Thơ Trịnh Hưng
Mayvang 29.09.2005 00:20:10 (permalink)
Một mình

Một mình uống, một mình ăn
Một mình một chiếu, một chăn một giường
Một mình nhớ, một mình thương
Một mình thao thức đêm trường năm canh
Một mình tỉa lá uốn cành
Một mình mình viết, một mình mình xem
Một mình ngồi dưới ánh đèn
Viết đi sửa lại để xem một mình
Một mình ôn chuyện tâm tình
Một mình ca khúc, một mình mình nghe
Một mình oi bức trưa hè
Một mình nghe rỏ tiếng ve kiêu sầu
Một mình nhìn trước ngó sau
Một mình võ thức giữa lầu lặng yên
Một mình "thiền" để dễ quên
Một mình quán tưởng sáng lên diệu kỳ

Một mình lắm lúc ngồi ì
Hai mình có phải diệu kỳ hơn không?

Thơ Trịnh Hưng
#1
    Mayvang 29.09.2005 00:24:49 (permalink)
    Thú cô đơn

    Một mình thỏa mái uống, ăn
    Rượu nồng nhắp cạn tìm chăn vào giường
    Sá chi một mảnh tình thương
    Mặc ai dong ruổi dặm trường năm canh
    Vào thu lá úa lìa cành
    Cảm đề tranh họa riêng mình ngắm xem
    Sắc màu tỏa dưới ánh đèn
    Vui mừng khoái cảm thầm khen một mình
    Vương chi nữa tiếng ân tình
    Giọng thanh cứ hát một mình ta nghe
    Nắng rọi rực cháy ngày hè
    Niềm vui rộn rã có nghe chi sầu
    Tung hoành dấn bước trước sau
    Chẵng ai quấy nhiễu tinh cầu lặng yên
    Thú Cô Đơn dễ gì quên
    Một mình quả thật ấm êm lạ kỳ


    Hai mình la lối ầm ì
    Một mình thanh thản ly kỳ hơn không?



    Họa bài thơ "Một mình" của nhạc sỹ Trịnh Hưng
    Chim Yến Trắng
    11-09-04 10pm
    #2
      Mayvang 29.09.2005 00:26:22 (permalink)


      Chữ Mẹ

      Chữ Mẹ cao đẹp tuyệt vời
      Là câu tập nói đầu lời của con
      Nuôi con bằng sửa, bằng cơm
      "Lòng Mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
      Tình Mẹ như biển bao la
      Ân cao vời vợi như là Thái Sơn
      Đêm hôm con bệnh con hờn,
      Mẹ hát luôn mồm câu hát à ơi!
      Mong con khôn lớn làm người
      Có danh với phận cho đời Mẹ vui!
      Gian nan Mẹ vẫn tươi cười
      Không bao giờ thấy một lời thở than.
      Mặc cho thân xác võ vàng
      Lưng còng, tóc bạc lại càng hy sinh
      Biết bao là nghia, là tình
      Mẹ dành cho chỉ một mình con thôi!
      Bây giờ Mẹ đã về trời
      Thân con lưu lạc xứ người đơn côi
      Con thuong Mẹ quá, Mẹ ơi!
      Mẹ là tất cả cuộc đời của con!

      Trịnh Hưng






      Bài thơ này được hội nhà thơ Pháp in vào trong tập thơ "Les Poètes du Dimanche" xuất bản năm 2001

      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9