Suối Nguồn Thơ
Như Ghiền Thuốc
Như ghiền thuốc, cứ mỗi ngày thứ Bảy
Lại trông tin, lại đứng ngóng ai qua
Những công viên rực rỡ vạn bông hoa
Em không đến, hoa rũ xìu dưới nắng
Ghé Thi Quán không em cũng trống vắng
Cơn ghiền lên, tằm đến cữ nhả tơ
Anh nhớ em, day dứt viết vần thơ
May ra nhỉ, nỗi nhớ rồi bớt dịu
Ừ thật đấy, vắng em, hồn thiếu thiếu
Chắc là em đã giữ nửa hồn anh thôi
Khi thấy em hồn bỗng thật bồi hồi
Phục sinh lại cất cao lời ca hát
Ôi ngọn gió tình yêu nào dào dạt
Đem trầm hương mùa Hạ nắng thương yêu
Đến với anh cho thơm ngát buổi chiều
Và thơ mộng trăng vàng rơi trên suối
Nguyên Đỗ
Tìm Đâu Nỗi Nhớ
Biết là Nhớ sao đi tìm chẳng thấy
Nhớ thiết tha, Nhớ da diết, quẩn quanh
Nhớ bâng quơ, Nhớ day dứt, xây thành
Nhớ xót dạ, Nhớ thẩn thờ, em ạ!
Biết ai chuyển niềm nhớ vào đất lạ
Hay đã chôn nỗi nhớ thật là sâu
Cỏ úa, xanh năm tháng đã phai màu
Cả bia đá cũng mòn theo năm tháng
Ngồi đây viết kỷ niệm nào dĩ vãng
Nghe dư âm còn vọng lại quanh đây
Em nàng thơ dạo trước ghé nơi này
Thả hương nhớ trầm hương vào mái tóc
Có khi nhớ dập dồn, ai bật khóc
Suối buồn lây chảy chậm đứng chơ vơ
Em có nghe con chim hót hững hờ
Buồn như thể tiếng kêu mùa cuối Hạ
Nguyên Đỗ
Đom Đóm
Chớp lên tia sáng lập loè
Có bầy đom đóm đang khoe sắc mình
Đêm dài gieo rắc ân tình
Đẹp như tinh tú lung linh giữa trời
Đóm bay từ cõi xa vời
Những tia hy vọng soi đời lưu vong
Đêm dài bóng tối bao dong
Mơ đêm hội ngộ tiếng lòng thiết tha
Trở về đất tổ quê cha
Đóm bay gần xa ngập trời
Đóm soi thấp thoáng bên đời
Cũng nuôi ánh sáng giữ hơi cầm chừng
Nguyên Đỗ
1999
Hôm qua vừa mới viết bài thơ Nàng Thơ Tri Kỷ, hôm nay thấy nhạc sĩ Uyên Mạc đã phổ ra bản nhạc vui tươi rộn rã, mời các anh chị bấm vào link để nghe tài của nhạc sĩ Uyên Mạc! Xin chân thành cám ơn nhạc sĩ Uyên Mạc đã ưu ái dành thời gian để phổ nhạc bài thơ Tri Kỷ Nàng Thơ này. Nghe vui lắm!
Nguyên Đỗ
Tri Kỷ Nàng Thơ
Nguyên Đỗ
Buổi sáng vào Thư Quán
Thấy em đang đọc thơ
Trong lòng chợt ngơ ngẩn
Biết viết gì bây giờ
Buổi chiều ghé Thi Quán
Thấy em đang làm thơ
Hồn xốn xang xúc động
Vội tiếp họa mộng mơ
Đêm khuya vào Thư Quán
Vắng em lòng nhớ ghê
Mong chờ như ước hẹn
Hồn ao ước em về
Tự hỏi mình tri kỷ
Hay là mình yêu nhau
Tiếng đàn tranh em thả
Trăng vàng theo lên mau
Gió đem hương dịu ngát
Hoa quỳnh đang nở tươi
Màu trắng tinh trinh bạch
Nhuỵ vàng cong môi cười
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2007 12:14:51 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Tri Kỷ Nàng Thơ
Buổi sáng vào Thư Quán
Thấy em đang đọc thơ
Trong lòng chợt ngơ ngẩn
Biết viết gì bây giờ
Buổi chiều ghé Thi Quán
Thấy em đang làm thơ
Hồn xốn xang xúc động
Vội tiếp họa mộng mơ
Đêm khuya vào Thư Quán
Vắng em lòng nhớ ghê
Mong chờ như ước hẹn
Hồn ao ước em về
Tự hỏi mình tri kỷ
Hay là mình yêu nhau
Tiếng đàn tranh em thả
Trăng vàng theo lên mau
Lời thơ reo réo rắt
Gởi theo gió đi xa
Tiếng đàn vang dìu dặt
Tri kỷ, nửa hồn ta
Gió đem hương dịu ngát
Hoa quỳnh đang nở tươi
Màu trắng tinh trinh bạch
Nhuỵ vàng cong môi cười
Nguyên Đỗ
Em Đã Về Rồi Đây Không vào thăm Thư Quán
Đã được hai ngày qua
Ai đâu biết người ta
Ý ngóng mong chờ đợi Hôm nay vào Thư Quán
Thấy người ta làm thơ
Bảo rằng ôi hồn nhớ
Lòng ước ao em về Sao mà dễ thương ghê
Chàng thơ ơi có biết
Em đây cũng da diết
Đi chơi mà hổng yên Nàng Thu gần xuất hiện
Sẽ xa vắng ông trời
Vương tí ánh Hè rơi
Em vội đi tắm nắng Bưả giờ em xa vắng
Để chàng thơ ở nhà
Lòng nhơ nhớ là lạ
Trở về vào thăm ngay Em đã về rồi đây
Hỡi người ta còn đó
Cho kề tai nói nhỏ
Cám ơn đến giữ nhà Tuy em đi chơi xa
Nhưng tâm tư cận kề
Hồn thơ giờ mát mẻ
Gửi về anh đam mê Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2007 17:21:46 bởi SuongAnh >
Quán ... Trăng Không Mùa
Kính tặng nhà thơ, nhà văn Mường Mán
Mến tặng Trịnh Mộc Lan
Anh mường tượng em bước vào quán Ruốc
Gặp nhà thơ Mường Mán, miệng run run
Xin cho anh chữ ký, dạ bồn chồn
Lưỡi líu lại chẳng thành câu... mắt ướt
Anh thi sĩ, anh nhà văn thông suốt
Cầm trang thơ nhanh nhẹn ký cho em
Dưới bài thơ của một thưở hoa niên
Rất tình tứ cái thời còn ong bướm
Chim vỗ cánh, em ngần ngừ bước chậm
Ừ thời gian tàn ác quá đi thôi
Thơ mãi tươi, thi sĩ tóc bạc rồi
Tiếng nhạc Trịnh quán ăn đặc sản Huế
Buồn chi em, đời người là như thế
Sống hào hoa thành thật kiếp tử sinh
Để văn thơ ở lại với chân tình
Từng bút ký trên tường treo kỷ niệm
Chim vỗ cánh, trăng sao về trang điểm
Cho màn đêm dày dặc nét mộng mơ
Cho em về viết lại những vần thơ
Ghé quán Ruốc... Trăng không mùa, em đặt
Chim vỗ cánh, nhạc thơ còn dìu dặt
Em về đi bước Qua Mấy Ngõ Hoa
Cho anh còn mơ thấy ánh trăng hòa
Đêm thơ mộng một lần xin chữ ký
Nguyên Đỗ
* Chim vỗ cánh, cụm chữ rút ra trong bài thơ
Qua Mấy Ngõ Hoa của nhà văn, nhà thơ Mường Mán.
* ND viết bài này nhân đọc bài văn của
Trịnh Mộc Lan, Quán... Trăng không mùa.
Nguyên văn bài thơ của Mường Mán như sau:
Qua Mấy Ngõ Hoa
Chim vỗ cánh nắng phai rồi đó
Về đi thôi O nớ ... chiều rồi
Ngó làm chi mây trắng xa xôi
Mắt buồn quá chao ơi là tội !
Tay nhớ ai mà tay bối rối
Áo thương ai lồng lộng đôi tà
Đường về nhà qua mấy ngõ hoa
Chớ có liếc mắt nhìn ong bướm
Có chi mô mà chân luống cuống
Cứ tà tà ta bước song đôi
Đi một mình tim sẽ mồ côi
Tóc sẽ lệch đường ngôi không đẹp
Để tóc rối cần chi phải kẹp
Nắng sẽ chia nghìn sợi tơ huyền
Buộc hồn O vào những cánh chim
Bay lên đỉnh hồn anh ngủ đậu
Cứ mím môi rứa là rất xấu
O cười tươi duyên dáng vô cùng
Cho anh nhìn những hạt răng xinh
Anh sẽ đổi ngàn ngày thơ dại
Mi khẽ chớp nghĩa là sắp háy
Háy nguýt đi giận dỗi càng vui
Gót chân đưa bước mộng bồi hồi
Anh chợt thấy trần gian quá chật
Không ngó anh răng nhìn xuống đất
Đất có chi đẹp đẽ mô nờ
Theo nhau từ hôm nớ hôm tê
Anh hỏi mãi răng O không nói ?
Tình im lặng tình cao vời vợi
Hay nói ra sợ dế giun cười
Sợ phố ghen đổ lá me rơi
Sợ chân bước sai hồi tim nhịp
Cứ khoan thai rồi ra cũng kịp
Vạn mùa Xuân chờ đón chung quanh
Vạn buổi chiều anh vẫn lang thang
Vẫn theo O giờ về tan học
Từ bốn cửa Đông Tây Nam Bắc
Đến bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Theo nhau về như sáo sang sông
Như chuồn chuồn có đôi có cặp
Chim chìa vôi chuyền cành múa hát
Trên hư không ve cưới mùa Hè
O có nghe suốt dọc đường về
Sỏi đá gọi tên người yêu dấu
Hoa tầm xuân tím hoang bờ dậu
Lòng anh buồn chi lạ rứa thê
Nón nghiêng vành nắng chết đê mê
Anh mê sảng theo chiều tắt chậm
Chiều đang say vì tình vừa ngấm
Hai hàng cây thương nhớ mặt trời
Chiều ni về O nhớ thương ai ?
Chiều ni về chắc anh nhuốm bệnh
Thuyền xuôi giòng, ngẩn ngơ những bến
Anh như là phố đứng trông mưa
Anh như là quế nhớ trầm xưa
Sợ một mai O qua mất bóng
Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
O nguôi quên những sáng trời hồng
O sẽ quên có một người mong
Một kẻ đứng dọc đường trông đợi
Còn nhớ chi ngôi trường con gái
Lớp học sầu khung cửa giờ chơi
Cặp sách quăng đâu đó mất rồi
Vì O bận tay bồng, tay bế
Chuyện hôm ni sẽ thành chuyện kể
Những lúc chiều đem nắng sang sông
O bâng khuâng nhè nhẹ hỏi lòng
Mình nhớ ai mà buồn chi lạ !
Chim vỗ cánh nắng phai rồi đó
Về đi thôi O nớ chiều rồi
Ngó làm chi mây trắng xa xôi
Mắt buồn quá chao ơi là tội !
Mường Mán
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2007 21:41:56 bởi Nguyên Đỗ >
Nơi Đây Là Nỗi Nhớ
Nơi đây là nỗi nhớ
Nhớ quay quắt cuồng say
Chi chít đầy trang vở
Anh đợi em từng ngày
Rất ư là quạnh quẽ
Lối về lắm đìu hiu
Từ khi vào ngõ rẽ
Chắt chiu nhớ từng chiều
Em đâu rồi xa vắng
Nắng đi để mưa rơi
Vết thương lòng quá nặng
Làm sao buồn không trôi
Nơi đây đầy nỗi nhớ
Đắng cay mãi vành môi
Có duyên mà chẳng nợ
Để lòng càng đơn côi
Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2007 20:48:30 bởi Huyền Băng >
Thương Hoài Hoài Thương
Mới đọc chút, trong lòng anh ngờ ngợ
Giọng thơ em quen thuộc nét hoài thương
Những địa danh ừ nhỉ dẫu vô thường
Từng nét chữ, từng còn đường diễm ảo
Em ghê lắm, một hôm dăm kiểu áo
Khi áo vàng, khi áo trắng nữ sinh
Khi áo hồng, khi áo tím trữ tình
Anh xao xuyến thương hoài Chân Thiện Mỹ
Từng nét ngọc, nét trang đài, thiện chí
Mỗi lời thơ thánh thót, bước chân son
Anh nhìn em, mắt chớp, miệng chu tròn
Trông dễ ghét, chao ơi tình tứ lạ
Hoàng hôn xuống, nước sông trôi êm ả
Những mối tình duyên thắm những tình nhân
Dòng sông xanh, những bịn rịn, tần ngần
Trôi vào giữa mênh mông trong cõi mộng
Nguyên Đỗ
Công Chúa Khiêm Nhường
Anh sửng sốt khi biết em là công chúa
Quen bao năm em hiền dịu bình dân
Lúc nào em cũng chào đón ân cần
Giữ chân lại, gọi anh vào thăm hỏi
Hôm nay gặp cha mẹ em mới nói
Anh sửng sờ giòng Nguyễn Phúc..., trời ơi!
Bấy lâu nay trò chuyện nói muôn lời
Ai ngờ được em thật là công chúa
Anh chỉ nghĩ công chúa riêng thôi chứ
Đâu nghi ngờ gốc gác bậc vương tôn
Hôm nay nghe chợt thấy rụng linh hồn
Anh dân giả bước vào nhà quyền quý
Em cười khì công chúa cái con khỉ
Chuyện thời xưa ơi xa lắc xa lơ
Em bình thường chỉ thích sống mộng mơ
Không tranh đoạt so bì vương chức tước
Nguyên Đỗ
Bất Chợt Ngỡ Như Mình Mơ Ngủ Sững sờ thấy đôi mắt nào biết nói
Ngất ngây nhìn môi hồng thắm rượu say
Gió thơm nồng ươm hương tóc làn mây
Về quấn quýt đôi vai ngà dịu mát Mơ hay tỉnh đêm hồng anh dụi mắt
Sợ mình đang mộng mị giữa đêm mơ
Tưởng mình đang chiêm ngưỡng dáng nàng thơ
Từ muôn thưở hiện lên trên trần thế Ôi hạnh phúc thấy nàng thơ nhập thể
Bước khoan thai áo trắng dáng yêu thương
Đưa đôi tay mở rộng thỏang trầm hương
Thật bất chợt ngỡ như mình mơ ngủ Em! Thật nàng thơ tự muôn đời đó hở
Đêm này là đêm của triệu đêm thơ
Mộng này là mộng hằng vẫn mong chờ
Ngày mai đến em đừng là sương mỏng Em đã đến đem về bao hy vọng
Một ngày mai tươi sáng, những ngày mai
Em nàng thơ diễm mộng bước tương lai
Anh trao hết trọn hồn mình em nhé Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2007 20:48:05 bởi Nguyên Đỗ >
Em Là Công Chuá Em là nàng công chuá
Cuả muôn đoá hồng tươi
Khi ánh dương rạng ngời
Em lung linh khoe sắc Em là công chúa thật
Mang hạnh phúc bình yên
Đem trái tim diệu hiền
Giúp người vui quên khổ Khi niềm tin rạn vỡ
Em xoa dịu nỗi đau
Bên công chuá hết sầu
Mọi lo âu lắng dịu Khi lòng anh buồn trĩu
Công chuá kể chuyện nghe
Vào một buổi trưa hè
Có một chàng hoàng tử... Cầm chiếc giày ướm thử
Ai mang vưà kết đôi
Em có một chiếc rồi
Chiếc đánh rơi anh lấy Thành một đôi rồi đấy
Duyên nợ trốn chạy đâu
Khi chỉ thắm buộc nhau
Tình trầu cau hội ngộ Sương Anh
Chiều Tím Trên Vịnh Hạ Long
Hoàng hôn xuống màn sương mờ bao phủ
Tim tím buồn lãng mạn lúc ra khơi
Những chuyến đò đi ra giữa biển trời
Nhìn cụm núi trong mênh mông biển sóng
Thuyền bập bềnh nối đuôi nhau hy vọng
Khách thập phương ngây ngất ngắm biển xanh
Truyền thuyết xưa hồ ba bể gập ghềnh
Rồng giáng hạ rồng thăng thiên kỳ tích
Nhắm hướng đông, thuyền đi trong u tịch
Sương tím nhiều càng thêm nỗi cô liêu
Đi đến nơi trời đã đổ thật chiều
Chim về tổ gọi bầy nghe tan tác
Đêm quán trọ như nhập tiên cảnh khác
Sáo ngân vang buồn thảm não Trương Chi
Hay chàng Từ bỏ tiên cảnh đi về
Trần giới nhớ nỗi lòng buồn day dứt
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2007 12:56:37 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Hạ Uyên Chi
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Chào Bạn Cũ
Chào bạn cũ bước vào đây quán mới
Thả vần thơ, dạo gót ngọc, rong chơi
Kiếp phù du trôi nổi với mây trời
Nét thân hữu mối tình thơ xanh mãi
Bốn mùa thương, nhớ, giận, buồn... chớ ngại
Chốn luân hồi tứ khổ đế long đong
Giữa thất tình lục dục giữ tâm hồng
Đi từng bước không gieo chi nghiệp quả
Chào bạn cũ, cụng ly vui, đó nhá
Trong đêm trăng từng vệt sáng sao băng
Em là mây, là tinh tú, sông hằng
Từ sâu thẳm kéo về đây hội tụ
Các bạn hữu một ngày về đông đủ
Lại xướng vui họa vẽ hát đàn vui
Nước trôi sông ra biển lại bốc hơi
Thành mây xám rơi đầu nguồn vách núi
Cũng đã qua đoạn đường trần gió bụi
Kiếp tử sinh ân oán cởi cho xong
Thoát tục trần bước nhẹ thõm thong dong
Cỡi lưng hạc bay lên mây thanh thoát
Nguyên Đỗ
Chào Bạn Mới !
Chào bạn nhé em đây là người mới
Chưa gặp bao giờ, mới đến đây chơi
Thấy thư quán vườn hoa nắng ngập trời
Khoe sắc thắm cho đời thêm xanh mãi
Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa không ngần ngại
Tỏ chút tình cho hết kiếp long đong
Hạ còn đây nở thắm một vườn hồng
Và cây lá vẫn ngọt lành đơm quả
Chào bạn mới, cạn ly này đây nhá
Dưới trăng ngà cùng ngắm ánh sao băng
Đêm lung linh diễm tuyệt bóng chị hằng
Cùng mây gió chia vui mừng hội tụ
Mừng thư quán mỗi ngày thêm đông đủ
Khắp năm châu bạn hữu đến chung vui
Ly rượu mừng, chén trà cạn một hơi
Thành tình bạn bốn phương - tình sông núi
Dừng lại đây phủi nhọc nhằn gió bụi
Kiếp nhân sinh dẫu biết trả chưa xong
Xin tặng bạn vần thơ nhỏ thong dong
Theo năm tháng vẫn còn đây thanh thoát
081307
Huc
Mến chào anh Nguyên Đỗ,
Thấy anh post bài thơ trong nhà của Huc nên Huc mạo muội họa lại và post lại trong nhà của anh nha. Mến chúc anh thật nhiều vui vẻ và sáng tác hay.
Huc
Về Thăm Lăng Tẩm
Ngày nghỉ lễ O về thăm lăng tẩm
Áo dài hồng tha thướt đẹp như tiên
Đứng dưới cây phượng vĩ nụ cười hiền
Chiếc nón vẽ nhành hoa, chùa Thiên Mụ
O công chúa về thăm thành nội cũ
Tóc O dài đen nhánh suối mây trôi
Da ngà xinh trên dáng ngọc hương trời
Bao cặp mắt ở xa xa nhìn lén
O có thấy những con sâu đan kén
Gió đong đưa trên cành phượng trổ hoa
Một mai đây một ngày nắng chan hòa
Tằm cắn kén vụt bay lên thành bướm
Nhìn O mãi sao mà xinh ghê gớm
Chắc mai ni tui nhung nhớ O rồi
Nỗi tương tư tui giữ lại mà thôi
Bởi công chúa làm sao thương dân giả
Nguyên Đỗ
Chợt Thấy Bóng Tình Yêu
Chợt thấy bóng tình yêu, nhưng chẳng đuổi
Vì tình yêu như con bướm nhởn nhơ
Vì tình yêu là chiếc bóng mong chờ
Mình chạy đuổi thì tình yêu vụt trốn
Cứ chầm chậm chăm nom và từ tốn
Xem hoa kia khe khẽ gió trời rung
Tưởng như hoa đứng trước bướm lạnh lùng
Mà hay nhỉ, bướm dịu dàng hôn nhẹ
Hoa đời thật đơn sơ hơn hoa vẽ
Bướm từ đâu theo gió hạ tìm hoa
Đôi cánh xinh nhịp nhàng dưới nắng hòa
Cứ bịn rịn không rời hoa quyến luyến
Tình yêu đến, tâm hồn anh xao xuyến
Nửa linh hồn anh biết phải trao không
Sợ lắm khi chuyện lỡ vỡ đau lòng
Nên thong thả chờ bóng tình yêu đậu
Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 16:19:26 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: