Tình Như Lá Thu Rơi
Thu đến gần rồi đó
Hỡi anh có nghe chăng
Thu về mây xám giăng
Hồn em dường nức nở
Nghe những lời than thở
Tiếng lá khóc thương đau
Lià cành trong âu sầu
Đêm cúi đầu lặng lẽ
Gối chăn buồn quạnh quẽ
Tình sao mãi bơ vơ
Nhà ai chuông đồng hồ
Từng tiếng gõ xót xa
Vĩ cầm réo thiết tha
Đâu một thuở mặn mà
Người yêu giờ xa ngái
Tình như lá Thu rơi...
Sương Anh
Đừng Như Lá Thu Rơi
Thu đã đến rồi đó
Lá trên cây chớm hồng
Như môi em mọng đỏ
Giữa cánh rừng mênh mông
Một mai rồi lá úa
Bay vào trong lãng quên
Gió buồn như than thở
Lá thu chẳng lâu bền
Bước chân còn du lãng
Lá thu nằm dưới chân
Hồn thơ thêm lãng mạn
Nhặt lá thu tần ngần
Tiếng đàn thu nức nở
Buồn thương nhớ biết bao
Lá xưa còn rực rỡ
Giờ bay lạc trời nào
Tình yêu ngàn trân quý
Đừng như lá thu rơi
Đã là đôi tri kỷ
Tình sâu giữ trọn đời
Nguyên Đỗ
Rừng Thu Lạc Mất Nhau
Tình kia em muốn giữ
Sâu sắc trọn một đời
Nhưng gió Thu mạnh quá
Đẩy tình theo lá bay
Sương Thu toả lạnh đầy
Bơ vơ trong chiều vắng
Tìm đâu chút màu nắng
Chỉ nghe tiếng mưa rơi
Bài "Thu Ca" buồn vợi
Điệu Tango trầm đều
Nghe lòng như thất thểu
Hồn mỏi mệt tim đau
Bước chân sẽ về đâu
Nhìn lá uá vàng màu
Tái tê hồn cô lữ
Rừng Thu lạc mất nhau
Sương Anh