Chương 917 Thiên Thần Cấp Chín Đỉnh Hạ Ngôn cũng không dừng tay như vậy, con chó này vừa rồi không ngờ đánh lén mình, phái giáo huấn nó cho tốt. Luồng kim quang trước vừa phát tán ra, luồng tiếp theo kim quang công kích do linh lực hình thành, liền hướng về toàn thân Thổ Cẩu không chút khách khí đánh xuống. Kim quang giống như một bàn chải khổng lồ đáng sợ, không ngừng chà trên người Thổ Cẩu. Mà hào quang màu đen bên ngoài thân Thổ Cẩu, cũng không ngừng lóe lên, tuy rằng những linh lực màu vàng này không uy hiếp nó nhiều lắm, nhưng cũng khó tránh khỏi đau đớn.
Đương nhiên, nếu Thiên Thần bình thường hơi yếu một chút bị chà như vậy, vậy ước chừng, ngay cả xương cũng không thể còn rồi.
Ngao!
Rít!
Oa oa oa!
Ở sâu trong Tội Ác Sâm Lâm, từng tiếng kêu thê lương, không ngừng truyền ra chung quanh. Một số linh thú có được trí tuệ ở xa xa nghe được thanh âm, trong lòng run lên, không biết nơi truyền ra âm thanh kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rất bị thảm sao? Chỉ là những tiếng kêu thảm thiết, đều khiến chúng nó không kìm nổi toàn thân run lên.
- Chủ nhân! Đừng đánh ta nữa.
- Chủ nhân! Mau dừng lại đi, ta không chống đỡ nổi nữa. Ta đầu hàng.
Thổ Cầu trên không trung kêu gào. tuy nhiên bất kể nó tránh né như thế nào. đều không thể lẫn tránh linh lực công kích màu vàng của Hạ Ngôn. Cái đuôi thô to đen nhánh có lân giáp tràn ngập lực lượng, cũng hoàn toàn cụp xuống, ánh mắt đáng thương nhìn về phía Hạ Ngôn cầu xin tha thứ.
Lúc này, linh lực Hạ Ngôn vừa thu lại, những kim quang không ngừng bắn ra kia, rốt cục ngừng. Hạ Ngôn lơ lửng trên không trung, trên mặt mang theo ý cười nhìn chằm chằm Thổ Cẩu. Một hồi chiến đấu kịch liệt này, tuy rằng không phải chém giết quyết đấu sinh tử, nhưng cũng rất thống khoái khiến trong lòng Hạ Ngôn rất thoải mái. Hơn nữa phòng ngự của Thổ Câu mạnh đến biến thái Hạ Ngôn không dùng Thần Khí Pháp Tắc, thật đúng là không làm gì được nó, cho nên Hạ Ngôn cũng không có qua nhiều cố kỵ.
- Thực lực của ta cộng thêm Thổ Cẩu hiện tại mặc dù chân chính chống lại cường già cảnh giới Tạo Hóa, đều có thể nói có năng lực chiến đấu.
Hai tay Hạ Ngôn đặt phía sau lưng, trong lòng vui sướng thầm nghĩ.
Đương nhiên Hạ Ngôn chỉ nói là cường giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, không phải những tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa có thực lực rất mạnh. Giống như Minh Ly Lang Tà Điện. Hạ Ngôn cộng thêm Thổ Cẩu, cũng không thể là đối thủ của ông. Nhưng đối phó với tu luyện giả như Tuần Du, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.
Ô ô ô!
Lúc này Thổ Cẩu đã biến trở về dáng vẻ trước kia. nhìn qua chi là con chó nhỏ màu xám bình thường.
- Mỗi một lần đánh nhau với chủ nhân, đều thuần túy tìm chết.
Ánh mắt Thổ Cẩu thầm nhìn Hạ Ngôn, trong lòng cũng suy nghĩ: “Cho dù lột xác tiếp, cũng không đánh với người, quá không có đạo lý.”
Tuy rằng da nó dày nhưng không muốn tự dưng tìm khổ. Những kim quang kia chà tới chà lui trên thân nó, quả thực giống như ngay cả da của nó cũng bị lột xuống một lớp, rất đau đớn.
- Như thế nào?
Hạ Ngôn cười nhìn về phía Thổ Cẩu hỏi.
- Chủ nhân! Lần sau không chơi với người nữa.
Thổ Cẩu mang theo oán khí nói.
- Ha ha! Kỳ thật ngươi coi như rất cường đại rồi. Nhân loại dưới cảnh giới Tạo Hóa, chỉ sợ bất cứ người nào cũng không làm gì được ngươi. Đương nhiên ngươi cũng phải cẩn thận một ít thần khí cường đại xuất hiện. Nếu đụng tới Thần Khí Pháp Tắc, vậy e rằng lấy phòng ngự của ngươi, đều ngăn không được.
Hạ Ngôn cười cười, tuy nhiên vẫn dặn dò với Thổ Cẩu.
Thần Khí Pháp Tắc tuy rằng thưa thớt, có thể được tu luyện giả dưới cảnh giới Tạo Hóa có được Thần Khí Pháp Tắc càng ít, nhưng đây cũng không phải không có khả năng.
- Thần Khí Pháp Tắc là gì?
Thổ Cẩu lập tức trừng mắt tò mò hỏi.
- Đi! Chúng ta hiện tại trở về, vừa đi vừa nói.
Hạ Ngôn dừng một chút, nói với Thổ Cẩu.
Hai bóng dáng một người một chó, rất nhanh biến mất về phía chân trời, chỉ lưu lại một đống hỗn loạn trên mặt đất. Một lượng lớn cây cối và nham thạch, đều hóa thành một đống bột phấn màu xám. Chỉ sợ hơn ngàn năm, dấu vết đánh nhau này, đều không thể hoàn toàn bị xóa sạch.
- Hạ Ngôn ca! Huynh cùng với Thổ Cẩu đi đâu vậy?
Hạ Ngôn cùng với Thổ Cẩu vừa mới trở về, Tiểu Thanh liền nghi hoặc hỏi. Trước đây, khi Hạ Ngôn và Thổ Cẩu rời đi, cũng không nói muốn đi đâu.
- Vừa rồi đi Tội Ác Sâm Lâm, giáo huấn con chó chết này một chút.
Hạ Ngôn nhìn Tiểu Thanh cười nói.
Thổ Cẩu lại cúi đầu, hiển nhiên không thích lắm, sâu trong đôi mắt xanh thỉnh thoảng quét tới quét lui, cũng không biết có chủ ý gì.
Tiểu Thanh nhìn Thổ Cẩu, mờ miệng cười cười, ánh mắt linh động đáng yêu đảo qua một vòng.
- Tiền bối!
Nhìn thấy người áo choàng từ trong phòng đi ra, Hạ Ngôn chào hỏi.
- Hạ Ngôn con đã trở lại.
Người áo choàng tùy ý nói áo choàng che mặt của ông, không ngờ đã lây xuống, lộ ra một khuôn mặt có chút anh tuấn, chỉ là nhìn qua có chút quá già, tinh thần trái lại rất tốt.
Hạ Ngôn nhìn thấy khuôn mặt người áo choàng, cũng có chút kinh ngạc, tuy nhiên vẫn chưa hỏi nhiều, đây là chuyện tốt, đã nói lên rằng những chuyện trước kia từ rất lâu đã biến mất.
- Đúng vậy!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Tiền bối! Người đã đạt tới cảnh giới Linh Hoàng cấp bốn đinh, chỉ sợ một đoạn thời gian gần đây liền có thể đột phá cảnh giới nha.
Khi Hạ Ngôn vừa mới trở lại phân thế giới nhìn thấy người áo choàng thì người áo choàng đã có cảnh giới Linh Hoàng cấp bốn hậu kỳ. Tiểu Thanh có cảnh giới Linh Hoàng cấp hai sơ kỳ. Hiện tại Tiểu Thanh cũng đạt tới Linh Hoàng cấp hai đỉnh, người áo choàng đạt tới Linh Hoàng cấp bốn đỉnh.
- Đột phá cảnh giới lớn này, khó nhất, không biết cần hao phí bao nhiêu thời gian mới được.
Người áo choàng lắc đầu, ánh mắt vừa chuyển dừng ở Hạ Ngôn
- Hạ Ngôn! Ngươi tính khi nào thì đi chủ thế giới?
Nghe vậy, Hạ Ngôn trầm ngâm một lát mới nói:
- Có thể còn chờ một khoảng thời gian.
Hạ Ngôn cũng không vội quay lại chủ thế giới, hắn muốn nhìn thấy Hạ gia chân chính lớn mạnh. Có Nguyên Đan do mình mang về, phàm là con cháu của Hạ gia có thể tu luyện đến Linh Sư, đều có thể được ban thưởng cho một viên Nguyên Đan, trực tiếp đột phá cảnh giới Linh Tông. Hơn nữa con cháu trẻ tuổi có tư chất tốt một chút, còn có thể tiếp tục có được Nguyên Đan trợ giúp tu luyện. Nói vậy, tu luyện giả có cảnh giới Linh Hoàng của Hạ gia sau này, tất nhiên càng ngày càng nhiều.
- Ừ!
Người áo choàng cũng không nói nhiều, gật gật đầu. ánh mắt lại nhìn về phía chân trời.
Thời gian trôi qua mau, năm tháng lưu chuyển.
Trong chớp mắt. Hạ Ngôn trở lại phân thế giới đã qua mười năm. Mà ở trong Tháp Thời Gian, cũng qua trăm năm. Hạ Ngôn hấp thu mười một quả Long Tường Quả, cảnh giới bản thân cũng được tăng lên tới cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh.
Vù.
Ngày hôm nay. Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trong Tháp Thời Gian, hai mắt mở ra, tinh quang bắn ra. Trong miệng thường thở ra một luồng không khí hình rồng, thản ảnh đứng lên.
- Nên trở về chủ thế giới rồi.
- Hiện tại ta đã có cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh, muốn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, cần cơ duyên ở chủ thế giới rồi.
Tiếp theo Hạ Ngôn giẫm chân tại chỗ, thân ảnh đã từ trong Tháp Thời Gian đi ra, vào trong phòng.
Ở phân thế giới, Hạ Ngôn mặc dù ăn hết Long Tường Quả, toàn bộ sử dụng năm Pháp Tắc Quả, cũng khó thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa.
Hạ Ngôn muốn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, càng khó hơn người bình thường bước vào cảnh giới Tạo Hóa. Đương nhiên, một khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, vậy không phải cường giả cảnh giới Tạo Hóa có thể so sánh được. Có được thì có mất, đối với tình huống của bản thân mình, Hạ Ngôn cũng không có bất kỳ oán giận và thở dài nào. Mặc dù hiện tại vẫn chưa bước vào cảnh giới Tạo Hóa, bản thân Hạ Ngôn cũng có năng lực chiến đấu với cảnh giới Tạo Hóa bình thường, mặc dù không thể chiến thắng đối phương, nhưng đào thoát thì có thể có được.
Từ trong Tháp Thời Gian đi ra, Hạ Ngôn thấy được Tiểu Thanh và người áo choàng vẫn ngồi xếp bằng trong phòng.
Tiểu Thanh đã thành công đột phá cảnh giới Linh Hoàng cấp ba trung kỳ, mà người áo choàng cũng tới cảnh giới Linh Hoàng cấp năm sơ kỳ. Có một lượng lớn Nguyên Đan cung cấp, chỉ trong thời gian mười năm, người áo choàng liền đột phá một cảnh giới, có thế thấy được thiên phú mạnh mẽ của ông.
Mà Thổ Cẩu, đoạn thời gian này ăn không ít Nguyên Đan của Hạ Ngôn tuy nhiên thân thể nó cũng không bởi vì ăn những Nguyên Đan này có phản ứng lớn gì.
Hạ Ngôn đoán. Thổ Cẩu nếu muốn tiến hành lột xác lần thứ năm, số lượng bảo vật cần đến chỉ sợ cũng có một con số khủng bố. Lần này mang nó đi chủ thế giới, cũng là vì Thổ Cẩu có thể có cơ duyên của chính nó.
Tiểu Thanh và người áo choàng, gần như cùng lúc mở mắt, nhìn thấy Hạ Ngôn hiện thân, hai người đứng lên.
- Tiền bối! Tiểu Thanh! Chúng ta hiện tại liền chuẩn bị một chút rồi đi chủ thế giới.
Hạ Ngôn nhìn hai người, lên tiếng nói.
- Hả? Hiện tại liền đi sao?
Mày Tiểu Thanh hơi hơi nhíu lại. kỳ thật ở nơi nào tu luyện theo đánh giá của nàng, cũng giống nhau. Đối với chủ thế giới, nàng quả thật không có nhiều tò mò như vậy.
- Đúng!
Hạ Ngôn cười cười, nhìn Tiểu Thanh.
- Chủ thế giới có cơ hội rất lớn, hôm nay chúng ta liền rời khỏi phân thế giới.
- Được!
Người áo choàng gật đầu, kỳ thật ông trong mấy năm này luôn luôn chờ Hạ Ngôn đi chủ thế giới.
- Ngao! Thật tốt quá!
Thổ Cẩu hưng phấn, trực tiếp nhảy lên trên bàn đong đưa chiếc đuôi ngắn ngủn.
- Ta đi nói với Hạ Ưng Khúc một tiếng rồi chúng ta cùng nhau xuất phát đi tới Khu Vực Mê Loạn.
Hạ Ngôn xoay người, ra khỏi phòng, ý thức phát ra, tìm nơi ở của Hạ Ưng Khúc.
Hạ Ưng Khúc và một số trưởng lão của Hạ gia, lúc này đang nghị sự ở Nghị sự đường. Nhìn thấy Hạ Ngôn với một thân áo trắng, đột nhiên xuất hiện ở trong phòng rộng lớn này, vội đứng lên, cung kính thi lễ về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nhìn mọi người một cái, trực tiếp nói với Hạ Ưng Khúc:
- Hạ Ưng Khúc! Ta sắp đi chủ thế giới, di thể của Hạ Tử Hân, lần này ta sẽ mang theo.
- Dạ! Hạ Ngôn đại nhản! Người muốn rời đi sao?
Hạ Ưng Khúc lập tức nhíu mày hỏi.
- Đúng vậy! Lần này ta ở phân thế giới, đã có một khoảng thời gian không ngắn. Lần này ta trở lại chủ thế giới, sẽ vì Hạ gia mở một con đường, giúp con cháu Hạ gia tu luyện sau này ở chủ thế giới.
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
Nghe vậy, đám người Hạ Ưng Khúc đều lộ ra vẻ vui mừng.
- Hạ Ưng Khúc! Hiện tại đưa ta đi nhìn di thể của Hạ Tử Hân đi.
Hạ Ngôn lại nói tiếp, khi nói chuyện. Hạ Ngôn cũng toát ra thần sắc phức tạp, trong lòng khó thể bình tĩnh.
Di thể của Hạ Tử Hân vẫn không bị hư thối được đặt ở trong gian phòng đặc biệt cứng rắn. Thời gian trôi qua mấy trăm năm, vẫn trông rất sinh động, giống như còn nguyên. Mấy năm trước, Hạ Ngôn liền từng hỏi qua Hạ Ưng Khúc, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng không cố ý đi xem di thể Hạ Tử Hân trong lòng hắn tính chờ khi rời đi, mang theo di thể Hạ Tử Hân.
Có lẽ, ở chủ thế giới có thể tìm được phương pháp cứu sống Hạ Tử Hân. Sự rộng lớn của chủ thế giới, mặc dù lấy thăm dò của Hạ Ngôn, đều không thể nhìn hết toàn cảnh.