TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ - đăng sơn.fr

Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 151 đến 153 trên tổng số 153 bài trong đề mục
Tác giả Bài
dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ - đăng sơn.fr - 06.03.2017 18:41:45
.
 
 
 
 
* Mars 
- Làm gì ở Tháng 3 ?....
--------------------------------------------------
.
1
.
Mở cửa tháng 3 , sau những cơn mưa ngập gió , người ta sẽ gặp đầy màu vàng của nàng Jonquille...
Jonquille là ai với màu áo vàng quyến rũ như thế ? Và ở một ngôn ngữ rất lãng mạn của Pháp , họ nói về NÀNG ấy như sau :
... " 
La jonquille véritable (Narcissus jonquilla), la seule qui rappelle sa dénomination espagnole de « petit jonc ». Des variétés à parfum sont cultivées à Grasse (France).
Le narcisse jaune (Narcissus pseudonarcissus) ou encore narcisse trompette. Depuis la Belle Époque, la langue française dénomme « jonquille » cette autre espèce commune surtout dans les Vosges, en Lorraine, en Franche-Comté, dans le Nord, en Belgique : il s'agit d'une appellation erronée qui s'est ensuite répandue grâce à l'essor du tourisme et du journalisme, chassant les multiples appellations populaires, vernaculaires ou génériques anciennes. Elle est peu appropriée, tant pour l'amateur botaniste que pour le simple observateur de bon sens, vu la confusion qu'elle peut créer avec Narcissus jonquilla... "
.
Nhìn vào tờ lịch treo tường , biết là mình có hẹn với nàng .
Sẽ đi gặp nàng ....
Việc nào ra việc đó . Để có tìm gặp nàng một cách thoải mái vơi từng cuộc hò hẹn vì mỗi người đến chỗ hẹn đều có cái nhìn khác nhau ở bàn viết, tôi là chủ biên nên phải yêu cầu những tay viết đánh số thứ tự khi họ đi hẹn hò ....
Ai trễ hẹn, trật chân ráng chịu vì nàng áo vàng chỉ chờ nơi hẹn hò khoảng chừng 20 ngày trong mỗi tháng ba mà thôi ...
1.
2.
3 ........
______________________________________________
by Nous Magasine and dangson.fr -
 
 
Viết về những điều đẹp nhất cho tháng 3 .

 
 
.

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ - đăng sơn.fr - 06.03.2017 18:52:28
.
 



Trễ Hẹn ở tháng ba .
.






_____________________________________________________







Bài số 2.

° Trễ Hẹn ở tháng ba
- by nguyễnTrườngAn - paris .



________________________________________________________






< Lúc còn bé dại , không hiểu là tại sao lúc nào tôi cũng yêu thích màu vàng . Mẹ tôi có kể lại là những món đồ chơi và cái cặp táp lớp đầu mẫu giáo cuả tôi có màu vàng.
Mẹ kể là tôi có 2 chiếc xe hơi nhỏ xíu trong túi quần, đến giờ chơi, bị bạn học ăn cắp mất làm tôi nẩn ngơ khóc xưng hai con mắt trong mấy ngày liền làm mẹ phải dỗ dành khi con trai cứ lăn ra đất ăn vạ .
Màu vàng nó cứ dính chặt vào mình ngay lúc trung học khi làm bạn với cô , đi về nhà là cô nhỏ ấy thay áo dài trắng để mặc những bộ áo ở nhà có màu vàng vàng , vàng đậm hay vàng nhạt , miễn là màu ấy mà thôi .

Lắm lúc, tôi trêu cô bạn là trông nàng như quả chuối làm cô giận và sưng mặt .
Biết cô thích màu vàng , nên thỉnh thoảng dư dả chút tiền trong túi, tôi bày trò ghé hàng hoa mua cho cô vài cành hoa hồng vàng .
Ngờ đâu , mấy con nhỏ bạn kia xấu miệng, xấu tính mách nàng cái ý nghĩa hoa hồng vàng là màu thất vọng, thất tình . Thế là nàng lại giận hờn chằn chéo . Hình như cô ấy có tình ý gì với cái thằng bạn yêu màu vàng . Hình như cô bị nhầm lẫn chi đó . Tôi không yêu cô, chỉ yêu màu vàng thôi vì những màu vàng óng ánh trên những món đồ chơi, những cái bìa nylon bao tập vở .

Vài tháng sau, hình như chừng gần một năm sau thì phải, khi mà những cô xinh xinh kia đã hững hờ quay gót, tôi tìm đến cô , cô cũng hờ hững ngoáy mắt, trề môi :
- Tớ không phải là món đồ chơi của cậu nữa , tớ đã có bồ rồi . Về nhà mà trồng hoa hồng vàng đi .

Buồn bã và chợt thấy mình cô đơn đến lạ thường . Quay đi, chân trượt cái vỏ chuối bên thềm nhà cô , ngã vấp và đau lắm .
Bực và thấy giận cái vỏ chuối màu vàng . Có lẽ từ lúc ấy, tôi tránh yêu thích màu vàng . Hình như màu ấy làm mình hay bị sui .
Bây giờ, mỗi khi tháng ba trở lại, thấy lại hoa vàng rực là Jonquille , ngắm chun chút rồi quay đi .

Hình như là ....
Là kẻ chậm chạp nên sau cái cô bạn áo vàng ấy, lại có thêm vài người nữa đã bỏ mình mà đi .

Hình như ....








.

Bài số 3 :
* Những Người Yêu màu vàng.
< by BeeBee



-------------------------------------------------------



- Sao em không nghe bài giảng ?
- ... !
- Sao bữa này thấy con mắt em buồn bã như thế ?



Rời trang sách đang đọc , tôi ngẩng đầu lên, chờ thầy hỏi thêm một câu nữa với chữ Tại Sao như thế là tôi sẽ kên mặt và rời lớp kịch nghệ .
Với bản tính khá mạnh mẽ của một kẻ mang danh phái nữ , tôi không thích bị khẩu cung . Ông thầy ! Ông chỉ là một người dạy và nói huyên thuyên như con két, con vẹt về những kỷ thuật lớp lang của những bản kịch mà thôi .
Làm sao ông biết là tôi đang thất tình và tôi đang chán hết mọi sự trên đời này ?
...


Thấy ông lùi lại giữ lặng thinh để quay lưng đến chỗ có cái bàn và tấm bảng viết chi chít chữ, tôi thở hắt , lấy lại vẻ bình tĩnh thường nhật . Đóng lại cái trang sách đang nói về những cái vớ vẩn đoán mò về tâm lý của những người yêu màu vàng, tôi thẩn thờ , mệt mỏi và cố gắng theo dõi những gì ông đang giảng .....
Ông giảng cái gì về cách bắt đầu, đoạn giữa và cách kết thúc một vở kịch ?
Tôi chán những thứ vớ vẩn bị lập đi lập lại với tuồng cải lương của ông lắm rồi . Có thể chừng vài buổi nữa là tôi sẽ vĩnh viễn từ giã cái lớp kịch này . Bái Bai ông và bạn đồng môn .
...



1 tiếng 30 phút ở lớp tối qua nhanh . Tất cả đều nhanh chóng như cơn gió mạnh mẽ ngoài cửa đang vù vập .
Ai cũng lục tục rời bàn . Tôi đứng lại , làm như ở một nhịp chân từ ngưỡng cửa, tôi nghe tiếng gọi nào đó của ông .

Tiếng gọi này, làm như tôi đã nghe từ lúc bắt đầu khóa học . Tiếng gọi nhỏ, mảnh khảnh bám đầy nỗi tuyệt vọng .

Thầy à !
Tôi giả vờ không hiểu đó thôi . Nhưng ......
Giữa chúng mình đã có những tháng ba đầy hoa vàng không bao giờ dùng thời gian để quay chỗ lại ở chỗ khởi đầu .
Chỗ khởi đầu có tôi đã có những cánh đồng hoa vàng rực . Và sau đó, những kẻ đến với tôi, kẻ nào cũng bỏ đi mất . Màu vàng là màu vui vẻ hay chỉ là sự tuyệt vọng ?
- ..... Em !
Tôi lắc đầu - Quay đi .


Hình như, ngọn đèn vàng ngoài cửa hành lang dẫn ra bãi đậu nói cho riêng tôi biết một điều :
Những cụm hoa Thủy Tiên , ngọn hoa nào cũng dễ vỡ . Ông cứ yên lặng đi . Tháng ba của chúng mình không thể nào có nhau .....
.

°


Bài số 4.
------
Viết từ Email tên Hoa Vàng .
< by Trần.K.Sơn.


---

Chào ông bạn .
Phải nói là sau tháng 3 ấy , chúng ta ít gặp nhau hơn . Phải là vậy không ?
.
Điều 1 :
- Là kẻ khá nhiều chuyện, xin ông đừng hỏi dò là tôi đã làm gì trong thời gian ấy .
Điều 2 :
- Báo cáo với ông bạn là tôi lại thất tình như xưa
Điều 3 :
( Tôi đã đủ công lực để quen rồi và không tin ở chữ Số Mệnh - Destyny ! )
...


Điều chót là tôi xin đi thẳng vào vấn đề kẻo nhỡ ông lại đoán mò đoán mẫm và bêu xấu tôi như mọi lần kể từ lúc tôi xém cua đĩa mứt gừng của ông - Một nhỡ nhầm từ đêm nhảy đầm ấy và chúng mình mém bắn nhau .
Chữ định mệnh không hề có ở sự tính toán kiểu của riêng ông . Tôi khác ông ở chỗ tôi rất mê đàn bà , kể cả những bà đã có chồng và nàng của ông đã rơi vào ánh mắt tôi hôm ấy để tôi biết được cái ghen của một gã đàn ông ....

Sóng nào không là sóng . Dấu tôi làm gì há ông ? !
Đêm nọ ấy ấy , khi ông kéo tôi vào cái góc tối om om ở ánh mắt ông, ông ghé tai tôi :
- Bà ấy đã có chồng, và chồng ấy là tôi .
- !!!!
Làm như sợ tôi không hiểu tiếng việt, ông cài thêm :
- Lần sau, tôi nhắc bà ta mặc cái áo đeo hàng chữ là : Hoa đã có chủ rồi . Ông ! Làm ơn ....


Tôi hahah haha và bắt tay xin lỗi ông . Ông thoát nạn !
Kể từ đêm ấy, chúng ta thành bạn của nhau khi thấy tôi say quá, ông chở tôi về nhà ông vì ông biết tôi không còn chỗ nào để về sau hai lần ly dị thảm thiết ....
Bạn với nhau vì sáng hôm sau ở bàn bếp , chúng ta đã tỉnh táo hơn để trò chuyện với nhau . Té ra, chúng ta đang làm một cái nghề y hệt nhau .

Té ra ... Là ngày còn ở cùng trường ấy, tôi đã là cái gã Playboy đã cua con nhỏ bạn học mà ông đang để ý .

Đúng là trái đất tròn và tròn quay như câu hỏi mà tôi đang ghẹo ông ở nụ cười :
- Đáng lẽ thì ông còn thù tôi , phải không ? Đêm qua, tôi mém cua cái bà mặc yếm nhà ông ?... Sorry !


Ông làm thầy bói , trù ẻo tôi : Thế nào đời ông cũng khổ vì đàn bà cho coi .
Tôi không tin là đàn bà làm tôi khổ mà là ngược lại .

Ông bạn à !
Bây giờ thì tôi tin vào lời trù ẻo của ông rồi . Có lúc tôi thấy ân hận , có lúc tôi giả vờ lạnh lùng để làm mất đi trí nhớ của mình .
Ông có biết tại sao không ?
Vì một điều , giống nhau và có thể là cũng khác nhau :
Tôi yêu màu vàng và yêu tất cả những điều gì bắt mắt . Yêu một ánh mắt lẳng lơ, yêu ngọn đèn màu vàng khi nàng khép mắt hổn hển màu ngực đầy trong vòng tay .

Còn ông - Qua một khung cửa, nhìn ra cửa vườn, ông yêu cái gì ?
Có khi nào ông quên đi người đàn bà đang mặc cái yếm màu vàng có in màu hoa thủy tiên để ngoại tình không ông ?


Đó là câu hỏi khó nhất cho đời làm đàn ông của chúng mình .



.



Bài số 5 - Tìm và GẶP
------------
by N.DuyToàn .

.




28 tuổi , có thể là cái tuổi đàn ông đẹp nhất . Cha đã im lặng nhìn con như một tờ giấy giữa bàn ăn ở nhà hàng nhìn ra bờ sông ở tháng 3 .
Sao cha im thin thít khi con hồ hỡi nói là chúng con đang chuẩn bị để hợp hôn ?
Sao cha không hớn hở, cha ơi ? ! Sao cha không như người đàn bà đang ngồi bên cạnh cha ?
Mẹ , hôm nay , mẹ không mặc cái yếm làm bếp để ngồi chờ họ mang những món ăn lên bàn tiệc . Mẹ đã thích làm bếp và ít khi ăn cảm thấy ngon vì đã ngửi thấy mùi nấu nướng . Mẹ ngán ngẩm !

°°°°
Mẹ - Người yêu ấy cũng đang ngán ngẩm cha, con biết rõ như thế .
Mẹ ngán những trận cuồng phong của cha khi cha lật bàn đổ ghế . Mẹ điện thoại gọi hai thằng con trai về cổng vườn . Hai đứa con trai đứng khoanh tay nhìn bàn ghế ngã chỏng cheo : Ôi ! Cái bàn kính quá đẹp mà chúng con mua cho cha mẹ năm kia đã ngã lăn quay khi cha nổi cơn .
Người đàn bà mặc yếm mỗi trưa, mỗi chiều đã làm gì để cha phải nổi cơn điên như thế ?
Người đàn bà ấy đã nhẹ nhàng chịu đựng cha khi cha quá quắt và dễ nóng giận ...
Đàn bà ấy nghe tiếng cha gầm gừ như con gấu :
- Tao cấm chúng mày lấy vợ . Tao không tin tưởng ở hôn nhân . Tình yêu sẽ giết đi hôn nhân .
.


Hai thằng con lớn không tin điều ấy đâu, cha ơi !
Khi cha giận quá nên nói như thế thôi . Vì con đã đọc những điều cha đã viết ở cuối trang thánh kinh ở ngày con chào đời :
Cha đã viết :
' Khi nào con đi lấy vợ, cha đưa cho con đọc điều này < Cha đang khóc khi viết cho con ở góc quán . Cha khóc khi con chào đời ..... '


Cha không thể nói dối với chúng con lâu hơn .
Con nhìn vào ánh mắt cha mỗi lần ngồi vào bàn ăn, riêng con, con hiểu cha .
Giữa hai đàn ông là mình - Một trẻ, một già, có lẽ chúng mình ít nói nhiều với nhau .
Cuối bữa ăn, khi đứng lại với nhau ở vùng lộng gió từ hành lang nhìn ra bờ sông . Bên kia là lung linh ánh đèn của thành phố cổ kính, cha choàng vai con trai, nói khẽ :
- Ba tin ở sự lựa chọn của con - bb



*

.. Bài số 6 .
_________________________________________
Nhỏ ở Tháng 3.
--- by đăng sơn.fr
<
*
*




Đang bận biu lắm . Khi quá bận , người ta có thể điên lên mà .
..
Tôi mở InBox, thấy bài viết của thằng bé con mình .
Tắt đi hai màn ảnh bên kia, ngồi trầm mình chừng 2 phút, pha ly cà phê . Dạo này tôi hư lắm . Tôi uống chừng 4 ly cà phê đặc quánh và sẵn sàng từ chối 2 cái hẹn , vì tiếc thời gian đang trôi .
Có lẽ mình già rồi nên hay nổi cơn .

.

Lúc nãy , ở cái màn ảnh đài khí tượng của Paris báo cáo :
- Cẩn thận- giữa đêm chủ nhật và sáng ngày thứ hai, trời giông gió .
Cuối tháng 2, và những đầu tuần tháng 3 của hoa vàng, làm như ngày nào trời cũng gió mưa...

Vậy là sao ?
Nếu là một nhà thơ, có lẽ mình sẽ lợi dụng mưa để làm thơ .
Nói thật ra thì tôi không bao giờ yêu những kẻ làm thơ bán mây, nợ gió ...
Tôi ở cái thời đi học, chỉ yêu Trần Tú Xương, Nguyễn Công Trứ hoặc giả là Bà Huyện Thanh Quan, Đoàn thị Điểm .
Sau này ở khuôn viên ấy, tôi lỡ vướng vào thơ của NTN được lão PD phổ nhạc : Hai năm tình lận đận hoặc Em hiền như ma sơ, Cô Bắc Kỳ nho nhỏ .... ....

Kỳ lạ chứ ? !
Những cô nho nhỏ " của " tôi đều là dân nam kỳ ! Và họ lỡ đụng nhau ở ký ức trời mưa Sàigòn xưa ....
Mèn và mèng ơi !



°°

NDT khi viết và gửi bài ở InBox không biết tôi nợ nần ra sao ở phố xưa ấy đâu .
..
Sinh đẻ bên này, nó, gã trai trẻ không thể nào có những mùa mưa đẹp ở cái thời xưa đó . Nơi mà thằng sinh viên cố đếm được những đồng tiền còn sót lại trong túi để làm bảnh, kéo cô nam kỳ vào hàng kem và nhịn cà phê , nhìn nàng hăm hở nhấm nháp .
Cô him híp hai con mắt xinh hơn trời đang mưa cuối tháng hai SG :
- Sao anh không uống cà phê như mọi lần há ?


Xời !
How can i tell YOU ?
Làm sao trả lời khi mình đang làm bảnh há há ?
Nếu anh gọi thêm ly cà phê, có nghĩa là anh sẽ bị người chủ quán gọi phú lít đến tóm .
Khi anh bị tóm, lấy ai đưa em về để trả em cho cha mẹ em một cách toàn vẹn á em cưng ơi ?
.


Hãy để anh ngồi nhìn cưng . Chờ cưng ực hết ly kem dừa, ngắm môi em và đưa em về nhà cưng . Ba má cưng sẽ mừng lắm khi thấy cưng còn mình mẩy toàn vẹn .
Xời và Trời ơi !
Đâu phải thằng con trai nào cũng tử tế như anh đâu, cưng !
Đưa em về nhà , anh đã thù ghét ai đó đã sáng chế ra những vòng kim đồng hồ kia .

Ông via , bà via em theo Khổng Tử học, đã thấu câu : Nam Nữ bất thân nên sau đó cấm anh héo lánh tìm em .
Và em bị cấm cung . Vĩnh viễn !

Chiều chiều, sẫm tối , anh đi qua , đi lại nhà em . Trong đầu có lãng vãng bài hát chuyện tình Lan và Điệp rất sến .

Không mà - Anh nhất định mình không bao giờ là Sến !
Sến làm sao được ở hành lang thương xá kia, có một đàn bà trẻ nheo mắt quyến rũ :
- Chở chị đi chút nhá em trai ?

<


Đã nói rồi mà cưng ! Anh đang hờn giận ba má cưng / Anh bèn gật đầu và chở nàng đi .
Chở nàng đi và tình cờ , vòng xe hai bánh chạy ngang nhà cưng . Ở cánh cửa sổ đó, có thắp ánh đèn chỗ em hay chiều chiều ngồi học bài ...
Ở đàn bà, trời cắc cớ phú cho họ cái thông minh , nhất là khi họ đẹp - Đẹp lắm !
Đàn bà trẻ lớn hơn mình chừng nhỡ 3 tuổi , hỏi han ở quán cà phê và nhạc tình của xứ Pháp - Mưa Sg đang đầy ngoài cửa kính :
- Hình như em đang thất tình ? Baby ?


22 tuổi, tôi ghét ai gọi mình là em bé ! Dĩ nhiên rồi .
22 t cáu lắm . Uống hết ly cà phê sữa, phóng ra xe . Đề máy và nàng chị ngồi bám chặt lấy eo bụng khi baby phóng xe như bay giữa mưa .
Chị ấp ngực vào sát bờ lưng thằng baby, nghe tiếng chị cười, run :
- Hơ ! Nhanh nữa đi - cưng ! Chị thích cái cảm giác này !

Điên à ? !


Thằng nhỏ hãm tốc độ xe , ở đèn đỏ, quay đầu, mũi đụng đầu mũi nàng, ướt nhem :
- Nhỡ ra, xảy ra tai nạn .
- Thì ... thì chết chung .

Má ơi !

Nhỡ mà có tai nạn, ngày mai báo lá cải sẽ đăng là :
'.. 2 chị em chở nhau đi dưới mưa bị lạc tay lái đâm vài cột đèn, chết ngắt .
 

Chị cười, dụi mũi chị vào gáy tóc đằng trước ; khe khẽ :
- Kê đi mà !


Kệ làm sao được mà . Người đàn ông ấy đang ở trại tù cải tạo và đang nhớ vợ mình ngày ngày . Em chỉ là kẻ người dưng . Hãy để em ngày ngày đi ngang nhà người ta . Hoa tháng 3 , màu vàng rực đang rừng rực .
Biết đâu ba má người ta nghĩ lại .

Nàng đợi xe ngừng ở cửa thương xá . Trong ánh mắt nàng có chữ Xí lạ kỳ . Ngộ !
Bờ váy màu hồng ấy khuất sau những hàng cửa kính .
.


Tháng ba nào cũng đẹp rực rỡ và pha chút buồn ướt như mưa rơi .
....





to you < baby chị SG .





< From : * Mars - Làm gì ở Tháng 3



 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2017 19:02:40 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ - đăng sơn.fr - 16.03.2017 22:48:42
.
 
 

 
 
 
 
Có Thể Nào Đừng
MongManh ? - ( 2 )
____________________________________________________
..
Đâu có gì vĩnh cửu ở đời này .
Nhìn cô học trò mặt mày bí xị như cái bánh đa bị nhúng nước sau khi nghe cô kể về những thất bại liên tục của cô .
Sợ như tôi đã không hiểu những gì mà cô đã trình diễn ở màn chiếu phim , cô thở dài :
- Thấy em mong manh dễ vỡ không ? Em phải làm sao để vững hơn ?
Cúi xuống gầm bàn , nhìn đôi giầy cao gót chừng 10 cm của Jeanne, tôi đùa :
- Thì chỉ việc thay đôi giày này để đi đôi khác thấp hơn .
- ???
....
Thấy cô nhăn mặt, tội nghiệp cô và không làm khó cô nữa . Tôi mở ống kính, chụp cô lúc cô nhăn nhó và mở màn ảnh cho cô thấy một con khỉ con . Rất xấu !
Và đây là lần đầu, nghe cô thú thật :
- Không ngờ em lại xấu như thế . Thầy quá ác !
Và cô phang thẳng cánh cò bay :
- .... Em xin chia buồn với nàng của thầy á !
Lạ !
Ngộ và kỳ ! Cô kiếm chuyện đòi gặp tôi vì ba cái chuyện đời mong manh của cô . Xin cô !
Nổi cọc, tôi nói thẳng với cô :
- Bé về đi - Về rúc vào nách bố mẹ của bé đi . Tôi không có thì giờ nghe bé lèo nhèo ....
Cô vùng vằng ,đứng bật dậy . Chẳng may chiếc giầy cao gót của cô làm cô té ngã hất văng ly tách .
Hơ !
...
Cả quán , ai cũng thấy cô ngã chỏng gọng ở chiếc váy quá ngắn và họ thấy ....
Ai thấy gì là chuyện của họ ở tầm mắt riêng, riêng tôi , tôi nhìn thấy chiếc giầy đã gãy gót . Và cô trật cổ chân , cô khóc .
Đáng lẽ ra, tôi để cô khóc thêm chút nữa cho bỏ cái tật xảnh xẹ .
( Nếu bạn là tôi ở lúc này - Bạn làm cái gì ? )
Thú thật là tôi cảm thấy rất PHIỀN với tiểu thư .....
Chẳng lẽ lại hỏi cô số phone của bố cô , nói ông ta vác cô về nhà ? !
Bố cô đang bận ôm cô vợ bé giữa phố Paris , trời đẹp ! Cô kể là như thế ....
Nghe rên la, phát hoảng : Em đau - Đau lắm !
- Cô ngồi yên đi, có thằng kép nào không ? Tôi gọi cho nó , bảo nó chở cô vào nhà thương, chụp radio cổ chân ....
Tiểu thư ôm cổ chân ,rên ,rên :
- Tụi nó bỏ em hết rồi . Lũ sở khanh !
.
À - Bây giờ tôi hiểu thêm về em . Em đợi chút , khoan rên, tôi điện về nhà vợ . Nói dối :
- ....Anh về muộn . Có chuyện , ' Thằng học trò ' bị chuyện .....
Cô tểu thư đài cát ngừng rên , hi hi :
- Thầy sợ vợ há , thầy ? Sao lại nói dối ?!
Trời ơi ! Chưa thấy con nhỏ nào ngu ngốc như con này ! Bộ em muốn bà nhà tôi cạo đầu tôi sao em ?
Tôi , với lời nói dối ' chân thành ' ấy để làm nàng yên lòng . Phải chi em là một phụ nữ mập chừng 120 ký, phải chi em xấu như một con mụ phù thủy ! Đằng này, em quá đẹp , quá Hot !
Chẳng may mà mụ nhà tôi thấy em, thể nào cũng đâm đơn ly dị , cho dù tôi chẳng có cơm cháo gì với em .
Số tôi xui cho tôi gặp em và bị em ám quẻ !
Trên đường chở em đi bệnh viện để chụp hình cái cổ chân của em, tôi yêu cầu em im cái đài phát thanh . Để tôi yên !
Giọng em át cái bản nhạc classique tôi đang nghe ở radio đài Fif FM :
- Ui! Ui ! Đau quá là đau .
Đúng là con nhà giàu đứt tay hơn là con nhà nghèo đổ ruột .
- Em nhỏ nà ! Nếu em còn rên nữa thì tôi ngừng xe, cho em xuống đường ngay lập tức .
...
Nghe vậy, Nhóc Tiểu Thư im mồm chừng cỡ 3 phút , nàng sụt sùi :
- Đúng là họ nói đúng . Tất cả những đàn ông trên đời này là vũ phu !
... - ???
Nhạc trong xe chơi bài Feelings của Albert Morris thời 1974 .
Tôi chọn một chỗ ngừng xe và tôi hôn cô .
Tất cả những chuyện xảy ra ở đời này chỉ là mong manh .
Có thật là như thế không ?
 
 
 
 
đăng sơn.fr
 
 
 

Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 151 đến 153 trên tổng số 153 bài trong đề mục