Thơ - MM_Ngoc
NHỮNG NGÔI SAO Sắp tết rồi lòng chợt thấy nao nao
Sài Gòn đêm vẫn ồn ào sôi động
Chẳng như quê nhà cánh đồng rất rộng
Chỉ nghe lúa hát lao xao Nỗi nhớ nhà day dứt như nhớ em
Chén canh của mẹ rau tập tàng thơm quá
Con cá rô giòn tan cha cười hỉ hả
Đứa em nhỏ chưa ăn vẫn còn đòi quà Sống xa nhà thiếu thốn nhớ mẹ cha
Đời sinh viên ly cafe quán cóc
Điếu thuốc chuyền tay vẫn lo mẹ mắng
Thương mẹ không dám hút nhiều Đêm cuối năm trời Sài Gòn ngập sao
Từng nỗi nhớ tính một ngôi sao nhỏ
Cô bạn gái là một vì sao đó
Tết đến rồi em có đếm sao không
MẸ ƠI
( tặng một người rất thân thương ) Chẳng đâu có thể bằng ngôi nhà của mình
Dù nhà ta nghèo như " nhà Trần Minh " vậy
Vẫn ngập tình yêu kể từ ngày ấy
Khi mẹ sinh con ra ở trên đời Xa nhà ngày tết lòng bỗng chơi vơi
Nhớ lắm mẹ ơi mùi cơm mới nấu
Mẹ bồn chồn chờ con bên mâm cơm rau đậu
Mẹ ơi ăn đi cho cơm nóng cùng cả nhà Xin Mẹ hãy thứ tha đứa con xa nhà
Công việc và tương lai cần phải đi như vậy
Ở rất xa con hướng về nơi ấy
Cầu chúc cả nhà năm mới bình an Con biết có con lòng mẹ mới reo vang
Bếp lửa hồng hơn mùi thơm dậy cơn đói
Con yêu mẹ từ khi chưa biết nói
Nơi quê nhà có nghe tiếng con gọi Mẹ ơi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2007 15:22:40 bởi Huyền Băng >
NGỌN LỬA
Chiếc lá nằm bên đường
Như mặt trời đã vỡ
Những mảnh tim đỏ ứa
Rạn nứt từ vết thương Ngọn lửa cháy trong tim
Tình yêu như ngọn đuốc
Lòng tin ơi đừng chết
Tim vỡ đau muôn đời Mặt trời ở xa vời
Tình yêu ngay trước mặt
Mặt trời vỡ không tắt
Tim không tình gía băng Nhặt mảnh vỡ trời ban
Chắp thành ngọn lửa nhỏ
Chợt biết mình vẫn có
Ngọn lửa tình trong tim
MÙA XUÂN
Mùa Xuân
Những chiếc lá đi đâu
Để nụ xuân ngập ngừng nhú trên cành thế
Thức sau rặng cây
Mặt trời trắng và mây bay nhẹ
Cánh đồng dịu dàng xanh non
Hít thật sâu
Hương hoa cỏ sẽ nồng nàn hơn
Cả đất trời như bừng lên nhựa sống
Kìa một mũi tên xuyên qua tim nóng
Có phải tình yêu
Xuyên thấu lòng mình
Em có hiểu tôi không
Mà câu hát tự tình
Cứ vút lên lượn quanh tôi vậy
Mắt như tia nắng tinh mơ
Môi thơm hương đồng nội
Có lẽ nào mùa xuân bắt đầu từ tình yêu của em
Thấy không em
Chú ngựa bồn chồn tung chiếc vó lên
Tiếng hí xé không gian trên quả đồi mơ mộng
Nó tự hỏi
Ai sẽ cùng ta đi khắp chân trời rộng
Lang thang ngắm nhìn từng khoảnh khắc
Mùa Xuân
Tình yêu hồng như cánh đào vừa thoát khỏi giá lạnh mùa đông
Cô gái ơi sao lòng tôi vui thế
Nếu có phải vượt qua ngàn dâu bể
Đến bên mùa xuân
Xiết em chặt vào lòng
Tình yêu ngày nào ấp ủ chờ mong
Hãy là mùa xuân của tôi em nhé
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2007 15:50:46 bởi Huyền Băng >
LỜI CHÚC HỒN NHIÊN Nghe tin vui của bạn lòng bỗng lâng lâng
Cứ muốn cụng ly chúc tụng
Niềm vui dễ lan qua thật đấy
Dù rằng bạn chẳng mời đâu
Có thể vì một lẽ không muốn nhận quà
Không muốn người đời chia chung hạnh phúc
Giữa đất trời chỉ hai người duy nhất
Họ muốn một mình bên nhau
Sao lòng cứ muốn chia say
Cứ muốn ngắm nhìn đôi thiên di giữa khoảng trời xanh ngắt
Cùng bay đi nhé chân trời rộng khắp
Tựa vào nhau khi giông tố ngang đường
Chẳng gì cản được khi đôi kẻ yêu đương
Hạnh phúc sẽ hồng trên vương miện trắng
Ngày mai cuộc đời chỉ ngập ngời hoa nắng
Này nhận đi lời chúc phúc hồn nhiên
THƠ TÌNH TẶNG AI
Thanh Ngọc
Chỉ muốn lời thơ anh viết cho riêng em
Thơ người dẫu hay cũng dành cho ai đấy
Thơ của người nhiều ân tình đến vậy
Lời nào của riêng anh
Trái đất dù rộng lớn bao nhiêu
Trời cũng ấp iu vào lòng muôn thủa
Em chỉ như một giấc mơ
Anh vội quên vòng ôm khi vừa thức dậy
Hãy nói đi anh điều gì thực nhất
Từ trong sâu thẳm lòng mình
Cây cuối mùa đừng là cuối cuộc tình
Mầm non vẫn đang nẩy lộc
Em chờ anh từ mùa đông lá còn ngăn ngắt
Có bao giờ xuân về
Hoa nắng buồn rụng trơ cả cành Mai
Khi anh không đến bên em
Lời thơ sẽ thở dài
Em muốn là nguồn cảm hứng thơ của anh
Thơ người dẫu hay chỉ dành cho ai đó
XỨ NGƯỜI TA
Gái Cao Lãnh lấy chồng Long Xuyên
Ngày về bên chồng nhớ mẹ nhớ em khóc mùi hơn Khóm nẫu
Khăn rằn quàng vai trùm nỗi lòng không thấu
Bắc Cao Lãnh rời bờ bịn rịn chẳng muốn xa
Gió vuốt ve an ủi thì thào lời mẹ cha
Vạt bà ba ướt nhẹp dòm cô em thương quá
Con gái xứ dừa lưng eo tóc xõa
Sóng dềnh xô nỗi nhớ dạt về hai phía cuộc đời
Qua Bắc An Hòa tới ngay phố mới Long Xuyên
Phà quay lui đưa người về bến cũ
Nước mắt rơi vòng tay chồng ấp ủ
Chàng trai phố thị ghẹo hòai ! Ai thèm khóc. Thiệt quê
Long Xuyên với Cao Lãnh gần kề
Vậy mà ngăn chi dòng sông Tiền sông Hậu
Lúa bên ấy mượt mà - Trái bên đây ôm tròn tình bậu
Phù sa đắp bồi như lòng mẹ bao dung
Nhà cuối tỉnh phải qua tiếp Vàm Cống em ơi
Nào đâu được ở ngay thành phố chứ
Người tứ xứ kéo về đông ngẹt như mùa hội
Đèn đường căng mình đỏ con mắt cả đêm
Ồn ào quá em hỗng có sống quen
Thôi về lại nhà quê để tàu dừa còn che nắng rát
Ven bến Vàm nhà máy mọc san sát
Đất lở miệt vườn , cây trái cũng tàn theo
Sông Hậu rộng lắm sao chài lưới vắng hoe
Nghề cá bây giờ không còn như xưa nữa
Nuôi trong ao đìa , cân một lần vài chục ký
Dọc dòng sông cá làm giàu tận nước Mỹ , người dưng
Người dân quê học nuôi cá trong bưng
Vẫn không lại dân từ miệt khác tới
Đêm quê chồng tàu dừa không còn che bờ bãi
Trăng mờ vào ánh diện sáng ngập sông
Chỉ tiếng hò luôn khao khát nhớ mong
Vẫn vút lên dập dềnh lượn trên con sóng
Ai nhớ ai xuôi dòng sông thật rộng
Gái Cao lãnh nhớ nhà . Bờ Vàm Cống mơ trăng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2007 17:04:52 bởi MM_Ngoc >
NHÁNH CỎ HOA Hãy là em như thế nhé
Dễ thương như nhánh cỏ hoa
Tà áo tường rêu góc nhớ
Nơi chúng mình gặp hôm qua Vội chi qua phố thật mau
Tà áo vướng vào anh đó
Đừng mà gỡ chi nhánh cỏ
Áo dài chưa kết hoa đâu Yêu nhau trăng non như mạ
Tường rêu nhánh cỏ thật thà
Gót chân xin đừng hối hả
Anh chờ cỏ kết áo hoa Hãy cứ như ngày ấy nhé
Đừng quên góc phố xanh rêu
Một ngày đời thôi vất vả
Tặng nàng này nhánh cỏ hoa r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2007 15:56:55 bởi Huyền Băng >
Chúc Nàng Thơ một Mùa Xuân như ý!
Cám ơn anh Đuyên Hồng - Chúc anh hạnh phúc - phát tài thơ ca ( hihihi ) nếu phát tài lộc thì nhớ gửi quà cho em nhé.
MÙA XUÂN VỪA ĐẾN Trước giao thừa Không gian yên ắng lạ Lời cầu nguyện yên bình Quanh ta Ngàn khuôn mặt rạng rỡ Nỗi buồn xắp rời xa Mùa xuân phải chăng của riêng mỗi nhà Mà hoa nở tươi đến thế Đôi tình nhân tung tăng tóc gió Trái cấm trong lòng bàn tay Ai ngóng đợi ai Đường xa đều gần lại Ngày dài thức nốt đêm nay " VỪNG ƠI HÃY MỞ CỬA " Phút giao thừa thiêng liêng kết giao trời đất Tặng người đời trái ngọt yêu đương Còi tàu reo vang thức giấc Dòng sông đêm chợt sáng lòa Mây mù vội tan , bầu trời trong vắt Có phải ngôi sao chờ điều khác lạ Chuông nhà thờ ngân nga Pháo giao thừa vừa mở toang năm mới Cụ ông ngồi nhìn cụ bà Ánh mắt lung linh pháo hoa Đứa bé reo vang nên chùm hoa nở bung trong gió Màu xanh màu đỏ Màu tím màu vàng Từng chùm hoa rộ nở ngập nhân gian Thắp nén nhang ấm lòng người đã khuất Mẹ cha vui mừng gạt nước mắt Đọc tin con thành đạt Giao thừa sau về chúc tết ông bà Phút giao thừa như cửa mở ra Vườn Xuân tưng bừng cuộc sống
Năm mới thân chúc thi nhân M.M.Ngọc viết nhiều thơ hay và gia đình an vui hạnh phúc, vạn sự như ý Thân ái vũ kim Thanh
HOA NẮNG
Ai rắc lên Mai màu nắng
Dịu dàng phơn phớt môi em
Cười chi mà rạng rỡ thế
Cội hoa ngậm giọt sương mềm
Sáng nay tiếng chim lảnh lót
Gọi bầy ghé lại vườn Mai
Có làn mây trôi trong gió
Ô hay tà áo hẹn hò
Này chim có vào vườn nắng
Nhẹ nhàng đậu xuống thôi nghe
Chùm nụ thẹn thò e ấp
Mở ra từng đoá hội hè
Xuân sang lộc non xanh biếc
Ngỏ lòng len giữa Mai hoa
Gió về hát lời tha thiết
Bầy chim ríu rít vườn nhà
Mai vàng như hoa của nắng
Nụ hôn nắng thả môi ngoan
Có con chim quên đậu khẽ
Làm rơi một giọt nắng vàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2007 02:42:46 bởi MM_Ngoc >
QUAY VỀ NGUỒN CỘI
( Tặng những người con xa quê hương )
Tôi chưa về thăm lại quê xưa
Nhớ lắm miệt vườn con rạch dừa nước
Cây vú sữa sau nhà đong đưa trái ngọt
Ai có thể quên nguồn cội của mình
Trưa hè ngửa cổ ừng ực nước dừa tươi
Quày dừa Lửa cả chùm như mặt trời rớt xuống
Cơm dừa trắng tinh vừa ăn ngon tuyệt
Nỗi nhớ nỗi thương da diết quê nhà
Ngày tết Má Ba thắp nén trầm hương
Để ông bà nhớ về thăm con cháu
Phù hộ cả nhà nhỏ lớn mạnh giỏi
An khang thịnh vượng phúc lộc gia cang
Tôi bây giờ nơi đất khách Liên bang
Vẫn dõi theo từng đổi thay đất nước
Điều đau lòng hãy lui về thủa trước
Mùa xanh lá hoa nở thắm cuộc đời
Mai rày quay về cội rễ nghỉ ngơi
Xin thắp nén nhang những ngày xa đất nước
Con rạch vườn dừa mãi là nguyện ước
Những đứa con xa nhà mong trở lại quê cha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2007 14:33:21 bởi MM_Ngoc >
GÓC PHỐ
Góc phố rất yên bình
Chì có đêm ngây dại
Nụ hôn vội vàng che lại
Môi em cuộn trong môi anh
Câu chuyện về chú chim xanh
Chăm chỉ tha lá quây tổ ấm
Cũng chưa bằng
Bàn chân theo dấu trăng đêm rạo rực
Nơi góc phố hằng đêm chỉ có đôi mình
Gió mãi trinh nguyên tự tình
Cõng trên lưng bồng bềnh lời yêu nồng như cỏ mật
Nụ hôn say men chất ngất
Thắt nơ đôi môi mọng chín đợi chờ
Chiếc lá say trăng day dứt
Sương đêm thẫn thờ
Lời yêu mặn môi dấu sau tán lá
Long lanh ngấn lệ niềm vui chi lạ
Hạnh phúc đâu chỉ môi cười
Hồn nhiên tình yêu chín mọng
Đường khuya
Góc phố
Tình ơi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: