Suối Nguồn Thơ
Lo Nhiều Hơn Buồn
Anh buồn lắm, về đêm càng thấm thía
Gọi em hoài, chẳng thấy lẹ hồi âm
Anh lo âu, sợ khoảng lặng âm thầm
Muốn gọi mãi, gọi hoài thành quấy nhiễu
Anh vẫn biết, khó làm sao em hiểu
Tấm lòng anh giữa đời sống đổi thay
Những cánh thư anh đã viết hằng ngày
Không chôn lấp một khi hồn ngờ vực
Anh đã viết từng đêm dài thao thức
Những bài thơ, những tín điệp cho em
Cho em vui, sống cuộc sống êm đềm
Bởi em biết có anh luôn canh giữ
Nhờ điện thoại, chúng mình thường tâm sự
Thêm lòng tin, tràn thương mến, yêu nhau
Cho tình yêu ngày mỗi một thêm màu
Luôn xao xuyến ấm nồng khi gặp mặt
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2007 17:51:53 bởi Nguyên Đỗ >
Da Diết Nhớ
Tha thiết lắm gởi về ai thương nhớ
Nắng Hạ trong mà lòng chẳng chút trong
Nỗi nhớ nhung còn day dứt trong lòng
Em khổ não anh nghìn lần đau khổ
Rất tự nhiên từ ngày ta hội ngộ
Yêu em nhiều, yêu kín đáo trong tâm
Em hiền từ dấu kỹ nét hương trầm
Đúng câu "hữu xạ tự nhiên hương" đấy
Anh chẳng viết câu thơ tình bóng bẩy
Viết thật thà những xao động hồn anh
Viết cho em những trái ngọt cây lành
Rất mộc mạc từ hồn quê yêu dấu
Bình an nhé, mỗi ngày vui chân sáo
Nhảy tung tăng những buổi sáng hồng tươi
Anh mong em mãi mãi giữ nụ cười
Trên môi mọng, trong mắt hiền diệu ảo
Nguyên Đỗ
Trẻ Hóa
Anh từ đó, vì yêu em, trẻ lại
Chẳng chỉ vì hóa chất đổi thay màu
Chỉ vì hồn hạnh phúc cạnh bên nhau
Nghe tiếng nói, tiếng cười vui khúc khích
Nhỏ hồi đó, môi mọc mời, tinh nghịch
Nửa mời hôn, nửa lẩn tránh... chao ơi
Cứ ngất ngây... thương nhớ áng mây trời
Một lần gặp, một lần thương buông thả
Từ độ yêu mỗi ngày là phép lạ
Cứ ngất ngây trong cảm giác thiên đường
Khi đang vào bối cảnh của yêu thương
Chăm từng chút, lo từng ly.. say đắm
Anh từ đó biết yêu em nồng thắm
Cách xa: buồn! Không gặp: nhớ thêm hơn
Biết rằng em chẳng mấy khi dỗi hờn
Hương trầm lắng âm thầm sầu: anh khổ
Tình rực rỡ mối lương duyên tao ngộ
Cánh diều thơ lộng gió vút bao bay
Giữa tầng không tiếng sáo ngọc ru ngày
Khi đêm đến, ánh trăng soi mỗi bước
Anh từ đó tấm lòng reo hạnh phước
Hồn lâng lâng bay bổng mấy từng không
Phút thần giao hòa hợp tiếng tơ lòng
Tạ ơn mãi, Dấu Yêu Thương, Thi Tứ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2007 17:52:21 bởi Nguyên Đỗ >
Vui Quá Là Vui
Mến tặng Don & Dung
trong ngày vui 7.7.2007 của hai bạn
Như ong bướm trong vườn hoa vui lượn
Nhởn nhơ bay trong ánh nắng chứa chan
Phút yêu thương, say đắm, ngút non ngàn
Trong ánh mắt một trời yêu thương rộng
Đi bên nhau trọn đời vui tươi sống
Tình đêm nay trăng mộng ánh sao soi
Ôi Tình yêu! Tình yêu mãi tuyệt vời
Bao khúc nhạc có bao giờ tấu đủ
Bước chân tới, bước chân lui, khiêu vũ
Dìu nhau đi trong luân vũ đêm nay
Đưa nhau đi như khiêu vũ hằng ngày
Từng nhịp bước, từng ánh nhìn yêu quý
Vui, vui quá, phải không người tri kỷ
Ngày hôm nay hòa tấu bản tình ca
Đêm hôm nay đánh dấu mãi mặn mà
Nét hoa mộng đậm đà trong ngày cưới
Lời nguyện chúc trăm năm tình diệu vợi
Nở hoa tươi, sinh hoa trái tình yêu
Yêu thương nhau, mỗi ngày một thêm nhiều
Tình vĩnh viễn mặn nồng trong năm tháng
Nguyên Đỗ
Ghép Tên Tình Ái
Tên mình chỉ khác dấu thôi
Dấu huyền dấu nặng tuyệt vời giao hoa
Thật tình tứ, thật mặn mà
Em ra đứng hát đậm đà thương yêu
Lâu đài tình ái mỹ miều
Tình cao chất ngất vạn điều sẻ chia
Gởi theo bóng lúc em về
Soirée màu đỏ đam mê tím hồng
Mai xây bảy nhịp cầu vồng
Mười hai bến nước chèo xuồng đón nhau
Vườn quê cau trổ một màu
Cách xa duyên thắm hai đầu nhớ thương
Vườn thơ ngan ngát trầm hương
Hoa thơm trái ngọt mộng vương vương hoài
Khúc tình ca, gởi cho ai
Đêm vui hát khúc Lâu Đài tình yêu
Nguyên Đỗ
Em Đang Đứng Cạnh Bên Anh
Em đang đứng cạnh bên anh đấy nhé
Có nghe chăng tiếng nhịp đập tim anh
Em truyền hơi thơ nhẹ ngát hương lành
Anh hạnh phúc lắng nghe từng nhịp thở
Trời mùa hè, nắng hồng soi rạng rỡ
Lúc bình minh bãi biển mát mênh mông
Em có nghe nhịp thơ rộn trong lòng
Khung trời mộng huyền diệu mơ thi tứ
Em đang đứng cạnh bên anh tình tự
Gió biển về thủ thỉ tiếng vi vu
Ngoài xa kia, xa mút mắt, sương mờ
Có đảo mộng đợi chờ ta đó nhé
Em có nghe tiếng sóng ngầm khe khẽ
Hãy yêu nhau, chớ để vụt thời gian
Vì tình yêu, tình yêu mãi chứa chan
Nhưng tuổi xuân sẽ mau qua lắm đó
Nguyên Đỗ
Vẽ Chân Dung
Anh sẽ vẽ chân dung em áo đỏ
Nhoẻn miệng cười hồn nhiên lắm Thương ơi
Trăm tấm hình em gởi đã xem rồi
Vẫn chẳng đủ, anh vẫn cần thêm nữa
Thói quen lạ, anh nhìn em từng bữa
Chuyện trò vui, thủ thỉ chuyện tình yêu
Anh biết em lòng tin tưởng thật nhiều
Em biết anh yêu em không thể dứt
Anh sẽ vẽ chân dung em rất thực
Bởi vì anh đã nhận rõ thuộc lòng
Dáng dấp em là tác phẩm kỳ công
Của tạo hóa ban cho em thật đấy
Em đơn sơ, không kiêu kỳ, lộng lẫy
Em hồn nhiên như buổi sáng tinh sương
Nụ cười em là trái chín thiên đường
Đôi môi em là cánh hồng tươi thắm
Anh vì em tưởng tượng nhiều nét đậm
Gần hay xa anh vẫn nhớ ngày đêm
Nửa đời người anh mới gặp chỉ em
Anh hạnh phúc sống nửa đời còn lại
Nguyên Đỗ
Hẹn Sau Nhé
Hẹn sau nhé, hay mình cùng đi lễ
Hoặc đi chùa... đưa hồn hướng lên cao
Bởi trời cho trái tim nhỏ dạt dào
Qua những khúc quanh co, hạn, khao khát
Hẹn sau nhé, gió tình mơ cất hát
Qua rặng dương, tùng, bách... bãi biển xa
Ta sẻ chia từng thi khúc đậm đà
Và hạnh phúc đến sau khi thử thách
Mỗi con chữ như là một viên gạch
Xây lầu tình, cao ốc mộng, đền mơ
Ở quanh ta tất cả mãi là thơ
Đốt nhang khói hương thơ bay cảm tạ
Hẹn sau nhé, mai đừng làm mặt lạ
Anh gặp em, muốn chia sẻ đời anh
Thời gian trôi vội vã thoáng qua nhanh
Cùng đi nhé, chẳng muốn rời nửa phút
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2007 23:19:59 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Đau Nhói Tim Nhau
Nguyên Đỗ
Một chút đùa chơi cũng nhói đau
Anh xin em nhé, chớ buồn sầu
Từ nay anh sẽ không đùa nữa
Tránh mắt em buồn nhỏ giọt châu
Anh hứa với em trọn cả đời
Một lòng yêu quý chỉ em thôi
Dù em xa lánh hay hờn trách
Anh vẫn đợi trông, giữ vẹn lời
Đau nhói tim nhau lệ ngắn dài
Đời này thương một chẳng yêu hai
Giữ hồn chung thủy không thay đổi
Tha thứ cho anh tình chẳng phai
Nước mắt em rơi anh nhói đau
Vì anh hay phá lệ em mau
Thì thôi thôi nhé không đùa nữa
Em hãy cười vui buổi mộng đầu
Nguyên Đỗ
Tại Anh Đó... Tại anh đó...bây giờ mình chia lối
Xa nhau rồi, em nhức nhối buồng tim
Để đêm đêm phài vào mơ kiếm tìm
Anh yêu dấu!...em kêu gào khàn cổ Mưa gió khiến con đường đầy lá đổ
Lòng bồi hồi, tim nức nở từng cơn
Tại vì sao anh cứ mãi giận hờn
Để em buồn trái tim không yên ngủ Tình em như con sông tràn mưa lũ
Như biển sâu xanh thẳm phủ một màu
Anh trách hoài làm mắt nhỏ giọt châu
Yêu lắm...nhưng đành cúi đầu chạy trốn Tại anh đó, khiến hồn em khốn đốn
Mãi luôn lo lắng, sợ hãi, u sầu
Bây giờ thì bảo đuà - em đừng đau!
Trời ơi ghét...chẳng thèm quen nhau nưã!! Sương Anh
Từ Độ Nghe Tiếng Em
Từ độ đó, nghe tiếng em trên máy
Mỗi đêm anh gọi, nhớ âm thầm
Mấy ngày nay, gọi máy tiếng lạnh câm
Buồn như thể, đã mất em rồi đấy
Anh chẳng tin em hờn hay giận lẫy
Có chuyện gì đã vụt xảy ra không
Hay là em có việc quá đau lòng
Hay là máy đã bị treo sao đó
Lòng héo hắt buồn hơn ngày mưa gió
Ngồi co ro nhìn cửa sổ lo âu
Mấy ngày nay u uất những buồn sầu
Vì em vắng, mùa Hạ về, giông bão
Từ độ nghe tiếng em, rất ngọt ngào, nhớ bạo
Âm thanh nào thay thế được sao đây
Anh đang nghe khúc nhạc nhẹ thương đầy
Chẳng biết viết hay nói cùng em được
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2007 10:52:09 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: SuongAnh
Tại Anh Đó...
Tại anh đó...bây giờ mình chia lối
Xa nhau rồi, em nhức nhối buồng tim
Để đêm đêm phài vào mơ kiếm tìm
Anh yêu dấu!...em kêu gào khàn cổ
Mưa gió khiến con đường đầy lá đổ
Lòng bồi hồi, tim nức nở từng cơn
Tại vì sao anh cứ mãi giận hờn
Để em buồn trái tim không yên ngủ
Tình em như con sông tràn mưa lũ
Như biển sâu xanh thẳm phủ một màu
Anh trách hoài làm mắt nhỏ giọt châu
Yêu lắm...nhưng đành cúi đầu chạy trốn
Tại anh đó, khiến hồn em khốn đốn
Mãi luôn lo lắng, sợ hãi, u sầu
Bây giờ thì bảo đuà - em đừng đau!
Trời ơi ghét...chẳng thèm quen nhau nưã!!
Sương Anh
Tại Anh Hết
Tại anh hết... anh sẵn sàng nhận tội
Tội mơ màng tội buông lỏng trái tim
Để rớt đâu... làm sao biết kiếm tim
Tìm không thấy... khóc than khàn cả cổ
Thu sẽ đến lá vàng theo nhau đổ
Anh mãi buồn than thở nỗi cô đơn
Em - ở đâu? Trái tim lắm dỗi hờn
Anh - thao thức! Mấy đêm rồi chẳng ngủ
Tình anh đó, như ngày mùa nước lũ
Đổ xuống đời, thấm thía tựa mưa ngâu
Em vắng xa, hồn quặn thắt thương đau
Thương nhớ lắm đến dại cuồng khốn đốn
Hay là em trách anh rồi bỏ trốn
Hay là cha mẹ mắng trách quen anh
Hay là em gặp phải chuyện bất lành
Tại anh hết, vẫn thương em mãi mãi
Nguyên Đỗ
Sao Bổn Cũ
Sao bổn cũ? Lời yêu thương, nỗi nhớ
Những thất tình, lục dục, kiếp người ta
Tình yêu thương còn mãi mãi đậm đà
Anh nói mãi, ngàn lắm, không ngán miệng
Anh nói nữa em lắng nghe từng tiếng
Yêu, yêu em, yêu, yêu mãi không thôi
Một trăm năm chưa chắc đã muốn rời
Làm sao chán giữa tuyệt vời diệu vợi
Sao bổn cũ? Tình yêu luôn đổi mới
Bằng ngôn từ, bằng cử chỉ yêu thương
Cầm tay nhau, trao ánh mắt... thiên đường
Bồng lai cảnh ngay trên trần dưới thế
Anh sẽ nói ngàn lẻ một câu nhé
Nói đêm nay và nói nữa đêm mai
Nói cho em cả suốt cả đời dài
Yêu vĩnh viễn không bao giờ ngưng nghỉ
Phải không em người bạn đường tri kỷ
Cả một đời duy chỉ có mình em
Em yêu anh và anh mãi yêu em
Tình yêu thật thơm nồng hương hoa quý
Nguyên Đỗ
Lại Hai Đứa
Lại hai đứa bên nhau kỳ diệu nhỉ
Cúi đầu xem mảnh giấy viết chi chi
Đọc để xem thi sĩ viết bài gì
Em thi sĩ, anh cũng là thi sĩ
Huyền ảo nhỉ như người tình tri kỷ
Sát bên nhau nghe tiếng thở của thơ
Sát bên nhau nghe tiếng ngực chập chờ
Trái tim cất reo vang ngàn khúc nhạc
Lại hai đứa, bạn yêu thương, có khác
Nét đam mê còn khắc đậm trên môi
Dù mai sau râu tóc bạc, da mồi
Vẫn còn đó đắm say tình luyến ái
Tình yêu nhỉ đâu chỉ dành trai gái
Những người già, người trẻ khác gì nhau
Cũng trái tim, cũng nét mặt, tương đầu
Ai dám nói tình yêu theo lứa tuổi
Nguyên Đỗ
Ví Dụ Như ...
Ví dụ như em không còn yêu nữa
Nói với anh, dù chỉ một câu thôi
Để anh quen, chấp nhận nỗi đau đời
Cứ lơ lửng, anh tựa người hấp hối
Ví dụ như em thấy rằng anh tội lỗi
Thả thơ tình theo làn gió khắp nơi
Anh xin em cho anh nói một lời
Anh vui thơ giao tình văn thi hữu
Ví dụ như em tin tình vĩnh cửu
Em cứ xem cho kỹ mạch thơ anh
Em là nguồn thi hứng sạch trong lành
Em mãi mãi ngát hương tình hoa thắm
Ví dụ như em ghét người say đắm
Sống vì thơ, bỏ hết cả thời gian
Anh vì em bẻ bút, sẽ ăn năn
Không viết nữa, dù nửa câu cũng bỏ
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: