GIÓ MÂY VÀ CHUYỆN RIÊNG MÌNH
Gió ru mây lạc lối về
Sóng lênh đênh vỗ, bốn bề ngàn năm
Đây căn gác hẹp âm thầm
Đây thương nhớ - đã mấy lần nhớ thương
Từ em dốc núi mù sương
Con bươm bướm cũ, vẫn thường ngẩn ngơ
Chiều đong đưa, nắng đong đưa
Em đong đưa nữa, đời vừa chớm đông...
Xuân này em có về không
Hoang vu ấy - đủ cho lòng... hoang vu
Bốn mùa, mây vẫn âm u
Gió và anh vẫn tương tư chuyện mình...
HÀ HUY DZIỆU
(Ngỡ qua là cũng sẽ qua thôi)