa
Ô cửa xanh bên này
Bên kia ô cửa nhỏ
Có rủ nhau không đó ... ?
Mà cùng mở tung ra.
Bên khung cửa hai nhà ..
Trao cái nhìn hai phía
Chỉ một tầm tay với
Sao khoảng cách còn xa ?
Cửa nhỏ không mở ra
Cửa xanh buồn trông mãi
Chỉ một cửa khép lại
Cửa còn mở sẽ buồn .
Anh lặng lẽ đứng nhìn
Cửa lòng em khép kín
Em ơi em có biết
Cửa lòng anh đớn đau.
Lời yêu thương muốn trao
Xin cửa em mở nhé
Xin một lần có thể
Cho anh được ước ao ...
Ô cửa mỗi buổi nao ...
Xin mở ra đón nhận
Lời yêu thưong chân thật
Từ ô cửa lòng anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:12:34 bởi MM_Ngoc >
Tự do
Bỗng buồn rồi lại bỗng vui … ?
Tự do - nên mãi xa rời tình yêu
Còn yêu vui biết bao nhiêu
Chia ly mới thấy bao điều buồn tênh
Cuộc tình nào cũng lênh đênh …
Hãy gìn giữ - hãy mười phân vẹn mười
Ai mà sống suốt cuộc đời
Với tình yêu , sẽ là người dối gian …
Tình yêu năm tháng phai tàn
Chỉ mong giữ nghĩa cho nàng – cho ta …
Không giữ được - tình xót xa …
Chia đi để - tự do - là niềm vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:13:10 bởi MM_Ngoc >
Trái tim phai màu
Nàng đứng đó từ bao giờ nhỉ ?
Giọt lệ tình chảy dọc nhân gian
Những ân ái tưởng đâu gìn giữ
Mà thời gian xóa trắng phai tàn
Nàng đứng đó xót xa nhân thế
Xót xa tình – và xót xa tôi…
Tim rỉ máu - buồn trông muôn thủa
Có ai ngờ tình bạc như vôi
Nàng lặng mãi mắt nhòa lệ đá
Trông trời xa – cơn gió tràn về
Những tê tái nguộI dần trong dạ
Dưới chân nàng hoa đá sinh ra
Nàng đứng giữa tình yêu năm tháng
Đứng giữa hồn thơ mãi ngân vang …
Hỡi nhân thế - Tình nào vĩnh cửu …?
Rót mật vào lệ đá tiêu tan
Nàng vẫn đứng chờ tình vĩnh cửu
Trái tim kia – đá đã phai màu …
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:13:41 bởi MM_Ngoc >
Giọt đắng tình yêu
Em lặng lẽ bên đời im lặng
Khi anh vừa lặng lẽ ra đi
Mình lặng lẽ xa nhau từ đó
Nên bây giờ chẳng nói năng chi
Sao ta sống kề bên lâu thế ?
Mà chẳng cùng chia sẻ điều gì ?
Sao ta lại để tìm đau đớn ?
Tình yêu đầu – sao nỡ phân ly ?
Có phải chăng em đầy ích kỷ ?
Nên giận hờn chẳng nhịn nhường anh ?
Có phải trong anh đầy ham muốn
Khi đủ đầy - quên lúc hàn vi
Lâu lắm đó chẳng cùng chung lối
Khuya đi về mù tối mình em
Anh không nhớ từ khi nào nữa
Đã không cùng sánh bước có đôi ...
Có những điều để buồn trong dạ
Có những khó khăn chẳng nói ra
Có những khi cần ... không chia xẻ
Có biết bao nhiêu chuyện hôm qua ..
Ta lặng im - nên tim hóa đá …
Ta không chia nên tự xót xa …
Ta nuôi mãi những điều như thế
Nên tình mình giờ đã đi qua ..
Hỡi những ai còn yêu tha thiết
Hãy chan hòa chia xẻ - hai ta
Đừng giữ mãi nỗI buồn trong dạ
Tình yêu kia sẽ mãi không gìa
Đừng biến tình yêu thành giọt đắng
Để muôn đời tình mãi xót xa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:14:12 bởi MM_Ngoc >
Huyền
Tóc huyền óng ả dịu dàng
Mắt huyền lúng liếng … mơ màng châu sa
Áo Huyền vai trắng ngọc ngà
Dép huyền chân mới nõn nà gót sen
Con đường “ Huyền ‘đã nên quen
Còn anh “ Huyền “… tại anh đen đó mà
Xin em tâm tánh thật thà
Đừng làm cuộc sống " Huyền " là anh thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:14:45 bởi MM_Ngoc >
Gửi tình vào gío
Áo huyền nên trắng bờ vai
Làm cho ta phải thở dài .... vì em
Gío buồn nên muốn làm quen
Nụ hôn ta đó - Gío đem gửi nàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:15:16 bởi MM_Ngoc >
Đừng khổ vì yêu
Suốt ngày chạy dọc ,chạy ngang
Còn đâu giờ để mơ màng cung mây
Người ơi tỉnh giấc cơn say
Làm thơ đâu phải lưu đày .... nhân gian
Làm thơ ...khốn khổ vì nàng
Thì làm chi phải ... gông mang vô người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:15:58 bởi MM_Ngoc >
Bất chợt
Bất chợt cùng đi về cuối phố
Em làm ngơ ... Anh thẫn thờ ...ngơ
Bất chợt gặp ngã tư đèn đỏ
Anh vội lên mở lối em dừng
Bất chợt nhặt dùm em cuốn sách
Sao vô tình rơi dưới chân anh
Bất chợt .. hái cánh Bằng Lăng tím
Gửi tình anh vào gỉo xe này
Anh bất chợt muốn cùng em bước
Trên đường đời sau trước có nhau
Em bất chợt hiểu ..vì anh đó
Đã làm em chẳng chút u sầu
Ta bất chợt yêu nhau từ đó
Hai đứa mình bất chợt ....vì nhau .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:16:44 bởi MM_Ngoc >
Hoa Lục Bình
Dù chẳng chút hương nồng
Vẫn dịu dàng ngan ngát
Bến sông buồn khúc hát
Lục Bình tím thuỷ chung
Nước lớn rồi nước ròng
Tình buồn ...về đôi ngả
Cồn cào anh nhớ qúa
Lục Bình thủa ấu thơ ...
Em ngoan áo màu mơ
Tóc bồng bềnh theo gío
Mong manh dưới trăng mờ
Như Lục Bình hé nở
Thủa ấy ... mình yêu nhau
Thủa ấy ....tình như thơ
Thủa ấy ...em bình dị
Thủa ấy ... vào nỗi nhớ
Lục Bình thì trăn trở
Nước ròng lại ngu ngơ
Đêm hẹn hò trăng khuyết
Tím Lục Bình trong thơ ...
Thế rồi nước vẫn xuôi ...
Lục Bình trôi trôi mãi
Có bao giờ trở lại
Bến sông xưa đợi chờ ?
Bến cũ vẫn làm thơ
Lục Bình là em đó
Anh muôn đời vẫn nhớ
Hoa Lục Bình đơn sơ .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:18:27 bởi MM_Ngoc >
Nhớ ai
Nhớ ai mòn cả đường đi
Nhớ ai ghế đá gốc Si bạc màu
Nhớ cho trăng khuyết đêm thâu
Nhớ cho mái đầu củng ngả muối tiêu
Nhớ nhau tình không về chiều
Nhớ nhau - nhớ nhiều - nhớ mãi không nguôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:18:59 bởi MM_Ngoc >
Hờn giận
Khi nàng cười - Anh quăng viết ...quăng thước ...
Anh giận hờn mà chẳng biết giận ai ... ?
Khi nàng cười - Anh đứng lên ... ngồi xuống ...
Chẳng biết tại sao ... thấy chân mình dài .. ?
Khi nàng cười anh ra vào ... ngơ ngẩn ....
Ở nơi nào nàng chẳng biết có anh ... ?
Khi nàng cười web cam toàn virus ...
Nên bên anh ...lỗi tràn ngập tơi bời
Khi nàng cười - Anh dằn lòng tự nhủ
Chẳng thèm nhìn - Anh quay mặt làm ngơ ...
Rồi bỗng sơ ... Khi quay nhìn nơi khác
Nụ cười hồn nhiên - tan biến tự bao giờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:19:31 bởi MM_Ngoc >
Khi nàng cười
Nụ cười sao ...khéo vô duyên
Để cho tôi cứ muộn phiền khôn nguôi ... ?
Đừng cười chúm chím ... Người ơi
Làm cho tôi phải thừ người tôi ra
Cứ cười theo kiều ... người ta
Để tôi quên cả phong ba ngoài đời
Xin nàng cười ...in ít thôi
Để tôi còn nhớ việc tôi cần làm
Cười thôi - đừng có mơ màng...
Để tôi còn biết là nàng đơn côi
Cười đừng mở rộng vành môi ...
Để tôi cứ phải ...bồi hồi ngẩn ngơ ...
Cười như chín đợi mười chờ
Để tôi .... hững hờ theo kiểu ... đàn ông
Đừng cười như chim sổ lồng
Để tôi lo lắng ... sợ lòng đổi thay ... ?
Cười gì ... nhìn mãi ... càng say ....
Tôi mà còn thấy .... Từ nay không thèm ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:20:04 bởi MM_Ngoc >
Điều kỳ lạ
Ta đến với nhau
Tình đầu không phải
Trái tim tê tái
Man mac niềm riêng
Nắng hạ soi nghiêng
Vàng trên cánh lá
Nắng cô đơn qúa
Nên lá vỗ về
Chẳng hẹn chẳng thề
Nâng ly rưụ cạn
Sâu trong lòng bạn
Chút tình của tôi
Trái tim đơn côi
Bỗng hòa nhịp đập
Ngất ngây phút chôc
Vẫn thấy ngọt ngào
Như sông ước ao
Hòa vào biển rộng
Như gío lặng đọng
Trong vịnh yêu đương
Dù chẳng ngát hương
Vẫn mênh mông qúa
Trái tim hóa đá
Lệ bỗng nhạt nhòa
Tình trong thật thà
Không điều dối trá
Và điều kỳ lạ
Ta chợt hiểu ra
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2005 00:20:40 bởi MM_Ngoc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: