Những Người Bạn Cũ
Hình bạn gởi chao ơi trông là lạ
Đám bạn bè ngày tháng cũ thật xa
Nhìn từng người gợi trí nhớ không ra
Chỉ nhận được ba bốn người thôi đó
Người dễ nhận nhất là Văn Tiên, Luận
Hòa đầu gà, Ngọc Quyền ốm uy nghi
Bao nhiêu năm xa cách biệt còn gì
Các bạn khác, ừ, phải chờ nhắc khéo
Nhung thưở nào như con gái trắng trẻo
Đã thành thầy đeo kính nét thư sinh
Bảo bây giờ cũng còn nét cười tình
Trần Thanh Tứ kiếng râm trông oai vệ
Mến xưa đen, lúc này cũng có vẻ
Cao lớn ra đường bệ tựa Cao Miên
Trần Văn Hùng, sao không thấy Văn Hiền
Hai anh em của một thời xa cũ
Đinh Minh Hải những ngày vui lam lũ
Trên rừng tre lao động ở Gia Lu
Ừ thời gian, thoáng đó đã bay vù
Những người trẻ đã vào hàng... người lớn
Mình cũng vậy công việc càng bề bộn
Càng nghịch thêm như lớp 6 ngày xưa
Những ngày vui luyện bóng rổ ban trưa
Chạy đá bóng sân trường Thiên Phước cũ
Kỷ niệm đến, kéo về trong giấc ngủ
Luyện, Như Sơn đã ngủ giấc trăm năm
Còn những ai ở đâu đó âm thầm
Xin cầu nguyện cho nhau trong cuộc sống
Nguyên Đỗ