Trích đoạn: HRPT
Phượng rơi
Phượng rơi đỏ khắp sân trường
Xanh lơ màu lá ai vương đợi chờ
Ai còn nhặt phượng ghép thơ
Để vào lưu bút vần mơ bướm hồng
Ai về nhặt Hạ buồn trông
Tìm đâu tiếng hát nhói lòng ve ngân
Mùa nay Hạ rớt đầy sân
Có ai nhặr cánh phượng hồng tôi rơi
Trả về kỉ niệm xa xôi
Cho hồng cánh phượng cất nơi trang đầu
Tìm ngày thơ ấy nơi đâu
Rưng rưng phượng rớt trên đầu buồn ơi
LẺ BÓNG
TRƯỜNG CŨ
Vần thơ gợi lại thời đi học
Cánh phượng ép hồng tập giấy bông
Nét chữ đơn sơ dòng lưu bút…
Bạn bè dăm đứa đã phiêu bòng
Bao năm trở lại trường vẫn đấy
Phượng đã rơi bay mấy hạ rồi
Ngày xưa tan lớp dăm ba đứa
Bây giờ đứng lặng một mình thôi…
Ngọc Duy Thanh
PHƯỢNG XƯA
Nhìn từng cánh phượng rơi rơi
Mà nghe kỷ niệm bao lời nhỏ to.
Tình hồng bóng phượng ngày xưa
Ấp e giữ mãi cho vừa tháng năm
Hạ về dõi nhớ xa xăm
Bụi đời cuốn mãi người trăm năm chờ…
Ép hoa đỏ, xuống trang thơ
Như dòng tim nóng ngu ngơ học trò
Để rồi thoáng mộng thoáng mơ
Người đi ta đứng bên bờ đợi mong.
Chiều nay cánh phượng rơi hồng
Phải chăng niềm nhớ bềnh bồng trong ai…
HANSY

HẠ VỀ THƯƠNG
Hạ về chưa ... Hạ về chưa
Mà hoa phượng nở như vừa mới đong ...
Đưa cành ve vẫy tầng không
Mà nghe gió hát khúc lòng lắng sâu
Rưng rưng phượng nở trên đầu
Hạ về thắp sáng đỏ màu thân thương
Mùa thi chia biệt mái trường
Nắng vàng chảy vệt vấn vương bùi ngùi
Lưu bút ghi nhớ niềm vui
Mai này xa cách lòng côi hướng về
Trường xưa, thầy cũ, bạn quê
Những lần Hạ đến tái tê bồi hồi
Cánh hồng phượng thắp bờ môi
Rung rung gọi mãi tên người nhớ ơi
Vô tình gió đẩy cánh rơi
Phượng hồng lả tả chơi vơi sân trường
Còn ai nhặt cánh phượng thương
Sân trường trải nắng tơ vương đong đầy
Ve kêu rát cả thân gầy
Cánh bàng de cánh tay dầy gọi thương
Có ai về lại mái trường
Cho ta nhắn gửi quê hương thân tình
...
HRPT
PHƯỢNG ƠI
Ve ran gọi phượng về chưa
Mùa vương nỗi nhớ dư thừa đếm đong
Hỏi rằng xác phượng buồn không
Mà sao trĩu nặng giữa lòng tình sâu.
Bàn ghế ơi, bạn bè đâu
Sao tim úa dột dàu dàu hạ thương
Ngẩn ngơ chiếc bóng sân trường
Chạnh lòng kỷ niệm vương mang bùi ngùi.
Còn đâu đùa giỡn cười vui
Còn đâu nắng dọi mưa soi đường về
Nẻo tình dành một góc quê
Nghe trong gió ngược niềm mê bồi hồi.
Mùa xưa ngọt lịm vành môi
Ấp e lòng chớm ngỏ lời, tình ơi
Ngước buồn dõi cánh phượng rơi
Hạ xưa đã tắt cuối nơi sân trường.
Thôi thì gởi chút mến thương
Ve ơi khêu dậy giọt sương tròn đầy
Nhớ nhau cánh phượng cũng gầy
Tìm nhau trao lại phút nầy mộng thương.
Chiều nay ghé lại thăm trường
Ngói xưa rêu cũ mà vương chút tình…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 19:09:42 bởi Hansy >