Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 555657 > >> | Trang 56 của 75 trang, bài viết từ 826 đến 840 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
MM_Ngoc 23.08.2006 23:24:57 (permalink)
0
Miệt vườn


Con gái quê em đầu quấn khăn rằn
Áo bà ba ôm eo lưng đằm thắm
Gái miệt vườn thơm mùi chi đầm đậm
Anh có về chưa chắc muốn ra đi

Ổi Sá lị chín trắng vườn - chim đến cứ mê li
Từng chùm trái lòa xòa sát đất
Trời có mưa vội đi là không được
Lá chuối che đầu ổi thơm trên tay

Nhà miệt vườn sau trước đến hay
Sông nước mên mông màu phù sa đỏ
Lúa miệt vườn chẳng nhiều như ngoài đó
Nhưng nàng Thơm dậy tiếng khắp xa gần

Con trai thôn khoác áo bà ba đen
Da rám nắng bước chân trần rắn rỏi
Tóc khét lẹt mà cứ như mời gọi
Đêm trăng lên dừa che tiếng thầm thì

Cây trái quê em nhiều lắm thấy mê
Leo hái Soài không cần cây hay giỏ
Coi chừng nhé anh rung cành - em ngó
Rớt xuống Bưng lượm trái chín vàng ươm

Vú Sữa Nội em trồng ngay hàng rào
Trưa đứng gió em ngồi chi lắc lẻo
Trái nào chín bóng lên như đầu cạo
Bứt trên tay - ai thích bóp cho mềm

Trái Mận nhiều chi mà chim hỗng thèm khen
Từng chùm trái đếm ra vào trục đó
Cứ chúm chím như môi cô gái nhỏ
Anh dòm rồi thương - chớ dám ăn đâu

Tối lên đền nhóm bếp củi Mù u
Ra ngoài đìa hớt lên vài ký Sú
Chặt 3 lát nước dừa tươi ngập Sú
Nấu bằng nước dừa tôm đỏ lựng thấy mê

Ai nói rằng nhà quê sống chán ghê
Chứ Ông chứ Bà có chịu đâu thành thị
Gió ào ào sau trước nghe mát rượi
Đâu có cần cây quạt chạy vòng quanh

Có chuyện chi lối xóm biết thật nhanh
Ai cũng muốn giúp một tay hết đó
Nhà có đám rượu đổ đầy vào khạp
Lấy gáo dừa vục lên uống một hơi

Gái quê em thiệt thà lắm ai ơi
Anh nói thương là phải lòng ngay đó
Qua dạm ngõ chỉ cơi trầu vôi đỏ
Cũng làm nàng theo đặng đó nghe anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2006 13:48:37 bởi MM_Ngoc >
Lưu Vĩnh Hạ 24.08.2006 06:12:24 (permalink)
0
Miệt vườn


Con gái quê em đầu quấn khăn rằn
Áo bà ba ôm eo lưng đằm thắm
Gái miệt vườn thơm mùi chi đầm đậm
Anh có về chưa chắc muốn ra đi




Chào bạn MM_Ngoc


LÝ TÌNH GHEN

Thì qua cũng một lòng mà
Cớ sao bậu lại hờn xa dỗi gần

Mấy hỗm rày qua dìa mà hổng thấy
Dáng bậu chờ bên dậu tím mồng tơi
Cũng không ra chào hỏi lấy một lời
Qua hổng biết đã làm chi nên tội

Con cá sầu trở đầu đuôi cá lội
Qua mình ên chỉ chèo ngược bơi xuôi
Đi làm xa chớ đâu phải đi chơi
Mà bậu để cái bụng ghen lạnh nhạt

Cô Ba xóm trên cô Tư dầu mướt rượt
Cùng cô Quỳnh cô Thắm mới dìa quê
Mà cái lòng thiệt dạ hổng có mê
Đôi môi xinh má hồng cùng son son phấn

Cứ mỗi chiều đứng nhìn mờ ngớ ngẩn
Tóc bậu dài buông thả qua bờ vai
Trắng hoa cau rơi rụng cả sân đầy
Bậu rầu gì cho khô dây lá bí

Bậu nói đi đừng ôm lòng giấu kỹ
Ghen gì qua mờ ngoảnh mặt quay lưng
Hai đứa mình đâu phải là người dưng
Bậu hổng nói nhói lòng qua đặng khổ

Hò ơ...ớ...ơ
Lý nàng ơi ! Anh thương nên phơi dạ tỏ tường
Giờ em đã hiểu chớ bận lòng.. hò ơ... mà ghen tuông

Lưu Vĩnh Hạ
MM_Ngoc 25.08.2006 00:25:27 (permalink)
0
Lặng

Có những lời nằm trong lòng rất lâu
Yên lặng đâu phải là ngủ
Cứ vậy cuộn tròn ấp ủ
Chưa bao giờ gió lay động được lời ca

nhiều khi bất chợt muốn nói ra
Nhưng gây bìm bìm níu lại
Một bông vàng hay có thể là màu tím
Ngậm lại lời từ tâm

Điều gì khiến ta phải lặng câm
Ngay cả khi lòng nổi gió
Để rồi ngàn ngày chối bỏ
Không bao giờ nói ra
MM_Ngoc 25.08.2006 20:13:51 (permalink)
0
Những gì chưa nói


Ngày ấy không dám tặng nhành hoa
Sợ những cánh hoa sẽ buồn ủ rũ
Ngày ấy ngàn lời cũng không là đủ
Không bình yên nên chẳng thể lựa lời

Khi chào đời là giờ khắc thiêng liêng
Trắng trong lắm mịn màng như giấy mới
Đâu có biết điều gì đang mong đợi
Nên chi bằng cừ để vậy là hơn

Sâu trong lòng chỉ biết quý nhau hơn
Dẫu câm lặng ngàn vạn lời muốn nói
Để cho gió đến dùm ta thăm hỏi
Để cho trăng lưu luyến những hẹn hò

Biết rằng người mong ta trao niềm vui
Nên không dám khi lòng không yên ổn
Tiếng thở dài nuốt sâu lời tình muộn
Giữ cho mình và riêng chỉ mình thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 20:16:34 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 26.08.2006 17:32:14 (permalink)
0

Miền Bình Nguyên xanh


Một giọt nước mắt to gói những niềm đau
chực nhô ra khỏi nơi thường trú ngụ
Môi bật hét lên vì vết thương làm mủ
Hàm răng cắt sâu hoắm vào nụ cười

Giọt nước giật mình dội thốc ra ngòai đời
Đáy sâu của hoang mang lẫm lũi
Nhìn quanh bầu trời tuyệt nhiên không tối
Chỉ trong lòng thiếu vắng niềm tin

Bao nhiêu ngày ngậm bấy nhiêu muộn phiền
Vẫn nén chặt - ràng chắc và cất kỹ
Có chi đâu mà phải làm ầm ĩ
Hồn nhiên cười qua thung lũng bình nguyên

Trập trùng những suy nghĩ không tên
Bão tố từng đợt dội lên - bình nguyên thức
Những vết cháy đen xì từ lâu hừng hực
Có một nụ hoa từ nơi đó tỏa hương

U sầu làm gì cũng cứ thế không hơn
Một mất - một còn tạo hóa là vậy đó
Mùa trước lũ lụt - mùa sau nắng nỏ
Hôm qua còn đau nhói - hôm nay vết thương lành

Thở dài một lần - trời xanh ngắt như tờ
Bao la bình nguyên quên quên - nhớ nhớ
Phảy tay 1 cái - chặc lưỡi 1 cái
Bỏ qua hết - có ai chết được nhiều lần

Dẫu cho bình nghuyên giận dữ hay ân cần
Ta vẫn cứ cười - dặn lòng muôn đời như thế
Dẫu cho lời phán truyền ngày tận thế là có thể
Có sao đâu " sinh dữ tử lành "

" Còn một chút gì để nhớ để quên "
Còn một chút gì dẫu chỉ không tên
MM_Ngoc 27.08.2006 13:05:29 (permalink)
0
Tình yêu hoa cỏ


Đến với anh đâu cần riêng ngày đó
Sâu trong tim đã chất chứa hẹn hò
Những yêu thương và cả những âu lo
Tình yêu em dành cho anh vậy đó

Có cần chi tung hoa vòng nguyệt quế
Và những điều rào đón trước hay sau
Khi tình yêu nói thay lời mở cửa
Mặt trời lên dâng tặng đóa hồng vàng

Em chỉ là một sắc hoa riêng mang
Giản dị thôi chẳng kiêu sa anh ạ!
Hoa đồng nội mãi dịu dàng như thế
Bởi tình yêu bông hoa cỏ thật thà

Em muốn nói bằng lời yêu mãnh liệt
Nhưng trong lòng đành nín lặng anh ơi
Ngày sinh nhật không hoa hồng gửi đến
Nhánh cúc này em riêng tặng anh thôi!


<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2006 18:54:40 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 29.08.2006 18:13:23 (permalink)
0

Từ thu


Em lấy từ tôi chùm Thu nhạt nắng
Rồi em đi đâu - mang Thu đi đâu
Con đường thẫn thờ lạc trong chiều đổ
Chiếc lá trên cây vàng mấy cũng chờ

Nghe lòng nao nao người về cuối độ
Nắng xoã trên phố lá me như mơ
Chờ mong gót hài quay về lối nhỏ
Thả vào chiều nọ sợi Thu còn mềm

Em đi đâu rồi xin đừng quên tôi
Trả lại cho tôi làn Thu từ mắt
Trả lại cho tôi nụ cười hồng nhạt
Trả lại cho tôi dấu giầy lang thang

Em lấy từ tôi nát mùa Thu nhớ
Em lấy từ tôi giấc Thu đầu mùa
Em lấy từ tôi chiều Thu vụng dại
Cho tôi xin lại chỉ mình em thôi
MM_Ngoc 29.08.2006 19:38:58 (permalink)
0

Nụ hôn
( tặng đôi môi cần nụ hôn )


Chín mọng môi non chờ đợi nụ hôn
Như bông hồng chờ giọt sương mùa hạ
Cơn mưa thẫn thờ phủ lên tất cả
Sao không giọt nào thấm nổi môi em

Vũng vẫy trong nỗi đau triền miên
Đâu rồi mảnh thiếu của nửa tình hụt hãng
Ai cho em một lời yêu chân thật
Để dại khờ tròn trịa xiết vòng ôm

Mặt trời thương em che dấu môi hôn
Nắng thuỷ tinh vỡ một chiều mong đợii
Môi vừa hé đã biết đau vời vợi
Khi giọt pha lê tan biến giữa Địa Đàng

Thả mê muội vào chân bước lang thang
Nào đâu hứng mặn nồng vào ước muốn
Nụ hôn ơi hiện thân và thoả hiệp
Môi ngoan này thánh thiện của đam mê
MM_Ngoc 31.08.2006 01:20:58 (permalink)
0
Nụ Hồng đêm

Em trao tôi nụ hôn trong đêm
Nhè nhẹ thấm từng vùng mật ngọt
Nghe hối hả xát vào cơn đói
Mũi tên nào thấu tận đê mê

Cài lên nhau nụ Hồng chưa hé
Tay nâng niu một khóe môi mềm
Như huyệt mộ cuốn qua cơn khát
Một chút gì nóng rát đêm suông

Quên đi em một góc đời buồn
Xóa vào đêm cái nhìn nhợt nhạt
Gió xua đi đàn dơi tan tác
Quay về thôi đừng khóc đêm đen

Này là tôi bàn tay đưa em
Mềm mại quá - màn đêm bối rối
Xiết cho hết vòng ôm tội lỗi
Ủ cho nồng - ngây ngất men say

Em cho tôi lòng nhẹ như mây
Nụ Hồng nào tỏa sáng đêm nay
MM_Ngoc 31.08.2006 01:24:27 (permalink)
0

Bông Bách Hợp
( Tặng những trái tim không muốn hóa đá )


Đuổi tất cả những ngày kia đi nhé
Chỉ còn nơi lành lặn của thơ ca
Nghe đâu chừng sẽ biền biệt rất xa
Từng khắc khoải gốc Thông buồn câm lặng

Chiếc tổ nhỏ tiếng chim ngưng bằn bặt
Lá xa cành lơ lửng chẳng về đâu
Ngày mới lên đã lác đác mưa ngâu
Nắng cuối Hạ nhạt mờ trong mắt xám

Giữa khoảng ngắn khúc giao mùa rối rắm
Con đường quen lận đận vết rêu hoang
Cánh Thiên Di có mỏi giữa chiều tàn
Tìm nơi đậu bên neo buông biển lặng

Chờ đi nhé qua đêm trời lại sáng
Chẳng ngại gì bão tố xé màn đêm
Cứ ngây ngô vì biển rất hồn nhiên
Sóng man dại rớt bên hồn hóa đá

Bay đi nhé ngậm trên môi nhánh lá
Thả vào đời ngọn gió mới thơ ca
Giữ cho lòng chỉ có tiếng ngân nga
Nơi hoang vu bông Bách Hợp đã nở
huongtuyet274 01.09.2006 18:28:29 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc


Từ thu


Em lấy từ tôi chùm Thu nhạt nắng
Rồi em đi đâu - mang Thu đi đâu
Con đường thẫn thờ lạc trong chiều đổ
Chiếc lá trên cây vàng mấy cũng chờ

Nghe lòng nao nao người về cuối độ
Nắng xoã trên phố lá me như mơ
Chờ mong gót hài quay về lối nhỏ
Thả vào chiều nọ sợi Thu còn mềm

Em đi đâu rồi xin đừng quên tôi
Trả lại cho tôi làn Thu từ mắt
Trả lại cho tôi nụ cười hồng nhạt
Trả lại cho tôi dấu giầy lang thang

Em lấy từ tôi nát mùa Thu nhớ
Em lấy từ tôi giấc Thu đầu mùa
Em lấy từ tôi chiều Thu vụng dại
Cho tôi xin lại chỉ mình em thôi


Em ra đi về nơi kia xa lắm
Mang trong tim nỗi buồn thương trĩu nặng
Mang tâm hồn và mang giấc mơ thu

Chiếc lá, con đường ơi có nhớ tiếng em
Réo rắt trong ai những buổi chiều lộng gió
Dòng sông hôm nào thu mênh mang nhịp thở
Em đi rồi đi xa mãi còn đâu

Em ra đi mang theo những nhịp cầu
Những câu thơ nối đôi bờ hạnh phúc
Em mang theo câu hát vàng, lời chúc
Mang nỗi u hoài và mang những vần thơ

Em sẽ trả anh trả hết mộng mơ
Trả lại anh con đường xưa nhạt nắng
Trả lại anh mùa thu vàng bất tận
Trả lại vết chân mòn con đường vắng thênh thang

Mang đi rồi em chẳng đánh mất đâu
Sẽ gửi cho anh những gì là bất tận
Sẽ trả lại những gì anh đánh mất
Dĩ vãng xa rồi...em có trả nguyên em?


MM_Ngoc 02.09.2006 13:22:54 (permalink)
0

Em ra đi về nơi kia xa lắm
Mang trong tim nỗi buồn thương trĩu nặng
Mang tâm hồn và mang giấc mơ thu

Chiếc lá, con đường ơi có nhớ tiếng em
Réo rắt trong ai những buổi chiều lộng gió
Dòng sông hôm nào thu mênh mang nhịp thở
Em đi rồi đi xa mãi còn đâu

Em ra đi mang theo những nhịp cầu
Những câu thơ nối đôi bờ hạnh phúc
Em mang theo câu hát vàng, lời chúc
Mang nỗi u hoài và mang những vần thơ

Em sẽ trả anh trả hết mộng mơ
Trả lại anh con đường xưa nhạt nắng
Trả lại anh mùa thu vàng bất tận
Trả lại vết chân mòn con đường vắng thênh thang

Mang đi rồi em chẳng đánh mất đâu
Sẽ gửi cho anh những gì là bất tận
Sẽ trả lại những gì anh đánh mất
Dĩ vãng xa rồi...em có trả nguyên em?



a ha bài thơ hay nhỉ

Thu và em


Em ngủ trên tay còn thơm mùi Thu
Chiếc lá hôn lên môi ngoan vừa hé
Gió vuốt nhè nhẹ làn tóc như mơ
Để anh sững sờ mềm Thu trong mắt

Cánh võng ru em hồn Thu trong vắt
Giấc mơ nồng nàn sao thắt tim anh
Gió ơi bay đi giấc Thu đọng lại
Cho tôi ngắm mãi tóc Thu hoe vàng

Gót nhỏ lang thang đồng hoang sương ướt
Trao tay cho em hoa cỏ còn mềm
Anh ươm Thu vàng vào lời muốn nói
Sao trong vời vợi không lời em ơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2006 08:33:24 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 05.09.2006 01:10:19 (permalink)
0
Suối Ngọc Rừng Thu


Suối Ngọc rừng thu sương phủ mờ
Màn sương mỏnh mảnh buổi vào thu
Lá đang chuyển đổi sang sắc mới
Gió se se lạnh thật như thơ

Suối thơ tuôn chảy mạnh trong hồn
Thác đổ trên ngàn hay nụ hôn
Của một tình yêu đang kết trái
Của giây linh quí hai tâm hồn

Suối Tình ái reo ở trong lòng
Như nhạc thần tiên hết nhớ mong
Tất cả quanh đây là hạnh phúc
Nụ thương kết tụ đóa hoa hồng

Suối Mộng tình thơ phút dịu dàng
Nhớ người tri kỷ nhớ mênh mang
Người thương nửa mảnh hồn ta hỡi
Ta mất em như mất địa đàng

Suối Mơ em ạ rất nên thơ
Tình cảm dâng cao ngập bến bờ
Anh tưởng là anh ngây ngất chết
Ngập giữa thương yêu trong cõi thơ

Nguyên Đỗ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2006 08:45:39 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 05.09.2006 08:30:07 (permalink)
0

Vườn Cổ Tích

Đêm thảng thốt trong mùi hương cau
Vườn khuya yên ả qúa
Thảm cỏ im lìm ngủ trong giấc lạ
Chỉ còn đóa Quỳnh se sẽ mở ra
Đặt nhẹ bàn chân lên cỏ mượt mà
Giọt sương bình yên cuộn tròn trên tán lá
Có điều gì ủ trong đêm - một mình ta
Thích quá
Khóm tre ngà gục đầu đứng ngủ quên
Kía Phật Di Lặc ôm bụng cười ngả nghiêng
Giữa vườn khuya - đừng có cười thái qúa
Cành Bồ đề nghiêm nghị bên hốc đá
Gió vừa về rung nhẹ mấy khóm hoa
Đêm trở mình
Đánh thức giải Ngân Hà
Thả xuống vườn khuya vài ngôi sao nhỏ
Giơ tay hứng ngôi sao nào sáng tỏ
Lời nguyện cầu huyền bí sẽ theo ta
Trăng đêm nay quên cả thật thà
Lội xuống hồ thả mình bên bông Súng
Kể cho hoa nghe chuyện tình yêu phóng túng
Của chú Cuội gìa ngồi gốc cây Đa
Bông Súng thẹn thò nên chẳng chịu nở hoa
Ồ vườn khuya
Đâu chỉ có riêng ta
Mọi lá hoa đều lắng nghe Trăng kể
Những điều ban ngày coi là trần tục thế
Đêm về truyện cổ tích mới mở ra
Vườn khuya
Thần tiên hoan lạc
Với những giấc mơ hoa
huongtuyet274 05.09.2006 10:34:45 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc


Em ra đi về nơi kia xa lắm
Mang trong tim nỗi buồn thương trĩu nặng
Mang tâm hồn và mang giấc mơ thu

Chiếc lá, con đường ơi có nhớ tiếng em
Réo rắt trong ai những buổi chiều lộng gió
Dòng sông hôm nào thu mênh mang nhịp thở
Em đi rồi đi xa mãi còn đâu

Em ra đi mang theo những nhịp cầu
Những câu thơ nối đôi bờ hạnh phúc
Em mang theo câu hát vàng, lời chúc
Mang nỗi u hoài và mang những vần thơ

Em sẽ trả anh trả hết mộng mơ
Trả lại anh con đường xưa nhạt nắng
Trả lại anh mùa thu vàng bất tận
Trả lại vết chân mòn con đường vắng thênh thang

Mang đi rồi em chẳng đánh mất đâu
Sẽ gửi cho anh những gì là bất tận
Sẽ trả lại những gì anh đánh mất
Dĩ vãng xa rồi...em có trả nguyên em?



a ha bài thơ hay nhỉ

Thu và em


Em ngủ trên tay còn thơm mùi Thu
Chiếc lá hôn lên môi ngoan vừa hé
Gió vuốt nhè nhẹ làn tóc như mơ
Để anh sững sờ mềm Thu trong mắt

Cánh võng ru em hồn Thu trong vắt
Giấc mơ nồng nàn sao thắt tim anh
Gió ơi bay đi giấc Thu đọng lại
Cho tôi ngắm mãi tóc Thu hoe vàng

Gót nhỏ lang thang đồng hoang sương ướt
Trao tay cho em hoa cỏ còn mềm
Anh ươm Thu vàng vào lời muốn nói
Sao trong vời vợi không lời em ơi


....Tiếng thu vừa sang và cơn mơ chợt tắt
Đâu đó vang xa câu hò tiếng gió rùng lay lắt
Nàng thu ra đi trái tim anh thăt chặt
Con suối trong lành nay đã chặng nguồn yêu

Anh nói trong mơ tia nắng mỹ miều
Theo gió theo mây theo dáng em trên cỏ
Lá ướt hơi sương buổi chiều lộng gió
Ươm thu vàng cho hiện tại không em

Quá khứ rời xa thực tại...màn đêm
Như lấy mất đi đôi mắt nhìn thu nhạt
Như lấy mất ánh mắt nhìn trong vắt
Như đốt cháy rồi chút nắng của mùa thu

Đâu còn bờ vai gầy thoang thoảng nét thu
Đâu ánh mắt ai vương trên cành mơ nhạt
Đâu tiếng gió vờn đôi môi hồng thơm ngát
Đâu gót nhỏ nồng nàn tung nhịp cánh đồng thu!
Thay đổi trang: << < 555657 > >> | Trang 56 của 75 trang, bài viết từ 826 đến 840 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9