Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 616263 > >> | Trang 62 của 75 trang, bài viết từ 916 đến 930 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
MM_Ngoc 01.12.2006 10:58:29 (permalink)
0
 


Ngẩn ngơ

Có phải cơn gió say
Sao luồn qua tay thế
Lời thì thào thoáng khẽ

Hôn sợi mềm như mây

Ơ chiếc lá đêm này
Cứ chao hoài trên cỏ
Thả vàng thu vào gió
Theo gót nào lang thang

 
Đêm ao ước hoang đàng
Nồng nàn ôm trời đất
Hương tình đượm như mật
Trút xuống đời ngây ngô

 
Trăng khuyết buổi hẹn hò
Nửa mảnh tìm kiếm mãi
Vui quên đường trở lại
Nửa nọ mãi ngóng chờ

 
Men tình thả bâng quơ
Công viên chiều ghế vắng
Lời ru tình câm lặng
Chợt bàng hòang ta say


<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 08:12:42 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 01.12.2006 11:00:32 (permalink)
0
 
Một thủa nào

Rét nàng Bân cắt da thịt đời đau
Ta lẳng lặng để dành lòng mình vậy
Khi nào em quay lưng lại cơn mơ ấy
Ta chòang che mùa lạnh - nồng nàn về phía em

Chợt thấy mình vô duyên những quay quắt không tên
Bởi chẳng nguôi ngoai mỗi khi sương muối xuống
Xót xa lắm héo mòn nhìn lá cuốn
Khi người buồn ta lại thấy lòng đau

Có con đường mãi chẳng cuối chẳng đầu
Có dòng sông thuyền chẳng về với bến
Có ngọn gió cứ loanh quanh không nơi đến
Có đêm buồn trăng nửa mảnh hoang mang

Lạnh ngỏai đời gối chăn ấm huy hòang
Lạnh trong lòng em ơi day dứt lắm
Một mai trăng về soi mình - đêm bến lặng
Em có nao lòng nhìn bờ bãi rêu hoang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 08:53:17 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 02.12.2006 10:02:12 (permalink)
0
 
Giận


Em sẽ xoá những điều không thuộc về anh
Con đường - hàng cây - chiếc ghế
Em sẽ xoá ánh Trăng lăn tăn mặt hồ mơ ngủ
Xóa hết nơi bóng đổ đêm dài



Những gì thức dậy một sớm mai
Em sẽ xóa trong ngần Trăng không còn hư ảo
Những lời nào còn lưu dấu ấn
Em sẽ xóa sạch trong em

Vậy nhé

Ta chẳng cần giữ những điều sẽ chóng quên
Ta chẳng muốn quanh ta đầy tội lỗi
Ta chẳng muốn một mai tình hấp hối
Ta chỉ còn lại mình - như ngày của hôm qua



<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 11:20:19 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 03.12.2006 11:05:38 (permalink)
0
 
Đôi mắt  tình yêu

Nếu một ngày em không nhìn thấy nữa
Anh có là đôi chân trên bước đường xa
Anh có là chiếc gậy dẫn đường cho em không vấp ngã
Anh có là tiếng hót Hoa mi buổi sáng không mặt trời

Một ngày nào lá chẳng còn xanh mùa xuân
Hoa nở không màu và hương không ngát thơm trên tóc
Chẳng biết nắng có làm lá đau hoa khóc
Chẳng biết ánh trăng có toả xuống dòng sông đêm

Trên chiếc cầu ngày nào ta vẫn gặp nhau
Chiếc nón trăng còn bay lả lơi không nhỉ
Áo mang ra sông để nước cuốn trôi đi mãi
Có ai đem về áo nón ấy không anh

Em muốn nhìn thấu suốt bầu trời xanh
Muốn thấy cánh chim bay mải miết về nơi tổ ấm
Muốn thấy tình yêu không là đêm tối
Trái tim chung tình nhận rõ đâu là ngày và đêm

Có đám cười nào cô dâu chẳng thấy được pháo nổ vui
Xác pháo màu hồng tung lên như tình yêu răc xuống
Hãy nhặt lên chắp lại từng cánh hoa ngày cưới
Để hoa Hồng đừng vỡ nát trong tim

Nếu một ngày em chẳng còn có anh
Trời bỗng âm u đâu còn xanh nữa chứ
Môi em đâu còn thơm mùi hương hoa sữa
Đâu còn cần chi mật ngọt những vần thơ

Em sẽ là mắt anh khi trời vừa thức giấc bình minh
Anh hãy là vòng tay nâng khi em vấp ngã
Đôi mắt dẫn ta đi và tình yêu là tất cả
Đừng để mặt trời tắt trong mắt - tình yêu tắt trong lòng nghe anh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2006 06:47:15 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 04.12.2006 06:14:02 (permalink)
0
Chạnh lòng
 
 
Bỗng chạnh lòng bên dòng sông đêm
Hoa lục bình sẽ tím cho ai nhỉ
Ngôi sao rơi rồi biết có còn chan chứa
Niềm vui nào làm lòng ta băn khoăn

 
Vẫn biết rằng câu hát rất xa xăm
Nhưng lời ca có khi nào lại tắt
Dẫu thời gian qua đi những được mất
Nào ngăn được nỗi nhớ thấm lòng đâu

 
Đêm chơi vơi sông có thấy bờ không
Thuyền trên dòng có xuôi nơi bến cuối
Ơi cánh gió hãy đưa tình về miền mong đợi
Cho lòng người tìm được chút bình yên

 
Cánh chim bằng giang cánh rộng vô biên
Bay thật cao để nhìn trời xanh thắm
Một mai sẽ vút lên chân mây gió lộng
Có quay về tổ ấm giữa ngày đông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2006 06:16:58 bởi MM_Ngoc >
MM_Ngoc 05.12.2006 18:52:35 (permalink)
0
 
Bạn bè

Bạn có là vỏ quýt dầy
Tôi chẳng muốn làm móng tay nhọn
Trái quýt vẫn thường ngọt thơm khi chín mọng
Tan học về mẹ chia đều cho mấy chị em
 
Mẹ vẫn thường dặn dò khi chưa lớn khôn lên
Đừng có đôi co với người dưng con nhé
Mặt bí xị không có ai thèm ngó
Ai muốn giận thì cứ kệ họ - con hãy mỉm cười
 
Rồi học xong lại bước tiếp vào đời
Biết bao điều còn buồn hơn ăn vỏ quýt
Vỏ quýt đôi khi lại là vị thuốc
Nên người đời thường tặng những đắng cay
 
Cay đắng nhiều khi lại thấy hay hay
Thay mẹ dậy mình khôn hơn một chút
Có gì sai một lần không làm nữa
Điều gì bạn làm ta buồn ta cứ tự nhiên quên
 
Vườn trái ngọt phải bắt đầu từ nụ hoa thơm
Gió đưa hương cho chim về ăn trái
Ngày xưa ăn khế phải trả bằng vàng đấy
Bây giờ muốn nếm trái ngọt phải biết quý trọng người trồng vườn
 
Tiền có thể mua được cả 10 nàng tiên
Nhưng tiền không bao giờ mua được tình bằng hữu
Lời nói hay có gì đâu là khó
Lỡ đụng đầu giữa đường bạn bè sẽ nhận ra nhau ngay
 
Cái bắt tay chớ rào trước đón sau
Ôm hôn nhau nhé - mà phải hôn cho thật thắm thiết
Chớ lầm tưởng là tình yêu da diết
Chỉ là ...( hì hì hì ) ta nhận ra nhau như quen mấy mươi đời

MM_Ngoc 05.12.2006 18:55:11 (permalink)
0
 
Cho những người chờ đợi
( thơ đem về )

Em ơi rét mướt lắm
Lạnh từ lòng lạnh ra
 
Tôi đếm giọt cafe trong ảo mờ sương lạnh
Thấm dần nỗi nhớ về em
Góc nhỏ lặng câm từ em không quay trở lại
Chỉ nghe gió xiết qua lòng
Cái rét ảm đạm khan tiếng gió đông
Giọt cafe không làm lòng tôi ấm
Chợt bàng hòang nhớ em
Đôi mắt mầu cafe non làm lòng tôi xao động
 
Góc quán tinh mơ mái lá gục đầu
Từng giọt sương buồn theo nhau rơi lã chã
Em xa rồi nơi này vắng lạ
Chỉ còn tôi như tơ nhện vương mang
Có lẽ con đường nơi nào đó huy hòang
Có lẽ ai đó lại đón đưa em đi về xứ khác
Có khi nào trong em gợi điều gì man mác
Nơi quán xưa và một gã khờ
Ly chè kem ơi sao đã vội tan
Xin ai đừng quên lãng
Mỗi mong đợi cộng dồn vào ngày tháng
Góc quán nhỏ vẫn chiếc ghế trống với ly chè kem như thủa nọ
Vẫn tôi ngồi đó
 
Cho dù giá lạnh cắt lòng
Đợi chờ em nơi góc nhớ mông lung

MM_Ngoc 06.12.2006 06:41:56 (permalink)
0
Hẹn mùa trăng

Có nghe gió nói không anh
Rằng lên đỉnh dốc là bay đến trời
Sao rơi - cứ mặc sao rơi
Đêm vẫn đầy trời tinh tú lung linh

 
Đừng nghe chú Cuội than tình
Ngàn năm Cuội vẫn một mình với trăng
Nửa khuya có hội hoa đăng
Dòng sông đến hẹn - chị Hằng lẻn đi

 
Đến cầu nón áo lỡ thì
Thả cho bay mãi - Cuội đi mà tìm
Thương người xứ lạ cô miên
Đêm trăng xiết lại tim mình tim ta

 
Hôm qua em giận khóc òa
Làm trăng méo mó - Cuội già thở than
Anh lên đỉnh dốc đầu làng
Với sao xuống nhé tặng nàng cài trâm

 
Bữa nao đến hội trăng rằm
Hẹn nhau nhé - nhớ hẹn thầm - Cuội nghe
Này Trăng liếc xéo ai nè
Người ta tình tự - đầu hè Trăng ngơ

MM_Ngoc 07.12.2006 08:11:33 (permalink)
0
 
Ngọn gió lạ

Anh có biết tình yêu của gió là gì không
Chỉ lướt nhẹ qua cũng làm nỗi nhớ dịu dàng man mác
Xoa mờ đắng chát
Bằng nụ hôn ngoan
Anh có nghe gió hát điều gì không
Rằng tình yêu không chỉ êm đềm như mùa thu với chiếc lá vàng đầu ngõ
Cơn lốc cũng đôi ba lần qua đó
Khi giận hờn chợt vút lên cao
Anh có nghe tiếng gió lao đao chênh chao
Không gian nghẹn ngào
Lời tình nào gian dối
Giọt nước mắt rơi ngược vào lòng vẫn không tiếc nuối
Từ tạ một lời gió sẽ ra đi
Khi người chẳng nỡ
Quên nhìn những cánh Lưu ly
Sẽ chẳng dịu dàng đâu
Đừng tìm cách chắn đường đi của gió
Để cơn giận vặn mình thành bão tố
Tơi tả cả vườn yêu
Khi cánh đồng xanh tươi - gió chẳng muốn đổi chiều
Nên khúc ca tình đừng đổi thay lời nhé
Tình yêu bao đời không là điều mới mẻ
Nhưng ngọn gió là em luôn mới ở trong anh
Em sẽ là hương thơm để gió mãi trong lành
Cuốn quanh đời anh
Nụ hôn tình tựa như giông bão
Có đôi khi ngại ngần
Nhưng mùa yêu không thay mầu áo
Vì em muôn đời là gió của riêng anh


r





<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 12:18:01 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 08.12.2006 23:40:11 (permalink)
0
Tạ lỗi
( thơ đem về )

 
Ừ chúng mình đành phải chia thôi
Có thể mỗi đứa sẽ buồn hơn những ngày mưa lạnh
Bởi mổi con đường đều có một ngã rẽ
Khi hai đứa mình chẳng cùng ngã hướng về nhau

 
Anh sẽ đi con đường đã chọn - cũng chẳng quên đâu
Kỷ niệm ấy giờ đây là lời ca một thời áo trấng
Anh muốn mình là bồ câu - còn em là hoa nắng
Khắp bầu trời này mình vẫn nhận ra nhau

 
Đừng buồn chi em - đừng như giọt mưa ngâu
Hãy hồn nhiên để nét cười rạng rỡ
Ngày nào đó lại có người bỡ ngỡ
Khi nhìn em và ngây ngất trong lòng

 
Anh chẳng làm được điều em ước mong
Hãy đón đợi những gì em đáng có
Anh những muốn chưa bao giờ làm em buồn vậy đó
Ngàn lần hơn xin tạ lỗi cùng em

MM_Ngoc 08.12.2006 23:54:37 (permalink)
0
 
Hương quê
 

Tỉnh dậy đi bình minh
Sao còn say nồng đêm nguyệt thực
Đâu phải trời sẽ phủ hoài giấc mơ êm ái
Chiếc khăn san hồng chẳng che nổi mặt trời đâu
 
Có tiếng líu lo lích chích ở khắp mọi nơi
Trái cấm chín vội vàng bên khung cửa ngỏ
Đêm chưa kịp nghiêng đổ nốt giọt sao trời ước muốn
Lác đác quay về đợi thắp sáng đêm sau
 
Có cánh đồng vượt qua con đê nhiệm mầu
Con đê thì thào giục mùa nếp mới
Gàu sòng Thần Nông cài cành Xoan bồi hồi mong đợi
Ai tát nước vào ruộng cho cô nàng vấn tóc ngẩn ngơ
 
Nắng trải mượt mà đồi cỏ không tên
Đếm trên lưng trâu từng cu Tèo cu Tý
Cánh diều chỉ thả vào mỗi chiều hữu ý
Sao đã vội vàng kết sáo trúc với đuôi cá cờ
 
Ai có thể làm ngơ
Hương đồng quê ngai ngái mùi đất dậy lên hoang hoải
Từ bình minh đến hoàng hôn chỉ một tầm tay với
Khi tiếng hò chiều trên ruộng gọi trai làng - Hẹn tình đêm hội hoa đăng
 
Hoàng hôn ơi
Chiều chưa buông sao đành ngái ngủ như trẻ lên ba
Bờ đê ai thắp đom đóm sáng lòa
Hương quê từng mùa nồng nàn như ai bỏ ngải






MM_Ngoc 09.12.2006 07:36:24 (permalink)
0
Chỉ vậy thôi


Gió nói gì khi lá lìa cành
Biết nói gì khi em xa anh
Mùa thu rắc lá vào sương khói
Em như cơn gió lạ mong manh
 
Dẩu rằng gió - vẫn đẹp như tranh
Dẫu lòng em lời sau lời trước
Dẫu con đường gót quên dừng bước
Một lần thôi tim mãi dại khờ
 
Chẳng có tình nên gió thờ ơ
Lá không tình ngủ im trên cỏ
Em vô tình bước ngang qua ngõ
Anh vô tình nhìn dáng ngây thơ
 
Một chiều mưa chiếc lá thẫn thờ
Cơn gió đến dập dồn khác lạ
Anh níu kéo thời gian - ghét quá
Băng qua rồi - em vẫn xa ta
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2006 10:15:07 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 11.12.2006 02:40:39 (permalink)
0
Hoa Hồng Mùa Đông

Sáng thức dậy, thấy lòng mình rạng rỡ
Thỏang hương thơm như hoa nở đâu đây
Hoa hồng đâu lại nở tháng đông này
A ngày lễ, Mẹ mua về tặng Bố

Bố thức dậy cũng giật mình bỡ ngỡ
Sinh nhật mình mà lãng phứt quên luôn
Bố vuốt râu, quên cả những u buồn
Cảnh hưu trí, "Cám ơn mình nhiều lắm!"

Ngày hôm nay bố mẹ đừng mua sắm
Đi cùng con ra phố thị rong chơi
Chẳng mấy khi bố mẹ được thảnh thơi
Bầy tiệc sẳn, mọi người đang chờ đó

Trong tiệm ăn, bàn đầy hoa hồng đỏ
Những tình thương con cái mến dâng lên
Cả một đời Bố cực khổ liên miên
Lo cho cả gia đình được no ấm

Bông hồng đỏ là tình thương rất đậm
Của Mẹ hiền bao nhiêu năm sống bên Cha
Của rể, con, dâu thảo sống thuận hòa
Dâng lên Bố năm nay về hưu trí

Giả như em đang ở bên đây nhỉ
Chắc là vui như anh chị anh thôi
Cũng cùng vui cũng nói nói cười cười
Đeo trước ngực nụ hoa hồng thắm đỏ

 
Nguyên Đỗ
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2006 19:57:48 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 12.12.2006 09:54:57 (permalink)
0
Chiếc thuyền lá
 
 
Chú bé nhảy qua con mương
Con mương đầy căng ngực - nước
Chiếc thuyền lá không trôi ngược
Chú bé thương giọt nước mắt hiền

 
Cô bé buồn nhìn giòng nước xô nghiêng
Cánh hoa Sim trong lòng thuyền ngơ ngác
Con mương nhỏ - với thuyền là giòng thác
Cuốn đi rồi sắc tím của hòang hôn

 
Chàng trai đi mải miết dọc đường thôn
Lầm lũi mang trong lòng mối tình vụng dại
Cô gái làng như nhánh lúa thì con gái
Có nghe chăng tiếng sáo diều bay vút trên cao

 
Chiếc diều trên tầng cao nhìn thật xa bờ bến
Cánh buồm nào mang em đến
Từ ngày xa xưa câu chuyện thuyền lá chở cánh hoa Sim
Anh đã đi tìm cánh hoa tình yêu từ chiều xa ấy

 
Con nước mang chiếc thuyền đi xa mãi
Nhưng nhánh lúa đang thì anh tìm thấy em đây

MM_Ngoc 13.12.2006 07:39:06 (permalink)
0
 
Không chịu hy sinh

Trên cánh đồng hoang vu
Ngọn gió vốn say mầu sương khói
Lượn lờ trên xác cỏ - gai góc chắn lối
Vẽ hình hài một bức tranh không tên
Dấu chân địa đàng trải qua khắp mọi nẻo đường vô biên
Có dừng nơi đây vùng cỏ xác xơ úa lá
Thấy không nhỉ giữa hoang mang - Đến lạ
Một chồi non đang hé môi mềm
Đừng nghĩ rằng chỉ ở cửa Thiên đường
Mới có tình yêu vĩnh cửu
Thiên đường làm gì có tình yêu man dại của đá
Làm gì có chiếc lá mềm phơn phớt tơ non
Ta ngả vào nhau giữa miền cỏ hoang
Để thiên đường thai nghén
Giữa khỏang bao la có ai nào biết đến
Chỉ tình yêu tỏa sáng như mặt trời
Khắp cả thế gian này - nơi nơi
Có ai không tình yêu mà vẫn thản nhiên nhỉ
Giữa sự khốn cùng tình yêu vực người đời đứng dây
Giữa hoang sơ tình yêu tưới giọt nước mát vào nụ hoa Hồng
Lửa bén nồng
Cánh đồng xanh mầu ngọc biếc
Tình yêu xin thà chết
Chứ nhất định không chịu hy sinh



Thay đổi trang: << < 616263 > >> | Trang 62 của 75 trang, bài viết từ 916 đến 930 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9