Suối Nguồn Thơ
Trích đoạn: SuongAnh
Anh Yêu Em Em Yêu Anh
Anh Yêu Em Em Yêu Anh
Anh Yêu Em Em Yêu Anh
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
You Love Me I Love You
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Tu m'aimes Je t'aime
Rung Động Tình Thơ
Tình thơ anh viết gửi ai đây
Mà nghe rung động trái tim này
Thơ anh trút ý gom tình lại
Ngây ngất hồn em má đỏ hây
Tình thơ men ủ hương nồng bay
Toả khắp không gian mơ ước đầy
Thiên đường tình ái cùng ai mộng
Quên cả lối về...mơ giấc say
Tình thơ quấn quít cả đêm ngày
Cứ mãi mơ màng hồn luyến vương
Bên nguồn suối chảy khi chiều xuống
Tranh mái yêu thưong tình thả buông
Tình thơ tuôn mãi chẳng cạn nguồn
Làm em choáng ngộp lời yêu thương
Ngày nhớ đêm trông hoài tưởng tượng
Bóng hình ai đó...dường đâu đây
Tình thơ anh viết lòng ngất ngây
Một đời mãi nhớ buổi xum vầy
Mai sau xa cách không còn gặp
Rung động tình thơ khó nhạt phai
Sương Anh
Xao Xuyến Hồn Thơ
Tình thơ xao xuyến nhớ nhung đầy
Rung động hồn ta với cỏ cây
Nắng hạ hanh nồng chim ríu rít
Suối lành gió thổi ngát hương say
Lâu đài tình ái ngất cao vời
Tình mộng thuyền mơ thả biển khơi
Em ạ, mời em bước lên nhé
Thuyền tình lầu ái mãi muôn đời
Quấn quít bên nhau trong xứ Mơ
Trăng sao lấp lánh suối thơ mờ
Cầu tre ngồi đó trông giòng nước
Róc rách trời đêm nghe tiếng thơ
Em viết tràn dâng những dạt dào
Trời đêm trăng sáng với ngàn sao
Hồn anh như thể giòng sông nước
Lấp lánh trời đêm với vạn sao
Nguyên Đỗ
Dưới Nắng Hạ Mơ
Dưới nắng Hạ mơ, phượng đỏ hồng
Hỏi người bên ấy nhớ anh không
Gió đưa phượng vĩ làm hoa rụng
Từng cánh rơi rơi tan nát lòng
Dưới nắng Hạ mơ, một bóng người
Đứng chờ dưới gốc miệng cười tươi
Khi anh vừa đến dễ thương lạ
Hai đứa cùng đi nắng rạng ngời
Con đường thưở ấy bóng thông xanh
Ríu rít chim ca tiếng ngọt lành
Bóng nắng lọt vào soi lốm đốm
Như hoa rạng rỡ dưới chân mình
Dưới nắng Hạ mơ, ước quãng đường
Mỗi ngày quyến luyến với thân thương
Tương lai thầm mộng bên nhau mãi
Chung cả tương lai, vạn bước đường
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2007 12:36:41 bởi Nguyên Đỗ >
Thương Thương
Còn nhớ chuyện xưa chuyện Bác Hàn
Thương Thương nàng đến mộng tình lang
Chăm lo từng chút cho thi sĩ
Một mối tình thơ thật chứa chan
Anh cũng nhờ em cảm xúc nhiều
Biết mình say đắm giữa thương yêu
Em trầm lặng đến trong thanh vắng
Em rải hồn thơ nét mỹ miều
Yêu quá Thương Thương giấc mộng xanh
Mây về tháng Hạ có xây thành
Cho mây trắng đứng không quay lại
Cho phố núi cao được mát lành
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2007 13:20:09 bởi Nguyên Đỗ >
Thơ Bấm Nút
Thơ bấm nút vượt hàng rào lửa mới
Gởi về em ở quê cũ thân thương
Bến Bạch Đằng, hay khu phố Hiền Vương
Lăng Cha Cả, đường Hàng Xanh, Chợ Lớn
Thơ bấm nút, có khi là gởi lộn
Bấm nhầm thư, ui cha muộn, thơ bay
Thơ vụt nhanh hơn tứ mã, phân thây
Ai bay bướm coi chừng nha, xử trảm
Thơ bấm nút, cũng thường khi viết nhảm
Chẳng đọc đi, đọc lại, viết cho nghiêm
Chọn ngôn từ cho hợp xứng nỗi niềm
Bởi nhanh quá nên thường là có lỗi
Thơ bấm nút, có khi là viết vội
Hỏi thăm nhau, đùa giỡn, chọc vui thôi
Xin đừng coi là cam kết ở đời
Tội nghiệp lắm sống giữa thời đại mới
Thơ bấm nút, giữ hồn mình thơ thới
Cũng thất ngôn Đường luật, cũng tự do
Cũng ca ngâm lục bát, cũng hát hò
Thời điện tử cái gì cũng nhanh cả
Tình yêu nhanh, úi chà, sợ lắm ạ!
Chẳng liều mình bấm nút chết như chơi
Tình yêu thương chẳng thể chỉ bằng lời
Bằng hành động, bằng thương yêu chân thật
Thơ bấm nút, tình chân thành: đẹp nhất
Cuộc đời vui thơ mộng khắp muôn đường
Giữa rừng mơ ngan ngát tỏa trầm hương
Hạnh phúc thật bền lâu thêm sâu đậm
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Thương Thương
Còn nhớ chuyện xưa chuyện Bác Hàn
Thương Thương nàng đến mộng tình lang
Chăm lo từng chút cho thi sĩ
Một mối tình thơ thật chứa chan
Anh cũng nhờ em cảm xúc nhiều
Biết mình say đắm giữa thương yêu
Em trầm lặng đến trong thanh vắng
Em rải hồn thơ nét mỹ miều
Yêu quá Thương Thương giấc mộng xanh
Mây về tháng Hạ có xây thành
Cho mây trắng đứng không quay lại
Cho phố núi cao được mát lành
Nguyên Đỗ
Nhớ Nhớ Thương thương nhớ nhớ chuyện xưa tình
Vần trăng làm chứng kết duyên xinh
Văn Quân mê tiếng đàn Tư Mã
Một câu thương hiểu nguyện ba sinh Tích xưa thế đấy còn đôi mình?
Song đôi hoà hợp từng suy nghĩ
Lời câu thấm ý tình tri kỷ
Vườn thơ khoe sắc mỹ miều thay Nhớ nhớ thương thương trãi mộng đầy
Xuân tươi, Hạ ấm, nắng vây quanh Thu đừng buồn nhé, Đông thôi lạnh
Cho tình thơ mãi nét trong lành Sương Anh
Mong Mong
Ngóng ngóng mong mong một bóng người
Chờ chờ đợi đợi nụ cười tươi
Hàm răng trắng khểnh ôi xao xuyến
Ríu rít kể vui những chuyện đời
Một chữ một câu cũng thắm tình
Vầng trăng tháng Sáu ánh lung linh
Đàn tranh em gảy trong đêm vắng
Thấp thoáng xa xa một bóng hình
Anh viết từng câu theo tiếng đàn
Ngón tay khe khẽ búng miên man
Mắt em hồ nước tình lai láng
Gây sóng thơ reo với gió ngàn
Mộng mộng mơ mơ chất chứa đầy
Bốn mùa nồng ấm tỏa hương bay
Trăng tình diễm ảo đêm say đắm
Hoa thắm bướm ong lơi lả vây
Nguyên Đỗ
Đúng Hẹn Chẳng Lên
Đêm qua
Em hẹn lại lên
Anh lên mạng lưới
Đứng bên đợi chờ
Chờ hoài chẳng thấy nàng thơ
Chắc em say thuốc ngủ mơ mất rồi
Đêm nay đúng hẹn mây trôi
Sao rơi trăng sáng lưng trời nhớ ai
Nguyên Đỗ
Lại Đứng Bên Nhau
Lại đứng bên nhau nghe lòng vui rộn rã
Vai kề vai nghe hơi thở yêu thương
Ở bên nhau hạnh phúc lúc tinh sương
Kề cận mãi cả khi vầng trăng sáng
Đôi chúng ta cùng nòi tình lãng mạn
Lửa bén rơm bùng cháy mãi không ngưng
Lửa thương yêu cháy sáng cả góc rừng
Bập bùng chiếu đêm nồng hương tình ái
Cứ yêu thương, sống đời vui, chớ ngại
Lo âu gì, sống thoải mái, vô tư
Mỗi ngày qua, mỗi gởi gấm trong thư
Bao thương mến của một trời mộng đẹp
Đứng bên nhau, em dịu dàng khép nép
Ngước nhìn anh, lấp lánh đóa thương yêu
Em của anh, mộng ước thật là nhiều
Chìm trong mắt, vào hồn nhau vĩnh viễn
Tay nắm tay như chạm vào luồng điện
Cùng đi nghe, lòng xao xuyến từng cơn
Môi thơm nồng mấp máy mọc mời hôn
Anh quay đi, sợ cầm lòng chẳng được
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Mong Mong
Ngóng ngóng mong mong một bóng người
Chờ chờ đợi đợi nụ cười tươi
Hàm răng trắng khểnh ôi xao xuyến
Ríu rít kể vui những chuyện đời
Một chữ một câu cũng thắm tình
Vầng trăng tháng Sáu ánh lung linh
Đàn tranh em gảy trong đêm vắng
Thấp thoáng xa xa một bóng hình
Anh viết từng câu theo tiếng đàn
Ngón tay khe khẽ búng miên man
Mắt em hồ nước tình lai láng
Gây sóng thơ reo với gió ngàn
Mộng mộng mơ mơ chất chứa đầy
Bốn mùa nồng ấm tỏa hương bay
Trăng tình diễm ảo đêm say đắm
Hoa thắm bướm ong lơi lả vây
Nguyên Đỗ
CHỜ CHỜ Chờ chờ ngóng ngóng mong mong đợi
Đến người thơ ý hợp chung vần
Bởi thế mới giao tình kết thân
Ngày tháng trôi qua thêm thắm thiết Từng chữ, từng câu như quấn quít
Từng ý, từng vần khúc khích vui
Từng tiếng, từng lời nức nẻ cười
Ôi, thương quá! tình thơ bất diệt Em đã đến đây, thơ có biết
Hãy vào đi đừng để chờ lâu
Kẻo nắng đang tươi cũng uá màu
Em sẽ làm cho thơ khóc đó Nhớ nhớ mong mong hai mắt đỏ
Chờ đến giờ cũng không thấy thơ
Trời sáng rồi vẫn còn mãi mơ
Bên người mộng bỏ nàng thơ nhé! Sương Anh
Tình Yêu Diệu Kỳ
Sự kỳ diệu của tình yêu diễm mộng
Dẫu năm, mười, mười lăm, hai mươi năm
Vẫn đắm say, vẫn huyền ảo, âm thầm
Dù ngăn cách, hay thật gần cũng vậy
Anh vẫn yêu nhưng tháng ngày lộng lẫy
Tuổi hai mươi, hai mươi mốt năm xưa
Em nhớ không, những buổi đi trong mưa
Hay ngày nắng bướm ong bay thật đẹp
Đi bên anh, em dịu dàng khép nép
Nhón chân lên khe khẽ gởi nụ hôn
Anh đắm say như một kẻ mê hồn
Ôm hôn nhẹ, vị thơm ngon mật ngọt
Tình yêu thương muôn đời chỉ có một
Ôi diệu kỳ sức mạnh của tình yêu
Vẫn quyền năng, vẫn sáng tạo muôn điều
Vẫn huyền ảo như tháng ngày mơ đó
Em vĩnh viễn vẫn là người em nhỏ
Con mèo con, thương lắm, phút gieo tơ
Vẫn nàng thơ, vẫn diễm ảo, trông chờ
Em vẫn thế, đắm say, trong tình khúc
Nguyên Đỗ
Tara! Vùng Trời Kỷ Niệm
Về đi nhé, về Tara kỷ niệm
Mảnh đất lành rất quen thuộc ấu thơ
Đất cha ông vẫn ngóng đợi mong chờ
Đất mơ mộng của vùng trời thương nhớ
Tara! Về Tara rực rỡ
Jonesboro, thành phố nhỏ Georgia
Về Atlanta, em đã chọn làm nhà
Bảo tàng viện của Cuốn Theo Chiều Gió
Về Tara, về Tara bày tỏ
Mối tình đầu, mối tình cuối O'Hara
Mảnh đất lành, mảnh đất của ông, cha
Niềm tin mạnh, dựng xây từ đổ nát
Khi tất cả đã cuốn theo gió cát
Vẫn còn đây mảnh đất mộng ấu thơ
Vẫn còn đây chẳng thay đổi bao giờ
Giòng suối mát, mái nhà xưa yêu dấu
Đừng quên nhé mảnh đất thời thơ ấu
Đừng quên nha xứ sở của cha ông
Tin ngày mai, một buổi sáng tươi hồng
Từ lưu lạc ta vững lòng dựng lại
Nguyên Đỗ
* Tara, ngôi nhà thời thơ ấu của nhân vật chính Scarlett O'Hara trong truyện duy nhất của nhà văn Margaret Mitchell viết trong thời gian ở bệnh viện, Cuốn Theo Chiều Gió, tại Jonesboro, Georgia. Ở Atlanta, Georgia có bảo tàng viện giữ gìn những gì liên quan tới phim Gone With The Wind, Cuốn Theo Chiều Gió, một phim bất hủ của Hoa Kỳ.
Đôi Môi Mọng Đỏ
Anh vẫn nhớ đôi môi hồng mọng đỏ
Của ngày nào khi nhỏ đến thăm anh
Tháng ngày mơ, diễm mộng, đẹp, hiền lành
Còn in mãi trong tận cùng tim óc
Anh vẫn nhớ khi em buồn bật khóc
Buổi chia tay, không biết có ngày về
Những hẹn hò, những chờ đợi, đam mê
Thời xa cũ đậm đà trong trí nhớ
Anh vẫn nhớ tháng ngày hè rực rỡ
Hàng thông xanh soi bóng nước hồ trong
Đôi chúng ta chèo ra khoảng giữa giòng
Thả thuyền nhỏ trôi xuôi trong nắng mới
Anh vẫn nhớ cửa hồn vui phất phới
Như cờ bay khi em gọi sang chơi
Ôi thoáng mơ, thời rạng rỡ, hương trời
Đôi môi mọng mọc mời ngày tháng cũ
Nguyên Đỗ
Trăm Năm Mơ
Ai đưa em lên mây
Bềnh bồng trong nắng sớm
Ai trao tình đậm say
Khi tình yêu mới chớm
Hoàng hôn nắng đẹp hồng
Mây thành những cụm bông
Lửng lờ bay thơ mộng
Tình yêu thật mênh mông
Đêm nay đầy trăng sao
Lửng lơ vầng mây trắng
Gió ru nghe dạt dào
Những lời tình lảng vảng
Trong mơ ta gặp nhau
Tình yêu vạn sắc màu
Ghét, thương, hờn, giận, dỗi
Một lần ta có nhau
Một lần, trăm năm nhớ
Một lần, trăm năm chờ
Một lần, trăm năm nợ
Một lần, trăm năm mơ
Nguyên Đỗ
Thao Thức Vì Thơ
Đêm ngày
Thao thức vì thơ
Thức khuya dậy sớm
Mong chờ thơ ai
Nàng thơ duyên dáng trang đài
Thướt tha dáng ngọc mảnh mai diễm kiều
Yêu nàng thơ, biết bao nhiêu
Hồng lâu mộng, cảnh mỹ miều, giai nhân
Nàng thơ hương sắc tuyệt trần
Ai nhìn không phải một lần xuyến xao
Vì Em
Lên xứ hoa đào
Vì Em
Say đắm dạt dào
Trăm năm
Nguyên Đỗ
Thiên Thần Trong Bệnh Viện
Em áo trắng mỗi chiều trong bệnh viện
Như nữ tu, như bác sĩ, quan âm
Trên hành lang cứ lặng lẽ bước thầm
Đôi cánh mỏng dấu đâu sao chẳng thấy?
Không xa hoa, không cao kỳ, lộng lẫy
Em ân cần thăm hỏi những bệnh nhân
Những người cha, những người mẹ, người thân
Những em bé ngước mắt nhìn hy vọng
Em đem đến sự bình an, sức sống
Thổi tứ thơ, luồng gió mới thi nhân
Cả đời anh mới thấy được một lần
Anh trộm nghĩ em thiên thần hộ mệnh
Mỗi buổi tối, mỗi bình minh thăm bệnh
Em hiền từ ban phát nụ cười tươi
Đem hồng ân xoa dịu biết bao người
Anh hạnh phúc đắm chìm say chiêm ngưỡng
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: