Chương 912 Con Chó Chết Này... Hết Thuốc Chữa! Hạ Ngôn khắc ra một số bí điển này, con cháu Hạ gia về sau tu luyện nhất định là có thể làm ít công to.
Cộng thêm tài nguyên Hạ gia chiếm cứ ở Phân thế giới, khẳng định về sau sẽ xuất hiện càng nhiều Linh Hoàng. Hơn nữa theo nhân số con cháu trong gia tộc tăng nhiều, xuất hiện con cháu có thiên phú cao tỷ lệ cũng sẽ lớn hơn nữa.
Sau khi Tộc trưởng Hạ Ưng Khúc rời đi. Hạ Ngôn lại nói với mấy Thái thượng trưởng lão trong gia tộc:
- Mấy người các ngươi tuy rằng tuổi đã hơi lớn, tuy nhiên cũng có cơ hội bước vào cảnh giới. Chỉ cần bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đúc lại thân hình, lĩnh ngộ pháp tắc không gian, liền có thể đạt được ước chừng cả vạn năm tuổi thọ. Tốt lắm, nếu không có chuyện gì các ngươi đều trở về, cố gắng tu luyện đi!
- Dạ! Hạ Ngôn đại nhân!
Mấy vị Thái thượng trưởng lão Hạ gia này, đương nhiên chưa bao giờ buông bỏ việc tu luyện. Nhưng lúc này nghe Hạ Ngôn nói như thế, một đám cũng đều hai mắt tỏa sáng. Một hồi gặp lại tộc trưởng, bọn họ có thể chia phần bảo bối trong hộp gấm Hạ Ngôn đưa cho hắn, nói không chừng có thể dựa vào đó đột phá cảnh giới này.
Nhìn thấy mấy Thái thượng trưởng lão của Hạ gia cũng rời đi. Sứ giả Trương Lâm. cũng biết mình không thể tiếp tục ở lại chỗ này. Hắn cũng tự hiểu lấy mình, trong mấy người còn lại ở nơi này, rõ ràng hắn là một người ngoài.
- Hạ Ngôn đại nhân! Ta đây cũng đi thôi, về sau nếu có chuyện gì ngài cứ phái người đến Khu Vực Mê Loạn phân phó cho ta!
Trương Lâm lại thi lễ rồi nói với Hạ Ngôn
- Ha ha! Vậy đa tạ Trương Lâm Sứ giả!
Hạ Ngôn gật đầu.
“Vù!”
Thân ảnh Trương Lâm hóa thành một luồng sáng, rất nhanh biến mất ở phía chân trời
- Trong hộp gắm này là thứ gì đây?
Vừa rời đi không xa. Trương Lâm không kìm nỗi liền lấy ra hộp gấm Hạ Ngôn đưa cho hắn, trong lòng thầm phỏng đoán, tim đập thình thịch, hắn rất chờ mong. Hắn thân là Sứ giả của Chủ thế giới, có thể nhận được tài nguyên ở Tinh Đấu Điện dành cho Linh Hoàng cấp thấp xem như tương đối nhiều, nhưng chung quy cũng không có bao nhiêu.
Hắn chậm rãi mở ra hộp gắm: Từng tia sáng lắp lánh, từng luồng linh lực nồng đậm từ trong hộp gấm tỏa ra, từng viên từng viên Nguyên Đan lộ ra. Trương Lâm vừa nhìn thấy không khỏi trợn tròn mắt.
“Cừ thật!”
Ý thức nhanh chóng tra xét!
“Chẵn hai trăm viên Tam Nguyên Đan, tương đương với hai vạn viên Nhất Nguyên Đan. Thật sự là...”
“Quá giàu có nha, ta xuống Quang Ly Phân thế giới này đã gần ba trăm năm, lĩnh Nguyên Đan từ Tinh Đấu Điện, cũng mới năm sáu ngàn viên! Tốt quá!”
Trương Lâm chậc chậc vài tiếng, ánh mắt phát sáng, thu hồi hộp gấm, sau đó tăng tốc bay về hướng Tội Ác Sâm Lâm.
Trong trạch viện Hạ gia, sau khi Trương Lâm rời đi. Hạ Ngôn lại nói chuyện phiếm một hồi cùng người áo choàng, nói về hình tượng Chủ thế giới cho người áo choàng nắm đại khái.
- Cái gì?
- Hạ Ngôn ngươi là nói. Chủ thế giới cộng tất cả có ba trăm sáu mươi điện? Mà Quang Ly Phân thế giới chúng ta này, là thuộc về một thế lực tên là Tinh Đấu Điện khống chế? Trời ạ! Tinh Đấu Điện này còn không chỉ nắm trong tay Quang Ly Phân thế giới chúng ta. tổng cộng là nắm trong tay một ngàn tám trăm cái Phân thế giới?
- Chủ thế giới này thật đúng là quá lớn!
Người áo choàng không kìm nỗi liên tục phát ra tiếng ngạc nhiên và thán phục. Tuy rằng lão đã sống rất lâu năm so với Hạ Ngôn, nhưng đối với Chủ thế giới, so với Hạ Ngôn mà nói là rất xa lạ. Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, lão cũng không khỏi có chút tâm động, muốn đi Chủ thế giới nhìn xem sao.
- Đúng vậy! Ở Chủ thế giới tu luyện nhanh hơn nhiều lắm, nhưng nguy hiểm cũng rất nhiều! Theo ta được biết, Chủ thế giới cũng không phải chỉ có một, dường như còn có rất nhiều Chủ thế giới giống như Lang Tà Giới!
Hạ Ngôn gật gật đầu, lộ ra ánh mắt thâm thúy, khẽ thở dài một tiếng nói:
- Chờ thêm một đoạn thời gian, chúng ta sẽ cùng đi tới Chủ thế giới.
- Được!
Người áo choàng hít sâu một hơi, ánh mắt mơ màng, gật đầu nói.
Đại khái sau nửa canh giờ Hạ Ưng Khúc quay lại, nói là đã chuẩn bị phòng xong, mời Hạ Ngôn đi xem.
Mấy người Hạ Ngôn sau khi xem qua gian phòng, coi như rất vừa lòng. Nơi này rất yên tĩnh, bình thường cũng không có người quấy rầy, dù sao cũng không ở lại Phân thế giới lâu lắm, đối với chỗ tu luyện cũng không cần tươm tất lắm.
- Tiền bối! Từ nay sử dụng những Nguyên Đan này tu luyện đi!
Chờ tộc trường Hạ Ưng Khúc rời đi, ba người Hạ Ngôn ngồi quanh bàn. Hạ Ngôn xuất ra một cái hộp gấm nói với người áo choàng.
Cảnh giới Linh Hoàng tu luyện tiêu hao Nguyên Đan, đương nhiên không thể so sánh với Nguyên Đan tiêu hao của cảnh giới Thiên Thần, càng đừng nói là tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cấp thấp.
Chút tiêu hao đó Hạ Ngôn căn bản là không thèm để ý. Hơn nữa, tiền bối áo choàng có ân với hắn, còn Tiểu Thanh thì không phải là người ngoài.
- Nguyên Đan?
Người áo choàng tiếp nhẫn hộp gấm, tiện tay liền mở ra.
- Ồ?
Tiếp theo, người áo choàng liền trực tiếp ngây ngẩn cả người. Tuy rằng thấy không rõ biểu tình, nhưng trong ánh mắt lộ ra vẻ chấn động, có thể nghĩ mà biết trước kia lão chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy nhiều Nguyên Đan như vậy.
Tuy rằng sau khi Sứ giả từ Chủ thế giới buông xuống. Nguyên Đan ở Phân thế giới so với trước kia có nhiều hơn một ít, nhưng mà Nguyên Đan nhiều như vậy, thật đúng là không phải người bình thường dám nghĩ tới.
- Hạ Ngôn! Chúng ta dùng nhiều Nguyên Đan như vậy tu luyện sao?
Người áo choàng hít vào một hơi thật sâu, vẫn còn có chút không tin hỏi.
- Ha ha!
Hạ Ngôn cười ha hả, không thèm để ý nói:
- Tiền bối! Ngài trước dùng bấy nhiêu đi, chờ dùng hết lấy tiếp, ta còn có rất nhiều.
Tiếp theo, Hạ Ngôn lại nhìn về phía Tiểu Thanh, lại xuất ra một cái hộp gấm tương tự:
- Tiểu Thanh! Muội cũng cố gắng tu luyện đi!
- Dạ! Hạ Ngôn ca! Tiểu Thanh nhất định cố gắng tu luyện!
Tiểu Thanh nhưng thật ra không có lộ ra vẻ gì khác lạ, đương nhiên tiếp nhận hộp gấm. Ở trong mắt nàng, Hạ Ngôn ca đương nhiên là không gì làm không được, có nhiều Nguyên Đan như vậy, cũng là chuyện bình thường.
Thổ Cẩu đứng một bên, cặp mắt xanh biếc trợn tròn nhìn chằm chằm hai cái hộp gấm. Nó đối với dao động năng lượng của những Nguyên Đan này, cảm ứng còn mãnh liệt hơn, nó biết mấy thứ này đều là thứ tốt.
- Gấu!
Thổ Cẩu giương cặp mắt trông mong, thè đầu lưỡi chờ Hạ Ngôn cấp cho nó Nguyên Đan. nhưng Hạ Ngôn sau khi phân phát Nguyên Đan cho người áo choàng và Tiểu Thanh xong, không ngờ lại không nói gì tới nó, nó không khỏi bất mãn sủa một tiếng.
Lúc này Hạ Ngôn mới nhìn về phía nó, cười nói:
- Ngươi tự mình tu luyện được rồi, đâu cần dùng Nguyên Đan chứ!
- Chủ nhân! Ngài cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia nha!
Thổ Cẩu vội vàng gào lên bị thảm, lông toàn thân đều dựng đứng lên, ánh mắt thỉnh thoảng quét về phía hộp gấm trong tay Tiêu Thanh và người áo choàng, liếm liếm mép. bộ dáng dường như muốn cướp đoạt số Nguyên Đan này.
Nó biết rõ rằng, Nguyên Đan ở trong tay Hạ Ngôn, nếu nó muốn cướp chỉ sợ ngay cả một chút cơ hội cũng không có. Nhưng Nguyên Đan ở trong tay Tiểu Thanh và người áo choàng, cơ hội của nó rất lớn.
Tuy nhiên, rốt cuộc cùng Tiểu Thanh ở chung một chỗ mấy trăm năm, cho nên nếu nó cướp Nguyên Đan của Tiêu Thanh, nó thật đúng là có chút ngượng ngùng. Cuối cùng, ánh mắt chó của nó vẫn là nhìn chòng chọc trong tay người áo choàng, mắt thấy cơ thịt toàn thân căng cứng, bộ dáng dường như ngay sau đó sẽ nhảy lên.
- Ồ?
Hạ Ngôn nhìn thấy bộ dáng của Thổ Cẩu, trong lòng vừa động, sau đó liền nói ngay:
- Thổ Cẩu! Ngươi định làm gì?
Thổ Cẩu vội nói:
- A? Chủ nhản! Ta không làm gì a? Ta sẽ không cướp cái gì đâu!
Hạ Ngôn cũng không có nói nó định cướp đồ vật này nọ, nó lại tự mình nói ra, không khỏi khiến Hạ Ngôn nhíu nhíu mày.
“Vù!”
Không đợi Hạ Ngôn nói gì thêm, nó liền bay vèo một cái, vọt về phía người áo choàng. Người áo choàng thật đúng là không kịp phản ứng lại, tốc độ con chó này cũng quá nhanh, quả thực như là một tia chớp, hơn nữa, ở trong phòng này người áo choàng dĩ nhiên không có nảy sinh chút cảm giác nguy cơ nào, cho nên căn bản không để ý.
“Gấu!”
Thổ Cẩu rống lớn một tiếng. Nguyên Đan trong hộp gấm bị mỏng vuốt của nó cào một cái, toàn bộ đều rơi xuống tung tóe, sau đó cái đuôi ngắn ngủn của nó vung vẫy, mồm há rộng phóng tới, rải rác mấy trăm viên Tam Nguyên Đan này, ngay tức thì đều chui vào miệng Thổ Cẩu, nó một ngụm nuốt xuống toàn bộ.
- Gấu gấu gấu! Sảng khoái!
Nuốt một ngụm Nguyên Đan vào bụng, nó hoàn toàn không một chút do dự, bộ dáng dường như sợ người ta móc miệng chó của nó lấy lại, còn nói hai chữ thật không minh bạch: sảng khoái!
- Này...
Người áo choàng trợn mắt há hốc mồm, hộp gấm Càn Khôn này nhưng thật ra vẫn còn trong tay lão, nhưng bên trong đã rỗng tuếch, ngay cả một viên Nguyên Đan cũng khỏng chừa lại, toàn bộ bị con chó này nuốt gọn. Người áo choàng sống mấy ngàn năm, còn chưa từng bị một con chó cướp lấy đồ trong tay mình, lúc này lão giật mình và ngẩn người ra cũng là chuyện bình thường.
Tiểu Thanh ở một bên lại không kìm nổi bật cười khẽ một tiếng, so với người áo choàng nàng hiểu biết về Thổ Cẩu này nhiều lắm.
- Con chó chết này... thật sự là... hết thuốc chữa rồi!
Hạ Ngôn nếu muốn ngăn cản Thổ Cẩu, đương nhiên tới kịp, nhưng hắn cố tình không ra tay. Tuy nhiên Thổ Cẩu lập tức nuốt một lần nhiều Nguyên Đan như vậy, khiến Hạ Ngôn cũng hơi kinh ngạc trong lòng, không biết thân thể con chó này có thể chống đỡ được sức bạo phát hay không.
- Vừa mới nói sẽ không cướp đồ của người ta, lập tức liền đoạt! Con chó khốn này, quả thật da mặt rất dày!
Hạ Ngôn cố ý nhăn nhó:
- Thổ Cẩu. vừa rồi ta còn muốn phát cho ngươi nhiều Nguyên Đan một chút, ngươi nhưng lại quá mức như thế. Xem ra, về sau cũng không có thể cấp Nguyên Đan cho ngươi nữa!
Hạ Ngôn lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc răn đe.
- A?
- Không được đâu! Chủ nhân ngài không thể đối với ta như vậy được!
Thổ Cẩu lập tức gào khóc ầm ĩ, tuy nhiên mặc dù đang khóc lóc, nhưng biểu tình trên mặt chó của nó, lại là phi thường phấn khích, miệng một hồi lệch qua phía đông một hồi lệch qua phía tây. Một đôi mắt xanh biếc, cũng khi thì lớn, khi thì nhỏ đi.
Bụng của nó lại bắt đầu phình lên, toàn thân không ngừng co giật, rõ ràng là nuốt vào quá nhiều Nguyên Đan dần tới phản ứng.
- A? Ta đây là làm sao vậy?
Ánh mắt xanh biếc của Thổ Cẩu hết nhìn phải rồi nhìn trái lại cào móng vuốt trước người:
- Gâu gâu! Chủ nhản! Mau cứu ta a! Bụng của ta sao lại phình lên?
“Bốp bốp bốp bốp!”
Liên tiếp tiếng xương cốt va chạm từ trong thân thể Thổ Cẩu truyền ra. Tiếp theo, da lông toàn thân Thổ Cẩu đều bắt đầu đổi màu, từng đợt từng đợt kim quang, rất nhanh hiện ra trên thân mình Thổ Cẩu.
Trên đầu nó một cái sừng vàng ánh, giống như một cái trứng màu vàng phá da đầu mà ra. Toàn bộ thân hình, đều bắt đầu rất nhanh biến thành lớn lên.
Ánh mắt Hạ Ngôn cũng hơi ngưng tụ lại, nhìn biến hóa của Thổ Cẩu. Hạ Ngôn biết lúc này là Thổ Cẩu đang biến thân, có lẽ vì dược lực của Nguyên Đan mới như thế.
“Con chó chết tiệt này ở lần thứ ba biến thân trước đây, có thể nuốt rất nhiều Bích Lộ Huyền Thủy. Hiện tại sau ba lần biến thân, ăn vào Tam Nguyên Đan nhiều một chút, hẳn là không có việc gì đi?” Hiện tại trong lòng Hạ Ngôn cũng không thể xác định, dựa theo đạo lý mà nói Thổ Cẩu vừa rồi nuốt số Nguyên Đan này hẳn là sẽ không có ảnh hưởng gì mới đúng. Nguyên nhân cũng vì thế, cho nên Hạ Ngôn mới không có ngăn cản Thổ Cẩu.