Trích đoạn: tonnuthihanh
THƯƠNG TÌM
Giận vì hạnh phúc cứ hoài vơi
Cho ước mơ duyên lại nửa vời
Khi gió theo vào gào chẳng dứt
Lúc hồng héo rũ tủi không ngơi
Người đi mãi vắng nên tâm rối
Kẻ bước luôn quên khiến dạ bời
Thao thức nghĩ về ân nghĩa cũ
Quay tìm bến đậu để à ơi!
tonnuthihanh
HOÀI MONG
Người dẫu không còn thương chẳng vơi
Tình đi biền biệt thẳm xa vời
Bâng khuâng kỷ niệm đau lòng nhớ
Thao thức canh trường xót dạ ngơi
Hình bóng ngày nao yêu biết mấy
Lời thư năm cũ quặn tơi bời
Thì thôi quên nhé mùa hoa ấy
Để tội tim này ảo mộng ơi
HANSY
HỎI
Quay tìm bến đậu tủi chưa vơi
Khi kỷ niệm xưa đã vợi vời
Hoa nghĩa xa rồi hồn mãi tưởng
Nụ tình đã khuất dạ đâu ngơi
Cho mây trở xám ân không cưỡi
Để nợ thành đen ái chuyển bời
Hỏi gió trăng rằng: sao phận kiếp ...
Cứ hoài lay lắt mãi người ơi
tonnuthihanh
ĐÁP
Khúc nhớ chạnh lòng chẳng được vơi
Mùa trăng kỷ niệm đã hun vời
Ông tơ chưa khéo mơ tan cuộc
Bà nguyệt vụng về mộng nát ngơi
Cứ tưởng trăm năm bền vững đẹp
Nào hay thoáng chốc úa tan bời
Than trời trách đất sao không thấu
Xa xót lắm rồi gió bão ơi
HANSY
TÌNH ƠI
Nghe lời than thở mến yêu vơi
Khúc hát ngày xưa khiến nhớ vời
Đây áng mây còn mơ, chẳng vợi
Đó vầng trăng vẫn mộng, đâu ngơi
Ước phai nhạt tận hồn tan nát
Mong lãng quên trong ý vỡ bời
Liễu trách gió hoài theo bão nổi
Gợi từng tơ tưởng gọi: tình ơi
tonnuthihanh
ĐOẠN TRƯỜNG
Biết đến bao giờ nỗi nhớ vơi
Mùa trăng năm ấy thoát tay ngơi
Thức thao cô lẽ niềm xa vắng
Xa xót tình đơn nỗi rối bời
Nghe cuốc kêu sương buồn nẫu hỡi
Nhìn trăng hỏi bóng chạnh lòng ơi
Dõi về phương ấy mơ tao ngộ
Hun hút đường xa lặng chốc vời
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2012 12:31:52 bởi Hansy >