.
...MỘT NGÀY BÊN NHAU
đăng sơn.fr
4. CHỈ MÌNH CHÚNG TA HIỂU
______________________________
Ra khỏi nhà hàng,thấy Nhỏ ngơ ngẩn đứng nhìn cơn mưa rào bỗng đổ ập xuống.Chẳng đứa nào mang theo dù,Nhỏ sợ ướt,đứng sát vào anh né mưa,né gió.Trông nhỏ nhoi,tội nghiệp.Người ta bảo là đàn bà giống như những con mèo,mèo thì hay ngại nước.
Con mèo nhìn anh.Cặp mắt nâu ,nâu :
- Trời kỳ há ,anh ? Khi không mắc mưa .. Lạ á !
Anh hôn ở chỗ hay làm em nhồn nhột.Anh cũng đang muốn ướt như bản nhạc xưa mà Đức Huy viết : " Đường xa ướt mưa ". ... Sao em không ở lại đây đêm nay,vì.... "
Ai viết nhạc dụ dỗ ai thì anh không biết.Em chẳng phải là con nít để bị anh dụ dỗ từ một ngày nào ấy ấy.Ở trong một người đàn bà hay có một đứa bé con lấp ló đâu đó.Anh chỉ cần nghiêng đầu suy nghĩ một chốc lát,anh có thể đưa tay để đón bàn tay đứa bé ấy.
( Thật ra hơi khó và cũng dễ,dễ : - Đừng tán tỉnh nhiều lời làm đứa bé sợ ,bé sẽ trốn chạy.
- Đừng lớn tiếng ra vẻ săn đón - Mặt phải ra dáng tỉnh bơ,thử lửa
- Đừng ngó con nhỏ lâu quá,Nhỏ bị ngượng....
Cả chục cái " Đừng,đừng như thế để thử lửa.Lửa riu riu bằng một ánh nhìn nhẹ nhàng,lửa phùng phừng khi giả vờ ghé tai,xích lại,xích lại để vai chạm vai mà nói : Nè ! Nè... Có tin vui cho em... / Nói xong rồi nín bặt,đón lấy dấu hỏi trong đôi mắt đẹp như hai hòn bi màu hồng đựng trong chiếc ly thủy tinh trong vắt....
Thử vài lần như thế để biến con nhỏ thành người lớn.Nịnh nọt một chút,khen ngợi vài ba câu gọi là .... Tỷ như : " Uí Uí Chời ! Bữa nay thấy nhỏ ngộ ghê nơi ... " Ui Ui ! Tóc chải đẹp,cái áo mặc hợp ghê ta ơi ! "
Khen nhỏ nhẹ như thế ,rồi đoán cái ép phê.Chưa đủ phê phê thì tặng thêm vài câu để nàng thành đàn bà,cho dù đàn bà kiểu trẻ con háo thắng :
Thử xem sao :
- Cô nhỏ nè . Tôi nghĩ hôm nay có thể có vài cái tai nạn lưu thông ?
- Sao vậy há anh ? Anh làm thầy bói mù há ?
- Không,em ! Cái áo hở cổ như thế,trông chết người....
- Quỷ nè ! Ai biểu dòm chi ?
Ai mà biết.Chỉ biết là cứ tòn teng như thế rồi con cá dính. Con cá bơi lội trông rất dễ thương,dễ nựng trong ánh mắt chàng.Chàng thấy mình dịu đi.Chàng không còn biết nhăn nhó khi đứng núp mưa bên nàng.Mưa càng dai,chàng càng mừng trong bụng.Cái bài Đường Xa Ưót..Nhẹp như thế,chàng đã thuộc làu.
Chàng nắm bàn tay,dụ ngọt :
- Bé nà. Anh đang thèm dắt em đi dươí mưa
- Uí trời ! Lãng xẹt á ! Bịnh hết đi làm ..
Anh nói bé đứng chờ dươí hàng hiên,cởi áo ngoài,choàng cho bé và dặn :
- Anh đi lấy xe,đón bé.Lỡ có thằng khùng nào bắt cóc bé,bé gào to lên há..Về ngay .Ngoan !
Khi anh trở lại thì Nhỏ còn đứng yên,Nhỏ nhào lên xe,rối rít - Tóc em ướt hết rồi nè,anh
Anh vặn nhạc tình trong xe,anh mở máy ấm và mở máy nói :
- Chuyện nhỏ mà thôi.Về nhà anh hơ bé.
Nhỏ im re ,re.Anh quay sang,ngó rất nhanh trên sóng muĩ nhỏ.Thèm ngừng xe,cắn cho vài phát cho bõ cái công dở trò bày chuyện tốn tiền đãi Nhỏ ăn nhà hàng. ( Biết vậy,ở nhà,ngồi vào bàn ăn,thủ thỉ vơí Nhỏ trước hai cây đèn cầy,vừa ăn ,vừa nói chuyện ,lại đỡ mắc mưa.... )
Đêm nhả đêm sau cái quạt kính rụt rịt đều đều.Anh nhìn sang thấy Nhỏ đang hiu hiu ngủ.Nghĩ đến cảnh đưa lưng cõng Nhỏ chạy vào cửa nhà,anh thấy vui vui và ấm áp.Hình như trong tình yêu của anh - Em chỉ là một đứa con nít.
Anh biết cách dạy em yêu anh.....
đăng sơn.fr