Thơ - MM_Ngoc
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 72 của 75 trang, bài viết từ 1066 đến 1080 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
MM_Ngoc 05.10.2007 08:13:31 (permalink)
0
LỜI BIỂN MẶN


Em toan tính bỏ biển đi đâu
Phiến đá gục đầu
Ngậm lòng muối xót
Con thuyền trao nghiêng cánh buồm sũng ướt
Tìm hoài trong mưa Lời tình dang dở

Em quay lưng mặt trời thôi thức dậy
Xám ngắt từng con sóng
Bơ vơ
Một mai
Nếu từ gió em nhặt nhạnh những vần thơ
Là linh hồn anh tạ từ tan nhanh vào biển
Em có buồn không
Khi lòng chợt hiểu
Chỉ có trong đời một lần biển gửi tình yêu đến với ta
Sóng rất xa
Lan xa
Sóng vỡ

Trên biển
Một cánh buồm đang vặn mình trước gió
Anh có thể dang cánh tay thật rộng
Làm dịu lòng biển khơi

Nếu em là áng mây trôi
Xin hãy quấn quanh cột buồm vững trãi
Tựa vào đôi vai dạn dầy giông tố
Chẳng ngại chi con sóng nổi trôi
Biển chỉ biết
Tặng em con sóng mặn mòi
Anh chỉ biết
Tặng em lời tình chân thật

Biển không em sóng cồn chất ngất
Anh không em lòng biển sẽ cạn khô
Về đây em ơi cho biển hết ưu tư
Anh và biển vẫn chờ
Đôi cánh thiên di
Em về với biển
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2008 14:25:04 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 08.11.2007 14:35:54 (permalink)
0
Nụ Hôn Nhỏ

Cảm tác nhân lúc đọc bài Đêm Nghe Lục Bình Trôi của Thái Thụy Vy

Ai chẳng biết đời vốn nhiều luật lệ
Những mối tình thuở ấy éo le thay
Lục bình trôi theo nước chảy đêm ngày
Màu tím đẹp giữ hoài trong cuộc sống

Rất êm ả, dẫu có buồn, thất vọng
Dòng sông xưa rẽ nhánh chảy trôi xa
Tuổi ươm mơ thành lãng tử xa nhà
Hình ảnh đẹp lục bình hoa tim tím

Yêu tiên nữ, có khi hồn chết lịm
Cái thuở nào bất chợt thấy vì sao
Lội xuống sông, tắm nước, ảnh dạt dào
Đã lắng đọng, bập bềnh theo năm tháng

Trong ánh mắt bao năm dài vắng lặng
Không nói ra, ngôn ngữ hoá thành thơ
Bốn mươi năm, góp lại lúc bây giờ
Nụ hôn nhỏ tím linh hồn vạn kiếp

Nguyên Đỗ
huongtuyet274 09.11.2007 09:15:21 (permalink)
0
          CẢM BIỂN!
Em không mang lòng bỏ biển
Chỉ ngại ngùng dằn vặt những vu vơ
Để hạt mưa rơi giữa ngóng chờ
Bơ vơ
Nhè nhẹ
Đủ để làm ngậm lòng muối xót
 
Đâu ai lắng nghe em trong từng hơi thở
Cánh buồn xa cũng sũng ướt nỗi đau
Biển muối thâm sâu cũng nghẹn nỗi thét gào
Lạnh nhạt
Cô đơn
Hoang vu cùng muôn ngàn bọt cát
 
Hiện tại anh ơi!Mấy vần thơ nhặt nhạnh
Gió chẳng gửi đi dù sâu đáy tâm hồn
Buồn làm gì ở vực thẳm nguồn cơn
Đau đớn
Xác xơ từng lằn ranh con sóng
 
Đã từng một lần biển trong em cháy bỏng
Hy vọng, thần tiên,biển là ước mơ hồng
Và bây giờ anh ạ....Tan vỡ...
Hư không....!
Biển chẳng như xưa... nhen tình em sự sống.
 
Và thôi thế biển dần dần từ tạ
Chẳng cho em con sóng của hồn anh
Đang yêu thương chợt giận dữ không lành
Gào thét, cuồng quay... xoay chòng chành giông bão
Đẩy anh xa...xa mãi cuộc đời em!
 
Rồi anh ạ! lặng lẽ những mỗi đêm
Mơ ước khi xưa biển vỗ về an ủi
Sưởi ấm con tim khi lưởi tình đã nguội
Kéo lại gần hơn đôi tay rộng an lành
Rồi lại giật mình...Mộng ước vỡ thật nhanh
Nhạt nhẽo
Chia ly...
Chẳng còn buồn...biển gọi
Bãi đất hoang vu, con còng còng nhìn em như..soi mói
Biển đã cho gì?...Hay biển....cướp hết đi....?
 
 
 
Nguyên Đỗ 24.12.2007 12:13:42 (permalink)
0
Kính Chúc Thanh Thanh Ngọc và Gia Đình
Mùa Lễ Giáng Sinh Vui Vẻ
Một Năm Mới Hạnh Phúc

Nguyên Đỗ


MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR



MM_Ngoc 22.02.2008 08:22:47 (permalink)
0
[b]NÚI VÀ BIỂN


Núi xa lắm vời vợi trông về biển
Gió cứ thẫn thờ hư hao
Phiến đá ủ mình khoác màu hoa nắng
Giấc mơ hoang dã cồn cào

Núi ngưỡng mộ biển nhu mỳ đến vậy
Vai ngoan một dải khăn xanh
E ấp mãi khuôn ngực thơm con gái
Hồn nhiên lời sóng rì rào

Núi chợt muốn choàng ôm nàng ngư nữ
Bình yên ơi ngủ cho ngoan
Thả lên ngực chùm nụ hôn chín đỏ
Hiến thân mặt trời nồng nàn

Đừng giận nhé đừng lẫy lừng con sóng
Xô cho đau đớn thuyền nan
Ngôi sao biển suốt cuộc đời lưu lạc
Nặng lòng gió núi miên man

Ngày nào biển cạn con sóng gục chết
Núi đau rệu rã cúi đầu
Nặng lòng suối nguồn thả hồn về biển
Lưu đày tình vẫn đa mang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2008 08:37:57 bởi MM_Ngoc >
huongtuyet274 22.02.2008 17:17:05 (permalink)
0
       NÍU LẠI HỒN THƠ
 
Thế mà bảo không làm thơ nữa
Chán mộng mơ như thuở xưa rồi
Tại cuộc sống vẫn còn quá đỗi
Lo toan nhiều đâu được thảnh thơi
 
Thế mà bảo tâm hồn đã nhạt
Chẳng cảm thơ như tuổi trăng tròn
Hồn thơ ấy vẫn còn trên ngọn
Vẫn ươm nồng như thuở sắc son
 
Chị hãy cứ làm thơ như thế
Cứ đê mê để trải rộng đời
Để tạo phước không màng danh lợi
Vương đạo đời cho tuổi đôi mươi
 
Đừng chị ạ, đừng quay lưng lại
Quên vần thơ quên những hững hờ
Ngày xưa ấy cũng nhờ dang dở
Nên bây giờ, chị...giống trong mơ
 
                         HuongTuyet274
 
MM_Ngoc 24.02.2008 12:43:38 (permalink)
0
CÁT VÀ GIÓ


Đêm bước đi trong cát và gió
Mới hay gió cát chẳng đâu đó một mình
Sóng ỡm ờ trườn trên bờ bãi lặng thinh
Bước chân soi mình bên con Dã Tràng tê tái

Khuôn mặt ngày ranh ma biến vào đêm trở thành khờ dại
Biển rùng mình bật những tiếng ho khan
Bàng hoàng trước sự thật ngôi sao biển biến mất
Trơ lại trên cát chiếc vỏ ốc rong rêu thở dài

Chỉ có ngọn Hải Đăng đĩnh đạc chiếu thẳng
Và bước chân lặng thinh thấu hiểu kẻ lạc đời
Chẳng còn gì để nhìn lại chuyện kể chiều qua
Tình của biển không cần người làm chứng

Đâu đó có kẻ lạc vào giấc mơ không thực
Bước mộng du rêu rao cuộc viễn trình
Con Dã Tràng vẫn cặm cụi lặng thinh
Đào huyệt chôn những dư thừa vào cát

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2008 18:24:33 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 24.02.2008 16:57:59 (permalink)
0
VIẾT CHO MỘT CUNG ĐÀN


Mùa Xuân quay lưng nên dấu chân lặng thinh
Tìm đâu ra nhành cỏ ngày xưa bện thành nụ cười mắc cỡ
Cái lạnh chẳng thấu bằng nỗi buồn loang dài vào nỗi nhớ
Tôi tìm gì nơi mùa trôi đi

Thả cung đàn trầm ngang chiều ẩn dật
Chơi vơi ôm đàn tôi ngồi ...
Có phải chắc ẩn em nghiêng nụ cười vào gió
Tặng tôi nhánh cỏ mùa Xuân xanh non

Đừng quên tiếng đàn một ngày em nhớ
Đừng xoá nụ hôn mềm cả hồn chiều
Em đến rồi đi đàn buồn biếng nhác
Mang theo nụ cười nên gió ngưng ngang

Xuân rưng rức từng phím lòng khắc khoải
Em ơi nối nhịp nơi nao
Nếi ai đó cho em chiều đọng trên môi mắt
Cạn ly tôi uống cung đàn







<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2008 18:34:45 bởi Huyền Băng >
MM_Ngoc 02.03.2008 13:37:41 (permalink)
0
NỖI ĐAU THẬT THÀ


Cái rét luôn rất ngọt
Dù lạnh thấu xương chưa ai không thích mùa đông
Nỗi đau tình trở thành đứa con hoang thai nghén
Ủ trong lòng để ve vuốt từng đêm

Sao không ngủ giấc xuân nhẹ lâng cánh võng
Thu mình trong kén ru cơn sốt phát ban
Manh nha phết sơn cho nỗi buồn ánh thêm màu sắc
Cơn đau tìm ngõ Địa Đàng

Con Sâu nằm mộng lành nhiều hay dữ ?
Đợi mùa lên ngôi xé toạc cả lòng
Tung chiếc cánh đủ màu đi tìm niềm vui vừa tượng hình trên khung thêu mới
Đâu rồi xanh xám chiếc kén mùa đông

Em không đan áo phủ lên giọt sương buốt giá
Cái rét ngọt ngào tình ơi ...tình ơi
Người qua đời đâu phải vì mùa đông lạnh câm hoang dã
Con Bướm vừa vờn cánh hoa

Đừng nhìn vào trong lòng cái kén khi con Sâu ủ rũ
Nỗi đau nào chẳng thật thà
huongtuyet274 03.03.2008 11:23:24 (permalink)
0

Trích đoạn: MM_Ngoc

NỖI ĐAU THẬT THÀ


Cái rét luôn rất ngọt
Dù lạnh thấu xương chưa ai không thích mùa đông
Nỗi đau tình trở thành đứa con hoang thai nghén
Ủ trong lòng để ve vuốt từng đêm

Sao không ngủ giấc xuân nhẹ lâng cánh võng
Thu mình trong kén ru cơn sốt phát ban
Manh nha phết sơn cho nỗi buồn ánh thêm màu sắc
Cơn đau tìm ngõ Địa Đàng

Con Sâu nằm mộng lành nhiều hay dữ ?
Đợi mùa lên ngôi xé toạc cả lòng
Tung chiếc cánh đủ màu đi tìm niềm vui vừa tượng hình trên khung thêu mới
Đâu rồi xanh xám chiếc kén mùa đông

Em không đan áo phủ lên giọt sương buốt giá
Cái rét ngọt ngào tình ơi ...tình ơi
Người qua đời đâu phải vì mùa đông lạnh câm hoang dã
Con Bướm vừa vờn cánh hoa

Đừng nhìn vào trong lòng cái kén khi con Sâu ủ rũ
Nỗi đau nào chẳng thật thà


        
           NỖI ĐAU MÙA ĐÔNG
 
Mùa đông trễ..sao kéo dài nghiệt ngã
Cuối chừng xuân,giá vẫn lạnh tím người
Con ve nhỏ đã bắt đầu rỉ rả
Mà ánh sương dày vẫn san lấp trời tươi
 
Cái rét ngọt ngào, cái rét tuổi đôi mươi
Thấm tận thịt da những linh hồn hiu quạnh
Cái kén lớn mà con tằm thấy mảnh
Thấy lạnh...ngại ngùng....đâu toan xé vỡ ra
 
Cứ ấp ủ đi, những diệu vợi thật thà
Để phủ nỗi đau một thời đang thai nghén
Ve vuốt ấy xem chừng trong bẽn lẽn
Chẳng dám lạnh lùng hứng chịu những mong manh
 
Cơn đau vô tình dày vò đến tàn canh
Xé nát hồn thơ thành muôn ngàn xa xót
Đem góp nhặt những u mê nhỏ giọt
Đan lại hoen mờ ngọt lịm....một nỗi đau
 
Cồn cào rung lên những tiếng nấc nghẹn ngào
Vẫn thích mùa đông những lạnh lùng khao khát
Vẫn xưa cũ những đắng cay nhàn nhạt
Hoang dã đau tình sau cơn lạnh hồng hoang
 
Nhìn làm chi cái kén đã tan hoang
Con sâu giờ đây đã vươn mình hóa bướm
Ai dại đâu với tay dài thêm lượm
Những nỗi đau vừa thay bộ cánh xót xa!
 
                               HuongTuyet274
Nguyên Đỗ 30.04.2008 10:19:30 (permalink)
0
Gởi cô gái Bắc
 
Cám ơn em đã ghé lại nhà
Chải tóc cho Mạ, rất nết na
Mạ khen, "Cô ấy dễ thương quá
Phải liệu mà cưới cô ấy nha!"

 
Anh cười chưa biết nói làm sao
Lòng đã yêu em tự thuở nào
Lo rằng Mạ trách thương gái Bắc
Ba Mạ đẹp lòng, tình dạt dào

 
Bi chừ em đã tỏ lòng mình
Ba Mạ sẽ đến lúc bình minh
Trầu cau nhẫn cưới xin trao đổi
Mộng đời rồi sẽ rất đẹp xinh

 
Anh dẫn về thăm núi Ngự Bình
Để em nhìn ngắm đất Thần Kinh
Mình cùng tản bộ cửa Thượng Tứ
Ăn cơm Âm Phủ, uống Trà Vinh

 
Anh dẫn em về Chợ Đông Ba
Các cô gái Huế áo lụa là
Một lần nghe giọng cô gái Bắc
Sẽ hiểu vì sao anh cứ ca !

 
Anh sẽ đưa em đến Ngọ Môn
Để lòng tưởng nhớ cả linh hồn
Một thời linh điện cung Vua Chúa
Dẫu anh không là giòng trưởng tôn

 
Khi nắng hoàng hôn chiếu bên hiên
Anh đưa em đến cầu Trường Tiền
Đi hết sáu vài mười hai nhịp
Để mãi đơn sơ mãi dịu hiền

 
Xin cám ơn em đã yêu anh
Để mây thêm trắng trời thêm xanh
Sông sẽ chảy hoài, biển cứ sóng
Tình ta rồi sẽ cứ đẹp lành

 
Nguyên Đỗ
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2008 09:10:49 bởi Nguyên Đỗ >
MM_Ngoc 17.06.2008 08:23:09 (permalink)
0
Ngọn đèn trước gió


Em nghĩ gì những đêm đèn vàng gió lay nghiêng ngả
Có phải lỗi của tôi chăng
Một kẻ xa lạ
Làm sao tôi dám đi ngang qua em

Phố đêm buồn lắm
Sương rơi lả tả
Canh hai gà còn chưa gáy ...đâu phải chờ em thức dậy
Ngậm ngùi đêm ngủ chăng yên

Cái giá tôi phải trả cho em
Là những gì chưa hoàn thiện hết
Làm sao tìm nơi cho em về bến
Trả lại góc phố một thời trẻ thơ

Em đứng đợi niềm đau đếm từng đêm lẻ
Cái giá em phải trả cho đời
Tấm thân tàn tạ
Trả rồi còn lại điều chi cho em ngả giá

Tôi đau
Góc phố đau
Và em còn đau hơn cả những gì cuộc đời này cộng lại
Ngọn đèn vàng lắc lay trước gió

MM_Ngoc 17.06.2008 08:25:13 (permalink)
0
ẢO ẢNH


Lời gió nào lọt vào tim anh
Sao ánh mặt trời trong em rạn vỡ
Cứ nhủ rằng chỉ đôi lần thôi...lầm lỡ
Mà con đường ngày càng xa chân quen

Từng chia nhau vui buồn thủa ấy lương duyên
Cánh Bằng Lăng trái mùa tím cuộc tình đến vậy
Trên đồi cao cánh diều vi vu mộng mơ nhường ấy
Bồng bềnh thiên thần ngủ quên

Giấc mơ chưa kịp bình yên
Ngọn gió đen xuyên thấu đêm định mệnh
Ánh trăng khuất vào mây sẻ đôi bờ Nhật Nguyệt
Cuộc tình tròng trành khi thấp khi cao

Đôi tay đâu còn ấm chiều phai tàn hư hao
Dáng xưa ai so thành đôi đũa lêch
Bằng Lăng ơi sao nỡ tím ngập lòng da diết
Đâu rồi ...đâu rồi chỉ ảo ảnh hư vô
MM_Ngoc 17.06.2008 08:32:19 (permalink)
0
CHỈ LÀ...


Chỉ một lần thôi
Phố lạ ...mùa lạ ....và em thật lạ
Mà sao
Mà sao
Mà sao

Đôi chân không quên góc phố hôm nào có em tóc gió
Lạ chưa bỗng dưng bần thần
Tia nắng xiên qua mái rêu đang ngủ
Cười tôi khờ khạo lơ ngơ

Giấc mơ bên lề theo tôi rong ruổi
Mái ngói ngủ quên bước chân đếm tuổi
Và gió
Và nắng
Và tôi
Tóc gió đâu rồi
Chỉ mình tôi cứ ...trong lòng đấy thôi

Và thơ lan man tình si
Và em gió cuốn trôi đi
Tia nắng thầm thì mái rêu vẫn ngủ
Góc phố một lần vai gầy ...thế đó
Còn lại mình tôi
Mình tôi
#1079
    MM_Ngoc 17.06.2008 08:34:38 (permalink)
    0
    LÁ ME


    Em chẳng biết tôi là ai đâu
    Cô bé váy hoa lá me cài tóc

    Ngỡ ngàng tôi... váy hoa chắn ngang phía trước
    "Chú cho con hỏi... ơ này...?"
    Quên luôn điều em vừa nói, môi cong mềm hơn cánh Phượng
    Ngây người như Chúa đóng đinh

    Này cô bé có nụ cười rất xinh
    Đừng kêu tôi là "chú"
    Em có biết mùa này lá me rải vàng con đường nhung lụa
    Tóc em ươm mầm mùa thu

    Tôi đã nói gì... sao em vội vã quay đi
    Nụ cười dòn tan rắc lên nỗi nhớ
    Có lẽ
    Câu trả lời rất ngô nghê " lá me đẹp nhỉ "

    Nắng đau thắt giao mùa si tình ai đó
    Bâng khuâng một chút, tiếc nuối một trời
    Tôi ngậm bồ hòn khen ngọt
    Nhủ thầm... chiếc lá me non
    #1080
      Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 72 của 75 trang, bài viết từ 1066 đến 1080 trên tổng số 1122 bài trong đề mục
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9