Thơ - MM_Ngoc
Mầm thời gian
Chạy đôn đáo kiếm thời gian
Bàn chân không kịp chạm đất
Phẩy tay ngó quanh ngó quất
Thời gian gian dối qua mau
Ngơ ngẩn gom góp bấy lâu
Xoè ra giật mình hốt hoảng
Chút tình bỗng như tan loãng
Cội nguồn dứt dạt đi đâu
Trốn tìm là thủa yêu nhau
Lặng im quay đi khi hết
Có bao giờ thời gian mệt
Nghỉ ngơi giữa ngã ba đường
Tiếc thương chi khóc đoạn trường
Mênh mang cùng trời cuối đất
Nhìn trong lòng điều có thật
Xảy chân hụt hẫng giao mùa
Thời gian như gió thêu thùa
Dệt từng vui buồn gặt hái
Được mất ta đem gieo lại
Nẩy mầm rồi chợt phôi phai
YÊU
Làm sao ngăn được bóng tình yêu
Bất chợt trong tim một buổi chiều
Một chút thương thương chìm tĩnh lặng
Thêm nhiều nhớ nhớ gợi cô liêu
Hoàng hôn buông xuống lòng xao xuyến
Đêm tối dâng về nỗi quạnh hiu
Vài giọt lệ -lăn dài khoé mắt
Thế là ta đã -biết mình yêu
Tình của biển
Gió nói điêu gì đó anh
Mà cứ thầm thì dan díu
Vết chân thủa tình cát níu
Sóng cười nửa miệng trắng tinh
Biểm đêm chỉ có đôi mình
Nhỏ nhoi giữa vùng trời rộng
Nếu ngày mai biển có động
Đêm nay trăng vẫn hẹn hò
Vòng tay quấn quýt như tơ
Ghì chặt nhau vào nỗi nhớ
Rắc cho đêm bập bùng lửa
Sao trời chín rụng lưa thưa
Câu hát vớii gió về hùa
Vờn quanh làn môi nồng mặn
Khát khao nên sao biển sáng
Bàng hoàng thời khắc hỗn mang
Đêm nay trời đất đi hoang
Đêm nay ngất ngư say biển
Tình yêu là điều bất biến
Hòa vào đồng nhất thiêng liêng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2006 08:04:11 bởi MM_Ngoc >
Chẳng vội
Có một tin chính thức
Cầu mới vừa bắc ngang
Qua sông dễ lắm đó
Nên Sáo chẳng vội vàng
Đầu đinh
Em về ngang phố chợ
Giật mình nhớ chuyện xưa
Bất ngờ lăn xuống đất
Bởi cái đầu huí cua
Tan biến
Chuyện tình ai cũng có
Ai cũng cất khư khư
Chỉ mình tôi bỏ ngõ
Tình tan biến ... hình như
Vườn đêm
Đêm không ngủ im đâu
Mà đêm thức trắng
Dưới gầm trời xôn xao nhiều điều ngọt đắng
Ngày đi qua chưa chịu phai màu
Những bông Cúc nhỏ nhoi nhìn nhau
Gật gù khoe ngày ngậm nắng
Dẫu đêm đen không tàn phai nhan sắc
Cúc vàng
Đây đó giọt sương nhảy múa tinh tang
Hôn lên ưót nhem cánh mỏng
Cười cợt đắm say gọi chào mời mọc
Là Trăng
Trải ngan ngát mọi ngõ nghách Địa Đàng
Bông Quỳnh thẹn thùa run run từng cánh
Cây Ngâu gìa đan tay đầy hoa trắng - thơm lựng Hạ đi ngang
Ai gọi ai - hàng Cau trở mình thao thức mơ màng
Hát lời trầu ơi thương nhau môi nào chín lựng
Đôi bông Súng chẳng ngại ngùng gì
Đã ngủ bên nhau
Khép bờ môi ngoan tựa đầu vào lá
Chỉ thảm cỏ mềm dịu dàng hơn cả
Mơn man ngọn gío đi hoang
Đêm yên lặng
Thả tình vào sâu lắng
Bước chân trần nhẹ ru từng giấc mơ thầm lặng
Men nồng say - vòng tay êm ả
Lòng nhẹ như sợi tơ hồng
Giăng kín vườn đêm mênh mông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2006 07:31:12 bởi MM_Ngoc >
Niềm vui
Nao nao len lỏi trong lòng
Lặng thinh để tự bềnh bồng như mây
Nghe chừng vui mãi mùa này
Có ai được cả ngàn ngày thong dong
Chẳng phải tình - vẫn nhớ mong
Vẫn vui buồn - vẩn gửi lòng về nhau
Giản đơn chẳng chút nhuộm màu
Nắng và gió mãi bên nhau thật thà
Thế thôi vui vẻ hát ca
Giữ cho lòng dạ mặn mà ngày sau
Giữa chợ đời chợt hiểu nhau
Chẳng cần đưa đón đã sâu kín lòng
Vui lên tận đỉnh cầu vồng
Ước cho ngũ sắc vào trong một chiều
Thương ai
Con đò chiều nay qua lối quen
Ngó lơ sao vắng bóng cô em
Nước ròng đau lắm neo mắc cạn
Bẻ lái cong queo - vạn chài nghèo
Bữa nọ vô tình đôi con mắt
Nhác trông vành nón khoả gương trong
Dải yếm phất phơ hừng hực nắng
Vạt tình khoe nửa mất - nửa ngời
Con Sáo nhà ai hót vang trời
Để lòng tranh chấp mãi không thôi
Đầu sông - má lúm đôi quang gánh
Cuối nguồn - chiếc nón vẫy khơi khơi
Hoang mang tơi tả - lui hay tới
Chiếc thuyền anh neo giữa trùng khơi
Có thương bên nớ - bên kia ợi
Bỏ sông bỏ Bậu chiều rớt rơi
Cô em
Hôm rồi dải yếm tung bay
Mắc trên rào của nhà ai nè trời
Chiều chiều thà bộ qua chơi
Xin chàng trả áo - trả lời cho em
Ra sông khoả lọn tóc mềm
Mắc vô neo chiếc thuyền đêm dập dờn
Trăng lên ngọn gió thờn bơn
Chèo xuôi chèo ngược - tôi hờn mặc tôi
Khay trầu chín têm sẵn vôi
Bưng qua mới biết em tôi không nhà
Buồn tình ngồi gốc cấy đa
Chờ cho trăng lặn rình nhà cô em
Anh đem dải yếm lụa mềm
Trả tình cho hết - trả em cho người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 16:51:11 bởi MM_Ngoc >
Muôn đời tình vẫn thế thôi
Gió lay rơi rụng mất rồi còn đâu
Gió lay rụng mất tình rồi
Nhưng tim anh mãi trọn đời nhớ thương
Gió mưa mưa gió bất thường
Yêu em là chuyện trọn đời bất di
Trích đoạn: MM_Ngoc
Cô em
Hôm rồi dải yếm tung bay
Mắc trên rào của nhà ai nè trời
Chiều chiều thà bộ qua chơi
Xin chàng trả áo - trả lời cho em
Ra sông khoả lọn tóc mềm
Mắc vô neo chiếc thuyền đêm dập dờn
Trăng lên ngọn gió thờn bơn
Chèo xuôi chèo ngược - tôi hờn mặc tôi
Khay trầu chín têm sẵn vôi
Bưng qua mới biết em tôi không nhà
Buồn tình ngồi gốc cấy đa
Chờ cho trăng lặn rình nhà cô em
Anh đem dải yếm lụa mềm
Trả tình cho hết - trả em cho người
Chữ Trinh
Hôm rồi áo yếm ai bay
Để anh mắc cỡ đỏ gay mặt mày
Biết ai người trả mà hay
Thôi thì giữ lại của này làm duyên…!
Sông trăng bến mát bên thuyền
Xõa đầu buông áo tắm tiên một nàng
Có người chết đứng ngỡ ngàng
Chôn chân dưới ánh trăng vàng đê mê…
Trưa hè em hóng gió về
Em nơi yếm thắm bên kia vườn nhà
Đầu đường anh chợt ghé qua
Cứ ngơ ngẩn mãi cái tòa thiên nhiên…
Vu quy mẹ chọn rể hiền
Thôi… anh mang trả cái duyên một thời
Thẹn thùng đỏ mặt em cười
Chữ trinh anh đã nhận rồi… còn đâu… !
Lưới tình
Khuya rồi trăng sáng làm chi
Để câu thầm thì dầu kín bờ sông
Con thuyển xoay sở trên giòng
Tìm chỗ mà đậu - dặni lòng thương neo
Đôi ta như lứới với chèo
Chờ Trăng nửa mảnh lưới gieo ngập giòng
Lưới giăng con cá vào tròng
Cột em vào lòng gỡ đặng không ai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 16:21:09 bởi MM_Ngoc >
Ngây thơ
Em hỏi anh
khi nào thì biển cạn
Anh trả lời
lúc ấy sẽ xa nhau
Lệ rưng rưng em
xin biển mãi cứ đầy
Anh.. Ôi.. công chúa..
chẳng bao giờ biển cạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 11:52:43 bởi nguyens >
Biển khát
Biển có cạn không anh
Làm sao thuyền về bến
Ngôi sao nào không đến
Đêm mênh mông trùng khơi
Tình có lẽ qua đời
Nếu một chiều biển cạn
Hoàng hôn về đắng chát
Lạc nhau vào hư vô
Có khi nào biển khô
Thuyền nào không về bến
Đêm không trăng vẫn hẹn
Tình của biển càng nồng
Nỗi nhớ em mênh mông
Nên bạc đầu con sóng
Thuyền khát khao gió lộng
Anh khát tình - đêm đông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 19:57:30 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc
Biển khát
Biển có cạn không anh
Làm sao thuyền về bến
Ngôi sao nào không đến
Đêm mênh mông trùng khơi
Tình có lẽ qua đời
Nếu một chiều biển cạn
Hoàng hôn về đắng chát
Lạc nhau vào hư vô
Có khi nào biển khô
Thuyền nào không về bến
Đêm không trăng vẫn hẹn
Tình của biển càng nồng
Nỗi nhớ em mênh mông
Nên bạc đầu con sóng
Thuyền khát khao gió lộng
Anh khát tình - đêm đông
http://nhacso.net/Music/Song/Tru%2DTinh/2005/10/05F5F15A/
Bến hẹn
Nón Quai thao treo đầu gánh
Nhóm chợ chiều vội đi qua
Tầm Xuân ven sông cài tóc
Mảnh trăng vắt vẻo đầu nhà
Nâu non cánh áo ba tà
Phất phơ thơm tho dải yếm
Thao thức đợi chờ mùa đến
Câu ca lúng liếng trao duyên
Người ơi đêm về trăng nhớ
Trao lời thuở lá non tơ
Phập phồng gió nào ngoan thế
Thổi tung lọn tóc hẹn thề
Bến đêm sao sa vào nón
Lời tình ai niú Quai thao
Để em về mà Quan Họ
Nửa khuya trăng ngập hẹn hò
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2006 13:34:49 bởi MM_Ngoc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: