tủ thơ HÀ HUY DZIỆU
VẪN TƯỞNG NHƯ LÀ MỘT LÃNG QUÊN
Vẫn tưởng là ta có thể quên
(Xa đi, cho nhẹ nỗi truân chuyên)
Mà sao nằng nặng trong hồn ấy
Nghe vẫn dài thêm những muộn phiền
Ta gặp em buồn trong giấc mơ
Đường thênh thang mà rất bơ vơ
Sao trăn trối mãi câu lần cuối
Ly biệt chưa, cho biển cách bờ
Em để cho ta những giọt dài
Và đi... thành quách chẳng còn ai
Bước chân. Từng bước em chầm chậm
Trút xuống hồn ta vũng đắng cay
Hãy hiểu dùm ta lấy một lần
Đam mê nhiều lắm, ngại ăn năn
Biết yêu và biết si tình mãi
Nên chuỗi tơ vương vẫn lại gần
Em ở đâu, mà ta vẫn đây
Dỗ dành đêm, bãng lãng cơn say
Thuyền đi - sông nước mênh mông quá
Bến đợi, mây trời bay - vẫn bay
Trót đưa vào chuỗi những gian nan
Em vẫn cười không tiếng thở than
Riêng mình, ta vẫn phân vân mãi
Chẳng lẽ yêu nào cũng nát tan
Nếu ước mơ là chuyến mộng du
Cứ đi, dù đến tận thiên thu
Loài người, ta muốn xa xăm chút
Chỉ em thôi - dù rất hoang vu
Đã tưởng như là một lãng quên
Vẫn nghe thao thức cả trăm miền
Ngỡ xa, mà vẫn quanh đây cả
Vẫn thấy lòng sao luyến nhớ thêm...
1992
HÀ HUY DZIỆU
(Ngỡ qua là cũng sẽ qua thôi)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 09:49:46 bởi hahuydzieu >
NGỠ QUA LÀ CŨNG SẼ QUA THÔI
Chân cầu con nước nặng phù sa
Thanh thản như chừng lặng lẽ qua
Vẫn ngỡ : xuôi dòng sông chảy mãi
Ngờ đâu, lưu vực, lá đơm hoa
Em đến hay đi thì cũng thế
(Luôn là nhung nhớ quyện hồn ta)
Ngỡ quên, đâu phải quên là dễ
Yêu dấu - lòng nhau khó nhạt nhòa
Thì ra, không phải qua là hết
Âm vọng yêu thương vẫn nhiệm mầu
Chỉ lúc ân tình qua cõi chết
Em ơi, đời mới vợi thương đau
Như quãng trời quên, giận dỗi trôi
(Ngỡ qua là cũng sẽ qua thôi)
Nào ngờ, mưa nắng long đong nhớ
Và chút tình si mặn đắng môi...
1992
HÀ HUY DZIỆU
(Ngỡ qua là cũng sẽ qua thôi)
NHÌN LẠI BỨC TRANH XƯA
Sao bức tranh chỉ thấy một gam hồng !
Mà vẫn mây - và vẫn lòng nhen nhúm
Lúc trả nhau, hết những gì dành dụm
Chính là khi đời-gió-nổi chông chênh
Ngồi một mình - thâm thấm nỗi lênh đênh
Con thuyền nhỏ lao xao triền sóng cũ
Cả một đời đi tìm nơi trú ngụ
Cánh buồm ơi - bờ cát vẫn hanh vàng
Buồn dạt dào - lê bước giữa mênh mang
Môi mằn mặn, long đong lòng biển lắng
Trời vẫn xanh - và gió đời vẫn trắng
Thế mà tranh chỉ thấy một gam hồng
Hay là ta nhung nhớ thuở ươm nồng
Nên thắm cả một quãng đời phiêu lãng...
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)
NHỚ MÃI ÁNH TRĂNG TREO
Hay là nắng mong manh chiều nắng nhạt
Hay là mây vần vũ đã quay về
Bước chân xưa nằng nặng mãi câu thề
Em hoang dại - ân cần như bó lạt
Có mái tranh đâu - mà bóng dừa nháo nhác
Có túp lều đâu - mà xốn xác tầm vông
Như đời mình, ngơ ngác mãi mùa đông
Lòng buôn buốt - nỗi đau mùa ngọn rũ
Ta vẫn nhớ đêm - của một thời đã cũ
Có trăng treo - và có cả bờ tre
Có cả lòng nhau, và cả những tàn me
Thời e ấp (em hiền như tấm lụa)
Thấp thoáng ngàn khơi -
Em cười câu góa bụa
Ta vẫn ngạt ngào :
Nhớ mãi ánh trăng treo...
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)
DÒNG THƯ
Quẩn quanh, năm - lại năm rồi
Dòng thư buồn, xé cuộc đời làm đôi...
Vẫn là mây để mà trôi
Vẫn là tôi - để buồn thôi, một mình !
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)
MƯA NẮNG CẠNH BÊN ĐỜI
Có bao giờ mưa lớn thế không
Mây, gió, và em - giữa bão giông...
Ngơ ngác vần thơ, ngơ ngác nhớ
Phương em có tạnh chuyến mưa lòng !
Có bao giờ nắng lớn thế không
Trắng cả đời nhau,
trắng cả nỗi trông mong
Trời héo hắt - em cười câu héo hắt
Tắt được không em - từng giọt nắng long đong !
Và như thế, nắng buồn hơn mưa nhỉ ?
Vừa rạng đông, đứng bóng, lại hoàng hôn !
Khi chiều xuống, chính là khi nắng nghỉ
Bước dài hơn, bóng nắng lại buồn hơn...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 09:04:30 bởi hahuydzieu >
VỌNG NHÌN VỀ THUỞ TRƯỚC
Đến bây giờ, nhìn lại quãng đời trôi
Ta vẫn thấy có một thời trai trẻ
Cũng gió bâng khuâng
và cũng lời khe khẽ
Cũng bóng người - lăng lắng chút buồn theo...
Bao năm rồi, như một nỗi niềm treo
Làm sao hiểu : ngây ngô và tư lự
Giữa thuở đôi mươi - biết đâu là tự sự
Đừng trách chi nhau nhưng chuyện đã xa rời
Nhưng vọng nhìn -
quanh quất quãng đời trôi
Ta vẫn thấy có một thời trai trẻ
Và nơi đó, ta luôn là cậu bé
Vẫn ngu ngơ với cả trái tim mình...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
QUA CẦU NGHE KHÚC HÁT DÂN CA
"Trăm năm đã lỡ hẹn hò
Cây đa bến cũ, con đò tiễn đưa"
Ai đã từng ngơ ngẩn giọng hò
Sẽ thương vời vợi bóng con đò
Sẽ nhìn thật rõ cây đa cũ
Và thấy dòng trôi cũng dặn dò...
Tiếng sáo bên cầu đong đưa rũ
Càng buồn cho những nhịp chèo khua
Đời chiều - vẫn áng mây vần vũ
Thấp thoáng bờ sông : ngọn sóng xưa...
Hương Giang - Huế 01-2006
HÀ HUY DZIỆU
CHỢT MƯA
Mùng 2 Tết 2006
Mùng hai - trời chợt đổ mưa
Tết vừa vặn Tết - Xuân vừa vặn Xuân
Lặng lờ, có tiếng chuông ngân
Mùng hai - ta vẫn tần ngần với ta...
Hay là mưa - trắng xóa ra
Bước đi một bước, nhớ là... nhớ thôi
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
GỞI GẮM CHÚT TÌNH THÔI
Ta chẳng buồn chi lắm trong đời
Dẫu đi và đến - (dẫu chia phôi)
Vẳng nghe : lời-gió-ngàn-năm hẹn
Dõi dấu chân chim, đủ nhớ rồi
Mùa thu biết - bên em là lá đổ
Ta ngỡ ngàng, thu lại ngỡ ngàng thêm
Bọt sóng trùng dương - vẫn dài câu cám dỗ
Ta đành vui (thương lắm quãng đời êm)
Ngỡ qua - đâu phải qua là hết
Vẫn dặn dò nhau : giữ chút tình
Thương nhớ, tìm đâu ra đoạn kết
Chăng là - khi ngọn nến lung linh
Nhớ nhau viết mấy vần thơ vụng
Ta gửi hồn theo những áng mây
Ai bảo thu đi đầy lá rụng
Ta ngồi gom cả nắng trên cây...
Đời đan dệt áo xanh xanh đó
Ta - một đời ta : bạc mái đầu
Em dẫu thênh thang chiều nắng tỏ
Thôi thì - đêm, cố nhớ đêm thâu...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
MỘT CHÚT HÌNH DUNG
Phải thấy trời mưa lớn
Mới ngần ngại chân đi
Có thấy cuộc hưng suy
Mới hay đời thấp thoáng
Có thương khi hừng sáng
Mới nhớ buổi hoàng hôn
Có thấy biệt ly buồn
Mới hay niềm trăn trở
Có vui khi mình thở
Mới khóc cuộc chia lìa
Thẫn thờ trước mộ bia
Mới thương thời lửa bỏng...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
NỖI NHỚ CẠNH SÔNG HÀN
Đà Nẵng 2006
Ôi dòng sông, nước không xanh, không đỏ
Lững lờ trôi - ta thấy chỉ hanh vàng
Bờ quạnh vắng, chừng như lời muốn tỏ
Ta nhìn quanh - e ấp, chỉ sông Hàn...
Sơn Trà không vui : gió bão với mây ngàn
Mưa sùi sụt, chông chênh từng góc phố
Quán cà-phê, người ngồi không ấm chỗ
Ào ạt mưa - lại nhớ nước sông Hàn...
Thuở có em - như chẳng có mây ngàn
Mưa nhè nhẹ (dẫu lòng nhau trôi nổi)
Gần bốn mươi năm - đời quá nhiều biến đổi
Đường Hùng Vương, thương quá gốc cây già...
Quê của em, nào có bóng cây đa
Mà kỷ niệm xôn xao về bến cũ
Suốt bờ sông, ta mơ hàng liễu rũ
Lòng bâng khuâng - dõi bóng một con đò...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
MƯA ĐÊM - TRỜI VẪN SÁNG
Mưa trắng xóa cả cây và cả lá
Dõi mắt nhìn, ta thấy : chỉ trần mây
Giữa mênh mông, em lại đến nơi đây
Con đường cũ, ngập như dòng sông cạn
Qua đã lâu rồi -
những vần thơ lãng mạn
Vẫn nghe tràn thương nhớ giữa cơn mưa...
Em hỏi "Buồn chưa" - Ta lại hỏi "Vui chưa" !
Ôi kỷ niệm, lúc đời còn ngúng nguẩy...
Đến mai em đi -
(không chờ bàn tay vẫy)
Vẫn trĩu lòng, như có bóng sân ga
Mấy chục năm trời - ai nhớ bóng trăng qua
Ta chỉ nhớ : mưa đêm, trời vẫn sáng...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 09:50:45 bởi hahuydzieu >
EM CÒN ĐÓ- BƯỚC CHÂN ĐI
Em đi - chân bước thật thà
Gió hiu hiu gió, mây là đà mây
Con đường vẫn những bóng cây
Vẫn xôn xao nắng - vẫn hây hây chiều...
Ai làm cho nắng đìu hiu
Ai làm cho gió chắt chiu - lại buồn !
Xin đời cho ngọt mưa tuôn
Cho em - và những giọt buồn cho anh...
HÀ HUY DZIỆU
(Mưa nắng cạnh bên đời)
NHÂN ĐỌC MẤY BÀI THƠ
Xem chừng chữ nghĩa cũng lưa thưa
Văn hoá, ừ, văn hoá ... phất phơ
TUYỂN CHỌN, môn đăng - à... TUYỂN CHỌN
TRANG THƠ, hộ đối - ối...TRANG THƠ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2012 12:32:36 bởi hahuydzieu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: