CHÚT THẦM THÌ
Nợ
em nợ ta một thời ngây dại
cổng trường trưa nắng - đứng đợi ai
guốc gỗ em khua giờ tan lớp
bao năm tháng trôi - còn vọng mãi
em nợ ta một đời thương nhớ
kẻ ở người đi vẫn mong chờ
bạc tóc thời gian chưa gặp lại
nhớ nhau nghe thật dài tiếng thở
em nợ ta một lời ước nguyện
xa nhau bởi thiếu chút nhân duyên
thương, nhớ, giận, hờn, vẫn còn đủ
lòng còn yêu - sao vội xuống thuyền ?
em nợ ta một trời kỷ niệm
góc phố hàng cây đọng nỗi niềm
của một thời em đã yêu tôi
xa nhau tôi thẫn thờ tìm kiếm
em nợ ta bao ngày trống vắng
thiếu em chiều trôi trong men đắng
tỉnh say mộng mị đời lăn mãi
tình tôi người ơi tơ nhện giăng
em nợ ta nhiều quá người ơi !
một tình yêu một nỗi đau đời
cả hồn ta em cũng mang theo
ta còn lại gì cố nhân ơi ?
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Trách
thầm trách trời xanh sao chẳng ngó
một chút duyên thôi nỡ chối từ
đẩy một tình yêu vào ngang trái
giờ ngồi viết lại những ước mơ
cứ trách người xưa hờ hững quá
nỡ để tình yêu rét trong mưa
rồi lại trách cơn mưa chiều ấy
vô tình quá làm ướt tình tôi
tình ướt nên tình sớm phai phôi
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Nếu biết
nếu biết chuyện chúng mình ngày đó
nguyệt lão chẳng xe sợi chỉ đỏ
sẽ chẳng yêu em nhiều đến thế
chẳng bận lòng yêu là : nhận ? cho ?
nếu biết trước chúng mình dang dở
anh sẽ chẳng ngồi đong nỗi nhớ
chẳng phải nôn nao chiều hò hẹn
chẳng đứng góc phố mỏi mắt chờ
nếu biết chúng mình sẽ chia tay
anh sẽ chẳng vướng nỗi đau này
sẽ chẳng lặng buồn chiều cô lẻ
sẽ chẳng gọi em trong cơn say
nếu biết chúng mình chẳng thành đôi
nếu biết chúng mình không chung lối
sẽ chẳng yêu lầm em ngày đó
sẽ chẳng đau lòng lúc chia phôi
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2012 15:15:16 bởi hungdong64 >
Mưa
có một người chắc quên lời hứa
để cho một người chờ dưới mưa
mưa gió đầy trời vẫn thầm hỏi
chẳng biết người ấy đã đi chưa ?
có một người bỗng ghét trời mưa
chắc tại ai đó quên lời hứa
giận ai đó lòng sao hờ hững
để một người chờ rét trong mưa
có một người hiu hắt ngắm mưa
rồi hỏi lòng tình cũ quên chưa ?
mưa gió bao năm lòng đã lạnh
hay là vẫn thích ngóng tình xưa
có một người giơ tay thề hứa
từ bây giờ không thèm yêu nữa
sợ phải chịu mưa chờ ai đó
sợ gặp phải người giống người xưa
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Hoài niệm
hôm qua một phút tình cờ
tôi gặp lại em bên bờ dĩ vãng
thư xưa phủ bụi năm tháng
tình xưa cũng đã úa vàng trong nhau
bao năm tóc đã bạc màu
thời gian xóa giúp vết đau tình buồn
chuyện tình yêu ai nào muốn
chia tay để mãi đượm buồn bao năm
bao chiều đôi mắt xa xăm
bao ngày lẻ bóng gọi thầm tên ai
đong đong đếm đếm u hoài
thương thương nhớ nhớ cũng phai mất tình
chuyện xưa tôi nhớ một mình
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Không đề
Nước mắt em rơi chiều xưa ấy
Đủ xót tim ta một quãng đời
Ta biết em đi lòng vẫn nặng
Nỗi niềm trăn trở phút chia xa
Nửa đi, nửa ở, nửa lại muốn
Chia tay em sợ chia ly mãi
Sông nước xa xôi lòng cách trở
Thương nhớ làm sao có nẻo về
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Ngậm ngùi
Rồi sẽ qua những tháng ngày ươm mộng
Bao kỷ niệm rồi cũng chắp cánh bay
Cho yêu thương biến thành nỗi mong nhớ
Vương vấn mãi trong hồn người lữ thứ
Rồi sẽ qua những tháng ngày hò hẹn
Lối cũ đường xưa chỉ còn ta nhớ
Hoa cỏ buồn tương tư bóng ai đó
Sao người đi để vương buồn phố cũ ?
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Đòi
Chắc người còn nhớ thuở đang yêu
Một tình yêu nhờ ai giữ hộ
Ngày bước sang ngang sao chẳng trả
Tình xưa vẫn còn tiếc hay sao ?
Ngày ấy gởi ai bao cánh thư
Lời yêu, lời buồn, lời nhung nhớ
Lúc bước bên ai không gởi trả
Hay còn lưu luyến chứng tích yêu ?
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Hồi ức
Có một người mỗi lần nhớ bỗng thương
Ngày ấy khi yêu tôi bồng bột quá
Chẳng thể biết yêu rồi sẽ dại khờ
Nên vô tình làm rướm máu tim ai
Có một người mỗi khi nhớ lại buồn
Tôi dại dột đem tình yêu ra thử
Đâu có ngờ tan vỡ một niềm tin
Mất ai - thử đúng sai thành vô nghĩa
Có một người mỗi lần nhớ nhói đau
Khi yêu cứ ngỡ mãi là của nhau
Không ai muốn tình mình thành trắc trở
Lúc mất nhau niềm đau là có thật
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Kỷ niệm
Em tặng tôi cành hoa
Ta trả lại nụ hôn
Vừa giá rồi đấy nhé
Còn đòi thêm nữa không ?
Sao má em ửng hồng
Tại nắng hay tại anh
Thôi mà em đừng dỗi
Anh đâu biết dỗ dành
Cánh phượng trên tay tôi
Em trổ tài thành bướm
Để giữa trưa nắng hè
Lạc vào trang thơ tôi
Em như loài hoa phượng
Thắm mỗi độ hè sang
Cho lòng tôi mơ màng
Thấy mình nay đã lớn
Em như loài hoa phượng
Đỏ rợp cả trời hạ
Một chút tình là lạ
Đã nhen ở trong lòng
Mai chia tay phải không ?
Làm sao anh quên được
Thăm thẳm đôi mắt em
Nhìn nhau chiều tiễn biệt
Nhớ thương nào đong đủ
Cho đầy đôi mắt em
Mai chia tay rồi em
Hành trang mang bên mình
Hình như là nỗi nhớ
Và đôi mắt trông theo
Sao không phải là em
Cho tôi lời ước hẹn
Dẫu có là trăm năm
Chẳng là gì người ơi !
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Giặt lòng
Ngày đó yêu ai sâu đậm quá
Bao năm qua rồi còn vương vấn
Chiều nay đem lòng mình ra giặt
Cho sạch hết dấu vết tình xưa
Giặt cho trắng nỗi nhớ đơn côi
Giặt trôi những gì là kỷ niệm
Giặt cho phai lời hứa vụng dại
Giặt mờ bóng hình người trong tôi
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
SỢ
Muốn ngỏ cùng ai lời thương yêu
Cùng ai tâm sự biết bao điều
Muốn cùng ai đó lời thề ước
Cùng khoác tay nhau dạo phố chiều
Muốn gởi ai đó trái tim mình
Nhưng rồi lại sợ - đời phiêu linh
Sợ mắt ai buồn mòn mỏi đợi
Sợ ai hoài phí tuổi xuân trinh
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Ru buồn
Ru tình bằng những vần thơ
Ru tôi bằng những giấc mơ nghê thường
Ru lòng bằng nỗi nhớ thương
Ru nhau là những vấn vương tình đầu
Ru người một chút mưa ngâu
Ru đêm là những nỗi sầu mất nhau
Người ơi, thôi hẹn mai sau
Đôi ta sẽ mãi ru nhau tình nồng
Bây giờ tình đã như không
Ru nhau cũng chỉ mênh mông lời buồn
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Nỗi niềm riêng
chẳng nỡ để em nét mày chau
chẳng muốn em khóc mắt đổi màu
thôi đành gom hết niềm thương nhớ
mình ta mang đến tận mai sau
ta biết rồi em bước sang ngang
thương nhớ long đong phận lỡ làng
em nhé - cầu mong mau tách bến
thuyền yêu đâu phải chuyến đò ngang
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Viết cho người
Người bỏ ta và mưa ở lại
Mưa đầy trời mưa xót mắt ai
Người ra đi lòng có thanh thản
Hay đầy u uẩn lúc chiều phai
Ta vẫn từng đêm nỗi nhớ ai
Vắng bóng người ngày bỗng hóa dài
Đêm lại ngắn ngỡ chưa kịp nhớ
Lòng sao vẫn đợi bước chân ai
Từ lúc người đi đời bỗng lạ
Bỗng nghe hụt hẫng dưới chân ta
Vẫn buồn dẫu ở giữa cuộc vui
Người có biết lúc người đi xa ?
Chưa bao giờ thương nhớ nhạt nhòa
Chưa bao giờ nỗi nhớ đi xa
Người chắc nhớ câu hát ngày cũ
Vẫn cần nhau dẫu là sỏi đá
hungdong64
(Thầm thì bên ngọn gió)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: