TRÁCH AI
trách ai sao quá phụ phàng.
giật mình em quá ngỡ ngàng người ơi...
trách đời sao nỡ...chia phôi..
để em ngậm đắng giữa trời đau thương.
trách người sao chẳng xót thương
xô em vào giữa gió sương cuộc đời.
trách người sao nỡ nói cười.
nhìn em đứng giữa cuộc đời lặng câm
trách đời sao quá vô tâm.
lệ tuôn ào xuống dòng sông nghẹn ngào
trách người từ những ngày nào.
trao bao mật ngọt dạt dào yêu thương
trách người sao chẳng xót thương.
vùi hoa bẻ lá đớn đau cây đời...
em đi trong gió chơi vơi.
nhìn xa chỉ thấy biển khơi vô bờ.
đớn đau trong mối tơ vò
mịt mùng chẳng thấy con đò năm xưa.
cuộc đời giải nắng dầm mưa
kiếm từng hạt gạo sớm trưa đói lòng.
người về người có biết không.
hay người đã có dòng sông ngọt ngào
cho em xin gửi lời chào.
nỗi đau nhức nhối cuộn trào tim em