ĐƯỜNG LUẬT-Poet Hansy
158. GIỠN TRĂNG
Rằm trăng phơ phất sáng quanh đầu
Rơi chút ngọc ngà tận mãi đâu
Thoảng gió đưa tình mơn ánh nguyệt
Vờn mây đón ý chiếu cô lâu
Bạc bàng lối cũ nơi đồng vắng
Khúc khuỷu đường về chốn suối sâu
Mơ sánh Hằng nga du nguyệt điện
Tỉnh ra mới biết chỉ mong cầu
HANSY
159. THA THỨ
Biết lỗi xin rồi chớ chối từ
Làm người tha thứ nhẹ tâm tư
Giữa đời hơn kém nào chi khá
Trong bạn thắng thua cũng đó chừ
Quân tử sá gì người dưới ngựa
Tiểu nhân lơ láo kẻ lòn thư
Rộng tình đối đãi như huynh đệ
Trúc trắc lòng nhau cổ đỏ lừ
HANSY
160. TÌNH XƯA
Nhớ ơi ngày ấy khúc quanh sông
Thoang thoảng mùi thơm lúa chín đồng
Em gởi lòng này mây biếc hạ
Ta trao tim ấy nắng hừng đông
Tình thơ dệt đượm nồng bao ý
Duyên mộng ủ đầy thắm mấy lòng
Thương lắm mùa xưa đầy kỷ niệm
Nên hồn thao thức nỗi trông mong
HANSY
161. MÃI NHỚ
Xa ngái lâu rồi nghĩa có rơi
Mà nghe nhung nhớ tím phương trời
Má xưa lúng liếng vờn lôi kéo
Môi cũ đong đưa chút lả lơi
Tình đó vẫn hoài trong dạ nhớ
Thương này cứ mãi giữa tim đời
Chiều phai cuối nẻo hờn lên mắt
Người hỡi hương nồng chớ để vơi
HANSY
162. HỮU Ý
Trán cao mắt biếc mảnh đường mai
Khắp chốn đều thương gọi trọng đài
Văn sách ra tay đâu thắng đấy
Thi thơ phóng bút chẳng nhường ai
Cuộc cờ sâu lắng nồng hương trí
Buổi nhạc hòa mơ đượm ngát nhài
Có phải giai nhân xin ướm hỏi
Còn không hay đã nhận trầu cay
HANSY
163. NHỚ NHÀ
Xa lắm còn đâu thấy được nhà
Lòng này quặn thắt tháng ngày qua
Chia tay cứ ngỡ vài ba tháng
Gặp lại nào hay mấy hạ già
Khắc khoải nhớ nhung lời đất mẹ
Bồi hồi thương cảm giọng quê cha
Xin cho được ghé về nơi cũ
Để thỏa niềm mơ kẻ hải hà
HANSY
164. CHÚC KÉ
Xin ké chúc mừng mấy chị nha
Ngày thì sáng sủa tối thơm da
Quyền cao nức tiếng lan cùng ngõ
Chức trọng nồng hương tỏa khắp nhà
Xuất xử tinh vi gương nữ trị
Phụ gia ngào ngọt đượm tình hoa
Cháu con Trưng Triệu nhưng mềm mại
“Bớt lửa dưới nồi…” đức nhà ta.
HANSY
165. DUYÊN
Duyên tình đưa đến khiền thẹn thùng
Duyên nợ vấn vương thuở mộng lung
Duyên gió lững lờ vành ngọc biếc
Duyên mây tha thướt cánh hồng nhung
Duyên tơ ràng chặt nên hồn một
Duyên nguyệt buộc tròn kết dạ cùng
Duyên hỡi xin hoài nồng đượm ngát
Duyên thành giai ngẫu bởi lòng chung
HANSY
166. GIAO DUYÊN
Được lời hẹn ước nhắn bà mai
Duyên thắm xe son chịu thượng đài
Đẹp mộng cùng bay về ngỏ ấy
Say tình chung bước đến cùng ai
Hoa xuân lơ lửng vờn mây nước
Bướm hạ tung tăng ghẹo cúc nhài
Đã muốn trao tình sao thẹn ngượng
Hay là e lệ kiểu làm cay
HANSY
167. MƠ
Ươm mộng trong lòng bóng dáng ai
Hương thơm thoang thoảng tựa hoa lài
Long lanh khóe mắt vang đời gái
Lấp lánh bờ môi lụy kiếp trai
Xao xuyến bồn chồn nhiều hạ vắn
Bâng khuâng thao thức lắm thu dài
Người mơ xin hỡi thương ta nhé
Nếu thuận sẽ nhờ chút mối mai
HANSY
168. MONG
Mến nhau trao gởi đã bao ngày
Ao ước duyên tình được gặp may
Mây gió gom về đan mộng đẹp
Trăng sao dồn lại dệt mơ đầy
Tình yêu bồi dựng tương lai sáng
Nhân nghĩa đắp xây đạo đức vầy
Dẫu có xa xôi nhiều cách trở
Một lòng chung thủy khó mà thay
HANSY
169. HOÀI NHỚ
Hoài vọng quê xưa thắp nén hương
Người ơi nhớ lắm suốt canh trường
Mắt hoen ngấn lệ nơi tình khách
Tim héo thắt lòng chốn viễn phương
Xuân đến lay niềm xa bản quán
Hạ về thương nỗi cách âm dương
Ngày đi nào biết là ly biệt
Nên giấu giữa đời chút vấn vương
HANSY
170. THU RẺO CAO
Nhẹ buông chiếc lá cuối thu vàng
Nhuộm sắc trời mây chốn dĩ man
Ong bướm chao nghiêng bên cỏ suối
Gái trai lờ lượn giữa non ngàn
Đâm trâu hội lễ dao gươm đến
Rước Mạ truyền đời mõ trống sang
Sương lạnh báo mùa về rẻo ấy
Cà phê dịu thoảng chút thu mang
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: