![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ 68-Poet Hansy
Trích đoạn: HRPT
Phượng rơi
Phượng rơi đỏ khắp sân trường
Xanh lơ màu lá ai vương đợi chờ
Ai còn nhặt phượng ghép thơ
Để vào lưu bút vần mơ bướm hồng
Ai về nhặt Hạ buồn trông
Tìm đâu tiếng hát nhói lòng ve ngân
Mùa nay Hạ rớt đầy sân
Có ai nhặr cánh phượng hồng tôi rơi
Trả về kỉ niệm xa xôi
Cho hồng cánh phượng cất nơi trang đầu
Tìm ngày thơ ấy nơi đâu
Rưng rưng phượng rớt trên đầu buồn ơi
LẺ BÓNG
TRƯỜNG CŨ
Vần thơ gợi lại thời đi học
Cánh phượng ép hồng tập giấy bông
Nét chữ đơn sơ dòng lưu bút…
Bạn bè dăm đứa đã phiêu bòng
Bao năm trở lại trường vẫn đấy
Phượng đã rơi bay mấy hạ rồi
Ngày xưa tan lớp dăm ba đứa
Bây giờ đứng lặng một mình thôi…
Ngọc Duy Thanh
PHƯỢNG XƯA
Nhìn từng cánh phượng rơi rơi
Mà nghe kỷ niệm bao lời nhỏ to.
Tình hồng bóng phượng ngày xưa
Ấp e giữ mãi cho vừa tháng năm
Hạ về dõi nhớ xa xăm
Bụi đời cuốn mãi người trăm năm chờ…
Ép hoa đỏ, xuống trang thơ
Như dòng tim nóng ngu ngơ học trò
Để rồi thoáng mộng thoáng mơ
Người đi ta đứng bên bờ đợi mong.
Chiều nay cánh phượng rơi hồng
Phải chăng niềm nhớ bềnh bồng trong ai…
HANSY

HẠ VỀ THƯƠNG
Hạ về chưa ... Hạ về chưa
Mà hoa phượng nở như vừa mới đong ...
Đưa cành ve vẫy tầng không
Mà nghe gió hát khúc lòng lắng sâu
Rưng rưng phượng nở trên đầu
Hạ về thắp sáng đỏ màu thân thương
Mùa thi chia biệt mái trường
Nắng vàng chảy vệt vấn vương bùi ngùi
Lưu bút ghi nhớ niềm vui
Mai này xa cách lòng côi hướng về
Trường xưa, thầy cũ, bạn quê
Những lần Hạ đến tái tê bồi hồi
Cánh hồng phượng thắp bờ môi
Rung rung gọi mãi tên người nhớ ơi
Vô tình gió đẩy cánh rơi
Phượng hồng lả tả chơi vơi sân trường
Còn ai nhặt cánh phượng thương
Sân trường trải nắng tơ vương đong đầy
Ve kêu rát cả thân gầy
Cánh bàng de cánh tay dầy gọi thương
Có ai về lại mái trường
Cho ta nhắn gửi quê hương thân tình
...
HRPT
PHƯỢNG ƠI
Ve ran gọi phượng về chưa
Mùa vương nỗi nhớ dư thừa đếm đong
Hỏi rằng xác phượng buồn không
Mà sao trĩu nặng giữa lòng tình sâu.
Bàn ghế ơi, bạn bè đâu
Sao tim úa dột dàu dàu hạ thương
Ngẩn ngơ chiếc bóng sân trường
Chạnh lòng kỷ niệm vương mang bùi ngùi.
Còn đâu đùa giỡn cười vui
Còn đâu nắng dọi mưa soi đường về
Nẻo tình dành một góc quê
Nghe trong gió ngược niềm mê bồi hồi.
Mùa xưa ngọt lịm vành môi
Ấp e lòng chớm ngỏ lời, tình ơi
Ngước buồn dõi cánh phượng rơi
Hạ xưa đã tắt cuối nơi sân trường.
Thôi thì gởi chút mến thương
Ve ơi khêu dậy giọt sương tròn đầy
Nhớ nhau cánh phượng cũng gầy
Tìm nhau trao lại phút nầy mộng thương.
Chiều nay ghé lại thăm trường
Ngói xưa rêu cũ mà vương chút tình…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 19:09:42 bởi Hansy >
463. MONG
Cuộc đời vốn dĩ nông, sâu
Tình yêu cũng sẵn vui, sầu bên trong
Mơ yêu, yêu được tình nồng
Mơ thương, thương được tận lòng của nhau
Ngày trước cho chí ngày sau
Xin cho thuyền mộng kết giao bến tình
Cho hồn yêu mãi trung trinh
Cho mây với gió gói mình trang thơ
Cho hai ta đẹp niềm mơ
Thủy chung tình ái mong chờ bền lâu.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 19:10:56 bởi Hansy >
464. TÌNH ƠI
Mải theo đắng đót lời nguyền
Mà quên phận mỏng ảo duyên chữ tình
Một lần giữ nghĩa trung trinh
Ngàn năm há chỉ một mình ngóng trông?
Tình đầu vạn thuở còn mang
Khắc ghi chút nghĩa đá vàng đầu tiên
Trời không xe kết nên duyên
Khiến hai đứa phải khác thuyền, buồn thay!
Thoảng trong gió, nỗi niềm say
Bâng khuâng ta đứng giang tay đón mời
Em nghiêng một chút chao rơi
Hồn ta bọc lấy, tình ơi, say dòn!
Phố đông lòng cứ rỗng không
Bơ vơ giữa phố mà hồn lạ xa
Người qua, biết mấy người qua
Mà sao ta vẫn xót xa lạnh lòng.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 19:11:34 bởi Hansy >
465. PHƯỢNG ƠI
Màu đỏ như máu con tim
Chạm hồn từ thuở đi tìm người thương
Ngẩn ngơ chiếc bóng ven đường
Dõi em cuối nẻo, ngàn phương ngóng chờ.
Nhặt cánh phượng, nhói câu thơ
Mùa nao gởi lại bên bờ nhớ nhung
Mà nay cách biệt muôn trùng
Sao ta mãi nhớ dáng buồn, phượng ơi!
BUỒN
Mưa buồn ướp chín tương tư
Xa xôi ngàn dặm, em chừ ra sao?
Thương nhau có tự kiếp nào
Giờ chia hai lối xót đau cả lòng
Trời buồn rớt giọt mưa tuôn
Tình buồn tim cũng rỗng không, hỡi người!
HANSY
466. CẢM ĐỀ
”Vô tình chiếc lá vàng rơi
Dưng không tôi lại bồi hồi xót xa...”
Thương đời đã lắm bôn ba
Mùa trăng nhanh lụi, đời hoa chóng chiều
Cũng là một kiếp mỹ miều
Người trong nhung lụa, kẻ nhiều đắng cay.
Chạnh buồn dỗ ngọt cơn say
Ngoái trông bến cũ còn ai ngóng chờ
Bẽ bàng duyên phận câu thơ
Trăm năm lờ lửng chơ vơ tình người.
Ngẫm thương chiếc lá chờ rơi
Thắt tha biết mấy giữa đời hư hao…
HANSY
467. BIỂN RU
Oạp ì sóng vỗ ru tình
Ngàn năm thương nhớ chuyện mình thuở nao
Dẫu xa – biễn vẫn lao xao
Gọi hồn quá vãng mùa nao môi nồng.
Chiều xưa biển gọi mênh mông
Chiều nay ru lại cõi lòng biển xưa…
LÒNG KHUYA
Thao thức một nỗi ngóng chờ
Trăm năm hờ hững dòng thơ nhạt màu
Trời làm thêm nỗi niềm đau
Mùa trăng đơn lẻ úa nhàu tâm can.
Chắp tay gởi giữa mây ngàn
Xin bình yên đậu…, võ vàng lắm thay…
HANSY
468. PHƯỢNG XƯA
Nhìn từng cánh phượng rơi rơi
Mà nghe kỷ niệm bao lời nhỏ to.
Tình hồng bóng phượng ngày xưa
Ấp e giữ mãi cho vừa tháng năm
Hạ về dõi nhớ xa xăm
Bụi đời cuốn mãi người trăm năm chờ…
Ép hoa đỏ, xuống trang thơ
Như dòng tim nóng ngu ngơ học trò
Để rồi thoáng mộng thoáng mơ
Người đi ta đứng bên bờ đợi mong.
Chiều nay cánh phượng rơi hồng
Phải chăng niềm nhớ bềnh bồng trong ai…
HANSY
469. DUYÊN TÌNH THÁNG BA
Tháng ba nũng nịu bao lời
Gởi yêu trao nhớ, gọi mời tình si
Âp e duyên mối xuân thìa
Trầu thương têm sẵn, yêu vì lắm thay.
Tháng ba muối mặn gừng cay
Liếc tình một thuở nào hay bén lòng
Lung linh một sợi tơ hồng
Cột hai tim lại, vợ chồng nhé anh.
Tháng ba trời ngát màu xanh
Để con én nhỏ tựa mành nhớ ai…
HANSY
470. TÌNH THƠ
Thơ Lục bát vẫn còn diệu vợi
Gởi đến em niềm đợi niềm mong
Lời thơ ướm đẫm hương lòng
Tình si một thuở mùa trăng hẹn thề.
Giòng Bảy chữ đậm mê viết vội
Thả về nơi nguồn cội nhớ thương
Dẫu mà có cách ngàn phương
Hương thơ vẫn mãi ấm nồng quanh em.
Vần Tự do êm đềm luyến láy
Thả hồn người tuôn chảy vô biên
Thơ tình chắp bút triền miền
Nồng say hạ giới vẽ miền bồng lai.
Rồi Tứ tuyệt gọi hai ta tới
Đúc kết thành một mối lương duyên
Anh hùng sánh với thiền quyên
Trăm năm thơ đẹp ảo huyền mộng mơ…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2012 14:22:30 bởi Hansy >
471. GỌI
Tình anh vằng vặc trăng sao
Chân tình như thể trầu cau nồng nàn
Thơ em xin ghé một trang
Họa ba bốn vận tình tang với người.
Tình thơ một chút tỏ bày
Mang mang hương cũ còn say đến giờ
Ơi người con gái ta mơ
Em buông tóc xỏa bên bờ, đợi ai?
XIN
Tình mình đẹp nhất trên đời
Trời xanh ganh ghét rót lời chia xa
Lệ sầu rót xuống bao la
Cuối trời anh hát khúc ca tiễn tình
Xin em vững giữ trung trinh
Chân trời góc bể chúng mình có đôi
Thế thời dù có đổi dời
Tình mình mãi đẹp, rạng ngời cỏ hoa
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2012 12:20:47 bởi Hansy >
472. YÊU
Nẻo tình vóc dáng yêu kiều
Ta như lạc bước sơn khê hữu tình
Em về khoe chút nguyên trinh
Cho ta lặng ngắm hồn mình đắm say.
Tình xuân đượm ngát hương mai
Lồng trong mây nước nét ngài thướt tha
Ơi em, hãy đến cùng ta
Thu xem cúc trắng, xuân hòa lời ru.
Lòng yêu, mấy kiếp vẫn yêu
Thương ai vóc dáng mỹ miều, tình ơi
Chiều xuân mộng ước một lời
Xin em rủ bóng che đời phiền ưu.
HANSY
473. LỜI CUỐI
Rượu lòng một chén làm tin
Nhớ trong kiếp trước cố xin cùng thuyền
Nào hay lỡ chuyến tơ duyên
Để ta lẻ bóng giữa vườn trầu cau.
Cũng xin nói tiếng cuối sau
Thỏa lòng ước nguyện có nhau trong đời
Người ở lại, kẻ chia rời
Cách xa mấy nẻo, hỡi người nhớ không?
NGÁN TÌNH
Ngẫm đời mà ngán cho đời
Tình hồng đứt đoạn nửa vời, đau không?
Xưa mơ một cuộc say nồng
Mà nay ngoảnh lại trống không cõi tình.
Một đời xao xác vì tình
Cười vui thì ít, buồn tênh thì nhiều
Ơi tình yêu, hỡi tình yêu
Sao mi phiền phức, lắm điều đau thương
HANSY
474. GỞI EM
Tình thư một bức ta trao
Mà nên duyên phận lớn lao không ngờ
Mơ sao tình mãi là thơ
Để con én mộng đứng chờ đôi ta.
Em ơi tình đã lỡ làng
Trách chi Tơ Nguyệt vội vàng rối dây
Anh về ôn lại tình này
Nghe trong gió thoảng thở dài biệt ly
Gởi em một đóa xuân thì
Hương tình ngọt mát, hạn kỳ dài lâu
Gởi em một khối tình sâu
Trăm năm tạc dạ cùng nhau lửa nồng.
Thương em bóng nhỏ một mình
Phận hồng lẽ bước lặng thình sớm chiều
Hay em hãy gởi niềm yêu
Vào lòng quân tử nâng niu tình nàng.
HANSY
475. TỰ KHAI
Mặt anh vuông tượng chữ điền
Mũi vừa, tai rộng, cằm liền lạc nhau
Ngắm nghía, xem trước ngó sau:
"Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao"
Giọng cười hào sảng ồn ào
Nói năng to tiếng, lời chào nồng, vui
Đi đứng mạnh mẽ, bước dài
Mắt nâu lúng liếng gọi mời làm quen
Thi sỹ vườn, chính là anh!
Hahahaha
HANSY
476. OK
Phải đều trong chốn yêu thương
Gần xa, mới cũ, bốn phương nhớ đều
Xin đừng nhẹ dáng yêu kiều
Tình thơ một thuở, niềm yêu mãi thầm
Còn duyên, chàng đến cả trăm
Chọn lựa cho thỏa tháng năm giữa trần
Sao người còn phải phân vân
Ai thươ ng cũng gật, xa gần đều... OK.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2012 01:25:21 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: