Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 118119120 > >> | Trang 118 của 285 trang, bài viết từ 1756 đến 1770 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 11.10.2007 13:29:40 (permalink)
0
Đứng Bên Nhau


Đã lâu lắm, đứng bên nhau thủ thỉ
Chuyện chúng mình thơ thẩn mãi về đâu
Rừng vào thu cây lá đã chuyển màu
Thi nhau viết, gởi thơ tình trên lá

Đã lâu lắm, em đi về chốn lạ
Anh thẩn thơ thương nhớ mãi nơi đây
Thu vừa sang, lá vàng đỏ nâu bay
Về muôn lối, tìm tình yêu huyền diệu

Vâng tình yêu là khúc đàn kỳ diệu
Nhẹ nhàng như từng khúc nhạc du dương
Như chúng ta ngày tháng cũ sân trường
Chung vai bước đường trải hoa phượng tím

Giờ cạnh nhau, tưởng nhớ về kỷ niệm
Của ngày xưa, giây phút lặng xa xôi
Vẫn cảm rung hồn khắc khoải bồi hồi
Đứng bên nhau cầm tay không muốn thả

Nguyên Đỗ





SuongAnh 11.10.2007 14:34:05 (permalink)
0

 

Lưới Nhện Đài Sen
Nguyên Đỗ

Lưới tơ nhền nhện sớm mai hồng
Giăng mắc đài sen lóng lánh trong
Từng sợi kim cương trông quí nhỉ
Những ô vàng bạc ngó sang không?
Chẳng cần mãi ước đời nhung luạ
Không thiết hoài mong kiếp gấm bông
Sống giữa thiên nhiên không bó buộc
Hài hoà tránh khỏi mọi long đong

Nguyên Đỗ


 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2007 14:28:47 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 12.10.2007 11:26:15 (permalink)
0
Sai Chính Tả


Anh đoán  em cố tình sai chính tả
Để anh la, anh sửa, gõ đầu em
Sửa càng nhiều lại thương nhớ nhiều thêm
Nên thinh lặng kẻo có ai hờn dỗi

Tính dễ dãi chẳng mấy khi bắt tội
Có gì sai cũng nhếch miệng cười vui
Đời tha hương đã chồng chất ngậm ngùi
Đâu cứ để lòng buồn lâu đè nặng

Trong tình cảm cũng có khi mưa nắng
Và trong thơ cũng có lắm ngẩn ngơ
Kẻ tri âm đọc hiểu được lời thơ
Đâu như kẻ bàn quan  bên ngoài được

Từng liều chữ có khi là thần dược
Chữa bệnh tim, chữa lòng nhớ không nguôi
Ừ biết đâu ai đã nợ ai rồi
Đã kín đáo tương tư từ buổi đó

Sai chính tả chẳng qua là chuyện nhỏ
Phụ tình nhau tội đó mới là to
Ngòi bút xanh ghi trên giấy học trò
Nhòa nhạt chữ chắc đã đầy nước mắt


Nguyên Đỗ
SuongAnh 12.10.2007 14:02:53 (permalink)
0
ĂN GIAN
 
 
Ỷ làm ngươì lớn nên ăn gian
Làm thầy mà cũng có lòng...tham
Chờ cho học trò buông tay lỡ...
Chính tả viết sai vào gõ...bàn

 
Thầy ơi...đau quá! muốn làm càng
Hổng thèm đi học ở nhà chơi
Cho thấy đợi mãi tới ngày mơi
Túi vơi...bởi học trò cho nghỉ

 
Ghét làm sao..."ông thầy " chăm chỉ
Hở một tí là cốc, gõ đầu
Học trò nào có muốn vậy đâu
Còn la nưã...coi chừng hờn dỗi...

 
Thầy biết không, trò đâu có lỗi
Tại người ta...nên không tập trung
Tay viết bài mà nghĩ lung tung
Có cơ hội cho thầy la đó!

 
Sai chính tả chỉ là chuyện nhỏ
Nhưng tội cuả thầy mới thật to
Ai biểu làm cho...tim học trò
Xao xuyến mãi...sao mà học nhỉ?!

 
Sương Anh
 
Anh Nguyên Đỗ ăn gian thiệt, bài viết lộn hình như đuợc xoá rồi, sáng nay chui vào thấy vẫn còn, biết là...ộng thầy ăn hiếp học trò...như dzị biểu tình...NGHỉ HỌC cho thầy....ĐÓI...hihihihihi....
Nguyên Đỗ 12.10.2007 14:47:14 (permalink)
0
Ngày Ấy Cây Si
 
 
Ngày ấy cây si ai trồng bên Paris
Sáng trưa chiều tối buổi xuân thì
Sông Seine nước chảy hồn phơi phới
Đợi bóng giai nhân khẽ bước về

 
Hôm áo dài xinh sắc đỏ, vàng
Ôi người con gái dáng cao sang
Dịu dàng đi lại không dòm ngó
Mặt cúi làm thinh mặc kệ chàng

 
Có buổi áo đầm sao giống Tây
Thân cao mảnh khảnh chút hao gầy
Gió tung làn tóc trong chiều nắng
Rung cả hồn ai đứng gốc cây

 
Nguyên Đỗ
 
 



 
 


Nguyên Đỗ 13.10.2007 12:40:31 (permalink)
0
 
 
Nhịp Sống
 
Tôi đang đứng trước đại dương buổi sáng
Sóng nhấp nhô từng đợt, gió từng cơn
Hàng thuỳ dương nghiêng ngả lá xanh rờn
Nghe nhịp sóng trong lòng tôi trỗi dậy
 
Đời thay đổi, thăng trầm là luật đấy
Có khi lên, có khi xuống, chứa chan
Có khi mưa, có khi nắng, ngập tràn
Những hy vọng, những niềm đau ... tiếp nối
 
Những nhịp sống, những cung đời nhạc trổi
Đưa hồn tôi vượt tầm mức tự nhiên
Đưa tôi đi, nhìn thấy được muôn miền
Của vũ trụ, của không gian, cảm giác
 
Những con sóng của đại dương thơ nhạc
Vút tầng mây cánh hạc của yêu thương
Con thuyền trôi trong cuộc sống bình thường
Những nhịp sống của cuộc đời chuyển biến
 
Cho tôi sống những buồn vui, tiến triển
Của Việt Nam, của thế giới hôm nay
Cho tim tôi được cảm nghiệm hằng ngày
Những kỳ ảo của cuộc đời muôn thuở
 
 
Nguyên Đỗ
thaianh49 13.10.2007 18:23:59 (permalink)
0

Ngày Ấy Cây Si
 
 
Ngày ấy cây si ai trồng bên Paris
Sáng trưa chiều tối buổi xuân thì
Sông Seine nước chảy hồn phơi phới
Đợi bóng giai nhân khẽ bước về

 
Hôm áo dài xinh sắc đỏ, vàng
Ôi người con gái dáng cao sang
Dịu dàng đi lại không dòm ngó
Mặt cúi làm thinh mặc kệ chàng

 
Có buổi áo đầm sao giống Tây
Thân cao mảnh khảnh chút hao gầy
Gió tung làn tóc trong chiều nắng
Rung cả hồn ai đứng gốc cây

 
Nguyên Đỗ





 
           TẶNG ANH CHÀNG ĐỨNG GỐC CÂY
 
              Gốc cây anh đứng ở nơi này
            Để trộm nhìn cô gái giống Tây
            Cô gái giống Tây đi nguây nguẩy
            Để hồn anh rung..rung cả cây
 
            Say em xin nói thật là say
            Để em thưa gửi với mẹ thầy
            Rằng anh đã kết em rồi đấy
            Anh khỏi suốt ngày đứng gốc cây
 
     Chào bạn NĐ...Thứ 7 vui vẻ  TA vào quậy chút nhé.... Chúc một ngày cuối tuần hạnh phúc
              THÁI ANH

Nguyên Đỗ 13.10.2007 21:21:39 (permalink)
0
Tặng Cô Nàng Đứng Bên Bụi Trúc

Trúc xinh trúc mọc bờ ao
Em xinh em đứng chỗ nào cũng xinh *

Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh *

Cuối tuần thơ thẩn một mình
Giở tập hình cũ ngắm hình nhớ thương
Áo dài trắng mộng bên đường
Em đi đến lớp dễ thương lạ lùng

Từng hình gợi nhớ mông lung
Trăm hình ngàn nhớ chập chùng cõi xa
Nhớ em như nhớ quê nhà
Nhờ đồng xanh lúa vườn cà tím mơ

Nhớ ghê lắm, lặng từng giờ
Nhớ lần trước ngõ thẩn thơ xuân nào
Em vươn tay với nhánh đào
Áo dài màu đỏ dạt dào gió bay

Bây giờ xa ngút ngàn mây
Điện đàm đôi chút hồn ngây mơ màng
Nhớ em bên bụi trúc vàng
Nụ cười xinh xắn mênh mang thắm tình

Gởi em trăm lá thư xinh
Mùa thu vừa chớm lung linh trước nhà
Lá phong sắc đổi đậm đà
Những màu sắc nhớ mặn mà gợi mơ


Nguyên Đỗ


*  Những câu in nghiêng là  ca dao Việt Nam

SuongAnh 14.10.2007 00:46:40 (permalink)
0

Trích đoạn: SuongAnh


 

Lưới Nhện Đài Sen
Nguyên Đỗ

Lưới tơ nhền nhện sớm mai hồng
Giăng mắc đài sen lóng lánh trong
Từng sợi kim cương trông quí nhỉ
Những ô vàng bạc ngó sang không?
Chẳng cần mãi ước đời nhung luạ
Không thiết hoài mong kiếp gấm bông
Sống giữa thiên nhiên không bó buộc
Hài hoà tránh khỏi mọi long đong

Nguyên Đỗ


 
 
 
 
 
 
 
Bối Rối
 
Vì ai bối rối gót chân hồng
Chẳng dám cho nhìn mặt giấu trong
Lưới nhện giăng đầy còn gỡ được
Tơ trời vướng mắc liệu ra không?
Tiếng thương trót lỡ tâm dày xéo
Lời hưá chưa tròn dạ rối bong
Ngưỡng cưả tình yêu nhiều khổ lụy
Nào ai biết trước đặng lường đong
 
Sương Anh
thaianh49 14.10.2007 17:21:24 (permalink)
0
             TRÚC XINH TRÚC ĐỢI BÊN ĐÌNH
 
       *Trúc xinh trúc mọc đầu đình
        *Em xinh em đứng một mình vẫn xinh....
 
    Ngày xưa em rất là xinh
    Bây giờ em đã bớt xinh đi nhiều
    Ngày xưa hai đứa mình yêu
    Biết bao kỷ niệm những chiều thu sang
 
    Giờ đây cúc đã nở vàng
    Nhớ anh em mở những trang thư tình
    Nụ cười ngày đó tươi xinh
    Bức hình kỷ niệm thưở mình bên nhau
 
    Nhớ anh nhớ cả hàng cau
    Lối mòn đi nhỏ , lá trầu xanh xanh
    Nhớ anh cái thưở học hành
    Ép thương vào mộng một nhành hoa khô
 
   Bây chừ anh ở nơi mô.?
   Trúc xinh em vẫn là cô gái hiền
   Anh bôn ba khắp mọi miền
   Về đây trúc vẫn một mình đợi anh
 
                THÁI ANH
 
 
 
 
Nguyên Đỗ 15.10.2007 11:07:40 (permalink)
0
Ngàn Con Hạc Giấy


Anh xếp giấy đủ ngàn con hạc trắng
Gởi về em chở ánh nắng mùa xuân
Để khi em tỉnh dậy sẽ quên buồn
Sẽ thấy cả một bình minh tươi sáng mới

Anh xếp giấy để quên đi đêm tối
Bóng mây đen phù thủy sẽ qua đi
Để ban mai tươi thắm tuổi xuân thì
Mây xanh trắng không chút mờ u ám

Anh xếp giấy đuổi xua vùng mây xám
Như hăm he đe dọa đổ cơn mưa
Đêm cô đơn thanh vắng, tiếng chuông chùa
Ánh sao xẹt, linh hồn nào siêu thoát

Anh xếp giấy gắn lên thành cánh quạt
Ngàn hạc bay nhè nhẹ tới bên em
Ngàn dặm xa, bao hải lý, trong đêm
Vừa kịp đến lúc trở mình chờ sáng

Nguyên Đỗ

* Hình ảnh xếp ngàn con hạc giấy để ước nguyện
người thân mau lành mạnh lấy từ A thousand paper cranes
của Nhật bản




"The paper crane has become an international symbol of peace in recent years as a result of its connection to the story of a young Japanese girl named Sadako Sasaki born in 1943. Sadako was two years old when the atom bomb was dropped on Hiroshima, Japan on August 6, 1945. As she grew up, Sadako was a strong, courageous and athletic girl. In 1955, at age 11, while practicing for a big race, she became dizzy and fell to the ground. Sadako was diagnosed with Leukemia, "the atom bomb" disease.

Sadako's best friend told her of an old Japanese legend which said that anyone who folds a thousand paper cranes would be granted a wish. Sadako hoped that the gods would grant her a wish to get well so that she could run again. She started to work on the paper cranes and completed over 1000 before dying on October 25, 1955 at the age of twelve."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2007 11:30:26 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 15.10.2007 20:28:22 (permalink)
0
Dẫu Khó Tin


Dẫu khó tin, nhưng vẫn là sự thật
Khi tình yêu chớp nhoáng ngập trong tim
Khi tình yêu chợt tới lúc không tìm
Chỉ một phút chỉ một giây sét đánh

Tình yêu say đậm đà hơn rượu mạnh
Đẹp hơn tranh và hơn cả kỳ hoa
Tình tươi xinh dưới ánh nắng chan hòa
Tình nồng ấm lửa hồng đêm giá rét

Tình yêu thương mỗi ngày thêm tha thiết
"Em hổng tin", nhưng vẫn thiệt chẳng điêu
Trông tin em day dứt nhớ muôn chiều
Không tin nhắn nhói lòng đau mấy buổi

Tình chân thành có nệ hà chi tuổi
Dòng sông Hương ai tính buổi hoàng vương
Cả ngàn năm dòng sông mãi diệu thường
Trong tâm tưởng những người dân xứ Huế

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 16.10.2007 05:47:47 (permalink)
0
Hai Lúa Mắt Xanh
 
Đọc chuyện ông, giật mình nhưng thích lắm
Ông người Tây, sinh sống bến Ninh Kiều
Chốn miệt vườn, trên sông nước thương yêu
Mới thóang đó mười lăm năm đất Việt

 
Chắc hẳn ông yêu miền Tây tha thiết
Đóng ghe thuyền đón khách khắp nơi nơi
Đưa khách đi thưởng ngọan nước sông ngòi
Thưởng thức được những món ăn đặc sản

 
Cám ơn Ben trổ tài làm công cán
Giới thiệu cho thiên hạ cảnh miền Tây
Dòng Cửu Long năm tháng vẫn ngập đầy
Làng quê Việt muôn đời tôi vẫn nhớ

 
Người dân quê, lúa, vườn xanh rộng mở
Đón mọi người từ khắp chốn thăm quê
Những đổi trao thân thiện, chuyện bên lề
Thành huyền thọai cho mai sau, thật đấy

 
 
Nguyên Đỗ



 
 
Đời Tây ở ta: Hai Lúa mắt xanh
 





Ben và bà xã Nguyệt Ánh. Ảnh: Tuổi Trẻ.
Nhiều người ở bến Ninh Kiều, Cần Thơ, quen với sự có mặt của một ông Tây nói tiếng Việt sõi như dân bản xứ. Khi thì ông chào mời du khách vào quán cà phê, khi xắn tay áo cầm búa làm thợ sửa tàu, khi lại thấy ông làm hướng dẫn viên du lịch.
Tên ông là Benoit Perdu, mọi người thường gọi là Ben. Ben cũng thích được gọi vậy vì như thế người Việt dễ gọi. Ben sinh trưởng ở vùng Normandie, Pháp. Mới ngoài 40 tuổi nhưng Ben đã có hơn 15 năm "cày cuốc" ở Việt Nam.
Lúc mới sang, Ben là nhà thầu cung cấp thép cho một số công trình xây dựng lớn ở miền Trung, sau đó chuyển sang làm tổng giám đốc Công ty bảo hiểm nông nghiệp Groupama tại Việt Nam, rồi làm giám đốc Công ty liên doanh Total Gaz. Nhưng làm giám đốc suốt ngày chôn chân giữa các bức tường ở thành phố đông đúc cũng chán, Ben bỏ tất cả để về Cần Thơ, tự nhận mình là Hai Lúa mắt xanh.
Sống ở Việt Nam đã lâu, Ben nói tiếng Việt rành rẽ, thậm chí ra đường nghe người ta la lối với nhau bằng tiếng địa phương rặt Ben cũng hiểu. Về với vùng sông nước, Ben quyết tâm phải sống cùng nó. Nhiều đêm tản bộ ở công viên Ninh Kiều, phóng tầm mắt ra ngã ba sông, Ben mường tượng những ngôi nhà sàn, vườn cây trái sum sê và những chiếc ghe thương hồ chòng chành xuôi ngược tựu về chợ nổi Cái Răng, nơi Ben cũng không nhớ nổi mình đã đến bao nhiêu lần.
"Muốn thành công, sống hạnh phúc phải yêu công việc mình làm chứ không chỉ nghĩ đến kinh doanh, kiếm tiền", Ben quyết định tự tay đóng tàu gỗ và lập công ty du lịch nhỏ mang tên Xuyên Mekong, chuyên tổ chức các tour du lịch sông nước và ẩm thực dân gian cho Tây balô. Ben nói ông hy vọng sẽ truyền "cái duyên đối với sông nước miệt vườn" của mình sang đồng hương đến từ phương Tây.
"Tự đóng tàu và làm du lịch sông nước thì ở đồng bằng sông Cửu Long đã có nhiều người làm rồi. Mình làm sau phải có cái riêng, nhất là chất lượng phục vụ”, Ben nói. Ông tìm lối đi, rồi cùng người bạn đời Mai Thị Nguyệt Ánh (vốn là giáo viên tiếng Pháp, quê Hải Phòng) thiết kế và đóng con tàu du lịch toàn gỗ, mang dáng dấp cổ kính. Tàu gồm ba tầng, có cả phòng đọc sách, phòng xem phim, nhà hàng và sáu phòng ngủ, đủ sức phục vụ 25 khách. Cuối năm 2002, tàu hạ thủy, vợ chồng Ben đã lấy tên nhánh sông Mekong được chia tách tại thủ đô Phnom Penh (Campuchia) để đặt tên cho "đứa con" đầu tiên của mình: Bassac.
Dân Tây ham miệt vườn miền Tây và thích đi tàu của Ben vì ông luôn cam kết phục vụ chu đáo từng vị khách, cho dù đó là doanh nhân sang trọng hay anh Tây balô giản dị. Khách đến với Ben càng lúc càng đông, Ben lại xắn tay áo đóng tiếp hai chiếc tàu và cùng vợ xuống tàu trực tiếp làm hướng dẫn viên, khi vô chợ nổi Cái Răng, Mỹ Khánh, lúc chống chèo sang tận các nhà vườn Vĩnh Long, Tiền Giang.
Thâm nhập từng ngóc ngách
Ben đang miệt mài theo sát cánh thợ sửa sang lại hai chiếc tàu nhỏ neo tại bến Ninh Kiều để chuẩn bị cho một mùa du lịch mới sắp bắt đầu. Ông cũng dự định thay những trụ neo tàu thân cây dừa bằng các trụ bêtông ốp cao su cho đẹp mắt, vững chãi và có thể neo đậu thêm nhiều chiếc tàu nữa. "So với hiện tại, mức nước lũ vào tháng mười âm lịch sẽ cao hơn độ 2,5m nên trụ neo tàu phải cao hơn, nhưng nếu cao quá sẽ phá vỡ vẻ đẹp tổng thể", Ben nói bằng tiếng Việt, chi li và am tường không khác gì người miệt vườn.
Không chỉ đóng tàu làm du lịch, Ben còn mở hai quán ăn mang tên Nam Bộ và Sao Hôm để giới thiệu với du khách các món đặc sản miệt vườn. Mỗi lần khách nhấp ly rượu đế, thưởng thức món canh chua, cá kho tộ, gật gù khen ngợi thì vợ chồng Ben sướng lắm. Ben nói cũng khoái số 1 rượu đế, cá kho tộ, rau muống chấm mắm. 
Ben cho biết ông rành khu bến Ninh Kiều như trong lòng bàn tay. "Sống ở vùng sông nước này quen rồi, càng sống càng thích", Ben nói. Ben chuẩn bị đưa thêm hai tàu du lịch vào hoạt động nhằm đáp ứng nhu cầu ngày càng gia tăng của du khách. Ben cũng đang thiết lập một tour du lịch khám phá ngược dòng Cửu Long lên tận Phnom Penh và "xuyên Mekong"- đúng như thương hiệu công ty mà vợ chồng Ben đã gầy dựng.
Hỏi về những kế hoạch xa hơn cho tương lai, Ben lắc đầu ra vẻ bí mật: "Còn nhiều lắm, cái nào trong khả năng thì triển khai, thiếu tiền đi tìm đối tác. Làm ăn ở Việt Nam, nhất là làm ăn nhỏ như mình không nên vung tay quá trán, phải liệu cơm gắp mắm". Ben nói chuyện mưu sinh rặt như người miền Tây, "liệu cơm gắp mắm" cũng là từ Ben hay sử dụng khi nói về chuyện làm ăn của mình.
Theo Ben, kế hoạch làm du lịch "xuyên Mekong" được ông khảo sát rất tường tận, đã đi mọi ngóc ngách, sông rạch. "Chùa thì ở đâu cũng có, nhà vườn thì Cần Thơ không bằng Vĩnh Long, Tiền Giang, nhưng Cần Thơ có chợ nổi Cái Răng. Du khách đến Cần Thơ là muốn đến đó, cho nên ngành du lịch Cần Thơ không thể để mất chợ nổi này", ông nói.
Hỏi vì sao rành xứ miệt vườn đến vậy, Ben nói rằng do ông đã dành rất nhiều thời gian để thâm nhập từng ngóc ngách. "Vì mình là Hai Lúa mắt xanh mà”, Ben cười đầy vẻ tự hào. Đến bây giờ Ben không còn nghĩ đến chuyện một ngày nào đó rời Việt Nam nữa, vì như ông nói: "Lòng mình ở đâu thì mình ở đó”.
ThanhTracNguyenVan 16.10.2007 11:46:25 (permalink)
0
Thu

Nắng rơi một nửa con đường
Em đi một nửa nhớ thương vọng về
Cỏ vàng một nửa bờ đê
Tay cầm một nửa câu thề …
Nửa buông
Gió lay một nửa cánh chuồn
Lá thu một nửa nỗi buồn
Nửa thôi
Hoàng hôn một nửa chân đồi …

Trăng lên một nửa
Cuối trời
Nửa rơi .

(Báo Áo Trắng - số 10, ngày 2.9.2007)

Thanh Trắc Nguyễn Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2007 11:51:21 bởi ThanhTracNguyenVan >
Nguyên Đỗ 16.10.2007 12:39:02 (permalink)
0
Trêu Tình Yêu

Tình yêu thật sao em trêu anh chứ
Để hồn anh thoi thóp những lo âu
Để lòng anh chới với những u sầu
Và phiền muộn đóng băng thành tảng lớn

Cứ trêu đùa cho người ta phải ớn
Để tương tư ấp úng nói không ra
Để đôi khi mấp máy chút thôi à
Nhờ ngọn gió thu đưa theo cánh lá

Tình chân thành nỡ lòng nao em phá
Để hồn anh héo úa lá mùa thu
Để bâng khuâng vò võ toả sương mù
Cho lá đổ lá thổi thành từng ụ

Em châm chọc hiện về trong giấc ngủ
Tiếng tơ tình thủ thỉ thật tinh trong
Giọng reo vui rộn rã ngập tâm lòng
Chợt tỉnh dậy tiếc nuối mơ chợt dứt

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2007 12:45:09 bởi Nguyên Đỗ >
Thay đổi trang: << < 118119120 > >> | Trang 118 của 285 trang, bài viết từ 1756 đến 1770 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9