Thơ - MM_Ngoc
Gửi 1 tấm hình mới moi được trên nét đó
tulip ơi ra HN sẽ có 1 ng gặp Tulip đó nghe - em của N đó. ok N sẽ cho số DT của Tulip cho em N nhé - nhớ đó.
hihihi còn nhánh hoa này Tulip đổ nước vào hơi nhìu nên không đẹp bằng giọt sương nha, lần sau Tulip phun sương cho hoa thì phun ít thôi đó - dặn rùi đó hihihi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2006 20:00:40 bởi MM_Ngoc >
Men tình
Gió mong đi tìm hơi ấm
Cuộn mình vào giấc ngủ say
Tiếng tiêu đem lời thủ thỉ
Rủ tình đến với ngàn mây
Tình đong cho đầy môi mắt
Vỗ về - ai oán - nồng cay
Thoát thai giữa miền trăn trở
Chết trong một mũi tên này
Nồng nàn đêm qua Trăng thả
Khỏa mình tắm mát triền sông
Dải tơ mềm như cỏ lạ
Trải cho ai đó mặc lòng
Lướt qua môi ngoan mơ ngủ
Mỉm cười làn gió vào thu
Nhẹ nhàng buông rơi hư ảo
Để cho tình chết mịt mù
Đêm gieo vào trong huyệt mộ
Mầm yêu hé nụ thơ ngây
Tia nắng vừa xuyên qua lá
Giao hoan khúc nhạc xum vầy
Ta gửi lòng ta vào gió
Men tình thơm ngát đâu đây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2006 20:02:10 bởi MM_Ngoc >
Môi ngoan
Gió chẳng làm gì môi ngoan
Mà sao thơm tho tươi mát
Nắng chỉ xoa mầu kem nhạt
Sao môi chín lựng diụ dàng
Con chim chợt im tiếng hót
Môi cười để mắt đa đoan
Dây trùng đàn khuya hư ảo
Môi buồn hết thủa xanh xao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2006 14:33:52 bởi MM_Ngoc >
Phố chiều nay
Xuống phố đi em
Chiều nay đẹp lắm
Quanh gốc Me gìa làm gì có héo hon
Em xem này hàng ngói phủ rêu non
Và hoa phượng rắc đầy lên vai aó
Xuống phố đi em - Mình cùng đi dạo
Giọt nắng lạc loài phủ nhẹ hàng cây
Xoè tay ra thích giọt nào anh thả vào ngay
Hôm nay em đẹp lạ
Nghe không em
Tiếng ve râm ran hối hả
Sợ mùa Hè đi qua tán lá
Sợ con chim lạ hót hết chiều - nên tiếng Ve say
Hình như con phố nào cũng lắm nỗi quắt quay
Nên cứ hồn nhiên quên đường quên ngõ
Anh lạc vào mắt em - ta gặp nhau trong đó
Chỉ thấy quanh mình toàn nắng thuỷ tinh
Quên hết đi em
Buồn đừng lên mắt - đàn đừng trùng dây
Gió vẫn đi hoang - mây vẫn lang thang
Chỉ bên em nụ hôn là có thực
Gót hồng ơi si tình đâu chỉ trong tiềm thức
Chiều giữ nụ hôn - tay ngoan giữ nắng
Nơi mình đứng gió bỗng dưng nổi loạn
Tóc em bồng bềnh
Che kín phố và anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2006 23:20:22 bởi MM_Ngoc >
Ghé thăm chị Ngọc dễ thương và xinh xắn nà.....Nhớ chị lắm á tiếc bữa đó ko được trò chuyện với chị nhiều...hic gạt em nghen..
Quên hết đi em
Buồn đừng lên mắt - đàn đừng so dây
Gió vẫn đi hoang - mây vẫn lang thang
Chỉ bên em nụ hôn là có thực
Đau
Em chẳng thể sáng như vầng dương nhật
Nên người ta cứ thích khất khưỡng đùa
Vẫn nhớ nhiều về một nụ hôn xưa
Giờ mộng ảo như gió lùa trời rộng
Đàn vẫn nguyên chẳng khảy nổi nốt trầm
Muốn thôi hờn nhưng còn thấm chút đau
Mây lang thang và sóng biển xôn xao
Sáng nay én nhỏ chẳng buồn chao....
Ngóng duyên
Thể nào mình cũng gặp nhau
Nhớ nghe chớ đứng nhịp cầu quá xa
Áo em thả đó hay là
Anh nhận lấy nhé - về nhà làm tin
Nhẫn cỏ để gió đi tìm
Tình gửi cho nắng - ai đem lồng vào
Đêm chờ gối mộng lao đao
Thả cho Trăng đọng hư hao cả hồn
Trốn ra đồng nhìn sao suông
Rớt lên rớt xuống đếm buồn cả đêm
Ai ơi đừng để chờ thêm
Đem lòng ướm hỏi trầu têm chưa nào
Mẹ Cha lườm nguýt - ba đào
Thương em anh dám tơ hào gì không
Hai đứa mình - cách con sông
Lọng vàng võng nhiễu nhớ mong sáng trời
Anh ơi - anh ơi - anh ơi!
Chờ lâu qúa đỗi - mùa rơi lạc lòng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2006 20:04:04 bởi MM_Ngoc >
Ghé thăm chị Ngọc dễ thương và xinh xắn nà.....Nhớ chị lắm á tiếc bữa đó ko được trò chuyện với chị nhiều...hic gạt em nghen..
hihihi Hôm đó chị Ngoc có việc bận mà bị Huyên Nguyên bắt cóc tới đó chứ nên giữa chừng phải bỏ chạy đó BN ui - chớ có buồn hay giận MM_ Ngoc mà xấu da nhé hihihi - hẹn dịp khác nhé
Chiều xa lạ
Chiều chạy vòng quanh là chiều thứ 7
Cổ dài ngóng con đường về
Cố quên từng chiều xa lạ
Ngậm ngùi giữa xứ người dưng
Mãi vẫn chưa qua - chiều cứ ngập ngừng
Đầy cả chán chường một điều gì đó
Không thoát khỏi vòng quay trục nọ
Đâm đầu vào quãng không tên
3 giờ lại phải họp thêm
Để nghe những gì không của chiều thứ 7
Hoang mang - một điều chưa từng thấy
Muốn về nhìn giòng sông nơi đó bình yên
Xứ lạ nên sông chẳng quen thuyền
Ồn ào thả rơi mệt mỏi
Trên lưng chừng con dốc đói
Thấy trời thông thống - giăng giăng
Nụ cười chẳng thấy hàm răng
Không khóc mưa câm ảm đạm
Chất ngất đam mê - mặc tưởng
Ta là đứa ngốc mệt nhòai không định hướng
Gần đến nơi lại rớt mất tình yêu
Như là gió phiêu diêu
Quãng đường không điểm đến
Bao giờ đời thấm mệt
Nằm buông giấc mơ màng
Đeo đẳng một hành trang
Lặng câm - luôn là chiều thứ 7.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2006 20:06:20 bởi MM_Ngoc >
Chiều xa lạ
Chiều chạy vòng quanh là chiều thứ 7
Cổ dài như con đường về
Ta cố gắng để quên rằng chiều lạ
Ngậm ngùi giữa xứ người dưng
Mãi vẫn chưa qua - chiều cứ ngập ngừng
Đầy cả chán chường một điều gì đó
Mãi mãi ta không thóat khỏi vòng quay trục nọ
Đâm đầu vào chiều không tên
3 giờ lại phải họp thêm
Để nghe những gì không của chiều thứ 7
Chán chường chưa từng thấy
Muốn về nhìn giòng sông nơi đó hiền hòa
Xứ lạ nên người chẳng quen ta
Ồn ào - mệt mỏi
Con dốc dài mãi chẳng qua - trời thông thống
Nụ cười không thấy nổi hàm răng
Không khóc mà mưa câm trong lòng
Chồng chất hòai mặc tưởng
Ta là đứa ngốc mệt nhòai khi leo dốc
Gần đến nơi lại rớt mất tình yêu
Lãng tử phiêu diêu
Quãng đường không điểm đến
Bao giờ thấm mệt
Nằm xuống nơi xa
N mạo muội ba hoa đôi câu nghe!
CON DỐC EM QUA
Sắp hết dốc rồi hãy gắng lên em
Anh đợi nhé phía cuối đường hết dốc
Đừng nghi anh dối lừa không đỡ em vượt dốc
Anh chỉ muốn em vững vàng qua mỗi dặm quan san.
Đừng nghi ngờ kẻo tim anh nát tan
Đợi cuối dốc không nghĩa là bội bạc
Dẫu tình yêu không phải là giới hạn
Nhưng đường đời còn biết mấy gian nan.
Gối mỏi chân chồn, dốc ngược thi gan
Anh chỉ muốn trong em một niềm tin loé sáng
Một tình yêu thắng muôn vàn lực cản
Sẽ ngọn ngào khi tự tay hái trái thơm ngon.
Có sức mạnh niềm tin em sẽ hết cô đơn
Thì vực thẳm núi cao với muôn ngàn dâu bể
Em sẽ vượt qua những gian truân trần thế
Để mang về nguyên vẹn một tình yêu
Ôi con dốc em qua đã nói trăm điều. Dịch Vọng, 29.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Gió qua đồng trống gió vui
Em chẳng có bạn tim côi - chán phèo
Kết bạn chẳng phải xang nghèo
Mà vì một chữ phải đeo bên mình
Âý là nhân nghĩa ân tình
Có hai chữ ấy mới hình như Thân *
Thăm nhà Xa xa cách một con phà
Hỏi thăm mới biết là nhà ss đây
Xanh xanh một giải như mây
Hoa đua thắm nở rực đầy trước sân
Co may dượm bước phân vân
Mon men đánh bạo đến gần ngắm xem
Trong nhà có một tủ kem
Trời hè oi bức ôi thèm xiết bao
SS ơi giờ ở nơi nào
Co may ghé lại muốn vào hỏi thăm
Mê thơ của ss bao năm
Gìơ đây mới ghé ngày rằm tốt duyên
SS cho nhé lời khuyên
Co may xin làm bạn hiền được không?
*
chào ss bữa nay comay ghé lại nhà của ss chơi.. hì.. đừng đuổi em nha
hối lộ ss nè [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/22501/856C88E36FFB4598A8AFFF42D48EB02D.jpg[/image]
Chẳng nghĩa lý ji nữa, anh xóa đi nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2006 20:14:11 bởi Taisaoko >
Chỉ là ta thôi
Không còn muốn yêu bất kỳ ai nữa
Để làm gì khi nỗi buồn xâm thực lòng ta
Chẳng còn gì để ta phải thiết tha
Quanh ta toàn là hư ảo
Chẳng tìm thấy tình trong chiều mưa bão
Ngày cuối tuần mệt mỏi những đa đoan
Không ai cho ta niềm vui của hoa Cúc dịu dàng
Không ai hiểu tại sao hoa Cúc lại nở giữa cỏ cây đồng nội
Gió cứ thổi đi những ân tình muốn nói
Hoa tự chở che những cánh mỏng non tơ
Chỉ những bài thơ
Ta trải ra giữa đồi cỏ rộng
Nằm ngả lưng bên thảm hoa trắng không là mộng
Tĩnh tại mặc nhiên không buồn chi nữa hết
Chỉ ta với hoa thôi
Cúc trắng ơi, thương em giữa mây trời dâu bể đơn côi
Sao em dịu dàng đến thế
Ta muốn được như loại hoa trắng cứ mãi mãi thơ ngây
Mãi như làn mây
Bồng bềnh như khói
Chiều nay chẳng còn điều gì cho gió hỏi
Ta lại là ta thôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2006 06:50:39 bởi MM_Ngoc >
Hạt từ tâm
Có thể trút bỏ mọi ưu phiền
Để hồn nhiên giữa đồng hoa trắng
Có thể bước qua ruộng hạn khô mùa nắng
Không nhìn gốc rạ giạt trơ.
Có thể đi trong nắng sáng vu vơ
Quay lưng lại miền hoang tối
Có thể chẳng trùng dây đàn bối rối
Một nốt nhạc đời lạc giữa thinh không.
Ta không là trụ chống trời giữa bão giông
Chẳng phải loài hoa ngát hương thơm đồng nội
Một viên gạch không làm nên bức tường cao vợi
Tia chớp chỉ là chút ánh sáng đơn côi.
Lòng những muốn buồn chẳng rớt rơi
Giòng chảy từ sâu khơi vào ruộng hạn
Hạt tình yêu hãy nẩy mầm từ hoang mạc
Xanh bình yên như trời đất bao dung.
Gốc từ tâm có trong mỗi ước muốn âm thầm
Lòng trắc ẩn của con người là điểm sáng
Nhân hậu xoá đi oan khiên độc ác
Mặt trời sẻ chia cho mỗi mầm non.
Cuộc đời có là bao xin đừng héo hon
Đừng đánh đổi mầu xanh cho hoang tàn gục chết
Hãy yêu đi từng phút giây mãnh liệt
Và nhẹ nhàng bước vào buổi ban mai.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2006 19:59:00 bởi MM_Ngoc >
Chờ
Ta chờ mùa trổ vàng như nắng
Nắng lại phai ngất ngưởng đường về
Nên chân không bước trên lối cũ
Chưa tỉnh hồn từ những đam mê
Ta chờ ngày chậm rãi qua đi
Thời khắc giữa gặp nhau trời đất
Chia tất cả những điều chân thật
Một đôi lần rộn rã bâng khuâng
Chờ nhau trong đôi mắt mùa Xuân
Gió ướm hỏi từ lần gặp gỡ
Có gì vui vòng tay bỡ ngỡ
Giọt đắm say ngây ngất hẹn hò
Ta chờ nhau cháy rực âu lo
Buồn câm lặng vãi vương đỏan khúc
Chiều vào đêm mờ dẩn tá túc
Người đâu rồi bèo dạt mây trôi
Chờ mỏi mòn tận hưởng đơn côi
Chờ một mùa hoa nở xa xôi
Chờ nhau
Ngày sau
Chỉ là ta thôi
MM_N
Không còn muốn yêu bất kỳ ai nữa
Để làm gì khi nỗi buồn xâm thực lòng ta
Chẳng còn gì để ta phải thiết tha
Quanh ta toàn là hư ảo
Chẳng tìm thấy tình trong chiều mưa bão
Ngày cuối tuần mệt mỏi những đa đoan
Không ai cho ta niềm vui của hoa Cúc dịu dàng
Không ai hiểu tại sao hoa Cúc lại nở giữa cỏ cây đồng nội
Gió cứ thổi đi những ân tình muốn nói
Hoa tự chở che những cánh mỏng non tơ
Chỉ những bài thơ
Ta trải ra giữa đồi cỏ rộng
Nằm ngả lưng bên thảm hoa trắng không là mộng
Tĩnh tại mặc nhiên không buồn chi nữa hết
Chỉ ta với hoa thôi
Cúc trắng ơi, thương em giữa mây trời dâu bể đơn côi
Sao em dịu dàng đến thế
Ta muốn được như loại hoa trắng cứ mãi mãi thơ ngây
Mãi như làn mây
Bồng bềnh như khói
Chiều nay chẳng còn điều gì cho gió hỏi
Ta lại là ta thôi. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/4112/E596646E35FA4652A4213BB3FB66E77A.jpg[/image]
"...
Có thể trút bỏ mọi ưu phiền
Để hồn nhiên giữa đồng hoa trắng
Có thể bước qua ruộng hạn khô mùa nắng
Không nhìn gốc rạ giạt trơ.
( Hạt Từ Tâm - MM_N)
Không biết nói gì, làm sao...
TL trang trí lại như vầy nhé - chút lòng muốn chia xẻ cùng N
Cố lên, đừng buồn nữa, thơ buồn quá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2006 05:20:48 bởi tulipdenus >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: