![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ 68-Poet Hansy
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                                    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2012 10:39:42 bởi Hansy >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      159.- MƯA BÊN CHỒNG 
   
  Một mai bên ấy, theo chồng 
  Chiều mưa em có ngóng mong tình đầu 
  Có thương lỡ mấy nhịp cầu 
  Có mơ hai đứa kiếp sau chung lòng? 
   
  Em đi pháo đỏ giăng đường 
  Bỏ sau lưng ấy đoạn trường mình anh 
  Trăng khuya rẻo bóng bên mành 
  Vọt vàng nỗi nhớ, xao xanh cõi hồn 
   
  Em vui dưyên mới bên chồng 
  Tim Trương Chi vẫn chờ mong kiếp nào 
  Khối tình son sắt đem trao 
  Chờ nước mắt ấy có nhau trong đời 
   
  Em đi, lạnh giá tim côi 
  Bâng khuâng giữa chốn không người hoang vu 
  Lòng yêu, yêu đến thiên thu 
  Chờ em trở lại hát ru tình nồng... 
   
  HANSY      
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2012 10:20:47 bởi Hansy >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      160. TÌNH NHỚ 
   
  Xa em một khoảng trong đời 
  Mà nghe như chín vạn lời nhớ mong 
  Ngày nào dấu ái yêu thương 
  Nay sao cách trở đôi đường, hở em! 
   
  Mười năm tình nhớ hằng đêm 
  Để nghe khắc khoải trong tim tình sầu 
  Em ơi, xa ngái đã lâu 
  Có còn nhớ đến lòng đau nơi này. 
   
  Tình mình nồng thắm bao ngày 
  Quá vãng êm đẹp, tương lai sao buồn 
  Đêm đêm héo hắt cõi hồn 
  Biết người đâu để tìm đường đến thăm? 
   
  Người ơi, nhớ thắt cả lòng… 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      161. TÌNH SẦU 
   
  Buồn lòng tìm lại tuổi thơ 
  Trinh nguyên một thuở, ngóng chờ ai đâu 
  Tim thương bắc một nhịp cầu 
  Tưởng đâu hoa mộng, mơ câu ân tình 
   
  Nào hay, khi trọng lúc khinh 
  Để cho lòng héo một mình ai hay 
  Cầm thư thuở ấy chuyên tay 
  Nhạc vang vài khúc, hồn ngây ngất hồn 
   
  Nào mơ đến đỉnh Vu sơn 
  Nào mong tình ái tựa đàn đủ dây 
  Nào thương nhớ suốt đêm ngày 
  Nào tơ tưởng mãi chàng trai lòng mình 
   
  Nhưng đời chìm nổi kiếp tình 
  Thương yêu cho lắm cũng đành phụ nhau 
  Chớm đông mà rét đã đau 
  Huống chi ta phải dãi dầu mấy đông 
   
  Ới người ơi, có mặn nồng 
  Thì xin chút nắng sưởi lòng giá băng. 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      162. TẦM XUÂN TÍM BIẾC 
   
  Rót thương rót nhớ về đâu 
  Để môi để mắt bớt sầu, hở em 
   
  Tầm xuân ngấp nghé trước thềm 
  Hay là tím biếc giữa đêm giao thừa 
  Cũng là ước mộng đón đưa 
  Mà sao đành đoạn gió mưa thế này 
   
  Tầm xuân một thuở cầm tay 
  Lơ ngơ lóng ngóng… gió bay xa rồi… 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      163. BÂNG KHUÂNG  
   
  Lòng riêng ngỡ đã bình yên 
  Té ra giấc mộng Hoàng lương phủ phàng 
  Đường yêu vốn dĩ thênh thang 
  Mà sao không thể với nàng cùng đi? 
   
  Dõi trong ngọn cỏ u sầu 
  Cảnh chung như có một màu tình riêng 
  Hư vô tím tái nỗi niềm 
  Sao thơ cứ mãi miên man buồn? 
   
  Ơi em, xót xáy cõi lòng 
  Trọc trằn đêm ngủ vào trong mơ nào 
  Thôi thì thôi, đậy xôn xao 
  Để tim thôi bớt hư hao tình nồng... 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      164. TÌNH LỠ 
   
  Ta về một bóng đơn côi 
  Nghe như trong gió có lời thở than 
  Em ơi, tình đã lỡ làng 
  Trời cho gặp gỡ mà không cùng thuyền 
   
  Chia xa lòng chẳng bình yên 
  Ngày thì mong ngóng, giữa đêm tím hồn 
  Tơ duyên bỗng chốc thành không 
  Sầu đong dài vắn, héo lòng xót xa 
   
  Lỗi đâu phải ở đôi ta 
  Cao xanh ganh tỵ làm ra đau lòng 
  Em ơi, kỷ niệm còn không 
  Có còn giữ được chờ mong tương phùng 
   
  Em xa ta, giá buốt lòng 
  Ta xa em, tim cũng rỗng không vô hồn 
  Xin ru em giấc mộng nồng 
  Bao đau thương ấy cứ dồn về ta... 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      165.- CHƠI VƠI NỖI SẦU 
   
  Chơi vơi trong cõi người ta 
  Giật mình tỉnh giấc, chợt tha thắt lòng 
  Chơi vơi giữa chốn tình nồng 
  Bập bềnh mộng ảo hư không cả đời 
   
  Tưởng tình đầy, hóa thành vơi 
  Bàng hoàng chua xót hỡi người biết chăng? 
  Chơi vơi dưới ánh trăng rằm 
  Thương mình cô lẽ tháng năm tủi hờn 
   
  Chơi vơi nắng chiếu từng cơn 
  Mòn con mắt đợi, mỏi lòng nhớ thương 
  Chơi vơi suốt mấy dặm trường 
  Có còn nhớ đến tấm lòng tình si? 
   
  HANSY      
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2012 10:29:57 bởi Hansy >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      166.- DUYÊN LIÊU TRAI 
   
  Hỡi người con gái Liêu trai 
  Giữa đêm đánh thức lòng ai thế này 
  Thơ tình em giữ trên tay 
  Phảng hương trinh nữ đọa đày hồn ta 
   
  Em hỡi em, cõi ta bà 
  Nhân sinh một kiếp rồi ra cũng thừa 
  Nụ hồng ướp thoáng say ưa 
  Mong manh tình trước, sớm trưa ngõ nào? 
   
  Mà như vỡ vụn xốn xao 
  Yêu thương chớp mắt chiêm bao ngỡ ngàng 
  Tình còn đó, người sang sông 
  Con chim sáo nhỏ bàng hoàng đổi thay 
   
  Em là em, xuống chốn này 
  Tơ trời một dải cột hai đứa mình 
  Chờ người, chờ đến bình minh 
  Mà trong thắt thỏm tình mình héo hon 
   
  Một mai nhung nhớ có còn 
  Để trong cát bụi lồng hồn với nhau. 
   
  Chút tình xin hẹn kiếp sau. 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      167. TÌNH BUỒN 
   
  Dù cho Đông hết Xuân thay 
  Vắn dài giọt lệ ai hay sầu tình 
  Nhớ thương, thương nhớ một mình 
  Vào ra ngơ ngẩn, chờ tin yêu về. 
   
  Mịt mù gió thảm, mưa thê 
  Mãi hoài đâu thấy nhạn thề năm nao 
  Ới người thương, ở chốn nào 
  Mà trong cõi sống chẳng vào cùng nhau? 
   
  Trách ai nỡ xé lòng đau 
  Để duyên năm cũ giờ sầu héo hon 
  Tại người phụ tấm lòng son 
  Cho nên hai đứa hai lòng cách xa 
   
  Ai ơi, tình có dẫu mà  
  Trăm năm hẹn ước, chẳng thà không nhau 
  Thôi thì thôi, lỡ nhịp cầu 
  Xin cho duyên kiếp có nhau trong đời. 
   
  Hỡi người, người có nghe tôi? 
   
  HANSY       
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      168.- MIÊN MAN RU BUỒN 
   
  Tháng năm mưa nắng nhạt phai 
  Bơ vơ để lại bên đời quạnh hiu 
  Ru ai suốt buổi mưa chiều 
  Tình trao ước nguyện, niềm yêu kín lòng 
   
  Ru ta nỗi nhớ hư không 
  Bâng khuâng tấc dạ hoài mong kiếp nào 
  Tình em gởi đến chốn nao 
  Để lòng ta mãi lao xao tim buồn 
   
  Em ơi xa xót cõi hồn 
  Tiếng ru ứ nghẹn, sầu tuôn vắn dài 
  Nhớ xưa tay giấu trong tay 
  Ru em mộng điệp mơ say cõi trời 
   
  Giờ còn đâu nữa người ơi 
  Trăm năm dâu bể đau lời thở than 
  Em về bên ấy phủ phàng 
  Để riêng ta lại chốn nhân gian buồn 
   
  Thôi thì kỷ niệm đem chôn 
  Chiều nay ru lại chút hồn miên man. 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                        MIÊN MAN RU BUỒN 
   
  Tháng năm mưa nắng nhạt phai 
  Bơ vơ để lại bên đời quạnh hiu 
  Ru ai suốt buổi mưa chiều 
  Tình trao ước nguyện, niềm yêu kín lòng 
   
  Ru ta nỗi nhớ hư không 
  Bâng khuâng tấc dạ hoài mong kiếp nào 
  Tình em gởi đến chốn nao 
  Để lòng ta mãi lao xao tim buồn 
   
  Em ơi xa xót cõi hồn 
  Tiếng ru ứ nghẹn, sầu tuôn vắn dài 
  Nhớ xưa tay giấu trong tay 
  Ru em mộng điệp mơ say cõi trời 
   
  Giờ còn đâu nữa người ơi 
  Trăm năm dâu bể đau lời thở than 
  Em về bên ấy phủ phàng 
  Để riêng ta lại chốn nhân gian buồn 
   
  Thôi thì kỷ niệm đem chôn 
  Chiều nay ru lại chút hồn miên man. 
   
  HANSY               TÌNH BUỒN ĐOẢN KHÚC MIÊN MAN 
   
  Miên man ru khúc tình buồn 
  Đôi con bướm mộng về nguồn suối mơ 
  Cung đàn nắn nót nhịp tơ 
  Rưng rưng lá đổ vần thơ vọng tình 
   
  Giơ tay hứng ánh bình minh 
  Cánh bồ câu trắng đưa tin người về 
  Gió lồng chải mượt tóc thề 
  Sợi mây nhẹ dỗi tình quê đá vàng 
   
  Đò tương tách bến sang ngang 
  Bên bồi bên lở bờ dang xa ngàn 
  Cung thương rơi nhịp dây loang 
  Tình buồn đoản khúc miên man không lời 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn:  suongthu_99         
TÌNH BUỒN ĐOẢN KHÚC MIÊN MAN 
   
  Miên man ru khúc tình buồn 
  Đôi con bướm mộng về nguồn suối mơ 
  Cung đàn nắn nót nhịp tơ 
  Rưng rưng lá đổ vần thơ vọng tình 
   
  Giơ tay hứng ánh bình minh 
  Cánh bồ câu trắng đưa tin người về 
  Gió lồng chải mượt tóc thề 
  Sợi mây nhẹ dỗi tình quê đá vàng 
   
  Đò tương tách bến sang ngang 
  Bên bồi bên lở bờ dang xa ngàn 
  Cung thương rơi nhịp dây loang 
  Tình buồn đoản khúc miên man không lời 
           TƠ LÒNG MẤY ĐOẠN 
   
  Dặn lòng níu sợi tơ trời 
  Rung lên mấy nhịp gởi người chốn xa. 
   
  Từ khi biệt chén quan hà 
  Niềm đau âm ĩ xót xa mộng về 
  Ngoái tìm mấy giọt trăng thề 
  Mà sao thưa nhạt bốn bề quạnh hiu. 
   
  Người ơi, niềm nhớ cô liêu 
  Cháy hồn đơn buổi cuối chiều nắng phai 
  Mơ hồ sương ảo dáng ai 
  Chập chờn mộng tỉnh bên đời thiếu nhau. 
   
  Gương xưa nay đã úa màu 
  Sáo xưa nay đã về đâu, hỡi tình? 
   
  HANSY 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2012 19:41:47 bởi Hansy >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      169.- NHỚ... 
   
  Xưa kia trao hết cho em 
  Một thân cõi tạm với thêm linh hồn 
  Trăng sao làm cuộc vuông tròn 
  Dệt nên thảm đẹp chung lòng cùng mơ 
   
  Mơ em mãi giữ ngây thơ 
  Lâng lâng hồn mộng, lơ thơ sóng tình 
  Mơ hồn em sáng khôi tinh 
  Dạt dào ước nguyện chung tình, sóng đôi. 
   
  Mơ anh tấu nhạc yêu người 
  Thanh âm dịu ngọt, vạn lời thiết tha 
  Mơ lòng ta ở trong ta 
  Ba thu dồn lại chỉ là phút giây 
   
  Khuya nay thân ở nơi đây 
  Mà hồn về lại chốn rày ước trao 
  Em ơi, tình nhớ dâng trào 
  Kiếp sau xin được cùng nhau giữa đời... 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      170.- BẾN ĐỢI 
   
  Ngày ngày lạc bước hư không 
  Trăm năm bến cũ sao lòng xót xa 
  Ơi người ơi, kiếp không nhà 
  Dọc đường gió bụi đời ta nhuốm trần 
   
  Biết ai kia vẫn chung dòng 
  Mà sao không thể về cùng bến xưa 
  Thuyền ơi, biết mấy gió mưa 
  Mà chung tình vẫn còn thừa kiếp sau 
   
  Ta nay tàn héo hoa cau 
  Lại làm trầu úa, mà đau kiếp tình 
  Xa nhau than thở chắc mình 
  Cuối dòng nếm chút niềm tin đợi chờ 
   
  Còn gì đâu nữa mà mơ 
  Sao thuyền cứ trống, bài thơ cạn rồi 
   
  Xót lòng ta lắm, bến ơi! 
   
  HANSY      
 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: