.
TÌNH YÊU lần thứ _ _____ .
dangson.fr
. Chủ Nhật .
Với những người thích sự yên tĩnh , họ yêu ngày chủ nhật, khi những chiếc cầu lơ lững ngang sông đang thong thả tắm gió mát từ mặt sông , khi những con đường vắng tanh .
Có vài người phàn nàn khi đi ngang những cửa hàng bán quần áo tắt om đèn đuốc . Một trong số những người ấy là nàng .
Cái đuôi tóc ngoắc ngoáy trông như con chó mặt không mấy hiền lành :
- Xì - Phố gì vắng ngơ, vắng ngắt !
- Xời ! Thấy mà buồn !
Tôi làm mặt nghiêm nghị, quay sang cái đuôi tóc , phàn nàn với những cái " xí " cái ' xời ' ấy :
- Anh không thích chữ xí xời của em đâu . Nói cái gì khác đi .
Khi nàng định sửa soạn chữ " xời xời " khác thì không kịp nữa vì nàng bị kéo vào quán cà phê lộ thiên ở đầu đường . Gọi chocolat nóng cho nàng, tôi uống cà phê và kể chuyện về những mùi vị cà phê của Ý đại lợi cho nàng nghe để nàng thôi cứ cái điệu xời xời như thế :
" Đàn bà con gái người Ý dữ lắm . Họ thích bắt nạt đàn ông .... "
- Ai nói với anh thế chứ ?
Bạn anh, gã người Ý rất đẹp trai , đã bị nàng người Ý thu dọn hết đồ đạc , đá văng ra đường . Bây giờ , hắn chán người, chán đời và ghét tất cả những ngày chủ nhật .
- Đâu phải tất cả những ngày chủ nhật đều xấu xí đâu ! ?
Tôi bật cười, múc một muỗng cà phê đưa lên môi nàng . Cánh hồng của buổi sáng chủ nhật nở đầy với cái nhăn nhăn và thêm một tiếng " xời " nữa .
Hình như tôi mê say tiếng xời ấy và yêu thích những buổi sáng chủ nhật có nàng .
<
Thứ Hai . Có những kẻ ham chơi thích sống, thích hưởng thụ, họ hay oán ghét ngày đầu tuần , họ nặng nề, mệt mỏi sau hai tối cuối tuần thức khuya đàn đúm, nhảy nhót .
Sáng thứ hai, xe cộ lúc nhúc hoảng hốt trên đường kẹt xe . Trời xám đục để chực mưa cũng là một trong những điều thảm hại cho những kẻ đã ham chơi .
Tôi bình thường thôi . Họ nhăn nhó, để họ nhăn - Mình làm việc phải làm rồi sẽ qua đi ngày thứ hai .
Cuối chiều . Kẻ ham chơi ấy viết :
" ... Anh . Oải lắm rồi nà, anh !
Em ghét lắm ngày hôm nay . Làm gì cho em vui đi ,anh ! ...'
Tôi không có tên là Chúa , là Phật . Tôi yêu nàng nhưng không thể yêu cái đáng ghét khi nàng cứ lèo nhèo than oán như thế .
Ngày thứ hai không bao giờ có tội .
< Thứ ba
Có một bài hát nhẹ nhàng đầy tình cảm mang tên " Chiều Thứ Ba " Ca từ nói về một nỗi nhớ khi người ta nghĩ đến nhau ....
Nhớ nhung ai đó là một cái bệnh thường mắc phải . Tôi , có lần ,cũng mắc bệnh ấy . Bây giờ, tôi hết bệnh rồi vì tìm được vài cách :
Chiều thứ ba, ra khỏi chỗ làm, tôi đi lại trên những con đường có những tảng lá xanh non , những con đường mà nàng thích và trầm trồ với ánh mắt của trẻ con . Nàng ríu rít lắm khi và cũng biết giữ sự im lặng .
Cách khác, đỡ mỏi chân hơn là ngồi vào bàn một cái quán, gọi ly bia loại Monaco , nhấp ngụm nhỏ, nhớ lại nét môi hồng hồng pha chất genendine dính dính . Nàng tham lam, ực một hơi hết nửa ly rồi nàng la ơi ới : - Em say rồi ! Em say rồi !
Không nghe tôi ư hử trả lời, nàng đóng tuồng tiếp :
- Làm sao cho em hết say đi , anh ơi !
Ai bị say ? Nàng hay tôi . Tôi mời nàng thanh toán hộ nửa ly monaco ấy và gãi ngón tay vào gáy tóc kia :
- Anh biết ngày mai ,thứ tư, em được nghỉ làm . Anh có cách làm em say hơn .
Nàng cấu những ngón tay dài dài vào cánh tay tôi . Cười . Nàng ngoan như con mèo nào đó vừa rời móng mẹ nó :
- Say với anh tối nay thôi . Buổi sáng , em sẽ tỉnh .
< Chiều Thứ Ba
Tại sao mình phải vội vàng chứ khi mình đang ở bên nhau ?
Muốn có ngày thứ tư thì phải tiêu xài cho cạn lán buổi tối thứ ba . Mở cửa phòng , đứng trước tấm chân dung của khuôn mặt nàng chụp kiểu đen trắng , tóc dài ngang bầu vai, tôi để cho nàng nghe nhạc của Sade, có đoạn saxo chảy nhựa , hôn lên lòng bàn tay phải mềm mềm của nàng, tôi chậm rãi cởi cái robe màu hồng đậm . Nàng không phản đối vì đã quen rồi . Quen và thuộc bài bản như khi nàng biết là mỗi lần tôi giận dỗi, tôi hay lật ngược tấm ảnh chân dung để quay mặt nàng vào vách tường . Tôi tiểu tiết và hay thích trả thù .
Còn nhớ lần đầu tiên , tôi đòi tự tay cởi quần áo cho nàng . Nàng cự :
- Chưa thấy ai kỳ cục như anh .
Tôi cự lại :
- Đừng nói chữ " Ai " ấy với anh . Anh biết ghen . Bây giờ, em là của anh .
Phải rồi . Khi người ta yêu nhau, người ta trở thành ích kỷ vô cùng . Nàng biết rõ là tôi ích kỷ khi ngắm làn da hồng của khoảng đùi dài khi tôi đặt nàng nằm xuống tấm thảm nhung và ký tên mình ở một khoảng da thịt mịn màng .
Tôi chọn cây viết màu xanh, mực xanh để ký . Tôi chỉ thích màu hồng khi chạm môi lên môi nàng . Ở chỗ ấy, tôi quên tất cả những điều đã làm mình phiền muộn .
Chiếc rode dài đến đầu gối tụt xuống, xếp gọn lên thành giường, cái robe làm như tiếc nuối khi bị rời thân thể ấm . Chuyện cái áo đầm thảng thốt run run ấy không phải là chuyện của tôi .
Ghé môi tìm nàng, tôi khóc lóc :
- Đừng nghĩ đến ngày mai phải đi làm . Bây giờ là bây giờ . Em và anh .
Nàng nhỏ nhẹ gật đầu .
< Sáng Thứ Tư .
Thói quen dậy sớm , đánh thức . Nhẹ nhàng rời thân thể đang ấm rực kia, tôi đoán thử những giấc mơ của cô . Làm sao mà đoán được những màu sắc , những âm thanh có khi ú ớ ấy .
Lục đục ở bếp, pha cà phê, tôi sực cười một mình với ý nghĩ bất thường '' Nhỡ ra hắn đang mơ thấy một gã đẹp trai đang nắm tay dắt đi dạo biển, tán lơ, tán láo . Nhỡ ra hắn đang sung sướng vô cùng tận trong giấc mơ kia .... "
Nín đi nụ cười mỉm khi bắt gặp cái tầm thường của mình ,tôi mở cửa ngắm khu vườn đang rủ rê nắng sáng .
Nắng tháng tư đẹp như bầu ngực người yêu khi yêu và biết cách để yêu .
Nắng tháng tư , sáng thứ tư của tôi vừa mở mắt . Đôi mắt ấy nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm , ánh mắt ấy ngửi thấy mùi cà phê ở bếp .
Tôi bắt chước một cảnh trong phim tình nào đó, cúi xuống hôn lên mái tóc còn bù xù , xoa tay lên đôi má ngọt ngọt của đêm hôm qua .
Ngỏ ý ra hiệu cho nàng bám vòng tay vào vai tôi, tôi bế thốc nàng vào phòng tắm . Bồn nước đón sức nặng của thân thể nàng , nước gây tiếng động .
Mắt nàng không rời mắt tôi cho dẫu là kinh ngạc . Trong đầu tôi đang có một bản nhạc tình nhất, mùi mẫn nhất khi bàn tay tôi tắm cho nàng . Chỗ xấu, chỗ đẹp, chỗ nào tôi cũng đi dạo và tôi cho phép mình làm điều ấy .
Chẳng ai nói gì với ai . Nàng hiểu mà : Lúc nào say đắm, tôi biến thành một người câm .
Tất cả ngôn ngữ đều trở thành thừa thãi !