Suối Nguồn Thơ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Thao Thức Vì Thơ
Đêm ngày
Thao thức vì thơ
Thức khuya dậy sớm
Mong chờ thơ ai
Nàng thơ duyên dáng trang đài
Thướt tha dáng ngọc mảnh mai diễm kiều
Yêu nàng thơ, biết bao nhiêu
Hồng lâu mộng, cảnh mỹ miều, giai nhân
Nàng thơ hương sắc tuyệt trần
Ai nhìn không phải một lần xuyến xao
Vì Em
Lên xứ hoa đào
Vì Em
Say đắm dạt dào
Trăm năm
Nguyên Đỗ
THƠ ĐANG CHỜ
Đôi ta
đã có
duyên ngầm
Từ trăm năm trước
âm thầm tìm nhau
Em đi,anh nhớ,lòng đau
Hồn buồn thơ cũng khóc sầu
theo anh.Này anh, chim líu lo cành
Mặt trời đã thức, mây xanh, nắng vàng
Tình thơ vui muá ca vang
Êm đềm
Ấm cúng
Rộn ràng tình ta
Anh ơi...hãy tỉnh mơ nha
Đừng thao thức nưã, thơ ca đang chờ...
Sương Anh
Thao Thức Vì Thơ
Đêm ngày
Thao thức vì thơ
Thức khuya dậy sớm
Mong chờ thơ ai
Nàng thơ duyên dáng trang đài
Thướt tha dáng ngọc mảnh mai diễm kiều
Yêu nàng thơ, biết bao nhiêu
Hồng lâu mộng, cảnh mỹ miều, giai nhân
Nàng thơ hương sắc tuyệt trần
Ai nhìn không phải một lần xuyến xao
Vì Em
Lên xứ hoa đào
Vì Em
Say đắm dạt dào
Trăm năm
Nguyên Đỗ
THƠ TRĂNG. Bao đêm mắt dõi chị Hằng thương cho chú Cuội trông Trăng suốt đời lúc buồn lệ Cuội có rơi cây Đa côi cút có ngồi làm thơ...? Cuội cười khi thấy Ta mơ làm thơ sao bút còn chờ nở Hoa hương thơm từ tách nước Trà Trăng vàng một nhúm đã pha lẫn rồi. Tay nâng tách nước lên môi mắt còn liếc ngắm gọi mời nàng Hoa gió bay hương quyện Hoa -Trà lưỡi tê vị ngọt...mới ra đầu bài... DUY GIANG đệ chúc huynh vui nhiều
Em Gái Huế Em lại gợi đưa ta về xứ Huế
Thăm Hương Giang, thôn Vỹ Dạ, Kim Long
Cầu Tràng Tiền gây xao xuyến muôn lòng
Trường Đồng Khánh một thời nào áo tím
Áo hồng tím, tóc thề thả không bím
Gió thổi bay chao hẳn một bên vai
Em nghiêng cười nét duyên dáng trang đài
Bừng sức sống của một người con gái
Trông thân quen, vẫn chút gì ngần ngại
Thành nội xưa cổ kính buổi hoàng hôn
Anh nhìn em đôi mắt hút thu hồn
Đâu bến Ngự, đâu Nam Giao ngày đó
Em áo tím, dáng thanh cao thon nhỏ
Bước dịu dàng vững chắc tự tin ghê
Đã bao năm anh lưu lạc trở về
Thấy dáng em, rụt rè, quen lại lạ
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: DUY GIANG
THƠ TRĂNG.
Bao đêm mắt dõi chị Hằng
thương cho chú Cuội trông Trăng suốt đời
lúc buồn lệ Cuội có rơi
cây Đa côi cút có ngồi làm thơ...?
Cuội cười khi thấy Ta mơ
làm thơ sao bút còn chờ nở Hoa
hương thơm từ tách nước Trà
Trăng vàng một nhúm đã pha lẫn rồi.
Tay nâng tách nước lên môi
mắt còn liếc ngắm gọi mời nàng Hoa
gió bay hương quyện Hoa -Trà
lưỡi tê vị ngọt...mới ra đầu bài...
DUY GIANG
đệ chúc huynh vui nhiều
Trăng Thơ
Lửng lơ cao tút trên trời
Vàng mơ rọi sáng cho người yêu nhau
Trăng hiền tỏa chiếu ngọn cau
Buồng cau sai trái giây trầu ngẩn ngơ
Sông thơ ngăn cách đôi bờ
Trên cao hoàng nguyệt giả vờ chẳng soi
Hằng nga giấc điệp say rồi
Mây bềnh bồng dạt đơn côi Cuội già
Cuội già ngước mắt thiết tha
Nhìn lên trên tuốt ngọn đa ước chừng
Xa muôn dặm, cuội ngập ngừng
Mơ hoàng nguyệt, bút thơ mừng phím tơ
Vung bàn tay vẽ trăng thơ
Tô vàng ánh nguyệt mơ mơ màng màng
Biết là chị hoặc em Hằng
Cành đa có đủ bắc thang lên trời
Nguyên Đỗ
Cám ơn Duy Giang ghé chơi nha!
Em Đã Về Đây
Em đã về đây, thật đã về
Khơi giòng thơ chảy, động hồn quê
Lại vui cùng ngắm đêm trăng sáng
Lại nói cho nhau những hẹn thề
Anh mượn hồn thơ gởi gió đêm
Để khi trăng sáng rải vương thềm
Em ra trước cửa chờ trông ngóng
Anh lại thầm thì riêng với em
Em hỏi chi câu thật lạnh lùng
Con người quảng đại biết bao dung
Nào đâu thay đổi như thay áo
Muôn sự ở đời giữ thuỷ chung
Em đã về đây, chớ nửa ngờ
Vần thơ anh viết vẫn là thơ
Lòng anh như nhất nào thay đổi
Chẳng phải như đời vẫn nắng mưa
Nguyên Đỗ
Tiếng Nàng Thơ
Giật mình nghe tiếng nàng thơ
Dịu dàng thân thuộc mơ mơ màng màng
Phân vân tự hỏi ngỡ ngàng
Người quen hay lạ bàng hoàng lạ quen
Tưởng như quá khứ hiện lên
Tưởng như dĩ vãng về bên khác thường
Tiếng nàng thơ, thật dễ thương
Ngọt như thốt nốt hay đường mía lau
Bây giờ ta thấy mặt nhau
Quen quen lạ lạ từng câu ngập ngừng
Nhận nhau mở rộng vòng mừng
Ôm chầm hạnh phúc tưởng chừng thiết thân
Tình thơ ý đẹp trong ngần
Trăm năm gặp gỡ bao lần ý thơ
Mắt huyền lóng lánh ngẩn ngơ
Vườn mơ sẽ kết vòng thơ để đời
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Em Đã Về Đây
Em đã về đây, thật đã về
Khơi giòng thơ chảy, động hồn quê
Lại vui cùng ngắm đêm trăng sáng
Lại nói cho nhau những hẹn thề
Anh mượn hồn thơ gởi gió đêm
Để khi trăng sáng rải vương thềm
Em ra trước cửa chờ trông ngóng
Anh lại thầm thì riêng với em
Em hỏi chi câu thật lạnh lùng
Con người quảng đại biết bao dung
Nào đâu thay đổi như thay áo
Muôn sự ở đời giữ thuỷ chung
Em đã về đây, chớ nửa ngờ
Vần thơ anh viết vẫn là thơ
Lòng anh như nhất nào thay đổi
Chẳng phải như đời vẫn nắng mưa
Nguyên Đỗ
Anh lại thầm thì riêng với em
Nhưng lời xưa cũ vẫn thân quen
Cúi đầu em bảo rằng anh lạ
Chẳng đổi thay lòng ?! Em vẫn ghen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2007 19:42:11 bởi Diep Khai >
Trích đoạn: Diep Khai
Anh lại thầm thì riêng với em
Nhưng lời xưa cũ vẫn thân quen
Cúi đầu em bảo rằng anh lạ
Chẳng đổi thay lòng ?! Em vẫn ghen
Ghen
Ớt nào mà ớt chẳng cay
Gái nào mà lại chẳng hay ghen chồng
Ca Dao
Vâng thưa ớt hiểm càng cay
Yêu càng say đắm càng hay ghen hờn
Dù anh thưa lẽ thiệt hơn
Vì yêu... em hứ em hờn làm nư
Vâng em số kiếp nòi thơ
Cũng hay bóng gió vẩn vơ thơ tình
Đêm về vẫn cứ một mình
Mà trong thơ lắm người tình nhởn nhơ
Đã yêu, chớ có nghi ngờ
Để cô đơn bậu, để mờ trí tâm
Vâng em mạng số thi cầm
Làm thơ tỏ với tri âm đó mà
Em ghen, dạ bậu xót xa
Biết yêu ghen gió đậm đà luyến thương
Ghen lầm chẳng chút vấn vương
Ghen chi mù quáng lầm đường khổ nhau
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2007 05:26:13 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Tiếng Nàng Thơ
Giật mình nghe tiếng nàng thơ
Dịu dàng thân thuộc mơ mơ màng màng
Phân vân tự hỏi ngỡ ngàng
Người quen hay lạ bàng hoàng lạ quen
Tưởng như quá khứ hiện lên
Tưởng như dĩ vãng về bên khác thường
Tiếng nàng thơ, thật dễ thương
Ngọt như thốt nốt hay đường mía lau
Bây giờ ta thấy mặt nhau
Quen quen lạ lạ từng câu ngập ngừng
Nhận nhau mở rộng vòng mừng
Ôm chầm hạnh phúc tưởng chừng thiết thân
Tình thơ ý đẹp trong ngần
Trăm năm gặp gỡ bao lần ý thơ
Mắt huyền lóng lánh ngẩn ngơ
Vườn mơ sẽ kết vòng thơ để đời
Nguyên Đỗ
Anh Nguyên Đỗ nè... bài này SA làm tặng cho anh đó, hổng được

à... hông thôi mai mốt hổng thèm vào chơi hihihihihi....
Nàng Thơ Lên Tiếng
Đang say giấc điệp giật mình
Nàng thơ lên tiếng hoảng kinh tỉnh hồn
Tiếng Nàng sao chẳng ôn tồn
Đắng hơn mướp đắng, chẳng thơm mùi đường
Ôi chao...giọng nói dễ thương
Giờ như sấm nổ, gió luồng qua song
Ta còn tỉnh thức hay không?
Đang chờ nàng đến mộng lòng gửi trao
Nàng ơi...xuất hiện đi nào
Ta dang trông đợi hãy vào đây nha!
Bao ngày tình đã đậm đà
Lòng đang mong ngóng vào nhà gặp ta
Ơi à... em muốn bước ra
Nhưng mà... sợ quá " chị nhà " đang canh! 
Sương Anh
Hổng Ghét Mà Thương
Cái điện thoại đêm nay sao dễ ghét
Nói nửa chừng bị ngắt vẫn chẳng hay
Cứ thì thầm với điện thoại cầm tay
Giật mình biết rằng mình đang độc thoại
Đang ngơ ngẩn, em gọi lại xin lỗi
Hỏi rằng anh có giận, có ghét không
Bị cắt ngang em áy náy trong lòng
Không hiểu sao tự dưng bị đứt quãng
Anh trấn an, em ơi, đừng hốt hoảng
Có đôi khi làn sóng cắt đó thôi
Em yên tâm anh đâu có dở hơi
Mà giận dỗi ghét em vì chuyện đó
Anh thương mãi, yêu hoài người em nhỏ
Hổng ghét đâu, thương vĩnh viễn không phai
Ngủ ngoan nha, rồi anh gọi ngày mai
Đêm đầy mộng trăng sao về lấp lánh
Nguyên Đỗ
Ghiền Thơ
Mình thường viết đọc văn thơ
Đọc hoài viết mãi ghiền thơ mất rồi
Đọc thơ rung động bồi hồi
Tối ngày tìm đến đọc rồi mới đi
Tựa như một kẻ tình si
Đắm say tình ái đam mê mơ màng
Mưa lất phất, nắng chang chang
Từng trang nhật ký từng trang thơ tình
Giá mà thơ cũng như mình
Rủi may con tạo xoay hình trớ trêu
Cánh tay khe khẽ khều khều
Giá như mình nhỉ... tình yêu muôn màu
Giả như mình đã ghiền nhau
Thương yêu quấn quýt trầu cau vôi nồng
Giả như mình đã vợ chồng
Duyên tơ thắm chỉ mặn nồng ái ân
Nguyên Đỗ
SI THƠ
Si làm sao ôi những vần thơ
Si cảnh nên thơ ánh trăng mờ
Si dòng suối ngọt êm trong mát
Si những chuyện tình rất mộng mơ
Si mê những áng mây vờn gió
Si tiếng thầm thì biển nhỏ to
Si lời ai hát đêm trăng tỏ
Si cung đàn réo rắt dây tơ
Si chuyện thương yêu nơi vườn mơ
Si hàng mồng tơi bên giậu bờ
Si ngây si ngất chàng thi sĩ
Si đến đam mê hồn vật vờ
Si cuồng si mến những tình thơ
Si khờ si dại mãi đợi chờ
Si người đã đến gieo thương nhớ
Si-sân-bi-hận...bởi vì thơ
Sương Anh
Hạ Mơ
Em lặng đứng yên, pho tượng ngà
Nhìn hoa đua nở rộ vườn hoa
Sáng nay chim hót vui tươi quá
Em đẹp tựa như công chúa hoa
Say đắm nhìn em đứng lặng thầm
Sóng tình ồ ập đổ vào tâm
Quẩn quanh vơ vẩn anh chiêm ngắm
Ao ước đón em vào đáy tâm
Mấy kẻ thời nay lại cả tin
Tình yêu thành thật sét ái tình
Lần đầu gặp gỡ ai tin nhỉ
Anh kẻ khờ nên cứ trữ tình
Em là thiên sứ sáng soi đêm
Chiếu rạng đời anh, thiên sứ - em
Giấc mộng đêm đêm em ngự đến
Anh sống như mơ vẹn nỗi niềm
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 05:10:37 bởi Nguyên Đỗ >
Sương rơi mát nụ cây cau
Trầu xanh,vôi thắm... theo hầu bên Anh.
Sương Trời
Em như những hạt sương trời
Hạt rơi trên lá hạt rơi trên cành
Hạt rơi mát rượi môi anh
Hạt rơi xuống tóc còn xanh thưở nào
Hạt rơi trên ngọn sầu đau
Hạt rơi trên nụ cây cau trước nhà
Hạt rơi trên ngọn cây đa
Hạt rơi xuống giếng mặn mà nước trong
Sương mai rơi xuống cỏ non
Trên hoa thược dược hoa hồng hoa trang
Hạt rơi trên má hai hàng
Hạt rơi đồng lúa xanh vàng bên đê
Sương chiều nhiều nỗi nhiêu khê
Cô đơn, tạnh vắng, bốn bề lặng câm
Sương rơi chiều tím âm thầm
Đón đêm sương đợi mọc mầm nhớ thương
Sương đêm nhiều hạt vấn vương
Sáng mai lại hóa kim cương đẹp hồng
Sương rơi anh vớt vào lòng
Mát tươi hạnh phúc tâm hồn từ đây
Sương trời rơi nhẹ đắm say
Rơi trên môi mắt trên tay mở chào
Sương rơi thỏa những ước ao
Rơi vào miệng lưỡi tuôn trào thơ Anh
Nguyên Đỗ
Niềm Vui Sáng Tác Tạ ơn Trời ban tâm hồn nhạy cảm
Và khả năng cầm bút viết văn thơ
Và niềm vui sáng tác phút mộng mơ
Được tham dự quyền năng Ngài sáng tạo
Tạ ơn Trời hồng ân thiêng, quý báu
Cho mắt nhìn thấu đáo việc chung quanh
Cho trái tim, giòng máu, những ơn lành
Để cảm nghiệm tình yêu thương cao cả
Tạ ơn Trời mỗi ngày một phép lạ
Ngài ban cho là cả một nguồn vui
Để cho con xoa dịu những ngậm ngùi
Nơi trần thế biết bao người thất vọng
Tạ ơn Trời tấm lòng con hừng nóng
Giữa mênh mông non nước sóng biển khơi
Để hồn con vọng những khúc thơ đời
Để gợi nhớ nhắc nhở từng bè bạn
Tạ ơn Trời chẳng để con chán nản
Dẫu bon chen bận rộn kiếp hằng ngày
Cảm ơn Trời con được mãi hăng say
Theo tiếng gọi sẻ chia phần sáng tạo
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: