RE: Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn
-
12.04.2012 14:52:04
Chương 1096 Một Vạn Điểm Tích Phân!
“Cái gì? Hạ Ngôn tiến vào núi Thủ Vọng rồi?”
Ở phía trên ngọn núi trung ương cao nhất núi Thủ Vọng, Thương Tử Danh vốn đang ngồi xếp bằng tu luyện trong cung điện của mình, đột nhiên lão nhảy dựng lên. Lão vừa mới nhận được tin tức Phương Vũ Sinh truyền đến, nói Hạ Ngôn đã trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng!
- Tiểu tử này... thật đúng là chết tiệt!
“Tuy nhiên với thực lực của ta, lại không đủ sức giết chết hắn! Hơn nữa ở núi Thủ Vọng giữa tu luyện giả nghiêm cấm chém giết nhau. Quên đi! Ta trước không cần trêu chọc hắn, đợi đến thời cơ thích hợp...”
‘Tên tiểu tử chết tiệt này, sớm hay muộn ta phải tự tay giết chết hắn! Đúng vậy, là tự tay ta giết chết hắn. Chờ ta đạt tới pháp tắc đại viên mãn, sẽ có cơ hội diệt trừ tên chết tiệt này.”
“Hiện tại... ta tốt hơn là chuyên tâm tu luyện...”
Sắc mặt dữ tợn của Thương Tử Danh dẩn dẩn khôi phục như lúc ban đầu, lão hít sâu một hơi, bình phục nỗi lòng, sau đó lại tiếp tục ngồi xuống. Lão biết rõ, chính mình căn bản là chưa đủ sức giết chết Hạ Ngôn. Lúc trước thời điểm mình chiến đấu với Hạ Ngôn, Hạ Ngôn còn chưa tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Hiện tại hắn tiến vào núi Thủ Vọng, hiển nhiên là từ trong giai đoạn thứ hai Tiên Kiều đi ra, thực lực tất nhiên còn mạnh hơn so với lúc trước!
Nếu bây giờ mình đi tìm hắn, chẳng phải là tự đi tìm xui xẻo sao? Thương Tử Danh cũng không ngốc!
Chỉ có đợi sau khi mình đột phá, mới có thể trên thực lực áp chế tên Hạ Ngôn kia!
- Ai muốn cùng ta đánh cược? Nếu các vị đều có hứng thú như vậy, ta cũng đành phải bồi tiếp thôi.
Vốn trước đó Hạ Ngôn từ chối đánh cược, là vì không muốn dẫn tới chú ý của người khác, hiện tại không muốn dẫn tới chú ý cũng không được. Chấp sự núi Thủ Vọng tụ tập ở chỗ này đã rất đông ước chừng hơn một trăm người.
Đã có người muốn đưa tặng điểm tích phân núi Thủ Vọng cho mình, thì sao mình còn không nhận lấy, chẳng phải là làm cho người ta mất hết mặt mũi hay sao?
- Hà?
Rất đông các tu luyện giả đang chế giễu Hạ Ngôn nghe vậy, đều kinh ngạc sửng sốt, bọn họ không ai ngờ được, Đông Ngữ lại đột nhiên lên tiếng đáp ứng đánh cược.
- Ha ha! Ta đến trước đi!
Mộc Sình liên tục cười ha hả đáp lời:
- Xem ra Đông Ngữ quả thật rất có khí phách, cũng rất tự tin đây!
- Ta có một vạn điểm tích phân, đặt cược đánh cược chính là một vạn điểm tích phân đi! Nếu ngươi muốn đánh cược với ta, phải có một vạn điểm tích phân mới được!
Hạ Ngôn híp mắt nhìn chằm chằm vào Mộc Sinh, lạnh nhạt nói.
- Cái gì?
- Ngươi muốn trực tiếp đặt cược một vạn điểm tích phân?
Mộc Sinh trợn tròn mắt nhìn Hạ Ngôn, thanh âm kinh ngạc hỏi.
Mà các tu luyện giả khác, cũng đều như ngừng thở!
Một vạn điểm tích phân, đây đúng là số điểm đại đa số tu luyện giả đều lấy không được. Bình thường tu luyện giả nếu tích góp từng tí một tới đủ một vạn tích phân, đều sẽ tiến vào Tiên Cảnh tu luyện.
Cho nên ở trên thần bảng, ngay cả Thương Mộ Vân xếp hạng thứ nhất, cũng chỉ có hơn ba vạn điểm tích phân mà thôi.
- Đông Ngữ... ngươi...
Lưu Dụ đứng bên cạnh Hạ Ngôn, cau sát đôi chân mày nhìn Hạ Ngôn, thấp giọng nói.
- Đừng lo lắng, ta có nắm chắc!
Hạ Ngôn cười cười, nói khẽ với Lưu Dụ.
- Thế nào? Ngươi nếu chịu xuất ra một vạn điểm tích phân đặt cược, ta sẽ đánh cược cùng ngươi!
Hạ Ngôn nhìn Mộc Sinh, khẽ cười nói.
- Tiểu tử này là kẻ điên!
Có tu luyện giả thấp giọng lầu bầu.
Chấp sự mới khi gia nhập một ngọn núi của núi Thủ Vọng, sẽ nhận được một vạn điểm tích phân khởi đầu, nhưng cũng chỉ là một lần duy nhất. Nếu lập tức thua trận phải trả một vạn điểm tích phân, vậy thì ngay cả khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh cũng khó.
- Hà hà! Mộc Sinh! Nếu ngươi không dám, hãy để cho ta tới luận bàn cùng Đông Ngữ hắn một trận đi, ta đây còn có hơn một vạn điểm tích phân!
Trong đám người, một tu luyện giả thân hình hơi béo phì, cất tiếng cười kêu lớn với Mộc Sinh.
Quả thật không hề ít tu luyện giả hy vọng có thể đánh cược cùng Hạ Ngôn, bởi vì loại kiếm điểm tích phân số lượng nhiều thế này không phải dễ có.
- Hừ! Một vạn tích phân, ta còn có thể lấy ra được! Đông Ngữ, đây chính là tự ngươi lựa chọn. Đến lúc đó thua hết tích phân núi Thủ Vọng, ngươi cũng đừng tìm tới Thanh Dương Phong chủ cáo trạng nói ta khi dễ ngươi!
Mộc Sinh hừ lạnh một tiếng, lập tức dời ánh mắt nhìn chòng chọc vào Hạ Ngôn, nghiêm giọng nói.
- Ha ha! Nếu ngươi có thể thắng ta, về sau ta gặp ngươi trên đường sẽ đi vòng tránh đường khác. Chúng ta bắt đầu đi!
Hạ Ngôn khoát tay, không thèm để ý cười nói.
- Hả?
“Đông Ngữ này thật đúng là kiêu ngạo nha! Nhìn không ra miệng lưỡi thế này... Chậc chậc...” Lưu Dụ nhẹ nhàng thở dài một hơi, chân mày nhíu lại thành một đường, tuy nhiên hắn cũng không tiếp tục khuyên can Hạ Ngôn nữa.
“Vù vù!”
Hai bóng người hóa thành hai luồng hào quang, rất nhanh khuất dạng về phía chân trời.
Chỉ trong thời gian một lần hô hấp, hai người đã bay ra ngoài tầng khí quyển!
- Chiến đấu bắt đầu rồi!
- Đi... Chúng ta cũng đi theo xem náo nhiệt.
- Tên Mộc Sinh này vận khí thật tốt quá! Không ngờ Đông Ngữ kia lại đồng ý đánh cược với hắn! Đáng tiếc, cả một vạn điềm tích phân... Xem ra Mộc Sinh hôm nay sắp kiếm được một mẻ lớn rồi!
Một số tu luyện giả vừa nói chuyện với nhau, đồng thời cũng rất nhanh đuổi theo hai người Hạ Ngôn và Mộc Sinh.
“Xoạt!”
Hai người ở trong không gian, đột nhiên dừng thân hình lại, độ cao nơi này đã cách mặt đất chừng mấy ngàn dặm.
“Một vạn điểm tích phân, ta là thắng chắc rồi! Hà hà! Vận số của ta cũng thật không tệ! Trước một bước giành được đánh cược cùng Đông Ngữ này.” Mộc Sinh đưa mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, khóe miệng lóe ra vẻ tươi cười. Kết thúc một trận đánh cược này, hắn có thể kiếm được một lần cơ hội tiến vào Tiên Cảnh! Chuyện tốt như vậy, cũng không nhiều.
“Nhiều người đến xem như vậy... một khi đã thế... Ta đây cũng mau một chút đánh bại tên tiểu tử này cho xong.” Mộc Sinh xoay chuyển ánh mắt, nhìn thấy xa xa rất đông tu luyện giả núi Thủ Vọng đang vây xem cuộc chiến, hắn nghĩ thầm trong lòng.
- Đông Ngữ! Chuẩn bị xong chưa?
Mộc Sinh một lần nữa nhìn về phía Hạ Ngôn, ra tiếng hỏi.
Thanh âm truyền đi trong không gian, mà hiện tại vị trí chỗ hai người, sớm đã không có không khí. Tuy nhiên, điều này đối với tu luyện giả cỡ như Mộc Sinh và Hạ Ngôn mà nói, căn bản là không thành vấn đề. Mộc Sinh nói ra miệng, thanh âm trực tiếp sinh ra chấn động ở trong không gian, không ngừng lan tràn ra khắp bốn phía.
- Bắt đầu đi!
Hạ Ngôn vừa nghe Mộc Sinh nói, gật đầu đáp lời.
“Vù!”
Thân mình Mộc Sinh nhoáng lên một cái, tốc độ mau đến cực hạn, không hổ là vương tộc linh lực màu vảng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, chỉ thấy thân mình hắn lúc này được bao bọc trong một vòng năng lượng màu vàng. Ngay sau đó, từ trong cơ thể hắn bắn nhanh ra một luồng kiếm khí màu đen.
- Mộc Sinh này vừa ra tay đã dùng toàn lực, hắn muốn tốc chiến tốc thắng ở trước mặt chúng ta đây!
Một gã tu luyện giả thấy Mộc Sinh phát động công kích, cảm khái nói.
- Đúng vậy! Cũng không biết Đông Ngữ có thể ngăn cản được công kích của Mộc Sinh lần này hay không! Có thể đi vào núi Thủ Vọng, chứng tỏ thực lực của Đông Ngữ hắn cũng không kém, nhưng mà...
Có tu luyện giả khẽ lắc đầu.
- Thật đáng giận, một vạn điểm tích phân, vì sao không phải là của ta...
Có người đố kỵ thấp giọng nói.
Con người mới làm sao có thể so sánh cùng Mộc Sinh đã tu luyện mấy trăm vạn năm trên núi Thủ Vọng như vậy? Mộc Sinh cũng đã từng ba lần tiến vào Tiên Cảnh tu luyện.
Tu luyện giả của núi Thủ Vọng, bất kể là người nào mỗi lần từ trong Tiên Cảnh đi ra, đều là một lần thực lực tăng lên rõ rệt.
“Vù!”
“Thực lực của Mộc Sinh, so với kia Thương Tử Danh đường như còn mạnh hơn một ít!” Hạ Ngôn cảm nhận được lực công kích trong kiếm khí, hơi nhíu mày, trong lòng đưa ra phán đoán.
Ngay sau đó, thân mình Hạ Ngôn liền biến mất trong không gian. Pháp tắc của Mộc Sinh căn bản là không có ảnh hưởng gì với Hạ Ngôn.
- Cái gì?
- Thật là thân pháp và tốc độ kinh người!
Nhìn thấy thần hình Hạ Ngôn biến mất, những tu luyện giả vây xem kia, toàn bộ đều trợn tròn mắt, vẻ mặt có chút khó có thể tin.
- Không ngờ hắn tránh thoát được một kích toàn lực của Mộc Sinh! Điểu này sao có thể?
“Vù!”
Đúng lúc này, toàn bộ không gian đều chấn động nhè nhẹ, thân ảnh Hạ Ngôn hiện ra lại trong tầm mắt mọi người. Tuy nhiên, vị trí hắn xuất hiện lần này thật đáng kinh ngạc, hắn lại hiện ra ở phía sau Mộc Sinh.
Hiện tại tuy rằng Hạ Ngôn còn không thể hóa thân thành pháp tắc nhưng hắn lĩnh ngộ về pháp tắc đã đạt tới đại viên mãn. Trong phạm vi không gian năm mươi thước chung quanh thân thể Hạ Ngôn, Hạ Ngôn chính là chúa tể, nên muốn khống chế Mộc Sinh cũng không khó khăn gì.
- Không xong!
- Không!
Mộc Sinh đã cảm giác được động tĩnh sau lưng, hắn giận dữ quát lớn tiếng một tiếng, liền định xoay người lại.
Thế nhưng, Hạ Ngôn ở phía sau Mộc Sinh, chỉ là nhẹ nhàng đẩy ra một chưởng, ngay tức thi ấn lên phía trên lưng của Mộc Sinh. Toàn thần Mộc Sinh rung động dữ dội, tiếp theo dưới lực đẩy mạnh cực lớn, thân mình hắn rơi thẳng tắp xuống phía dưới.
Mọi người vây xem đều há hốc miệng, trợn to mắt nhìn thân thể Mộc Sinh mau chóng bị đánh rơi xuống.
- Chết tiệt!
- Phá vỡ cho ta!
Lúc này Mộc Sinh cũng không có bị thương tồn gì, tuy nhiên hắn không cách nào nhúc nhích được. Dưới chưởng lực của Hạ Ngôn, hắn không có chút sức phản kháng nào.
- Tại sao có thể như vậy!
- Lực lượng pháp tắc của Đông Ngữ này, như thế nào mạnh như thế? Thật đáng giận! Mau phá vỡ cho ta!
Mộc Sinh hoàn toàn không thể ngăn cản thân thể của mình rơi xuống phía dưới. Linh lực màu vàng trên thân thể hắn, không ngừng bành trướng ra phía ngoài, nhưng với tình trạng trước mắt của hắn căn bản là không thay đổi được điều gì.
“Ầm!”
Rất nhanh, thân thể Mộc Sinh liền đập mạnh lún xuống mặt đất núi Thủ Vọng Sơn, mặt đất cứng rắn kia đều bị chấn động thành ngàn vạn vết nứt.
- Phù!
“Vù!”
Mộc Sinh rơi mạnh xuống, sau đó rốt cục thân thể lần nữa hồi phục lại. Hắn vừa cảm thấy có thể khống chế cơ thể của mình, liền vội vàng nhảy lên khỏi hố sâu dưới mặt đất bị chính thân mình hắn đập xuống tạo ra.
Với cường độ thân thể của hắn, vẻn vẹn chỉ chút lực va chạm như vậy, căn bản là không tạo thành thương tổn gì cho hắn.
Mộc Sinh mới vừa nhảy lên, liền nhìn thấy Hạ Ngôn trôi mặt mang theo ý cười, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên trắng bệch. Hắn biết rõ, chính mình đã bị đánh bại, hơn nữa bị thua không còn lời nào để nói. Thực hiển nhiên, thực lực giữa hai bên chênh lệch rất lớn.
“Một vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng..” Nghĩ đến tích phân của mình, trong lòng Mộc Sinh rúng động đau xót một trận. Đây cũng không phải đau ngoài da thịt, mà là đau lòng.
Mà trong những tu luyện giả đang vậy xem cuộc chiến, một số người đều hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy mình có chút may mắn, may mà vừa rồi không phải chính mình đánh cược cùng Đông Ngữ. Nếu như vừa rồi Đông Ngữ lựa chọn đánh cược cùng mình, vậy thì hiện tại hẳn đã rơi vào tình cảnh như Mộc Sinh rồi. Hai người giao thủ tuy rằng rất ngắn ngủi, nhưng mọi người đương nhiên đều nhìn ra được, Đông Ngữ đã lĩnh ngộ về pháp tắc hơn xa Mộc Sinh.
Chênh lệch về pháp tắc này trực tiếp phân ra thắng bại giữa hai người. Ngay cả Pháp Tắc Thần Khí cường đại đều không thể xoay chuyển tinh thế bất lợi trước độ chênh lệch pháp tắc như vậy.
- Mộc Sinh! Đến lúc đưa lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của ngươi ra rồi! Ta muốn lấy một vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng thuộc về ta.
Hạ Ngôn ung dung nói nhẹ nhàng với Mộc Sinh lúc này sắc mặt trắng bệch.
- Cái này...
Trong lòng Mộc Sinh đang không ngừng ứa máu.
- Ha ha! Đây là ước định giữa chúng ta, trước mặt nhiều người đều tận mắt thấy, tận tai nghe. Nếu ngươi đổi ý không muốn giao cho ta, vậy hậu quả thực rất nghiêm trọng. Rất có thể ngươi sẽ roi vào tình cảnh bị đuổi ra khỏi núi Thủ Vọng đấy!
Hạ Ngôn cười ha hả nói với Mộc Sinh.