Suối Nguồn Thơ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Đối Thoại Với Tâm
Nguyên Đỗ
Tha thứ tới mấy lần
Bảy lần bảy - nhiều thế
Con người chẳng thiên thần
Tha đi đừng chiếu lệ
Mình đâu phải ngu đần
Tha người, người làm tới
Nghĩ mà thêm tủi thân
Thứ tha sao thật khó
Nguyên Đỗ
Thăm huynh Nguyên Đỗ, Họa: Đối thoại với tâm Tâm mở chỉ một lần Mở luôn đời đời thế Cần chi bậc thánh thần Không phiền sao có lệ Không si chẳng ngu đần Tới đâu thì cứ tới Quên tánh ắt quên thân Khó chi mà nói khó
Phục Linh
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Chợt Nghe Lắng Đọng
Một mình đi bách bộ
Quanh hồ gió heo may
Mặt nước xanh gợn sóng
Lá vàng phai trên cây
Chợt nghe lòng lắng đọng
Hồn thơ thoáng bâng khuâng
Người xưa đâu chẳng thấy
Mây trắng cao mấy tầng
Tóc liễu đong đưa vẫy
Mặt hồ một bóng ta
Hồn cô đơn chi lạ
Mới năm nọ thôi mà
Bên hồ anh chọi đá
Đá nhảy trên mặt hồ
Em cũng cầm chọi thử
Đá chìm, sóng lô xô
Đôi mình xưa tình tứ
Ai nhìn cũng chia vui
Sáng nay anh lủi thủi
Cỏ cây cũng ngậm ngùi
Nguyên Đỗ
TÌNH THU Một chút gió heo may Cho lòng se se lạnh Thu về khoe sắc lá Đẹp như khúc tình ca Tình Thu mãi đậm đà Như tình đôi chúng ta Mình còn xa cách trở Cho nỗi nhớ thiết tha Rừng Phong khoe sắc thắm Xanh, tím, đỏ, trắng, vàng Trông như nàng công chúa Trong đêm hội hóa trang Thu đến thật dịu dàng Chợt nghe lòng lắng đọng Sóng tình dâng ngây ngất Nỗi nhớ anh ngút ngàn Nhật Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 02:15:26 bởi Nhật Hạ >
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Em hiện đến như mưa hồng ân xá
Cho đời anh nắng hạn được hồi sinh
Khi rừng đời đã trùng trùng rợp lá
Em vẫn là những tia nắng lung linh
Như suối nguồn tìm về biển cả
Dẩu phải qua vạn vạn thác ghềnh
Có Em rồi bờ bến ở trong anh
Nếu được nói đôi lời Yêu Dấu ạ
Xin là gió căng buồm anh hối hả
Ta cùng nhau đến chót tận trong xanh...
Quãng Nhẫn
Bờ Bến Trong Anh
Từng chấm nhỏ như buồm xa thuận gió
Lớn dần lên theo lớp sóng mênh mông
Lúc dâng cao lúc trụt xuống bập bồng
Đoàn thuyền nhỏ kéo nhau về cập bến
Em phất phới trên đại dương hò hẹn
Trong giấc mơ, tình biển rộng mênh mang
Áo trắng bay giữa gió biển rộn ràng
Anh đợi ngóng giang cánh tay thật rộng
Đây bờ bến tình yêu đầy diễm mộng
Trong hồn anh, trong trí nhớ bao la
Bóng hình em những kỷ niệm đậm đà
Vị nước biển mặn mà theo năm tháng
Trong nhân thế tất cả là hữu hạn
Bờ bến anh vô tận biển tình xanh
Em đến đi chiều gió lộng trong lành
Hay sáng sớm sương mờ còn bao phủ
Cả đêm tối khi anh còn thiếp ngủ
Ngọn hải đăng chiếu sáng suốt đêm thâu
Bờ bến anh chờ đợi mãi ngàn sau
Em cứ đến khi thuyền vào bến đậu
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 18:14:25 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: SuongAnh
Ngọn nến Tâm
Thương người như thương mình
Họ cũng rất thông minh
Biết người ta tha thứ
Nhưng tự ái làm thinh
Xuất phát từ chữ tình
Tâm vọng động nảy sinh
Anh ơi đừng than thở
Tủi thân hay bực mình
Vị tha thấy đời xinh
Đâu cũng toàn bình minh
Bốn muà đều tươi đẹp
Ngọn nến Tâm lung linh
Sương Anh
Ngọn Nến Tim Anh
Ngọn nến tim anh cháy tháng ngày
Ánh hồng lan tỏa chiếu đêm say
Tình yêu chan chứa luôn luôn thắp
Đưa dẫn tình yêu đến ngất ngây
Ngọn nến thương yêu mãi cháy nồng
Không hờn không giận cả chiều đông
Rọi soi từng góc đời tăm tối
Sưởi ấm trái tim với thắm hồng
Ngọn nến vị tha mãi sáng ngời
Soi đường chỉ lối sưởi tim côi
Thứ tha bác ái từ tâm mãi
Phản ảnh tình thương cả cuộc đời
Ngọn nến từ nhân thắp tỏa lan
Chuyền đi mãi mãi chiếu non ngàn
Đuổi xua thù ghét, gieo thương mến
Thắp sáng niềm tin vẹn kiếp trần
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Phuc Linh
Thăm huynh Nguyên Đỗ,
Họa: Đối thoại với tâm
Tâm mở chỉ một lần
Mở luôn đời đời thế
Cần chi bậc thánh thần
Không phiền sao có lệ
Không si chẳng ngu đần
Tới đâu thì cứ tới
Quên tánh ắt quên thân
Khó chi mà nói khó
Phục Linh
Cám ơn Phục Linh ghé chơi, ND nhắn chị C. Ly đã làm theo ý Phục Linh rồi đó nha! Kiểm tra lại hén!
Nói Dễ Nhưng Làm Khó
Nói rất dễ nhưng làm không phải dễ
Nói thứ tha kẻ thù địch dễ ghê
Nhưng làm sao quên được những ê chề
Những năm tháng bị đọa đày bầm dập
Lý trí cao nhưng lòng người thường thấp
Những ghét ghen, đố kỵ, những đua chen
Bậc thánh nhân khác biệt với thấp hèn
Bởi tránh được những lụy phiền nhỏ nhặt
Dễ người lạ, với người thân khe khắt
Sao có nhiều những mâu thuẩn quá đi
Biết là ghen giận ghét chẳng lợi vì
Sao vẫn giận vẫn hờn gây phiền nhiễu
Cứ vô tư vui đùa chơi dễ chịu
Hồn thảnh thơi viết thi khúc dâng đời
Cho hồn mình theo cánh gió ra khơi
Biết là thế nhưng làm thì rất khó
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 19:27:04 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nhật Hạ
TÌNH THU
Một chút gió heo may
Cho lòng se se lạnh
Thu về khoe sắc lá
Đẹp như khúc tình ca
Tình Thu mãi đậm đà
Như tình đôi chúng ta
Mình còn xa cách trở
Cho nỗi nhớ thiết tha
Rừng Phong khoe sắc thắm
Xanh, tím, đỏ, trắng, vàng
Trông như nàng công chúa
Trong đêm hội hóa trang
Thu đến thật dịu dàng
Chợt nghe lòng lắng đọng
Sóng tình dâng ngây ngất
Nỗi nhớ anh ngút ngàn
Nhật Hạ
Cám ơn NH ghé chơi nha! Chúc NH vui vẻ tiếp tục làm thơ hay!
Tình Mơ
Sương thu lạnh sáng nay buồn lặng lẽ
Muốn trùm chăn ngủ nướng đợi mùa qua
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Phuc Linh
Thăm huynh Nguyên Đỗ,
Họa: Đối thoại với tâm
Tâm mở chỉ một lần
Mở luôn đời đời thế
Cần chi bậc thánh thần
Không phiền sao có lệ
Không si chẳng ngu đần
Tới đâu thì cứ tới
Quên tánh ắt quên thân
Khó chi mà nói khó
Phục Linh
Cám ơn Phục Linh ghé chơi, ND nhắn chị C. Ly đã làm theo ý Phục Linh rồi đó nha! Kiểm tra lại hén!
Nói Dễ Nhưng Làm Khó
Nói rất dễ nhưng làm không phải dễ
Nói thứ tha kẻ thù địch dễ ghê
Nhưng làm sao quên được những ê chề
Những năm tháng bị đọa đày bầm dập
Lý trí cao nhưng lòng người thường thấp
Những ghét ghen, đố kỵ, những đua chen
Bậc thánh nhân khác biệt với thấp hèn
Bởi tránh được những lụy phiền nhỏ nhặt
Dễ người lạ, với người thân khe khắt
Sao có nhiều những mâu thuẩn quá đi
Biết là ghen giận ghét chẳng lợi vì
Sao vẫn giận vẫn hờn gây phiền nhiễu
Cứ vô tư vui đùa chơi dễ chịu
Hồn thảnh thơi viết thi khúc dâng đời
Cho hồn mình theo cánh gió ra khơi
Biết là thế nhưng làm thì rất khó
Nguyên Đỗ
TÂM HỈ XẢ Chẳng cần là bậc thánh hiền nhân
Tâm luôn hỉ xả những khi cần
Cứ ráng giữ tâm không giận dữ
Sẽ thấy nụ cười, khoẻ tấm thân Làm sao tránh những câu xa gần
Đau nhói lòng buồn lệ tủi rơi
Những lúc như thế tâm mặc niệm
Đừng nghĩ đừng suy sẽ hết thôi Mau quên chuyện xấu, dữ _ Vui đời
Luôn nở nụ cười tươi tắn môi
Bình yên tâm giữ lòng nhân ái
Ấm áp vòng tay đón nhận người Sương Anh
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Tình Mơ
Sương thu lạnh sáng nay buồn lặng lẽ
Muốn trùm chăn ngủ nướng đợi mùa qua
Lạnh Giấc Mơ Ngày đang mở cưả trước hiên nhà
Anh tôi chăn cuộn mong muà tới
Thu sang có Đông đang chờ đợi
Càng thêm lạnh lẽo...giấc Mơ đời Sương Anh Anh Nguyên Đỗ làm biếng nhé, dám để nàng thơ đợi, hèn chi lạnh cả giấc mơ...
Làm biếng thì hổng có à nha! Trời lạnh, sương mù nên phải chạy xe sớm sớm cho kịp giờ nên để bài thơ lại đó thôi, chứ không có ai chui vào mền ngủ nướng à nha, dù trong lòng cũng muốn lắm! Giá như .... thôi không dám viết nữa! Làm biếng thật!
Đẹp Nhất
Mấy năm rồi, quen biết nhau lâu nhỉ
Đêm nay em gởi một bài thơ
Và một cánh hoa thuỷ tiên vàng thật đẹp
Anh khen đẹp quá
Em hỏi bài thơ đẹp hay cánh hoa
Cả hai em ạ, nhưng cánh hoa thứ ba
Đẹp nhất là em
Đã bao năm anh âm thầm nhìn không dám nói
Em càng lớn càng đẹp ra
Như cánh hoa rừng quý
Ngôn từ thơ không viết được
Nên anh viết bằng ngôn ngữ tự tâm hồn
Em nghĩ về anh sao cũng được
Chẳng phải khen lấy lệ
Hay nhằm được em thương
Mà tự chính trái tim cảm xúc
Có lẽ anh đang vào tân hình thức
Viết lung tung theo ý nghĩ riêng mình
Mấy ai mà đọc được
Biết em là người đẹp nhất
Cánh hoa thơm trong hồn anh
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2007 14:03:16 bởi Nguyên Đỗ >
Thôi Đừng Khóc
Cứ khóc đi, cứ tự nhiên khóc nhé
Tựa vai anh, thấm lệ ướt, anh lau
Chuyện buồn em, anh nghe được, nhuốm sầu
Nhưng như vậy biết đâu là may mắn
Thà như vậy, chấm dứt cuộc tình ngắn
Còn hơn là cứ khổ mãi không nguôi
Cứ khóc đi, rồi sau nhoẻn miệng cười
Trái tim có... sức phục hồi rất mạnh
Nét đẹp em không phải từ mảnh khảnh
Tự niềm tin kiêu hãnh vững vàng đi
Tuổi hoa niên đang rực rỡ xuân thì
Không gục ngã, không cúi đầu buông thả
Mình gặp nhau giữa đường đời muôn ngã
Gần mười năm gió bụi vẫn chưa quên
Có đêm dài anh chợt nghĩ tới em
Dù cách biệt chim trời bay muôn hướng
Vậy mà thế, đang lúc hồn bận vướng
Lại sẻ san chia bớt những buồn đau
Cám ơn đời, tình vẫn đẹp bền lâu
Và thân thiết, mỗi ngày thêm gần gũi
Nguyên Đỗ
Mỗi Thay Đổi
Mỗi thay đổi có thể làm đời mới
Thăng tiến thêm, không lùi thụt đâu em
Sống ở đời phải nuôi dưỡng niềm tin
Không buông thả ngã lòng thôi quên sống
Mỗi thay đổi mở bước đường hy vọng
Tim ngục tù được phóng thích từ đây
Giữ lòng tin, bước trọn cuộc sống này
Bao cơ hội gặp người thương thành thật
Mỗi thay đổi đâu phải là được / mất (1)
Có thể là thắng / thắng cả đôi bên (2)
Em của anh xưa nay chẳng ươn hèn
Đâu có sợ đương đầu cùng gian khó
Anh vẫn đây, lúc nào em cũng rõ
Anh cho em mượn tạm bờ vai anh
Có khóc chi, anh sẽ cố dỗ dành
Chúc em được bình an trong tâm trí
Nguyên Đỗ
(1) Gain / Lose
(2) Win / Win
Em muốn khóc nhưng lệ khô khoé mắt
Rơi xuống đời như viên sỏi khô khan
Anh biết không lệ tuôn tựa suối ngàn
Nên nước mắt giờ em đây đã cạn.
Trích đoạn: thuvan
Em muốn khóc nhưng lệ khô khoé mắt
Rơi xuống đời như viên sỏi khô khan
Anh biết không lệ tuôn tựa suối ngàn
Nên nước mắt giờ em đây đã cạn.
Dù Ở Xa, Anh Vẫn Đọc Tin
Dù ở xa, anh vẫn hướng về dân tộc
Quê hương mình với tất cả niềm tin
Rất xót xa như đứt cả ruột mình
Con gái Việt thành món hàng buôn bán
Anh thắc mắc sao dân mình mắc nạn
Bán mình đi làm vợ khách xa quê
Nửa sướng vui, nửa đau khổ ê chề
Đất nước Việt không là nơi để sống?
Anh ngu dại đặt niềm tin hy vọng
Vào tiền đồ tương sáng của quê hương
Hay là anh xa quê quá lạc đường
Không phân biệt đâu chính là sự thật
Tin cô gái bị chồng ngoại giết mất
Anh bàng hoàng nín lặng cũng cầu tang
Mong khắp nơi tỉnh dậy, tránh ngỡ ngàng
Thoát ô nhục, bẽ bàng và sự chết
Dù ở xa, nhắn từng em tha thiết
Vươn mình lên trên mảnh đất quê hương
Nếu đi xa phải chọn đúng người thương
Đừng vội vã trao thân như hàng hóa
Tha cho anh, nếu anh khờ nói quá
Tin những tin báo chí nhắc gần đây
Nước mắt anh cũng đã chảy mấy ngày
Rồi cũng cạn thương dân mình quá thể
Nguyên Đỗ
CHUYỆN XA XƯA
Nhớ lại chuyện xa xưa
Biết nói sao cho vưà
Hình ảnh cuả một thuả
Vẫn gợi nhớ trong tôi...
Mẹ vất vả gánh đời
Thay cha lo mọi việc
Bởi cha bị thua thiệt
"Ván bài" trong cuộc chiến
Làm cô giáo có tiếng
Nhưng chẳng có miếng ăn
Thuở đó thật khó khăn
Mở thêm lớp dạy nhà
Cha thấy mẹ vất vả
Tất tả chuyện kiếm tiền
Làm lính chiến " hồi viên "
Biết làm sao giúp vợ
Hiên nhà trước có chỗ
Cha nhận bó chổi thuê
Khi ngày xuống đêm về
Lén dạy nhạc...nín thở...
Cha sinh ra từ thuở
Pháp cai trị non sông
Mang tiếng "máu hai dòng"
Càng tăng thêm "tội" nưã
Bỗng nhiên Trời gõ cưả
Có lệnh cho con lai
Làm giấy tờ ly khai
Hồi hương trở về nước
Mừng rỡ trong sướt mướt
Cha vội vã đi lo
Bị "hành hạ" vô bờ
Vẫn cúi đầu nhận chịu
Trong khi chờ khán chiều
Mẹ bị đuổi khỏi trường
Bởi...cô giáo "tấm gương"
Xuất dương là...phản quốc...
Bao nhiêu điều tưng tức
Đành nuốt hết vào lòng
Sưả xe đạp - hàng rong
Cha cố làm - Mẹ bán...
Dòng đời theo năm tháng
Đất nước đã "trở mình"
Bao cô gái xinh xinh
Xuất ngoại là..."yêu nước"
Bởi họ đem về được
Bao lợi tức quốc gia
Xuất ngoại có contrat*
Hai chiều đều thoả mãn
Bao nhiêu cảnh gian nan
Thương tâm đời con gái
Phải làm nghề "thương mãi"
Nuôi thân, nuôi gia đình
Còn bao cảnh điêu linh
Khó mà cầm nước mắt
Các "đại gia"...nhà mát
"Tốt bụng"...gái gọi...chờ
Tôi chẳng còn ngây thơ
Nhìn những cảnh...thẩn thờ
Các ông chồng dối vợ
Về xứ kiếm...nai tơ...
Đọc báo thấy...ngẩn ngơ
Trong số người con gái
Biết ai khờ...ai dại
Thật khó mà biệt phân
Chỉ bằng mối tình chân
Và tấm lòng...cảm thông
Cầu Trời giúp thế nhân
Thoát qua cảnh não lòng
Cầu mong Đức Thế Tôn
Mọi khổ cực bỉ cơn
Phép lạ...xin ban ơn
Cho muôn người thoát nạn
Sương Anh
* Contrat = Hợp đồng
Xin chào anh Nguyên Đỗ và Chị Thu Vân. Đọc bài thơ cuả anh NĐ " Dù Ở Xa, Anh Vẫn Đọc Tin" xúc cảm từ đoản thơ cuả chị TV...trong lòng SA gợi lên Chuyện Xa Xưa....cuả thuở nào và hoàn cảnh gia đình lúc đó...Xin gửi những chia xẻ đến với các Anh Chị...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2007 14:49:41 bởi SuongAnh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: