CHUYỆN DÀI CHÀNG VÀ NÀNG
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 5 của 6 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 84 bài trong đề mục
Nguyệt Hạ 15.04.2013 06:10:45 (permalink)
NgụyXưa

Không nhớ ai nói câu này: “Ôi đàn bà! Hiểu được chết liền!”
 
 
NgụyXưa


dang son
       Ai nói thế mà đúng. Đàn bà con gái là những sinh vật quá lạ lùng ! 
     đăng sơn.fr 
  
    Nhắn riêng anh Ngụy Xưa :
 
   Xin anh cho ý kiến.
Nói rồi mà: lạ lùng, đáng yêu nhưng gần chết thì may ra mới hiểu được họ.

 
Đây nè hai anh Ngụy ơi, ráng đọc đi
 
 
 
 
Ct.Ly
Chắc gì chết mới hiểu ra hết đâu anh Ngụy Xưa ơi
 
Người ta nói đàn bà là một sự huyền ảo, chứa đầy sự bí mật mà anh    
 
 
Chị Ct.Ly nói đúng đó, đàn bà là cả một kho tàng bí ẩn, huyền diệu ...
 
 
 
 
Kêu rêu vậy chứ không có là không được, phải không qúy vị ?
 
Thân mến,


 
 
 
 
 
#61
    dang son 15.04.2013 13:18:47 (permalink)
    ______________________________________________________
     
    ĐÁNG YÊU hay là ĐÁNG GHÉT  ( ? )
     
    _____________________________________________________________ 
     
      
      
      Ở trang thứ 318 trong cuốn tự điển LaRousse của tôi trên bàn giấy,họ định nghĩa chữ Đàn Bà như sau :
    - FEMME :  Être humain adulte de sexe féminin ( Tạm dịch theo nghĩa đen là.... Người giống cái - và nghĩa bóng là:" Cái đẹp đáng sợ  " )
     
     Phần Bình Giảng.
     

    1.
     

     
      Để tạm đơn giản vấn đề đến mức tối đa ,ta hãy thử đọc một bài luận văn của thằng nhỏ học lớp 6 dưới đây :
     
       Đề Tài : Hãy tả về bà mẹ của em.
     
     
      "  Nhà tôi có một người đàn bà tài ba.Nàng tên là Mẹ.Trong mắt tôi ,bà đẹp lắm,đẹp từ nỗi dịu dàng đằm thắm,bà khâu vá,làm bếp,chăm sóc việc nhà,nhất nhất cái gì cũng giỏi kể cả việc la hét mắng mỏ chúng tôi ( các con + cha của các con ) Ai nấy đều răm rắp nghe lời bà ( vì nếu không sẽ bị đói ! )...
      

       
     Kết Quả : Bài luận kiểu ngắn nhất thế kỷ ấy bị cô giáo cho 0 điểm ( vì cô không hài lòng và cô cảm thấy bị chạm tự ái - Hỏi ra thì mới biết là cô giáo ấy cũng là mẹ của thằng học trò trong lớp ! ) 
      
     
    2.    Tình Khúc.
      
      
        Vào một ngày kia,xa xứ,tôi hay lang thang vào tiệm bán đĩa nhạc,đứng rất lâu để chọn vài cái đĩa nhựa  33 tour,album của ca nhạc sĩ Francis Cabrel có bản nhạc tên là Une Star à Sa Façon ( Ngôi sao của thể cách riêng ) anh chàng ấy đã làm tôi ứa lệ khi nghe :
         
     
      Une Star à Sa Façon
     

     

    Elle vit tout doucement
    Pour son homme et ses enfants,
    Sans jamais trop s'écarter
    Des mots que Dieu lui a dicté.
    C'est quelqu'un dont on ne parle pas,
    Et je l'aime pour ça.
    C'est une fleur sur l'horizon,
    Une star à sa façon.

    :... Nàng dịu dàng mà sống
        Vì chồng và Vì con
        Chẳng khi nào rời xa
       Những điều thượng đế dạy
       Nàng là kẻ mà người ta không nhắc đến
       Tôi yêu thương nàng vì lẽ ấy
       Đó là đoá hoa giữa trời
       Là một ngôi sao rất riêng,riêng...



    C'est quelqu'un dont on ne parle pas,
    Et je l'aime pour ça.
    C'est la reine dans sa maison,
    Une star à sa façon.

    Elle m'appelle et puis autour de moi
    C'est le printemps à chaque fois,
    Elle est si belle que je lui ai dit
    Les premiers mots de ma vie.
    ... 
      Khi nàng gọi tên tôi
      Là cả một mùa xuân đến
      Nàng đẹp lắm để tôi thì thầm
      Những tiếng nói đầu tiên của đời tôi.. 


        Mãi đến bây giờ,tôi vẫn thích nghe đi nghe lại bài hát ấy vì theo tôi đó là một lời tỏ tình đẹp nhất của đứa con trai dành cho mẹ mình. Trái tim cuả  mẹ luôn có một chỗ ấm áp để đứa con nương tựa.
     
     3.
     
       NHỮNG Người Tình mang tên NÀNG.
     
     
        Phần thứ 3 này,tác giả xin tự ý dấu và " đục bỏ " vì sợ nguy hiểm đến tính mang.
        Đây là một đoạn đời kể từ lúc cậu con trai rời váy mẹ để tìm hiểu câu mà cha nó luôn dặn dò :
     
        ' Cẩn thận nhé con trai ! Họ có những đôi mắt đẹp ,có nụ cuời,có bàn tay ngón dài xinh xắn lắm - Nhưng.... '
     
        Sau chữ NHƯNG  ấy là những đoạn đuờng mỏi chân,mỏi cổ,là những buổi sáng ,buổi chiều thấp thỏm ,là............ (.....  Chỗ trống này xin để cho mỗi cá nhân ( nạn nhân ) tự điền vào như điền bản khai Lý Lịch )
       
     
       4.
     
          HiềnThê.
     
     
       Đề nghị các bạn hãy đọc lại tác phẩm " Anh Phải Sống " của Nhất Linh.  Khi đọc xong,quay mặt vào góc tường để dấu đi một giọt lệ đàn ông. Và kéo bà vợ vào cái góc bếp để có thể nỉ non xưng tội ( nếu đã lỡ tay,lỡ tim phạm tội )
     
        Ta - những kẻ hoang đàng - có thể nói với cái " nửa kia " như sau :
     
       " Chúa mẹ tôi ơi ! Bây giờ thì anh hiểu đại khái đàn bà là gì..... Có muộn lắm không em?
     
     
     
     
         đăng sơn.fr
     
     
       *  - Chủ đề  ' Viết Để Làm Gì ' - 
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2013 13:49:42 bởi dang son >
    #62
      Nguyệt Hạ 16.04.2013 08:21:51 (permalink)
      dang son


      ta hãy thử đọc một bài luận văn của thằng nhỏ học lớp 6 dưới đây :
       
         Đề Tài : Hãy tả về bà mẹ của em.
        ...........
          
          
            HiềnThê.
       
       
         Đề nghị các bạn hãy đọc lại tác phẩm " Anh Phải Sống " của Nhất Linh.  Khi đọc xong,quay mặt vào góc tường để dấu đi một giọt lệ đàn ông. Và kéo bà vợ vào cái góc bếp để có thể nỉ non xưng tội ( nếu đã lỡ tay,lỡ tim phạm tội )

          Ta - những kẻ hoang đàng - có thể nói với cái " nửa kia " như sau :

         " Chúa mẹ tôi ơi ! Bây giờ thì anh hiểu đại khái đàn bà là gì..... Có muộn lắm không em?

           đăng sơn.fr


       
       
      Hello Monxừ Copyright, cho Nguyệt Hạ hỏi, sao anh trích bài luận văn mà không thấy tên tuổi người viết là ai vậy? Hay là bài ấy của anh viết khi còn nhỏ? Thấy giọng văn giống lắm. May mà anh không viết "Nhà em có nuôi một bà mẹ...."


      Nói về lình ông lình bà thì không bao giờ hết chuyện phải không anh. Hục hặc vậy mới vui, nếu không có thì đời trở thành vô nghĩa rồi. Khi rảnh rang, ngồi buồn không biết chọc ai cho vui, đúng chưa?


      Thôi thì dù đã muộn, xin chúc anh và các đấng đình ông khác, anh Nguỵ Xưa ơi ời, ráng ngậm đắng nuốt cay chìu chuộng nàng nhà, cho qua cái đời đình ông đi nhé. (Nếu anh còn muốn SỐNG). Nếu có kiếp sau, chúc anh làm đàn bà để bắt nạt đàn ông trả thù. Riêng Nguyệt Hạ thí rất enjoy làm đàn bà, nếu có kiếp sau, vẫn xin làm đàn bà tiếp.  Không biết chị Ct. Ly nghĩ sao nè?
       
       
      Cám ơn anh đăng sơn.fr thường hay ghé lại.
       
      Thân mến,
      Nguyệt Hạ
       
       
       
       
       
      #63
        dang son 16.04.2013 23:05:35 (permalink)
        ______________________________________________________________________________
         
         
        
        dangson.fr 
         
         
         ( Chuyện Không Có Gì mà Ầm Ĩ )
         
         
         
            Cô Nếu.
         
           Buổi sáng như thế này,anh chỉ còn chừng 10 phút để đọc tí đỉnh và nghe vài bản nhạc.
         
        Ghé lại đây đọc thấy sự đuà nghịch của cô ( Hình như lúc nào cô cũng thích nhơn nhởn cuời cợt trên những thảm trạng mà phái nữ đã  lỡ gây tác hại cho chúng tôi ( những gã đàn ông đáng ghét và đáng thương hại )
         
            Thưa cô,ở đời này,cũng có những gã đực rựa ngoan ngoãn,hiền lành và mẫu mực ( Không phải gã nào cũng nhậu nhẹt,chơi bời,trăng hoa và chơi kiểu Chồng Chúa Vợ Tôi và dĩ nhiên,không phải gã nào khi vào tròng phu thê rồi là phải khép nép khoanh tay,cúi đầu bẩm bà xưng em và chạy toé khói khi vợ nổi cơn tam bành...)
         
           Trong cuộc đời làm đàn ông của anh,anh đã chứng kiến đuợc  nhiều cảnh thảm thương kinh hoàng lắm : Có ông bị vợ tát,vợ bợp tai vì vợ sai vặt mà dám gân cổ cãi,có ông nhỏ con kia thì hay bị bà vợ cồng kềnh to lớn bắt nạt và xách chổi chà rượt chạy xì khói,có chàng thì bị vợ cho ngủ ngoài xe hơi giữa trời đông giá......
         
           Nếu bình tâm mà nói thì :
         
         - Không phải bất cứ ai cũng là Sư Tử Hà Đông.
        - Không phải nàng nào cũng tên là Ác Bà Bà
         
        ..
         
          Họ ,những cô nàng đã có một thời thiếu nữ ấy muốn gì ? Cần gì  ở những gã đàn ông ?
         
          Họ,những kẻ thảm thương bị thống trị dưới ách nô lệ,độc tài quân phiệt ấy đã là những người nam phái như thế nào? Và sẽ phải  quật khởi vùng dậy để làm những cuộc cách mạng ra sao ? - Có muộn lắm không khi Nàng đã hoá kiếp từ một nàng nho nhỏ,dịu ngoan biến thành một con sư tử ,một bà chằn tinh?
         
           Đàn bà rất thông minh. Vì thế,để có thể cầm cự với họ,ta - đàn ông - phải luôn đề cao cảnh giác bằng những chiến luợc lúc nóng,lúc lạnh.
         
           Có thể gầm gừ nhè nhẹ với nàng rằng :
         
           - Nếu lấy anh,đừng làm mẹ anh
         
          - Anh không dữ,nếu em dữ dằn bắt nạt anh,anh sẽ phản ứng
         
         - Hãy dịu dàng để anh thương em - Nếu không anh   xách valise về nhà mẹ anh hoặc anh lấy thêm vài cô vợ nhỏ..
         
         
         - Hãy và hãy......
         
         
         
            ( Bi giờ thì ngừng gõ chữ - Phải đi làm  ------- )
         
         
         
           đăng sơn.fr
         
         
        #64
          Nguyệt Hạ 24.05.2013 00:48:10 (permalink)
           
           
          Cám ơn anh đangson.fr thường ghé lại nơi này.
           
           
          Từ nhỏ NH được nghe câu chuyện này, không quên được. Kể lại ở đây cho vui.


          Buổi chiều nọ, mọi người đi ngang căn nhà nhỏ của hai vợ chồng trong xóm, nghe tiếng quát tháo của người chồng. Thường thì không ai muốn xen vào chuyện người khác, nhưng hôm nay, có vẻ gay cấn hơn. Vài người đứng lại trước cửa nghe ngóng. Từ trong nhà, tiếng quát tháo vẫn vọng ra, xen lẫn còn có tiếng roi quất vun vút nữa.
          - Chừa chưa, đánh cho chừa này.
          Không nghe tiếng khóc la, nhưng vẫn có tiếng roi quất xuống.
          - Chừa chưa, chừa chưa....


          Mấy người đàn ông nhìn nhau và không ai bảo ai, cùng xô cửa bước vào nhà.
          Cảnh tượng trước mắt hiện ra làm họ chưng hửng,


          Người chồng nằm trên bộ ván, miệng quát tháo, người vợ đứng cầm roi quất thẳng tay trên người chồng.


          À thì ra, bị vợ đánh đòn, nhưng người chồng vẫn la lối lớn tiếng để ra vẻ ta đây đang "dạy vợ" và có "uy" với vợ.


          Thế mới biết, có nhiều thứ dễ "bé cái lầm" lắm.
          Cứ nghe qua lời nói, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào nhỉ...
           
           
           
           
           
          #65
            Nguyệt Hạ 12.06.2013 08:53:11 (permalink)
             
             
             
            27. Quen nhau ... Gặp nhau ...
             

            Hai mạng gặp nhau online. Từ phút đầu đã như nam châm hút chặt. Chữ đi tìm chữ, người đi tìm người. Rồi cũng gặp nhau qua bao nhiêu khó khăn cách trở.

            Lúc đầu còn ngần ngại, rụt rè... Ý tứ giữ kẻ, cũng phải thôi. Biết nhau qua chữ nghĩa chưa chắc là biết rõ con người nhau thế nào. Người ta ăn không ngồi rồi dư cơm nên có thể viết ra ba cái gọi là "dramatize" cuộc đời ấy mà. Cũng có người "lãng mạn hoá" cuộc sống nữa. Cứ tin vào ba cái chữ có ngày bán lúa giống mà ăn.

            Sau bao nhiêu lần thử lửa. Trầm trầy trầm trật. Giận lên hờn xuống, ghen qua ghét lại.... Hai tên biết rõ lòng mình. Tên nào cũng biết tỏng tòng tong tên kia mết mình ra phết. Vậy mà vẫn còn giữ kẻ. Không ai nói thật lòng mình cả. Chỉ nói xa nói gần, nhắn gởi ý tứ vào câu chữ giòng thơ. Ôi chao sao mà tình tính tang, ôi chao sao mà thơ mộng ...

            Rồi hai tên cũng tìm cách gặp nhau. Thèm quá mà. Háo hức ghê lắm cho lần gặp đầu tiên.

            Tên đực rựa chải chuốt một chút. Đi cắt tóc, cạo râu cho nhẵn nhụi. Bôi chút Eau De Cologne cho tẩy bớt mùi xú uế. Áo quần bỏ vào máy sấy cho thẳng thớm thơm tho. (Hắn làm gì biết ủi đồ, phải nhờ máy sấy, đi tiệm giặt ủi tốn tiền, uổng ! ).

            Nàng tóc dài thì điệu hơn. Nàng có mái tóc dài đẹp sẵn rồi, không cần làm kiểu cọ gì. Nàng cũng không cần phấn son tô vẽ gì cả. Nước da trắng mịn màng, chỉ cần một lớp phấn mỏng và màu son hồng là xong. Aó quần đầy một tủ, toàn là kiểu đẹp vì nàng là nhà vẽ kiểu mẫu thời trang, thứ nào nàng design còn đẹp hơn hàng hiệu nổi tiếng kìa. Nàng lựa ra một chiếc robe, cổ hở vừa phải, hơi hơi thôi, mới gặp lần đầu, không nên cho free nhiều quá. Khổ nỗi chiếc đầm nào của nàng cũng thuộc loại mini, cặp đùi nàng săn chắc thon thả nhìn ngon ​lành ​lắm. Nàng biết mình mặc đầm đẹp hơn quần tây nên bỏ qua mục quần jean áo bó. Lựa đôi giày ​Bruno Magli da đen ​cao 2 inches, nàng thuộc hạng cao ráo nên không cần giày cao cả tấc. Tự ngắm mình trong gương, nàng còn mê chính mình nữa là ... Nàng lựa một chiếc ví da màu hồng đã mua từ Florence trong chuyến đi Ý năm trước. Thế là xong. Nàng còn cẩn thận bỏ vào ví một gói giấy kleenex nhỏ, đề phòng chậm nước mắt khi cần. (Nàng đã khóc nhiều lần với hắn những khi nói chuyện online với nhau, vì hoàn cảnh cách trở của hai bên.)

            Trời chìu lòng người. Từ sáng trời đã lên nắng vàng rực rỡ. Mây trắng bay từng cụm mềm mại lang thang trên khoảng không cao vời vợi. Gió hiu hiu vừa đủ làm những sợi tóc dài của nàng bay nhè nhè ngang vai... Đúng giờ hẹn, cả hai có mặt ở quán cafe đã chọn. Nàng bước vào cửa, chưa kịp nhìn có tiếng nói bên tai,


            - Có phải cô là ...?


            Hơi bất ngờ, nàng quay sang phía tiếng nói ấy, chàng đang đúng bên cạnh, một người như trong hình đã gửi cho nàng với màu áo dặn trước...


            - Anh có phải là ...?
            - Chào em, đúng là anh đây.


            Xém tí nữa là nàng khóc oà lên, không hiểu vì xúc động hay vì một nỗi vui tràn ngập trong lòng ... Trí óc nàng như đông đặc lại không còn suy nghĩ gì được. Bỗng dưng chàng trở nên lúng túng. Hai người vẫn đứng ngay lối ra vào của quán cafe. Không ai nói tiếng nào. Gần hết ba mươi giây ... Vừa lúc có người mở cửa bước vào sau lưng, hai người đành phải di chuyển nhường lối cho người mới vào. Chàng quên mất mình đã có bàn khi đến trước ngồi chờ nàng. Nàng hình như chưa nhận ra được mình đang ở đâu. Người bồi bàn đưa hai người đến một chiếc bàn khác, lúc ấy chàng mới nhớ ra mình đang có một ly cafe ở bàn kia...


            Ngồi xuống, gọi thức uống xong... lại im lặng. Chàng không biết nói gì, cũng không dám nhìn thẳng vào mặt nàng. Nàng đẹp và quý phái. Nàng không màu mè tóc xanh tóc đỏ, bàn tay nàng không móng nhọn móng dài sơn vàng sơn tím... , không nhẫn vòng rộn rã hai cổ tay. Nàng có cái nhìn vừa nghiêm trang vừa tinh nghịch. Nàng nhìn thẳng vào mắt chàng trong khi chàng tìm cách tránh né... Nàng ngồi im lặng và chờ đợi chàng lên tiếng...


            Chàng bối rối thật tình. Chàng đã thấy hình nàng nhưng không ngờ ngoài đời nàng đẹp và lịch lãm như thế. Bây giờ hình như nàng đang rất bình tĩnh. Bao nhiêu câu hỏi sắp đặt từ những ngày qua, giờ đây biến mất. Thỉnh thoảng chàng đưa mắt nhìn và mỉm cười với nàng. Hai kẻ người lớn không còn nhỏ nhít gì nữa nhưng giờ phút này cứ như học trò trung học mới lớn...
            Rồi cũng qua đi những phút đầu bỡ ngỡ sau khi mỗi người cho vào bụng hai ly, chàng cafe đen, nàng cam vắt. Thời gian qua mau khi người ta đang muốn gần nhau và tỉ tê tâm sự. Đến giờ về, nàng cầm ví đứng lên từ giã. Chàng ngỏ ý muốn đưa nàng về nhưng nàng lịch sự từ chối. Mới gặp một lần, bấy nhiêu là đủ rồi.


            Chẳng biết nàng có cho chàng cái hẹn gặp lại không nhỉ?
            Chỉ biết đêm nay chắc chắn có kẻ mất ngủ vì hai ly cafe.... Nàng tóc dài có lẽ sẽ ngủ ngon.....




            Nguyệt Hạ
             
            #66
              Nguyệt Hạ 12.07.2013 04:48:19 (permalink)
               
               
              28.
              Cách Thăm Hỏi Của Đàn Ông
               

              Nàng bị đau nằm liệt giường, nhận được những lời thăm hỏi như thế này,


              Người thứ 1

              - Em làm gì mà bị đau?
              - Không làm gì hết, chỉ có trở mình tí xiú rồi thấy đau.
              - Chắc tại ngày xưa làm gà rút xương nhiều nên bây giờ trả quả chứ gì?
              - Anh này chỉ khéo nói ác...

              Hỏi thăm thế chỉ làm cho người khác đau hơn thôi. Huhuhu ...


              Người thứ 2


              - Em bớt chưa? Đau như thế nào?
              - Vẫn còn đau nhiều, đi đứng không được anh ạ.
              - Vậy chuyện bếp núc ra sao?
              - Em chưa đi đứng được, làm sao nấu nướng gì?
              - Nghĩ thấy tội nghiệp cho những đàn ông trong nhà em. Như vậy mới biết thiếu bàn tay nội trợ, nhà cửa tan hoang...


              Nghe mà ấm ức, người ta đau không tội nghiệp, lại đì tội nghiệp cho mấy đấng mày râu...
              Vậy mới biết, trong đầu người đàn ông nghĩ đến chuyện ăn uống nhiều hơn !


              Người thứ 3


              - I think your high heel got you now. You may need a surgery.
              - What are you talking about? What is there to do with high heel? and what's with surgery?
              - I mean if you wore high heel in the past now your leg got hurt. And you might need a surgery if the nerve touch the bone.


              Hết ý kiến.



              Người thứ 4


              - Anh ơi, tin anh hay em đã bớt đau nhiều rồi. Cám ơn anh thường thăm hỏi em.
              - À tốt quá. Cám ơn em đã báo tin. Như vậy có nghĩa là cháo phải nấu lâu mới nhừ...


              Thật là tức mà không nói gì được. Người ta đau mà nói là cháo phải nấu nhừ... Làm như ai muốn đau lắm áh...



              Dù sao cũng cám ơn các chàng rất nhiều.
               
               
              Nguyệt Hạ
               
               
               
              #67
                Nguyệt Hạ 19.07.2013 06:10:20 (permalink)
                 
                 
                29.  Ơ Hơ ...
                 
                Chàng kia gọi điện thoại đến người yêu,
                - Alo, anh đây
                - Anh đó hả, anh đang ở đâu?
                - Anh đang đi dạo buổi tối,
                - Trời đẹp không anh?
                - Bé ơi, anh nhớ em, anh yêu em...
                - Thật không? sao tự nhiên nhớ?
                - Thật chứ, anh nhớ bé khi anh đi dạo
                - Tin được không?
                - Tin anh đi, anh nhớ bé nhiều
                - Anh nhớ những gì, nói em nghe
                - Anh nhớ giọng nói của bé, anh nhớ mái tóc của bé nữa.
                - Thế anh nhớ giọng nói em ra sao?
                - Em nói giọng Bắc ngọt ngào.
                - Thế nhớ gì ở tóc em?
                - Tóc em ngang vai, quăn quăn
                   ...
                - Bé ơi sao em im lặng?
                   ...
                - Bé ơi... nói chuyện với anh đi
                - Có gì để nói nữa hả anh?
                - Tại sao thế bé?
                - Tại vì anh nhớ nhầm người rồi. Anh nhớ nhầm giọng nói và mái tóc của ai rồi...
                - Ơ, anh nhớ rõ ràng giọng nói của em mà...
                - Nếu anh không nhớ nhầm thì anh bấm nhầm số vậy.
                Chào anh.
                 
                 
                 
                 
                Nguyệt Hạ
                 
                 
                 
                #68
                  Nguyệt Hạ 17.08.2013 08:49:23 (permalink)
                   
                   
                  THƯ NHẬN TỪ EMAIL
                   
                   

                  Cô bạn nhỏ của tui ơi !



                  Bữa nay, tui thấy được khỏe khoắn và tui vui... Trời dịu đi và bớt nóng. Có vài giọt mưa, mưa...Đi làm việc... Đã rất giỏi và ngoan ngoãn... Có nghĩ đến Cô nhỏ một tí xíu... (Một tí xíu thôi vì phải tập trung để làm cho xong các việc phải làm... Lộn xộn thì hỏng việc !)

                  Tui đã nghĩ đến Cô và tui nói thiệt tình: Cô là một khúc xương khó nuốt! Vì những lý do mà chính Cô đã hiểu rồi. Và Cô hiểu rất rõ ràng...)

                  Sức Cô đã là sức voi nên Cô đã cố gắng kháng cự... Cô đã im lặng, để nghe tui tán tỉnh khi tui nói tui nhớ Cô và bắt đầu thương Cô...

                  Tui không thấy được mặt cô nhưng tui hiểu là Cô đã có tí gì cảm động.

                  Mà kể ra thì cũng lạ thật! Chả hiểu Cô có cái gì hơn người khác để tui thấy thương và yêu Cô?

                  Sao tui không xem Cô chỉ như một người bạn thường để tâm sự cho đỡ buồn cái cõi đời ô trọc này?

                  Khi không gặp người dưng, thấy người ta dễ thương, duyên dáng, nói là thương, là nhớ...

                  Rõ thật là vô duyên...!
                  Chẳng biết người ta là con cái nhà ai mà nói yêu người ta! Rõ là vớ vẩn, vô duyên kinh khủng...!

                  Chả biết sao?

                  Thôi kệ...

                  Cô bạn ơi!

                  Lúc đầu, tui quen Cô và Cô muốn xem như là một tình bạn để xã giao, thư từ qua lại và có điều tâm sự...

                  Nhưng Cô nào có biết tính của tui kỳ lạ lắm! Tui ít khi chịu dừng chân lại ở tình bạn. Giữa nam và nữ khó có thể giữ tình bạn lắm... Cái biên giới mong manh đó dễ bị tui xâm phạm và tui đã vượt biên giới để tấn công cô...

                  Khi tui biết nhung nhớ để yêu thương Cô thì đó là chuyện riêng của tui... Tui thấy bị trống trải, trống vắng trong tâm hồn tui mỗi ngày nên tình cảm nẩy nở và tui "bị" Yêu Cô...

                  Có lúc Cô hỏi tui là: Yêu Cô để làm gì?

                  Câu hỏi của Cô làm cho tui thấy khó mà trả lời cho thông suốt...

                  Tui đành lý luận "cùn" và triết lý rất "khùng" bằng cách nói rằng: "Yêu để mà yêu" và chả hiểu tại sao? Con tim nó có những lý lẽ riêng tư của nó... Chúng ta đành phải đổ lỗi cho trái tim ngây thơ vô tội của mình...

                  Mà thật ra, khi tui nói tui yêu Cô là lỗi của riêng tui vì tui không cầm lòng được...

                  Chính tui cũng không trả lời được tui yêu Cô để làm gì vậy hả?

                  Để đẹp lòng  cho chữ nghĩa chăng?


                  Tình bạn có khác với tình yêu không?

                  Tui không có cách nào khác là để yên như vậy... Để hàng ngày âm thầm biết mình nhớ nhung... Hàng ngày chờ dòng chữ đến từ nhau, từ những lá thư, từ những câu nói chuyện với nhau...

                  Tình yêu là cái gì vậy hả Cô?


                  ...

                  Cô bạn nhỏ ơi!

                  Đó là bao nhiêu điều mà tui cần thơ thẩn, tâm sự với Cô...

                  Cô ơi!


                  Mỗi ngày tui xin Cô cho tui một dòng chữ... Tui tặng Cô những dòng chữ thật tình của tui... Như một cách thức để chia xẻ và an ủi nhau là thấy đời còn cái gì đó để vui...
                  Những lúc thong thả một mình, ngẫm nghĩ đến một người để có cái mà nhớ... Thấy lòng mình rộn rã một niềm vui, ấm áp...

                  Có khi tạm chấp nhận là "đủ" thì đó cũng là một thứ hạnh phúc rồi.

                  Phải vậy không, thưa Cô?



                  ...

                  Tui gõ chữ nhiều và đã mỏi tay rồi.

                  Chúc Cô những lời chúc đẹp nhất có thể đến từ một nơi xa...


                  Một người dưng.
                   


                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2013 04:38:47 bởi Nguyệt Hạ >
                  #69
                    Nguyệt Hạ 21.08.2013 10:23:11 (permalink)
                     
                     
                    30.
                     
                    Khi đang còn yêu nhau,

                    Mỗi buổi sáng, thức dậy,

                     
                     
                    - Em ơi, anh thức dậy rồi nè.
                    - Anh có ngủ ngon không?
                    - Say, ngon...
                    - Anh có mơ thấy em
                    không?
                    - Có, anh mơ thấy đang nắm tay em
                    đi dạo biển  ...

                    - Em ơi, đến giờ anh đi làm nha.
                    - Sao anh đi sớm vậy, ở lại với em thêm tí nữa...
                    - Chiều anh về sớm, mình gặp nhau nha cưng.
                    - Anh hà tiện quá, thêm tí xíu cũng không được sao?
                    - Thế em muốn nói gì, thì nói đi, anh nghe.
                    - Muốn nghe anh nói ...
                    - Em nhõng nhẽo há.
                    - Chiều anh về sớm nha.
                    - Để anh thu xếp công việc. Bây giờ anh đi làm, em ngoan.

                    Buổi chiều,

                    - Em ơi, anh về rồi nè.
                    - Ơ anh về hồi nào?
                    - Vừa về đến anh gọi em ngay.
                    - Anh ăn uống gì chưa?
                    - Tí nữa, bây giờ anh muốn gặp em.
                    - Hôm nay công việc anh ra sao?
                    - Anh làm rất nhiều việc, từ sáng đến chiều, gặp nhiều khách hàng.
                    - Thế anh làm việc nhà chưa?
                    - Anh về tưới vườn rồi.

                    Buổi tối,

                     

                    - Em ơi, anh đây
                    - Anh đang làm gì?
                    - Anh đang nói chuyện với em.
                    - Anh ăn tối chưa?
                    - Tí nữa, nói chuyện xong đã ...
                    ...
                    - Đến giờ rồi, em đi ngủ nha anh.
                    - Em ngủ ngon mơ thấy anh nha nha ...
                    - Bye anh
                    - Bye em cưng.



                    Lúc đang yêu, nói với nhau bao nhiêu cũng không đủ.
                    Khi hết yêu, người ta rời nhau và không ai còn nói một lời nào nữa.


                    Tình yêu làm con người thay đổi thật nhanh.

                    Nói nhiều và im lặng chỉ xảy ra trong phút chốc.

                     
                     
                    Nguyệt Hạ

                     
                     
                    #70
                      Nguyệt Hạ 06.09.2013 23:20:39 (permalink)
                       
                       
                      31.

                      - Sao anh không đăng bài của em ?
                      - Ơ ơ ... để từ từ ...
                      - Tại sao lại từ từ ?
                      - Anh đang bận ...
                      - Em thấy có nhiều bài mới đăng, anh bận chỗ nào ?
                      - Anh đang đọc ...
                      - Nói thẳng đi, anh lại kiểm duyệt nữa phải không?
                      - Anh thấy rằng, cuộc đời buồn quá rồi, em nên viết những gì vui tươi hơn...
                      - Nè anh, không phải pg 13 đâu mà đục bỏ bài em hoài, già hết rồi mà.
                      - Tại sao em hay viết buồn, thực tế có gì đẹp đâu?
                      - Tại sao anh hay trốn chạy thực tế? Tại sao cứ phải thơ mộng hoá cuộc đời?
                      - Anh nghĩ em nên quên đi và viết về những gì nhẹ nhàng hơn...
                      - Hình như đàn ông các anh cố tình quên đi thực tế và chỉ muốn thấy, muốn đọc những gì "không thật", như thế có phải tự đánh lừa mình không?
                      - Đời đã buồn quá rồi em .
                      - Anh nói thế thì em chịu thua anh, không gửi bài cho anh nữa.



                      Nguyệt Hạ
                      Sept 06 2013


                      #71
                        Nguyệt Hạ 18.09.2013 23:10:25 (permalink)
                         
                         
                         
                        32. Lèo Nhèo
                         
                         
                        Chàng hai thứ tóc rồi mà làm như trẻ con, hay dỗi hờn, hay giận lẫy, hai ba ngày chàng sưng mặt một lần, nàng dỗ hoài đâm ra chán,
                         
                        Một ngày kia, nàng nói,
                         
                        - Chàng ơi, đừng sưng mặt nữa, em chán trò đó rồi.
                        - Nhưng anh thích em dỗ ngọt khi anh giận.
                        - Thôi mà, làm con nít hoài không chán sao?
                        - Để nghe em dỗ ngọt anh làm con nít cả đời cũng được.
                         
                        Chàng nói nghe sao mát dạ quá, nàng nghĩ ra một cách,
                         
                        - Chàng ơi, nếu muốn làm con nít, từ nay muốn sưng mặt phải xin phép nha.
                        - Em nghĩ ra trò gì mới ?
                        - Làm con nít muốn gì phải xin phép. Nếu chàng muốn dỗi, xin phép em, em cho phép mới được dỗi.
                        - Xin phép dỗi rồi có được dỗ ngọt không?
                        - Dĩ nhiên có phép rồi thì được. Mà hạn chế thôi nhé, một tháng chỉ được phép một lần.
                         
                         
                        Hy vọng với cách này chàng bớt dỗi. Để xin được phép dỗi và chờ được chấp thuận lâu lắm, mất thời giờ...
                         
                         
                        Không biết khi làm người lớn thì chàng sẽ hạnh hoẹ nàng đến chừng nào ?
                         
                         
                        Lớn nhỏ gì cũng rắc rối, nhức đầu ... Khi tâm địa người ta không đơn giản ...
                         
                         
                        Nguyệt Hạ
                        Sept 16 2013
                         
                         
                         
                        #72
                          Nguyệt Hạ 20.09.2013 13:50:35 (permalink)
                           
                           
                          33. Bắt đầu từ chuyện hàng giả
                           
                           

                          Bắt đầu như thế nào hử? Thiên hạ tả trời tả đất, nắng mưa, mặt trăng mặt trời hầm bà lằng rồi. Không lẽ tui bắt chước ca bài con cá nó sống vì nước nữa sao ta? Tự nhiên muốn viết chút gì đó mà rị mọ hoài cả buổi hổng ra sao hết. 


                          Thôi tui biết rồi, viết về người yêu tui ngó bộ được nhứt. Tại vì rằng thì là mà, đó là người yêu mình, khỏi sợ nhầm mí ai, khỏi sợ ai cầm nhầm. Nghe lọt lổ nhĩ hén.
                           
                          Lóng rày thiên hạ cứ cằn nhằn chuyện hàng giả hàng tàu... thứ gì cũng giả, từ thức ăn cho đến hàng hoá tiêu dùng. Ai đời mà trứng gà trứng vịt cũng làm giả, ngay cả gạo cũng làm giả thì còn cái gì là tin được nữa đây? Tui đang nghĩ tới chuyện người yêu tui, biết đâu một bữa nào, hắn ta dựng chuyện đi đâu đó để cặp kè tay đôi ví con bồ mới mà mình không biết. Tui tin hắn lắm lắm, sợ khi hắn nói xạo cũng đâm đầu mà tin thì ngu hết biết. Mà chuyện này nếu có xảy ra thì không thể đổ thừa tại tàu được. Nếu có thì chính cái tên người yêu nó bày ra chứ ai. Nó muốn đi dê đứa khác, mà nó sợ không dám nói ra nên nó tìm một cái cớ gì để bán cái.     
                           Nghĩ cho cùng, tên người yêu sợ cũng phải, đàn bà ghen mà, mất mặt mất mày hết chứ không phải chơi, có khi còn mất mạng nữa kìa. Lỡ đang ôm eo ôm iếc em kia, đang rù rì rủ rỉ lời ngon ngọt đặng chấm mút em chút đỉnh mà bị đánh ghen có phải tiếc hùi hụi không? Mà cho nó chừa, cái thứ bắt cá hai tay, tui mà bắt được thì đừng hòng yên với tui. Không phải tui tiếc rẻ gì cái thứ đó, tui làm một trận tanh bành cho chừa cái thói trăng hoa.
                           
                           Nói cho đúng ra, cái em kia bị nó dụ ngon dụ ngọt, nào biết tên đàn ông ấy đã có chủ, không trách được nếu bị dối gạt. Nhưng đáng đánh đòn là biết người ta không còn free nữa mà cứ nhào dzô. Thói đời cũng khó nói, cái ngữ độc thân lại thích mấy cha có vợ, khen có nhiều kinh nghiệm. Thanh niên chưa vợ thì chê là không biết chìu chuộng.
                           
                           Ngày tui còn nhỏ, kế bên nhà có cặp vợ chồng kia, năm mặt con rồi. Bà vợ bận rộn con cái nên luề xuề không còn thì giờ chải chuốt như lúc son trẻ. Lão chồng thì có bộ râu kẽm, tối ngày vác cái xe vespa chạy vòng vòng, nói làm thầu khoán. Không biết lão có làm thiệt không. Bữa nọ, tui nghe la hét rầm trời bên đó, chưa kịp chạy ra coi thử chuyện gì thì nghe tiếng vespa nổ rồi tiếng xe chạy ào ra cổng. Bà vợ tóc tai sổ dài rũ rượi, chạy theo ra cửa la inh ỏi, tui nghe được câu này,
                            - Cái thứ dê, vợ con đùm đề mà còn dê gái tơ.
                           
                          Thấy tội nghiệp cho bà vợ dù lúc đó tui còn nhỏ, không biết gì. Nhìn thấy bà quần áo xốc xếch, mặt mày tóc tai bơ phờ, biết là bà bận rộn lắm với năm đứa con nhỏ. Lão kia nghe đâu theo đuổi con nhỏ mười tám tuổi ở con đường sau nhà. Bà vợ có tới tận nhà con nhỏ nói phải trái, nó trả lời như vầy nè,
                          - Bà có chồng không lo giữ thì ráng chịu, ổng theo tui chớ tui có theo ổng đâu.
                           
                          Nghe kể lại thấy tội cho bà vợ. Có phải lỗi ở bà? chìu chồng, có nhiều con, không có thì giờ lo cho mình, xấu xí già cỗi thì chồng bỏ bê theo đuổi đứa khác. Trách móc ai? chung quy cũng tại cái máu trăng hoa của lão đàn ông và tại cái màn thích nghe dụ ngọt, con nhỏ mười tám không cần biết mình làm vậy là tan nát một gia đình.  Một tháng sau đó, bà vợ chạy qua nhà tui khóc lóc than thở, lão kia làm giấy ly dị vợ con, để lại căn nhà và lão làm đám cưới với con nhỏ đó. 
                           
                           
                          Nhắc tới chuyện hàng giả làm chi để tui nghĩ tới chuyện người yêu, rồi chuyện trăng hoa của mấy tên đàn ông, rồi chuyện mấy nường độc thân thích đàn ông có vợ, rồi tui nhớ tới chuyện bà hàng xóm ngày xưa... toàn là một xâu không vui. Bắt đầu từ chuyện hàng giả của tàu. Vậy thì cớ sự tại ai đây?
                           
                          Nguyệt Hạ Sept 19, 2013
                           
                           
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2014 08:06:15 bởi Nguyệt Hạ >
                          #73
                            Nguyệt Hạ 21.10.2013 07:58:30 (permalink)
                             
                             



                            Chuyện vui cuối tuần

                            Treasure or Pleasure ?

                            Từ khi cái nạn plastic thao túng gây thiệt hại cho thiên nhiên, nàng rất đau lòng và tìm cách để không góp phần vào thói quen tệ hại ấy.

                            Phải đi chợ nấu ăn, nàng mang theo giỏ bằng vải để dùng lại nhiều lần.


                            Rau rá có ướt thì phơi giỏ khô và thỉnh thoảng giặt những chiếc giỏ ấy thì được.
                            Cá thịt thì sao? vẫn phải dùng đến bao nylon bọc ngoài.
                            Và có những nơi vẫn gói hàng bằng bao nylon, thế nên nàng có rất nhiều.

                            Đi chợ về, nàng cho hết bao nylon vào một chỗ, vài tuần lại mang xuống chợ trả lại vào những thùng để sẵn.

                            Sáng hôm nay, cuối tuần, nàng đang dọn dẹp dưới gầm tủ rửa bát. Trong ấy nào là nylon, nào là xà phòng rửa bát, nào là chai lọ hóa chất để làm sạch... Nàng lôi hết ra khỏi gầm tủ để thanh toán.

                            Chàng đi ngang, ghé mắt nhìn, phán một câu,
                            - That is your treasure.
                            Nàng trả lời ngay,
                            - No, that is my pleasure.
                            Chàng tròn mắt phá lên cười, nàng thêm,
                            - Living with you, don't have any pleasure, I have to collect my own.....


                            Hỡi ơi, lời hứa, "I will give you all kinds of pleasure" ngày xưa nay đã tan vào hư không rồi...


                            Nguyệt Hạ


                             
                            #74
                              Nguyệt Hạ 05.11.2013 05:55:06 (permalink)
                               
                               




                              Mới đổi giờ vài tiếng mà sáng nay trời như đang ở mùa đông. Từ tinh mơ sương rơi gõ tóc tóc ngoài hiên nhà. Sáng thức dậy thấy mặt đất ướt và lạnh. Chuẩn bị ăn sáng thấy có gì lạ lạ trên bàn. Thì ra chàng hái đoá hoa sứ cuối cùng và mang vào để trên bàn cho nàng. Nàng rất thích chụp hình hoa này nhưng hôm qua thấy chỉ còn một hoa, nàng không nỡ ... Thế là chàng ra tay làm ác, mang chiếc hoa vào nhà làm quà buổi sáng. Có thế chứ.
                               
                              Đôi khi chàng rất đáng yêu. Hoa thơm thoang thoảng trong căn bếp, hình như thấy trời bớt lạnh ...

                              Nguyệt Hạ
                              Nov 04, 2013
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2013 06:08:17 bởi Nguyệt Hạ >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 5 của 6 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 84 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9